Sáng sớm hôm sau lúc thức dậy, nàng đã hoàn toàn không còn mệt mỏi, cũng không còn cảm giác đau đớn như đêm hôm trước nữa.
Nhớ tới cảm giác điên cuồng và hạnh phúc đêm hôm trước, Catherine bỗng
nhiên có cảm giác an toàn trước nay chưa từng có. Lồng ngực của Mạnh Hàn quả thực còn khiến nàng cảm giác tin cậy hơn so với tất cả mọi người
trên toàn thế giới này gộp lại. Thậm chí nàng mơ hồ có chút hối hận, tại sao thời điểm ban đầu khi Mạnh Hàn nhắc tới hiệp nghị kia, nàng không
sớm đáp ứng Mạnh Hàn, cũng không cần chờ tới bây giờ mới có thể cảm nhận được cảm giác hạnh phúc tuyệt vời này.
Catherine đã sớm tỉnh
lại, nhưng vẫn nằm nép trong ngực Mạnh Hàn, chờ Mạnh Hàn chỉ điểm cho
nàng làm thế nào để trở thành nữ đại công công quốc đầu tiên.
- Hầu tước đại nhân đã chết. Hắn chết do đòn sát thủ cuối cùng của phụ thân nàng.
Cho tới lúc này, Mạnh Hàn cũng không che giấu nữa, nói ra tin tức hầu tước đại nhân tin qua đời:
- Tạm thời quân đội của hầu tước đại nhân đã rời khỏi thành bảo cự thạch.
- Ta còn nghĩ tại sao hai người bọn họ đột nhiên có lá gan lớn như vậy. Hóa ra là có chuyện như vậy!
Catherine hoàn toàn không hề che giấu vẻ khinh thường. Đối với sắc mặt và hành vi hai ca ca của nàng, nàng đã không tiếp tục để ý nữa. Dường như có Mạnh Hàn thần kỳ như vậy, mới có thể cho nàng tự tin như vậy.
- Hầu tước đại nhân đã giao toàn bộ lực lượng cho ta.
Mạnh Hàn vừa vuốt ve làn da mềm mại của nữ nhân đang nằm nhoài trong lòng mình, vừa thản nhiên nói ra tin tức kia:
- Nàng đã cảm thấy hứng thú đối với vị trí đại công như vậy, ta sẽ giao tất cả bọn họ vào trong tay của nàng.
- Thật sao?
Catherine quả thực không thể tin được vào tai của mình. Ban đầu nàng tưởng rằng,
cho dù Mạnh Hàn đáp ứng giúp đỡ nàng, cũng nhất định phải có một quá
trình gian khổ. Trước tiên phải sử dụng một đội quân vũ trang cùng tài
lực của Mạnh Hàn, sau đó thảo phạt lực lượng của hầu tước đại nhân, thảo phạt hai vị ca ca của mình. Sau đó nàng mới có thể khó nhọc ngồi lên
bảo tọa.
Nhưng không ngờ, đến chỗ Mạnh Hàn, chuyện lại trở nên đơn giản như vậy.
Nàng đương nhiên biết thế lực của hầu tước đại nhân rốt cuộc khống chế bao
nhiêu địa bàn trong công quốc. Có lực lượng này, nàng muốn thu phục
thành bảo cự thạch, quả thực chính là chuyện dễ như trở bàn tay. Nàng
không biết hầu tước đại nhân lại tín nhiệm đối với Mạnh Hàn tới mức như
vậy.
- Francis thì sao?
Catherine vẫn có phần không thể
tin được vào lời Mạnh Hàn nói. Hầu tước đại nhân lại không lưu lại những thế lực này cho con của mình, mà để lại toàn bộ cho Mạnh Hàn sao?
Sau khi nghe Mạnh Hàn nói tin Francis đã qua đời, Catherine thậm chí có một loại cảm giác không cam lòng tin tưởng. Phụ thân lại có thể sắp xếp
khiến cha con hầu tước đại nhân ngông cuồng tự đại đều bị giết chết? Sớm vận dụng một bước này, có phải căn bản không cần đi đến một bước này
hay không?
- Phía bên hầu tước đại nhân canh phòng nghiêm ngặt.
Nếu không phải sau đó tăng cường đề phòng, điều động mấy đội quân phía
bên ngoài vào canh phòng, hai người thích khách kia căn bản cũng không
có cơ hội.
Mạnh Hàn giải thích khiến Catherine cũng hiểu rõ
ràng, có vài thứ không phải chỉ đơn giản dựa vào ám sát là có thể làm
được. Cho dù muốn ám sát, cũng phải có điều kiện thích hợp. Nếu không,
lão đại công và hai vị điện hạ muốn hầu tước đại nhân chết, cũng không
phải là chuyện ngày một ngày hai. Bọn họ phái ra thích khách cũng không
phải chỉ tám người, mười người.
- Ta nên làm như thế nào?
