Thiên Hạ Vô Song

Chương 722: Nô Lệ Quật Cường

Trong đầu Mạnh Hàn đã tưởng tượng ra một hình ảnh: trên các loại kiến trúc mỹ lệ trắng toát của lãnh chúa phủ có mấy trăm bức tượng thiên sứ trắng toát thánh thiện với đôi cánh chim lẳng lặng đặt ở các nơi. Bình thường chỉ để mọi người thưởng thức được vẻ đẹp chân thực mà lại sa hoa mỹ lệ. Nhưng vào thời điểm những người khác muốn làm điều bất lợi đối với lãnh chúa phủ, ngoại trừ những người cây ở xung quanh lãnh chúa phủ ra, những pho tượng này sẽ sống lại công kích kẻ địch. Đó là chuyện vui tai vui mắt tới mức nào.

Chỉ dựa vào điểm này, Mạnh Hàn đã quyết định chủ ý nhận những Thạch Tượng Quỷ này. Huống hồ, mấy trăm bức tượng thiên sứ chân thực cũng là những vật phẩm trang trí cần thiết để tô điểm cho những kiến trúc kia,

- Nếu như các ngươi chịu làm thuộc hạ của ta, ta có thể trợ giúp các ngươi làm được tất cả những điều các ngươi muốn, bao gồm thay đổi hình tượng, còn có nguồn đá màu trắng cuồn cuộn không ngừng. Thậm chí ta còn có thể sưu tập từ các nơi trên thế giới cho các ngươi các loại đã khác nhau thỏa mãn yêu cầu thăng cấp của các ngươi.

Mạnh Hàn trực tiếp đưa ra mê hoặc:

- Chỉ cần các ngươi chỉ trả giá bằng sự trung thành của các ngươi đối với ta.

Thủ lĩnh Thạch Tượng Quỷ hoàn toàn không ngờ được, loại chuyện tốt giống như bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống này, lại có thể rơi trúng trên đầu bọn họ. Hơn nữa đây còn rơi xuống một cái bánh nhân thịt cực lớn. Điều này không chỉ một lần giải quyết vấn đề sinh tồn của bọn họ, còn giải quyết hình tượng mặt mũi của bọn họ. Thậm chí ngay cả cơ hội thăng cấp sau đó cũng đặt ra trước mắt. Tuy rằng thủ lĩnh Thạch Tượng Quỷ không thể nói được có bao nhiêu thông minh. Nhưng trên vấn đề này, so với nhiều người, hắn biết rõ nên lấy hay nên bỏ.

- Ngài đã nhận được sự trung thành của chúng ta, chủ nhân của ta!

Thủ lĩnh Thạch Tượng Quỷ chỉ đơn giản vừa quỳ, nói một câu, để Mạnh Hàn đón nhận sự quy hàng của hắn.

Những Thạch Tượng Quỷ đứng phía sau lưng thủ lĩnh, nhìn thấy thủ lĩnh làm như vậy, cũng vội vàng quỳ xuống theo.

Nếu đổi lại là người khác, có tu vi như thủ lĩnh Thạch Tượng Quỷ, nói không chừng còn do dự một hồi mới có thể đưa ra quyết định. Chắc chắn sẽ không thẳng thắn như thủ lĩnh Thạch Tượng Quỷ. Nhưng điều này cũng chính là chỗ thông minh của thủ lĩnh Thạch Tượng Quỷ. Mạnh Hàn có phương pháp có thể đưa hắn vào chỗ chết, hơn nữa còn có vô số mê hoặc. Một bên là cái chết, một bên là thăng cấp rất nhanh. Hai bên lại không có mâu thuẫn chủng tộc thâm cừu đại hận gì. Nếu đổi lại là ai cũng biết nên lựa chọn như thế nào.

- Ngươi tên là gì?

Mạnh Hàn rốt cuộc bắt đầu hỏi tên thuộc hạ của mình.

- Ta gọi là So Đấu, chủ nhân của ta!

Thủ lĩnh Thạch Tượng Quỷ lớn tiếng đáp lại. Cái tên này khiến khóe miệng Mạnh Hàn không nhịn được nhíu lại. Lẽ nào thật sự có duyên sao?

- Ta không thích cái tên này. Ta ban cho ngươi một cái tên mới.

Mạnh Hàn cũng không trưng cầu ý nguyện của hắn, trực tiếp cho hắn một tên mới:

- Bắt đầu từ hôm nay, ngươi tên là Gabriel, đại thiên sứ trưởng của ta.

- Vâng, ta tên la Gabriel, chủ nhân của ta!

Tuy rằng không biết đại thiên sứ trưởng là gì, nhưng Gabriel vẫn cam tâm tình nguyện đón nhận cái tên này.

- Chờ sau khi tộc nhân của ngươi có người thăng cấp đến thực lực của ngươi bây giờ, ta sẽ đích thân ban cho mỗi người bọn họ một cái tên.

Trong lòng Mạnh Hàn bỗng nhiên có một loại ý niệm không biết từ đâu đến, lớn tiếng cười nói:

- Tên của Thiên sứ!

