Thiên Hạ Vô Song

Chương 746: Vấn Đề Tín Nhiệm

- Ngươi đến vì cái này sao?

Benson tiên sinh gần như liếc mắt đã nhìn thấu dự định của Mạnh Hàn:

- Cầm đi đi. Thật ra ta cũng không thích. Hơn nữa đã biết nguyên lý trong này, đối với ta mà nói, nó đã vô dụng.

- Làm vậy sao được. Xấu hổ quá!

Mạnh Hàn lúng túng cười, tay đã đưa nỗi buồn sương giá về phía sau, lộ rõ hình tượng tiểu nhân vô sỉ điển hình.

- Ngươi đắc tội không ít người!

Benson cười mà như không cười nhìn Mạnh Hàn:

- Vào thời điểm này còn muốn tới quấy rầy ngươi.

Lấy năng lực của Benson tiên sinh, chung quanh là những người có thái độ thù địch như vậy, căn bản là không thể gạt được hắn.

- Đúng vậy!

Mạnh Hàn thở dài một tiếng cười theo gật đầu nói:

- Ngươi nói bọn họ đến lúc nào không đến, lại nhất định phải chờ thời điểm ngài tới đây mới đến, hiển nhiên là không để lão nhân gia ngài vào trong mắt.

Vừa nói, hắn vừa làm ra một vẻ mặt bất bình thay. Hắn vốn không dự định che giấu mục đích của mình, chỉ có điều còn chưa mở miệng đã bị Benson tiên sinh nói toạc ra.

- Cút đi!

Benson gắt một cái, trực tiếp đuổi Mạnh Hàn ra:

- Chuẩn bị cho ta chút nguyên liệu đến đây. Ta muốn thử nghiệm. Những chuyện khác, không nên tùy tiện tới quấy rầy!

- Ai ai! Lập tức đi ngay!

Mạnh Hàn vội vàng đáp ứng, sau đó cầm theo nỗi buồn sương giá giống như một làn khói chạy ra ngoài. Sau khi rời khỏi, hắn lập tức căn dặn mang tới chỗ Benson bất kỳ thứ gì hắn cần/

Sau khi cầm được nỗi buồn sương giá, hiện tại trong tay Mạnh Hàn còn có một đòn sát thủ. Đó chính là ban đầu Benson tiên sinh khiến Mạnh Hàn chế tạo quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp sáu.

Trước đó Mạnh Hàn cũng không đủ ma lực và tự tin để chế tạo. Nhưng, dưới sự ủng hộ gần như vô hạn về phương diện ma lực của Benson tiên sinh, Mạnh Hàn rốt cuộc lại có một quyển.

Cái này có thể chế tạo quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu uy lực cấp chín. Trước khi Mạnh Hàn không có thủ đoạn phòng hộ hữu hiệu, hắn không định giao cho bất kỳ người nào.

Mạnh Hàn đi tới giữa sân cung điện, đứng ở dưới một bức tượng thiên sứ cực lớn, Mạnh Hàn bỗng nhiên ngẩng đầu quát to một tiếng:

- Michael, nói cho tất cả tộc nhân các ngươi, mở to mắt cho ta. Nếu như có người dám gây sự, một tên cũng không tha!

- Vâng, đại nhân!

Giọng nói của Michael từ trên đỉnh đầu thiên sứ truyền đến, thân hình vẫn không nhúc nhích.

Đối phương nhân thủ vẫn chưa hoàn toàn vào đúng chỗ. Mạnh Hàn chắc hẳn, bọn họ còn có thể chờ như vậy một, hai ngày nữa, cho tới khi mọi người đều đến đông đủ sau đó mới hành động.

Mạnh Hàn không ngần ngại chờ xem một trò hay. Sau khi nhận được nỗi buồn sương giá từ trong tay Benson tiên sinh, Mạnh Hàn lập tức chạy về phía bên Kiếm Thần Andy.

- Xem thử cái này có tiện tay hay không.

Mạnh Hàn biết, cho dù Kiếm Thần Andy có mệt mỏi, cũng không thể nào nghỉ ngơi trong lúc Claudia và Lidia đang ở đây. Hơn nữa, lấy thực lực của Kiếm Thần Andy, dọc đường đi chỉ cảm giác có uy hiếp, cũng không thể khiến hắn mệt mỏi đến mức cần ngủ say mới có thể lại đây.

- Thứ đẹp như vậy, muốn dùng để làm gì? So sánh với kiếm của người khác xem có đẹp hay không sao?

Kiếm Thần Andy thấy Mạnh Hàn vô cùng tùy ý ném một thanh kiếm hoa lệ tới cực điểm tới, dửng dưng như không cầm trong tay, thuận miệng nói.

Nhưng chỉ mới vừa nói xong, hắn liền cảm thấy thanh kiếm cầm trong tay có cảm giác không đúng. Hắn có chút kinh ngạc, lập tức cầm hai tay giơ kiếm lên, cẩn thận quan sát.

- Cái này, cái này là vàng tinh thần sao?