Hiện tại Catherine ngoại trừ có cảm giác an toàn ra, đột nhiên cảm thấy tất
cả vận thế dường như đều đứng cạnh mình. Đương nhiên, tất cả những thứ
này đều mượn được từ trên người Mạnh Hàn. Hành động tiếp theo, nàng vẫn
cần Mạnh Hàn chỉ điểm.
- Rất đơn giản. Dùng thủ đoạn của nàng thu phục những lực lượng vốn là của hầu tước đại nhân. Sau đó nhanh chóng
bình định thành bảo cự thạch. Tin tưởng hiện tại hai vị điện hạ vẫn
không tranh thắng bại. Nàng có thể sớm một bước hạ công văn về phía quốc vương bệ, yêu cầu quốc vương bệ hạ thừa nhận địa vị người thừa kế hợp
pháp của nàng.
- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
Catherine
vẫn không thể tin được, hạnh phúc mà mình khổ sở theo đuổi lại đến nhanh như vậy. Nàng có cảm giác dường như mình đang nằm mơ.
- Nàng cho rằng nó phải phức tạp tới mức nào?
Mạnh Hàn mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ một cái vào mông mẩy của Catherine, khiến thân thể Catherine chợt rung động.
- Chỉ có điều quốc vương bệ hạ sẽ thừa nhận ta sao?
Catherine lo lắng hỏi.
- Nói cho cùng, vẫn là dựa vào thực lực.
Bàn tay Mạnh Hàn thay đập thành xoa, cảm nhận làn da trắng mịn dưới bàn tay của minh, mỉm cười khinh miệt:
- Quốc vương bệ chúng ta hạ hiện tại căn bản không có lực khống chế công
quốc xung quanh, tất nhiên cũng không có cách nào để khống chế công
quốc Transco. Ngược lại quả đấm của người nào lớn, hắn liền thừa nhận
người đó là người thừa kế. Nàng cho rằng tại sao hầu tước đại nhân lại
tranh đoạt đại công? Dựa vào thân phận sao?
- Ta làm sao thu phục được lực lượng do hầu tước đại nhân lưu lại?
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm ấy, trong ánh mắt Catherine càng ngày càng hưng phấn. Thậm chí nàng không để ý tới bàn tay của Mạnh Hàn đang tàn
phá bừa bãi trên thân thể của mình, kích động thỉnh giáo Mạnh Hàn.
- Thừa nhận bọn họ, đồng thời cho bọn họ tước vị càng cao hơn, nhiều của
cải hơn. Chỉ cần bọn họ đồng ý cống hiến cho àng, tất cả mọi chuyện
trước đây đều sẽ bỏ qua.
Trên phương diện này, Mạnh Hàn cũng
không có mấy kinh nghiệm. Hắn ít có phương pháp lung lạc lòng người,
cũng không thích hợp để nữ đại công Catherine sử dụng, cho nên chỉ có
thể chỉ điểm sơ qua. Chỉ có điều, Mạnh Hàn tin tưởng, trên phương diện
này, Catherine học bác uyên thâm, nhất định có biện pháp tốt hơn so với
Mạnh Hàn.
- Nếu như có kẻ đặc biệt không nghe lời thì sao?
Catherine lại hỏi một câu.
- Nghe lời thì thưởng, không nghe lời thì phạt!
Mạnh Hàn biết, Catherine hỏi như vậy không phải là thật sự không biết, mà
đang thăm dò thái độ của Mạnh Hàn, xem hắn hoàn toàn đứng ở phía bên
nhóm người hầu tước đại nhân, hay đứng ở cạnh mình.
Chỉ có điều,
đối với thăm dò như vậy, Mạnh Hàn rất không thích. Hắn không nhịn được
lại duỗi tay vỗ mấy cái lên cặp mông mẩy của Catherine:
- Những
điều như vậy còn muốn hỏi ta sao? Ngươi là người của ta. Bọn họ hiện tại còn không hoàn toàn là người của ta. Tuy rằng hầu tước đại nhân ra lệnh cho bọn họ đi theo ta, nhưng ta cũng không muốn tiếp nhận nhóm người
này. Có thể thu được tâm của bao nhiêu người, vậy phải xem thủ đoạn của
nàng thế nào.
Có Mạnh Hàn bảo đảm như vậy, Catherine tất nhiên rất vui mừng. Nhưng nàng vẫn hỏi Mạnh Hàn:
- Vậy sự ủng hộ của ngươi đối với ta thì sao?
- Không nên có lòng tham không đáy.
Mạnh Hàn lại vỗ một cái:
- Nên cho nàng, cái gì cũng không thiếu. Kim tệ, vũ khí, ngoại trừ nhân
thủ do bản thân nàng tự mình nắm giữ ra, nàng cần cái gì, ta đều có thể
cho nàng cái đó. Nhớ kỹ, nàng là nữ nhân của ta, vậy có thể cùng ta
hưởng chung mọi thứ của ta. Đương nhiên, trước tiên nàng vẫn là nữ nhân
của ta!