Thật ra trong đại chiến, đại lục Vãn châu tuy rằng núi sông hủy diệt, mặt đất sụp đổ, bị nước biển bao trùm, nhưng nền tàng của nó vẫn còn đó, khôi phục lại cũng không khó.
Trong sáu tháng trời, mọi người vất vả lao động. Sáu tháng sau, dưới nỗ lực của mọi người, đại lục Văn châu đã khôi phục hoàn thiện. Từ xa nhìn lại, đại lục bên dưới phàm nhân bắt đầu trở về nhà mình, cây cối bắt đầu sinh trưởng, động vật bắt đầu sinh sản, trở thành một vùng đất phồn hoa như trước.
Nhìn non sông do mình xây dựng vô cùng tươi đẹp, nhìn vô số dân chúng trở nên an cư lạc nghiệp, nhìn khói bếp bay lên vào mỗi buổi chiều, nhìn mặt trời lên xuống mỗi ngày, mọi người cảm thấy hết sức tự hào.
Trước kia Văn châu là nơi hoang vắng, độc trùng khắp cả, yêu ma vô số, dã thú thành đàn. cuộc sống của dân chúng vô cùng khó khăn, chỉ có thể sống trong thôn trại.
Lần này xây dựng lại, phá bỏ hết những cái xấu trước kia. Đệ tử Hiên Viên kiếm phái phá núi làm hồ, mờ mang vô số ruộng tốt, tạo ra thảo nguyên tươi đẹp, non xanh nước biếc, không còn vùng đất nào hoang vắng. Dưới sự cố gắng của bọn họ, đại lục Vãn châu đã trở thành đất lành ở nhân gian.
Vô số dân chúng phàm nhân trở về, nhìn thấy núi sông tươi đẹp như vậy hết sức vui mừng, miệng tạ ơn tiên sư, lễ bái không ngừng. Thấy bọn họ vui mừng như vậy, tất cả đệ tử Hiên Viên đều cảm động tự hào, bao nhiêu vất vả của mình đã không uổng phí.
Trên người đệ tử Hiên Viên lúc này toát ra khí thế khó tả bằng lời, trời có thể phá. đất có thể xuyên, không có gì mà chúng ta không làm được.
Đệ tử Hiên Viên kiếm phái bắt đầu trở về Gò Hiên Viên. Những ai tâm tính kiên định, từng trải đã nhiều như bọn Dạ Hàn. Nhất Trúc, đã ổn định tâm cảnh rất nhanh. Nhưng không phải ai cũng có thể trở về, rất nhiều đệ tử không có được thiên phú kinh người như vậy, vẫn có người không thoát khỏi nguy cơ lạc họa mê muội.
Số đệ tử này đều bị Dư Tắc Thành phong ấn pháp lực, bất ra phụ cận Cơ Thủy hà, bắt đầu lao động, khai thông mờ mang sông ngòi, đào núi lấp biển, tiếp tục lao động cực nhọc.
Phàm là đệ tử Hiên Viên trải qua Dư Tắc Thành thi triển tiên thuật quan sát, phát hiện đã giữ được bản tâm, hoàn toàn thoát khỏi họa mê muội, mới có thể trở về Hiên Viên kiếm phái.
Những tu sĩ còn lại vẫn phải tiếp tục vất và lao động, dần dần giảm bớt. Mãi tới mười lăm năm sau, tên đệ tử Trúc Cơ cuối cùng mới có thể thoát khỏi họa mê muội, tinh ngộ bản tâm, được bọn Dư Tắc Thành hoan nghênh. trở về Hiên Viên kiếm phái.
Họa mê muội này chỉ có thể dựa vào bản thân mình cảm ngộ, tự mình đột phá. tuy rằng người ngoài có thể điểm hóa, nhưng rốt cục vẫn phải dựa vào bản thân mình.
Dư Tắc Thành chọn phương pháp lao động cực nhọc như vậy, chịu đựng cực khổ vất và, hành hạ thể xác, rốt cục mới giúp cho các đệ tử thoát khỏi nguy cơ họa mê muội.
Sau hành động Tinh Vệ lấp biển mười lăm năm. tất cả đệ tử Hiên Viên tham gia trường đại chiến với Tiên tộc mới hoàn toàn thoát khỏi họa mê muội. Lời hứa không bỏ một đệ tử nào rốt cục đã thực hiện xong, sau đại chiến lần này, không có đệ tử Hiên Viên nào bị họa mê muội làm cho ngã xuống. Chuyện này thậm chí còn làm cho Dư Tắc Thành tự hào hơn cả chuyện đánh bại Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
Đại chiến lần này thu hoạch vô số, trong bảy ngàn bảy trăm bảy mươi sáu người tham chiến lần này có tất cả ba Phản Hư Chân Nhất, một trăm bốn mươi bảy Nguyên Anh Chân Quân, sáu trăm hai mươi mốt Kim Đan Chân Nhân, còn lại là đệ tử Trúc Cơ kỳ.
Sau hành động Tinh Vệ lấp biển, Hiên Viên kiếm phái xuất hiện một chuyện lạ, hôm nay bên này thình lình vang lên một tiếng rống thật dài, ngày mai bên kia dị tượng xuất hiện, bên này khí trụ dâng lên ngút trời, bên kia mặt đất nổ ầm ầm không ngớt.
Tất cả tu sĩ Trúc Cơ đều kết thành Kim Đan. rất nhiều Kim Đan Chân Nhân hóa sinh Nguyên Anh.
Trong số một trăm bốn mươi bảy Nguyên Anh Chân Quân tham chiến, có chín thành lục tục ngộ đạo trong vòng ba năm. trở thành Phản Hư Chân Nhất. Vô số pháp tắc Thiên Đạo xuất hiện ở Hiên Viên kiếm phái, đây chính là dị tượng thiên địa trở thành Chân Nhất Thần Quân.
Trong trận chiến này, ba ngàn Đại Đạo được sử dụng vô số lần, cũng tan tác rất nhiều lần, sau đó hình thành trở lại. Thậm chí Tử Nhạc sử dụng lực Đại Thần Uy tự nhiên sinh ra một Thiên Đạo, ngăn cản công kích của Kim Tiên.
Đệ tử có thể trở thành Nguyên Anh Chân Quân cũng không phải người thường, được tiếp xúc pháp tắc Thiên Đạo nhiều lần như vậy, nếu còn không thể thăng tiến Phản Hư Chân Nhất, vậy không còn gì để nói.
Hơn nữa đánh chết vô số Tiên Nhân. Hiên Viên kiếm phái lấy chiến dưỡng chiến, Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết hấp thu bản nguyên của vô số Tiên Nhân, trên người mỗi đệ tử Hiên Viên tham chiến đều có Tiên Khí. cho nên sau khi trở thành Phản Hư Chân Nhất, phi thăng cũng là chuyện không quá xa vời.
vốn một thượng môn có được hai, ba Phản Hư Chân Nhất là có thể ngạo nghễ sừng sững, ngàn năm không ngã, nhưng hiện tại Phản Hư Chân Nhất của Hiên Viên kiếm phái phải dùng lầu để chứa. Sau khi lấp bể, trong vòng ba năm. đã có khoảng trăm người trở thành Phản Hư Chân Nhất.
Những tu sĩ tham chiến lần này lãnh ngộ Thiên Đạo vô biên, hấp thu Tiên Khí. tuy rằng hiện tại chỉ là Kim Đan Chân Nhân, nhưng gần như chắc chắn, tất cả sẽ trở thành Nguyên Anh Chân Quân. Tương lai trở thành Phản Hư Chân Nhất cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Hiện tại Hiên Viên kiếm phái Kim Đan đầy đường, Nguyên Anh nhiều như lá rụng, Phản Hư Chân Nhất lấy đấu mà đong.
Cho dù đệ tử Hiên Viên không có tham gia chiến đấu, nhưng ở trong Hiên Viên động phủ, hôm nay cảm nhận một chút khí tức Kết Đan. ngày mai cảm nhận một chút dị tượng hóa Anh. ngày kia cảm nhận Thiên Đạo Phản Hư Chân Nhất, tu vi cũng tăng tiến rất nhanh. Hiên Viên kiếm phái càng ngày càng mạnh, lập nên cơ sở vững vàng, hưng thịnh ngàn đời.
Trong chiến đấu xuất hiện vô số lực Tiên Uy, lực Thần Uy, thậm chí lực Thần Uy chung cực của Hiên Viên Thần Kiếm, kiếm cưu hợp thể ngàn người đã hứng chịu vô số lực Tiên Uy mà không chết.
Trận chiến chấm dứt. lực Thần Uy không còn là độc quyền của Dư Tắc Thành ở Hiên Viên kiếm phái nữa, vô số tu sĩ bắt đầu lãnh ngộ lực Thần Uy. Lãnh ngộ này không liên quan gì tới tu vi, có thể là tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ, có thể là Nguyên Anh Chân Quân tự nhiên lãnh ngộ được lực Thần Uy.
Sở dĩ có đệ tử Hiên Viên phải lao động vất và mười lăm năm mới thoát khỏi họa mê muội, chính là vì nhận được quá nhiều, cần phải tiêu hóa trong thời gian dài. Tóm lại sau đại chiến lần này, gần như mỗi đệ tử Hiên Viên đều có được lực Thần Uy.
Dư Tắc Thành không thể không mở lại pháp đàn, truyền thụ lực Thần Uy.
Lực Thần Uy khác với pháp thuật, đây là lực lượng dũng mãnh vô địch, uy nghiêm của thần, nhưng đồng thời cũng là con dao hai lưỡi. Sử dụng lực lượng hùng mạnh sẽ phải chịu cắn trả tương đương, Ma Lễ Thanh. Triêm Hoa Thần Quân năm xưa chính là tỷ dụ.
Thật ra thu hoạch chân chính của trận chiến này chính là tạo ra một con đường thênh thang rộng rãi cho đệ tử Hiên Viên kiếm phái, khiến cho bọn họ dễ dàng bước lên tiên lộ.
Năm tháng trôi qua, năm mươi năm sau, Phản Hư Chân Nhất của Hiên Viên kiếm phái cũng không thể lấy đấu mà đong nữa, đã đạt tới gần ngàn người.
Khi đó Hiên Viên kiếm phái lại bắt đầu phong trào phi thăng, đầu tiên là Hương Xuyên Thần Quân. Đấu Lượng Thần Quân. Sau đó là vô số Phản Hư Chân Nhất khác cũng lục tục phi thăng. Không biết vì sao đại đa số đệ tử Hiên Viên kiếm phái lãnh ngộ đạo phi thăng vô cùng thoải mái, chỉ cần cố gắng ắt có thu hoạch, không còn hết sức gian nan như trước. Hơn nữa lúc bọn họ phi thăng, đối mặt Tứ Cửu Thiên kiếp cũng vô cùng đơn giản, vượt qua thoải mái.
Rất nhiều đệ tử Hiên Viên trở thành Phản Hư Chân Nhất xếp hàng phi thăng, năm nay một người, năm sau một người.
Ban đầu lúc hai vị Hương Xuyên Thần Quân. Đấu Lượng Thần Quân phi thăng, toàn môn phái còn tổ chức lễ mừng. Sau này mừng không nổi nữa, ai nấy cũng đã quen, chỉ tụ tập đưa tiễn là được.
Vốn trước kia trong Tổ Sư Đường cúng bái chỉ có hai mươi hai vị tổ sư, hiện tại phải cúng tới hơn hai trăm sáu chục vị, Tổ Sư Đường không chứa nổi nữa, đành phải xây lại.
Sau đại chiến, bảy ngàn đệ tử có hơn hai trăm bốn mươi người phi thăng, sau đó tới người thứ hai trăm sáu mươi, tình hình bắt đầu biến hóa. Những đệ tử Hiên Viên sau này phi thăng bắt đầu trở nên gian nan. Thiên kiếp dần dần khôi phục bình thường, từ đó về sau phi thăng không còn đơn giản như trước nữa.
Hậu nhân tổng kết ra một đạo lý, đây là thế giới Thương Khung báo đáp, ban thường cho Hiên Viên kiếm phái đã tiêu diệt những kẻ xâm lấn tới từ thế giới khác, cho nên mới cho phép đệ tử Hiên Viên phi thăng dễ dàng như vậy.
Hơn nữa còn có một điểm, nhân số đệ tử Hiên Viên phi thăng bằng với nhân số Tiên Nhân mà Hiên Viên kiếm phái đã tiêu diệt được, nói cách khác, tiêu diệt bao nhiêu phi thăng bấy nhiêu, dường như là quy tắc ngầm giữa thế giới Thương Khung và Tiên Giới.
Trước đây vô số tổ sư tài hoa hơn người nhưng lại phi thăng thất bại, lúc này hơn bảy ngàn đệ tử phi thăng hơn hai trăm người. Cả nhân gian này, ngoại trừ vào thời Hiên Viên Hoàng đế ra, chưa từng xảy ra chuyện như vậy, trong một phái lại có hơn hai trăm tu sĩ phi thăng chỉ trong thời gian ngắn.