Nhìn những màu sắc hoa lệ bên trong thanh kiếm này, Kiếm Thần Andy không nhịn được kinh ngạc kêu lên thành tiếng:

- Đây là huyền băng thiết, đây là lưỡi dao kim cương? Cái này... cái này...

Hắn nói liên tục vài từ cái này, nhưng lại không cách nào nói ra từ tiếp theo được. Toàn thân hắn đã bị chấn động đến tột đỉnh. Những nguyên liệu này, bất luận là một loại nào đều có thể nói là giá trị liên thành. Nhưng hiện tại lại tập trung ở trên một kiếm lớn hoa lệ như vậy.

- So sánh về vẻ đẹp của nó với kiếm của người khác, nó sẽ không thua.

Mạnh Hàn rất thoải mái ngồi ở trên ghế, gác hai chân thật cao lên trên bàn, vô cùng kiêu ngạo nói:

- So sanh về những cái khác, nó cũng sẽ không thua.

Vù vù.

Kiếm Thần Andy đã cầm kiếm bắt đầu bắt đầu múa. Chỉ múa mấy lần, hắn đã cảm giác được thanh kiếm này có chỗ không tầm thường.

Thiết kế trọng tâm vừa vặn, có thể làm cho hắn mặc kệ dùng một tay hay là hai tay cũng có thể khiến lưỡi kiếm xuất hiện vừa đúng ở nơi hắn muốn xuất hiện. Mạnh Hàn ở phía đối diện cầm lấy thanh kiếm ban đầu của Kiếm Thần Andy trực tiếp ném cho hắn. Kiếm Thần Andy chỉ nhẹ nhàng vung lên, thanh kiếm kia đã trực tiếp biến thành hai đoạn, vết cắt bóng loáng.

Cho dù không có vẻ ngoài hoa lệ này, chỉ riêng điểm sắc bén này, cũng đủ để thanh kiếm hắn vốn sử dụng kia biến thành rác rưởi.

Trong miệng Kiếm Thần Andy liên tục khen ngợi:

- Kiếm tốt, kiếm tốt!

- Cái này gọi là kiếm tốt sao?

Mạnh Hàn hừ lạnh một tiếng:

- Thử dùng đấu khí xem.

Mới vừa nói xong, hắn lập tức ý thức được điều gì, lập tức kêu dừng:

- Dừng lại. Đi ra ngoài tìm nơi rộng rãi hãy thử.

Kiếm Thần Andy nhìn gian phòng hoa lệ một chút, không nói hai lời, xoay người rời đi. Vừa đi, hắn còn vừa vuốt ve thân kiếm, chết sống không nỡ bỏ xuống. Đi tới trong sân rộng, Kiếm Thánh Anhdy kích phát đấu khí. Trên thân kiếm hoa lệ ban đầu nhất thời xuất hiện thêm một tầng hào quang mờ mịt. Toàn bộ khiến Kiếm Thần Andy giống như thần tiên.

Mà ở trong cảm giác Kiếm Thần Andy, đấu khí ung dung vừa tới lưỡi kiếm, hoàn toàn không có cảm giác trì trệ.

Xoạt xoạt xoạt.

Mấy động tác chém xuống, cực kỳ khoan khoái. Kiếm Thần các hạ không nhịn được bắt đầu bắt đầu cười ha hả.

- Thử dùng đấu khí kích thích hai đầu lưỡi kiếm.

Mạnh Hàn ở phía xa nhắc nhở. Kiếm Thần Andy gần như không nghĩ ngợi cứ dựa theo lời nhắc nhở của Mạnh Hàn bắt đầu thao tác.

Xoạt.

Một lưỡi đao băng từ lưỡi kiếm phát ra, xông thẳng về phía chân trời. Thế kiếm vừa nhanh lại tàn nhẫn, lập tức khiến Kiếm Thần Andy sợ hết hồn. Cả người đều đứng ngây ra tại chỗ, trên mặt đầy vẻ khó tin nổi.

- Dừng. Mặt kia không nên thử!

- Mạnh Hàn đột nhiên nhớ tới, nếu như thả ra đóng băng ngàn dặm ở nơi này, hơn một nửa Hoàng Sa thành sẽ bị bao phủ trong đó. Đến thời điểm đó, phiền phức sẽ không phải chỉ là một chút. Hắn vội vàng kêu dừng lại.

Nhìn vẻ mặt không thể tin được của Kiếm Thần Andy, Mạnh Hàn đi từ từ lại, cười hỏi:

- Cảm giác phóng thích ma pháp như thế nào? Kiếm Thần đại nhân?

Trải qua liên tiếp những kinh ngạc như vậy, Kiếm Thần Andy dường như đã có chút tê dại. Hắn quay đầu hỏi:

- Nếu như ta kích phát một đầu khác, sẽ thế nào?

- Sẽ phóng thích một ma pháp đóng băng ngàn dặm.

Mạnh Hàn báo lại đúng sự thật.

- Nếu như không phải cầm thanh kiếm này trong tay, có người tới nói cho ta biết, hắn có thể chế tạo ra kiếm ma pháp, ta nhất định sẽ đánh hắn tới mức hắn không bao giờ có thể tiếp tục nói chuyện được nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất