Đồng tử nói thêm:
- Đúng rồi, muốn lãnh thẻ bài cần nộp một ngàn linh thạch, khách quen được giảm còn chín trăm. Tất cả các môn phái ở Lư châu, Bất kể là đệ tử thượng môn hay người của trung môn, tới đây đều phải tuân theo quy củ ấy. Lãnh thẻ bài xếp hàng xem bệnh, trả tiền bốc thuốc. Phái ta ba ngàn năm qua vẫn là như thế.
Dứt lời, đồng tử dẫn đường không nói thêm gì nữa. Đạo Ngân Chân Nhân cau mày nói:
- ở đây không khác gì y quán thế gian... Tắc Thành. con đi lãnh thẻ bài đi.
Dư Tắc Thành lập tức đi cùng đồng tử dẫn đường vào một đại sảnh nộp một ngàn linh thạch, lãnh được một thẻ bài.
Đồng tử kia nhìn thẻ bài nói:
- Để ta xem bảy vị thần y có vị nào rảnh tay chưa... Thật là xin lỗi, bảy vị đều bận cả, xin hãy chờ một lúc.
Mọi người đành phải chờ đợi, chợt Dư Tắc Thành nói:
- Xin tiểu ca hãy xem giúp chúng ta.
Dứt lời ngầm giúi cho đồng tử một viên linh thạch trung phẩm, đồng tử lặng lẽ nhận lấy sau đó mới nói:
- Ta sẽ cường điệu lai lịch các vị lên một chút, sở thích của bảy vị thần y này bất đồng, có người thích chữa trị tán tu, có vị thích chữa trị cho đệ tử thượng môn...
Dư Tắc Thành lại giúi tiếp một viên linh thạch trung phẩm:
- Vậy phiền tiểu ca.
Đồng tử kia bắt đầu gởi hạc giấy truyền tin đi, không lâu sau chợt nói:
- Có chỗ trống rồi ở y đường số ba, Đường chủ Trương Tông Đạo. Vị ấy chính là phó Chưởng môn Thiên Nguyên môn chúng ta, tiến vào cảnh giới Kim Đan đã một trăm ba mươi sáu năm, bản mệnh pháp bảo là Luân Hồi Xích, được xưng là Đoạt Hồn Thần Y. Bệnh nhân dưới tay ông ấy không ai là không khỏi bệnh.
Dứt lời bèn dẫn mọi người vào một y quán, giữa nhà là một chiếc bàn gỗ rất lớn, mặt bàn bằng cẩm thạch. Sát tường có bày một giá sách cổ, phía sau có một bức bình phong trên vẽ hoa cỏ chim chóc ngăn cách. Bên ngoài bình phong là hai giường bệnh, giữa có một chiếc ghế nhỏ, sau ghế có treo một chiếc đèn có chụp hắt sáng xuống dưới. Chụp đèn hơi nhếch lên, có thể thấy được linh thạch bên trong đang kích hoạt, toát ra một thứ ánh sáng màu vàng đỏ hết sức nhu hòa, khiến cho khung cảnh nơi đây mười phần yên tĩnh.
Sau bàn có một người đang ngồi, người này chính là Trương Tông Đạo dung mạo chừng bốn mươi tuổi râu ba chòm dài, người hơi gầy. Nhìn qua ai cũng có cảm giác đây là một vị thần y có tâm địa từ bi nhất định là người tốt, cứu người vô số.
Đồng từ dẫn đường chỉ tới cửa bèn xoay người rời khỏi. Trương Tông Đạo lên tiếng nói:
- Xin chào đạo hữu Hiên Viên kiếm phái, đã rất lâu không gặp, xin hỏi Cô Tùng đạo hữu có khỏe không?
Đạo Ngân Chân Nhân đáp:
- Cô Tùng sư huynh vẫn khỏe, huynh ấy đang xung kích Nguyên Anh kỳ.
Trương Tông Đạo gật gật đầu:
- Vậy thì hay quá, năm xưa y chu du thiên hạ, trúng phải Hắc Tử độc của Độc ôn giáo, là ta ra tay chữa cho y. Thấm thoát đã trăm năm không gặp, thật vô cùng tưởng nhớ...
Trương Tông Đạo chỉ nói vài câu đã khiến cho quan hệ giữa hai bên nhích lại gần hơn rất nhiều. Tuy rằng trong lúc Trương Tông Đạo nói chuyện, ánh mắt của y vẫn nhìn khắp mọi người, nhưng Kiếm Ngã thuật của Dư Tắc Thành lại phát hiện dường như người này đang đặc biệt chú ý tới mình. Thật là kỳ quái, trước nay mình chưa từng gặp y bao giờ...
Anh Ngạo cốt được đặt lên giường bệnh. Trương Tông Đạo bắt đầu kiểm tra cẩn thận, một lúc sau nói:
- VỊ đạo hữu này trụng phải Diệu Địch Phong Hồn của Thiếu chủ Diệu Âm môn Ngữ Lạc Chân Nhân, ta có thể trị được. Bất quá phí trị liệu là một vạn linh thạch, phí dược vật trị liệu là ba ngàn linh thạch. Nếu các vị muốn chữa tri xin hãy giao linh thạch ra.
Dứt lời viết ra một mảnh danh đơn đưa cho Đạo Ngân Chân Nhân. Nơi này quả thật là nơi hao tiền tốn của, nhưng vì cứu người. Đạo Ngân Chân Nhân đành phải ngoan ngoãn giao linh thạch ra.
Miệng Đạo Ngân Chân Nhân không ngừng lẩm bẩm:
- Thiếu chủ Diệu Âm môn Ngữ Lạc Chân Nhân...
Xem ra người này tám chín phần chính là cừu nhân. Linh thạch nộp đủ. Trương Tông Đạo lại nói:
- Cần một người tới giúp, ta cần đồng môn của y để rót chân nguyên vào hỗ trợ y. Vị tiểu ca này, xem bộ dạng ngươi vô cùng sung sức, chỉ có ngươi mới được, đem người theo ta.
Trương Tông Đạo chỉ chỉ Dư Tắc Thành, sau đó quay lưng bước vào mật thất sau bức bình phong, không cho Dư Tắc Thành kịp mở miệng phản bác.
Dư Tắc Thành dùng Tiên Thiên Nhất Mạch cầm Nã Thủ mang theo Anh Ngạo cốt tiến vào mật thất. Bên trong mật thất vô cùng rộng rãi, trong đó có một giường bệnh rất lớn xung quanh đó là rất nhiều cơ quan máy móc ly kỳ. Bất quá trên đó bày đủ các loại dao và dụng cụ sáng quắc lạnh lùng, khiến cho người ta vừa trông thấy phải rùng mình sợ hãi.
Dư Tắc Thành đặt Anh Ngạo cốt lên giường bệnh, quay lưng lại vừa định hỏi Trương Tông Đạo muốn mình làm gì, bất chợt một đạo thần thức lặng lẽ không tiếng động đánh vào người hắn.
Đạo thần thức này Dư Tắc Thành quen thuộc vô cùng, hắn đã từng sử dụng qua với vô số người, chính là Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật. Lập tức cả hai người đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn cùng ôm đầu cảm thấy mặt mày choáng váng.
Trương Tông Đạo nói:
- Trời ơi, pháp nguyên xung đột, đồng môn cắn trả! Không ngờ sư đệ là đệ tử của Vô Hình Ám Ma tông nhất mạch chúng ta, lại có thể tiềm phục trong Hiên Viên kiếm phái!
Trương Tông Đạo vừa dứt lời. Dư Tắc Thành sững người ra tại chỗ. Vô Hình Ám Ma tông chính là một trong bảy đại môn phái trong truyền thuyết, không có sơn môn không có địa bàn, không có sư thừa, hết thảy đều là bí mật, vĩnh viễn ẩn nấp trong các môn phái khác, là môn phái thần bí nhất trong các thượng môn.
Trương Tông Đạo trước mặt Dư Tắc Thành chính là một trong những đệ tử của Vô Hình Ám Ma tông, y đã hiểu lầm Dư Tắc Thành cũng là một trong những đệ tử của Vô Hình Ám Ma tông.
Trương Tông Đạo lại hỏi:
- Vì sao lại không biết mình thuộc mạch nào, đệ không có sư phụ sao? Ta đã biết đệ là kẻ thức tỉnh huyết mạch, nêu không đệ cùng không thể nào ẩn nấp trong Hiên Viên kiếm phái được.
- Đệ thật là may mắm có thể nấp trong Hiên Viên kiếm phái, chính là một trong bảy đại môn phái mà phái ta khó vào nhất. Lần gần đây nhất là hơn hai ngàn năm trước, có một vị tiền bối trà trộn vào Hiên Viên kiếm phái đạt tới Nguyên Anh kỳ may mắn vượt qua được đại kiếp nạn Tâm Kiếm Thiền tông, nhưng sau đó cũng tử trận. Đến nay đã hai ngàn năm, vẫn chưa có ai có thể tiềm phục trong Hiên Viên kiếm phái.
Thức tỉnh huyết mạch ư? Có lẽ là người tu tiên không cần sư phụ chỉ cần huyết mạch di truyền thức tỉnh là có thể tự động lãnh ngộ phép thuật. Nếu y đã nghĩ như vậy, ta cứ việc xuôi theo... Dư Tắc Thành bất giác gật gật đầu.
Trương Tông Đạo nói tiếp:
- Đệ đã là kẻ thức tỉnh huyết mạch, ta sẽ nói cho đệ nghe quy củ của Vô Hình Ám Ma tông ta. Tôn chỉ của phái ta là tự do tham gia, tự do rời khỏi, không chịu hạn chế, cùng hưởng tài nguyên.
- Hai ta đã phát hiện ra bí mật của đối phương, vậy chúng ta là sư huynh, đệ. Nhưng phải nhớ kỹ, đối với đệ tử phái khác, nhất định phải giữ kín bí mật của mình, ngàn vạn lần đừng để người khác biết được thân phận chân chính của đệ.
- Pháp thuật Vô Hình Ám Ma tông của đệ là gì vậy. của ta là Vô Hình Thiên Ma Phụ Thể quyết, vốn lúc nãy ta định phụ thân đệ, để tìm hiểu bí mật chế tạo tiên tửu của đệ. Đúng rồi, đây cũng là quy củ của Vô Hình Ám Ma tông chúng ta, ta muốn hỏi đệ, vậy phải nói ra đáp án của ta trước.
Dư Tắc Thành bèn đáp:
- Đệ thức tỉnh huyết mạch nhận được Vô Hình Ảm Diệt Thần thức Hóa Sinh Thuật.
Lập tức Trương Tông Đạo giật mình kinh hãi:
- Trời ơi, không ngờ là phép thuật rác rưới này ư, đệ còn sống được tới bây giờ, ta bái phục đệ sát đất! Pháp thuật này trong phái có lời bình rằng, kẻ nào luyện là tự đi tìm chết, ta phục đệ quá xá! Đi về phía này,ta sẽ làm huynh đệ dẫn đường cho...
Dư Tắc Thành hỏi lại:
- Huynh đệ dẫn đường là gì vậy?
Trương Tông Đạo đáp:
- Nếu không có ta dẫn đường, đệ làm sao có thể trở về Vô Hình Ám Ma tông ta? Ta sẽ truyền tư liệu của đệ về cho Tam Lão phái ta sau khi Tam Lão thông qua, sẽ phái người tới đây nghiệm chứng. Nếu đệ đủ tư cách, sẽ có được Hắc Ám Điện đường, từ nay về sau sẽ chính thức trở thành đệ tử Vô Hình Ám Ma tông ta.
Dư Tắc Thành nghe tới đây không khỏi cau mày, còn phải kiểm nghiệm nữa sao?Trương Tông Đạo thấy Dư Tắc Thành còn do dự lập tức nói:
- Yên tâm đi, thân phận của đệ sẽ không có người ngoài biết đến. Tam Lão này chính là những vị trưởng bối duy nhất trong phái mà mọi người ai ai cũng biết thân phận.
- Ta sẽ nói cho đệ biết bọn họ là ai, thật ra môn phái mà bọn họ đang tiềm phục cũng biết được thân phận của họ.
- Thứ nhất là Tiên Lão chính là Thái Thượng Tử Kim Tiên của Kim La Tiên tông, một trong bốn đại Phản Hư Chân Nhất của Kim La Tiên tông.
- Thứ hai là Ma Lão chính là Kim Tâm Đại trưởng lão của Tâm Ma tông, một trong ba Đại, không, hiện tại là bốn Đại Phản Hư Chân Nhất của Tâm Ma tông.
- Thứ ba là Yêu Lão, chính là Côn Bằng Yêu Vương của Vạn Yêu cốc. Người ta toàn là Phản Hư Chân Nhất, có thể nói cũng là người thống trị của môn phái mà họ tiềm phục, không cần quan tâm tới bí mật này, những người có địa vị tối cao trong môn phái đều biết cả.
Dư Tắc Thành do dự hỏi:
- Bọn họ đều là đệ tử Vô Hình Ám Ma tông ư?
Trương Tông Đạo thoải mái đáp:
- Đương nhiên, Vô Hình Ám Ma tông chúng ta đúng ra phải nói là một tập thể kết hợp. Mọi người trao đổi tin tức cho nhau, giúp đỡ lẫn nhau, như vậy ai ai cũng đạt được lợi ích, đệ giúp ta thì ta cũng sẽ giúp đệ.
- ở trong này, đệ có thể mua được tất cả tin tình báo, mua được bất cứ bí tịch, phi kiếm, pháp bảo nào, thậm chí là Tiên Thiên Linh Bảo. Đệ cũng có thể bán ra vật phẩm của đệ, thật ra chính là một bình đài giao dịch khổng lồ.
- Ta làm huynh đệ dẫn đường cho đệ, dẫn đệ vào phái ta, khi đó bọn họ sẽ liên hệ tiến hành thử nghiệm, chính là kiểm tra xem bí pháp mà đệ biết được của phái ta. Sau khi thông qua sẽ ban cho đệ pháp môn Hắc Ám Điện đường của thế giới Ám Ma khi đó đệ có thể liên hệ với tất cả đệ tử phái ta, lúc ấy sẽ hiểu rõ chúng ta.
- Nhớ kỹ, phái ta có vài phép tắc nhất định phải tuân theo:
- Thứ nhất là phép tắc tự do. Không ai có thể lợi dụng thân phận ở Vô Hình Ám Ma tông mà uy hiếp đệ dù là Tam Lão cũng không. Chuyện mà đệ không đồng ý, không ai có thể bắt buộc đệ. Kẻ vi phạm pháp tắc này sẽ bị tất cả cùng nhau truy sát.
- Thứ hai, vạn vật đều có giá cả, tất cả sự tình đều có giá, đều phải trả thù lao. Tỷ như đệ nhận được tin tình báo, vậy phải trả thù lao, đệ muốn thuê nhân thủ cũng phải trả thù lao. Kể cả ta dẫn đường cho đệ, đệ cũng phải trả thù lao cho ta.
- Thứ bạ giữ bí mật là trên hết. Không thể để lộ ra thân phận của mình, trừ phi phát hiện lẫn nhau giống như ta và đệ vừa rồi, nếu không không thể lộ ra bí mật của phái ta. Dù là con đệ cũng không được nói cho nó biết. Đồng thời cũng không được tiết lộ ra ngoài thân phận của những đệ tử trong phái mà đệ biết. Nếu đệ vi phạm điểm này, không ai có thể trốn thoát trừng phạt, dù là Phản Hư Chân Nhất cũng không trốn khỏi, xin đệ hãy tin vào lực lượng của phái ta.
- Thứ tư về quan hệ môn phái. Khi xảy ra xung đột lợi ích giữa môn phái mà đệ tiềm phục cùng Vô Hình Ám Ma tông tạ đệ có thể né tránh, nhưng không thể làm tổn hại lợi ích của bản môn, nếu không sẽ bị nghiêm trị. Thật ra điểm này hầu như không có tác dụng gì, bởi vì không ai có thể đại diện cho Vô Hình Ám Ma tông ló mặt ra ngoài, kể cả Tam Lão. Đã không có Vô Hình Ám Ma tông bên ngoài, làm sao xảy ra chuyện xung đột lợi ích với môn phái khác? Đây chỉ là quy định giáo điều mà thôi.
- Thứ năm, tình nghĩa bản môn. Nếu đồng môn sư huynh đệ phái ta xung đột với nhau ở phương diện khác đệ có thể tùy ý xử lý quan hệ giữa hai bên, kết giao, kết thù, tàn sát... đều được, nhưng không được để vì vậy mà bại lộ thân phận đệ tử Vô Hình Ám Ma tông. Nếu đệ bị người phát hiện thân phận đệ tử Vô Hình Ám Ma tông giết chết, thù này ta sẽ báo. Đến lúc chúng ta gặp chuyện không may cũng sẽ có người báo thù cho chúng ta.
- Năm điểm này coi như là đại khái, đệ còn thắc mắc gì nữa không?
Dư Tắc Thành lẳng lặng nghe, cảm thấy những điều kiện này hết sức rộng rãi, mình có thể tiếp thụ. Vấn đề hiện tại là mình nghe được bí mật này rồi, nếu hiện tại phủi tay nói không gia nhập, còn có thể sống sót rời khỏi nơi này được sao?
Cho dù mình kêu gọi đồng môn Hiên Viên kiếm phái đánh chết Trương Tông Đạo này, y là vì bại lộ thân phận đệ tử Vô Hình Ám Ma tông mà chết, vậy mình sẽ có vô số kẻ thù. Chỉ cần một trong Tam Lão kia có thật, vậy mình chắc chắn phải chết không sai. Hiện tại nhiệm vụ của mình là đồng ý gia nhập môn phái này, hơn nữa nghe y nói như vậy, dường như phái này có rất nhiều lợi ích, lại hết sức rộng rãi tự đo.
Dư Tắc Thành bèn hỏi:
- Sư huynh làm huynh đệ dẫn đường, đệ phải trả thù lao thế nào đây?
Bất chợt Trương Tông Đạo mỉm cười:
- Vậy không cần phải liều mạng rồi, thật là tốt quá. Đệ đừng tưởng ta là Thần y yếu ớt mà lầm, Thiên Nguyên môn này đối với bên ngoài ngụy trang là môn phái về y ly trị liệu, thật ra còn một cách xưng hô khác trên Tu Tiên Giới, đó chính là... vẫn Sinh!
Dư Tắc Thành nghe vậy giật thót người, không nhịn được buột miệng kêu lên:
- Là vẫn Sinh tông theo đạo ám sát, chết vẫn không sợ, cầu sống trong cái chết đó ư? Là thượng môn vẫn Sinh tông nổi tiếng thiên hạ lấy giết người để tu hành đó ư?
Trương Tông Đạo cười nói:
- Đúng vậy, người đời không ai tưởng tượng được thật ra Thiên Nguyên môn vẫn cứu người làm phúc lại là vẫn Sinh tông kia. Nếu không chúng ta đã kết cừu gia khắp chốn, chết hết không còn. Thiên Nguyên môn đâu đáng để ta tiềm phục?
Trong lúc Trương Tông Đạo đang nói, tu vi của y bất chợt tăng mạnh, khí thế từ Kim Đan lập tức biến thành Nguyên Anh Chân Quân. Một luông sát khí kinh khủng bao trùm trên người Dư Tắc Thành, lúc này toàn thân Trương Tông Đạo được phủ bởi một màn sương đen chẳng khác Tử Thần, y nói tiếp:
- vẫn Sinh tông Diêm La Chân Quân Không Minh Ly.
Sau đó khí thế y lại giảm, màn sương đen biến mất. Trương Tông Đạo lại trở thành một vị thần y từ bi bác ái:
- Thiên Nguyên môn Đoạt Hồn Thần Y Kim Đan Chân Nhân Trương Tông Đạo,
Dư Tắc Thành lập tức cung kính nói:
- Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành.
Không ngờ tu vi của Trương Tông Đạo lại là Nguyên Anh Chân Quân, hết thảy ý niệm phản kháng trong đầu Dư Tắc Thành lập tức bị gió thổi bay đi mất, ngoan ngoãn đứng đó.
Trương Tông Đạo cười nói:
- Thân phận của đệ quá thấp, con người ta sống trên đời nếu không du hí nhân gian, không trải qua muôn vàn nguy hiểm, không sống một đời hưng phấn hào hùng, dù là phi thăng Tiên Giới cũng không có ý nghĩa gì.
- Thù lao dẫn đường của ta là hai trăm vạn linh thạch, tiên tửu của đệ thu lợi rất nhiều, ta lấy như vậy không cao chút nào.
Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt, cái giá như vậy mà còn không cao? Chẳng trách y sốt sắng làm huynh đệ dẫn đường cho mình như vậy. May mà mình có thể trả được, số linh thạch thu được ở Hiên Viên Pháp Ấn phái cũng vừa đủ. Dư Tắc Thành bèn nói:
- Được, chỉ là chuyện nhỏ, không thành vấn đề.
Trương Tông Đạo lại nói:
- Được, thật là hào phóng, sau này đệ sẽ cảm tạ ta. Được rồi. bây giờ chúng ta bàn chính sự đi, ta phải chữa trị cho tên kia, đệ không muốn gieo cho y chút gì sao đây là cơ hội rất tốt...
Dư Tắc Thành do dự:
- Gieo gì vậy?
Trương Tông Đạo nói:
- Khống chế thần thức. Đệ có thể hoàn toàn luyện y thành con rối.
- Nếu như đệ cảm thấy bất tiện vì giao tình đồng môn, vậy chỉ cần hạ một đạo thần thức, như vậy đệ sẽ biết hết bí mật của y, đệ sẽ học được năng lực của y.
- Sau này nếu y muốn làm bằng hữu, vậy thì không nói nếu y không muốn làm bằng hữu với đệ, còn muốn hại đệ, vậy đệ không cần khách sáo chỉ cần một niệm là có thể làm cho y nổ tung thân xác.
- Đúng rồi, có lẽ đệ không biết, để ta dạy cho. Khẩu quyết như sau...
Dư Tắc Thành cũng không để ý, trong khi nói chuyện với Trương Tông Đạo hắn đã dần dần bị Trương Tông Đạo dẫn dụ đi theo một con đường sai lầm khác.
Dư Tắc Thành dựa theo những gì Trương Tông Đạo vừa dạy, đưa thần thức ma niệm của mình vào đầu Anh Ngạo cốt. Tương lai bí mật của Anh Ngạo cốt sẽ không còn là bí mật với Dư Tắc Thành, hắn còn có thể thông qua thần thức học được tất cả năng lực của Anh Ngạo Cốt.
Dư Tắc Thành bố trí xong xuôi. Trương Tông Đạo bắt đầu chữa trị:
- Tên đệ tử kia của Hiên Viên kiếm phái tên là Trương Tiểu Phàm, sau khi từ biển lên bờ rảnh rỗi bèn lo chuyện bất bình, cuối cùng bị Thiếu Môn chủ Diệu Âm môn giết chết. Phụ thân y biết là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, nên tỏ ra cẩn thận vô cùng. Tên Anh Ngạo cốt này không phải tầm thường, chẳng những có thể điều tra ra chuyện này, còn có thể trốn thoát, quả thật là mạng lớn.
- Lần này Diệu Âm môn kia thê thảm rồi, tám phần chắc chắn sẽ bị diệt môn. Viện quân của các ngươi sắp tới, bọn họ đã xuất quân vào giờ Hợi hôm qua, lần xuất quân này có hai Nguyên Anh Chân Quân, mười Kim Đan Chân Nhân. Xem ra ngoại trừ báo thù cũng có hứng thú với đại lễ của Vô Lượng Khí tông. Được rồi. đã chữa xong, thu được một vạn ba ngàn linh thạch rồi...
Tin tức của Trương Tông Đạo quả nhiên vô cùng linh mẫn, chuyện ở Gò Hiên Viên xa xôi y cũng biết được tận tường. Anh Ngạo cốt phát ra một tiếng rên khẽ, sau đó dần dần mở mắt phá tan phong ấn thần thức khi trước, khôi phục bình thường.
Trương Tông Đạo nói:
- Được rồi, các ngươi về đi.
Lập tức Dư Tắc Thành dìu Anh Ngạo cốt đi ra. Một lúc sau. Trương Tông Đạo thông qua phép nhãn nhìn Anh Ngạo cốt đang báo cáo bên ngoài, miệng lẩm bẩm:
- Có vẻ như đã thành công, phái ta lại có thêm một tên đệ tử. Thức tỉnh huyết mạch... Ha ha hạ lý do hết sức vớ vẩn này hắn cũng có thể tin được...
- Dư Tắc Thành, để ta chờ xem tương lai rốt cục ngươi là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, hay là đệ tử Ma tông ta. Nghĩ tới lựa chọn tương lai của ngươi, ta thật là nôn nóng... Ha ha ha...
Trong lúc Trương Tông Đạo đang lẩm bẩm, y không chú ý rằng Dư Tắc Thành đang dìu Anh Ngạo Cốt bên ngoài dường như cảm ứng được chuyện gì, hắn cũng nhếch miệng cười, lẩm bẩm: Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
- Vô Hình Ám Ma tông, vẫn Sinh tông... Hay lắm, có thể giúp cho ta...