Trong sơn cốc không còn gì có thể ngăn cản đoàn người của Mạnh Hàn đi tới chỗ phong ấn Chimera nữa. Đoàn người lẳng lặng đứng ở giữa một sơn cốc khổng lồ, cúi đầu nhìn ma pháp trận phong ấn phát ra hào quang yếu ớt lập lòe trên mặt đất.

- Thời gian dài như vậy mà vẫn còn có hiệu lực. Nơi này sử dụng ma lực ở đâu để chống đỡ vậy?

Mạnh Hàn vừa thưởng thức ma pháp trận phong ấn, vừa thỉnh giáo.

- Ma lực của bản thân Chimera sẽ bị rút ra duy trì sự vận chuyển của ma pháp trận.

Trưởng lão Meredith cũng không có dự định trực tiếp mở phong ấn ra, kiên trì giải thích cho Mạnh Hàn, đồng thời cũng cẩn thận quan sát ma pháp trận dưới chân.

- Trưởng lão, lấy kinh nghiệm của ngài, thực lực hiện tại của Chimera còn mấy phần so với thời kỳ nó toàn thịnh?

Mạnh Hàn lại cẩn thận hỏi dò. Không riêng gì Mạnh Hàn, tất cả những người khác đều đang lẳng lặng nghe. Đặc biệt là Nicole, nàng nghe càng cẩn thật hơn.

- Thật bất hạnh!

Trưởng lão Meredith lắc đầu:

- Ta cho rằng, trải qua thời gian hơn một trăm năm gần hai trăm năm, lẽ ra Chimera có thể bị giảm đi chí ít tám phần mười thực lực. Chỉ có điều, ta thừa nhận tađã tính toán sai. Thực lực của Chimera chí ít còn bốn thành nữa. Ta nghĩ, Nicole vẫn không nên mạo hiểm như vậy.

Bốn thành thực lực, hầu như không cần suy nghĩ nữa. Hơn một trăm năm mới tiêu tốn sáu thành thực lực của Chimera. Vậy con Chimera này lợi hại lợi hại thế nào, trong lòng mọi người đều có thể có một ấn tượng trực quan. Chỉ có điều, mọi người gióng trống khua chiêng chuẩn bị một đường, thật vất vả chạy tới nơi này, chẳng lẽ vừa lâm trận đã lùi bước sao?

- Chủ nhân, để ta thử xem!

Nicole biết Mạnh Hàn do dự và suy ngẫm vì điều gì. Hắn đang lo lắng cho mình. Cho dù ban đầu bản thân nàng là nô lệ, Nicole vô cùng không tình nguyện. Nhưng đến giờ này khắc này, nàng đã sớm tiếp nhận thân phận chủ nhân của Mạnh Hàn. Đặc biệt là loại chủ nhân chịu vì mình mà toàn tâm toàn ý suy nghĩ, thậm chí còn đáng tin cậy hơn vài kẻ gọi là bằng hữu.

Lần này là vì vũ khí của mình, cho dù ban đầu Mạnh Hàn vì an toàn của Nicole, còn muốn đưa ra biện pháp đầu cơ trục lợi, nhưng sau khi trải qua sự giáo dục của trưởng lão Meredith, mọi người đều hiểu rõ ràng đạo lý tu hành.

Giờ phút này Nicole cũng như vậy:

- Chủ nhân, để ta thử xem. Nó càng lợi hại, ta có thể giết chết nó, sau này tu hành cũng sẽ càng thuận lợi hơn. Đây là cơ hội do trưởng lão và ngài tìm giúp ta. Ta không muốn lãng phí.

Mạnh Hàn vẫn đang do dự. Nếu như chỉ là một nô lệ bình thường, Mạnh Hàn sẽ không do dự như thế. Vấn đề là, Nicole không chỉ có là nô lệ, mà còn là nữ nhân của Mạnh Hàn. Đồng thời, nàng cũng là thủ lĩnh bộ tộc Ám Dạ Tinh Linh bên trong lãnh địa của Mạnh Hàn. Tuy rằng hiện tại bộ tộc Ám Dạ Tinh Linh đã từ từ được an bài, cũng không cần Nicole đứng ra, tuy nhiên Mạnh Hàn đã quen có Nicole ở bên cạnh mình.

Bảo Nicole đi mạo hiểm như vậy, Mạnh Hàn tình nguyện tìm một phương pháp mạo hiểm nhỏ hơn một chút, mà không phải khiêu chiến với một con Chimera còn bốn thành thực lực.

Nicole thấy Mạnh Hàn vẫn đang do dự, sắc mặt kiên nghị quỳ xuống trước mặt Mạnh Hàn:

- Chủ nhân, cho ta đi. Ta có niềm tin chắc chắn sẽ thắng. Ta sẽ trở thành cái bóng mạnh nhất của chủ nhân. Mong chủ nhân ân chuẩn!

Nói xong, nàng liền dập mạnh đầu xuống.

Thấy Nicole kiên trì như vậy, Mạnh Hàn rốt cuộc không do dự nữa. Hắn nhẹ nhàng kéo Nicole lên, muốn nói gì đó. Nhưng Mạnh Hàn lại cảm thấy nói gì cũng không thích hợp.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất