Tiên Nghịch

Chương 1526: Vạn Không Cốt Môn

Không hề cân nhắc, lúc này hắn không có thời gian suy tính cẩn thận, thứ hắn muốn chính là sự bộc phát của Không Môn này, muốn sau khi trở thành bước thứ ba toàn năng tu vi sẽ tăng vọt!
 
Lúc này nếu như hắn động lòng, hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, thì sẽ lập tức trở thành tu sĩ bước thứ ba Không Niết Trung Kỳ. Nhưng như vậy thì tu vi của hắn sẽ không được như mong muốn, cũng chỉ có sức mạnh của hai đạo bổn nguyên mà thôi!
 
Dần dần, theo một chỉ của Lô Vân Tử, dường như có một tiếng gào thét phẫn nộ từ trong vòng xoáy giữa tinh không do Không Môn sụp đổ hóa thành truyền ra. Chỉ thấy vòng xoáy này nhanh chóng chuyển động, bất ngờ Không Môn thứ ba hiện ra!
 
Nhưng ngay khi Không Môn thứ ba này xuất hiện, ở phía sau nó Không Môn thứ tư cũng đồng thời hiện ra!
 
Nếu chỉ như thế thì cũng thôi, nhưng ở phía sau Không Môn thứ tư kia, không ngờ lại xuất hiện một Không Môn thứ năm!
 
Ba Không Môn khổng lồ đồng thời hiện ra giữa thiên điện. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này khiến cho lòng người chấn động, khiến cho mấy vạn tu sĩ bốn phía dường như mất đi ý thức, chỉ còn lại sự hoảng hốt và khiếp sợ.
 
- Ba Không Môn!
 
- Hắn… rốt cuộc hắn muốn làm gì, không ngừng phá vỡ Không Môn mà ngay cả bước thứ ba toàn năng cũng rất khó để đối mặt, hắn… - Ngay cả Thái Cổ Ngũ Tôn của giới ngoại ta cũng chưa bao giờ nghe nói có ai làm được điều này… Phong Tôn… Phong Tôn… Vương Lâm thần sắc bình tĩnh, nhìn ba Không Môn liên tục xuất hiện kia, thân thể tiến về phía trước, hóa thành một đạo lưu tinh, trong sự chú ý của mấy vạn người lao thẳng tới ba Không Môn kia.
 
- Nhân.
 
Trong lúc lao về phía trước, Vương Lâm duỗi tay phải ra, năm ngón tay tạo thành chưởng, ngay khi đến trước Không Môn thứ ba kia liền giơ tay phải hướng về phía Không Môn khổng lồ trực tiếp ấn tới.
 
- Quả….
 
Ngay khi ấn tới, tiếng của Vương Lâm vang vọng, cuối cùng phát ra thanh âm sau cùng.
 
- Ấn… Nhân Quả Ấn, là do Vương Lâm mộng đạo hơn bảy mươi năm, lấy nhân quả mà cảm ngộ ra, là thức thần thông thứ năm của hắn.
 
Ngay khi chữ Ấn phát ra, tay phải Vương Lâm đã hoàn toàn đặt lên Không Môn thứ ba. Ngay khi một chưởng này hạ xuống, hai mắt Vương Lâm lộ ra hàn quang, năm ngón tay thành trảo, hướng vào bên trong hung hăng bấu chặt vào. Ầm một tiếng, năm ngón tay của hắn bất ngờ xuyên vào trong Không Môn kia, ở bên trong Không Môn này năm ngón tay của hắn thu lại, nắm chặt tay lại.
 
Tay hắn nắm lại, dường như nắm lấy thiên địa nhân quả, trong một tiếng rống to, tay phải Vương Lâm hướng ra phía ngoài hung hăng thu lại, trực tiếp từ trong cánh cửa giơ lên.
 
Tay hắn hướng ra phía ngoài vung mạnh một cái, dưới một cái vung tay này, mơ hồ có một hư ảnh Không Môn hư ảo dường như bị tay phải của Vương Lâm lôi ra.
 
Ngay khi tay phải hắn giơ lên, Không Môn thứ ba này lập tức có tiếng ầm ầm vang vọng. Chỉ thấy trong những tiếng rắc rắc, có những vết nứt từ chỗ bàn tay Vương Lâm ấn xuống lúc trước hướng về bốn phía khuếch tán ra, trong nháy mắt tràn ngập cả Không Môn này. Phịch một tiếng, cánh cửa này vỡ thành vô số mảnh, trực tiếp tiêu tan.
 
Không Môn thứ ba đã sụp đổ!
 
Ngay khi Không Môn này sụp đổ, tiếng cười của Vương Lâm vang lên, nhân quả bổn nguyên lượn lờ, khí thế toàn thân hắn lại một lần nữa bạo tăng, trực tiếp từ Không Niết Trung Kỳ tăng lên tới Không Niết Hậu Kỳ!
 
Từ xưa tới giờ, bước thứ ba toàn năng chưa từng có ai sau khi phá vỡ Không Môn lại làm chuyện này!
 
Vương Lâm không hề dừng lại, ngay khi Không Môn thứ ba vỡ tung, hắn bước tới xuyên qua Không Môn đã vỡ thành từng mảnh tiêu tan, một bước đi tới trước Không Môn thứ tư, giơ hai tay đồng thời đặt lên trên.
 
- Sinh Tử Ấn!
 
Tay trái Vương Lâm có một luồng bạch khí tràn ngập, ngay khi hạ xuống dũng mãnh nhập vào trong Không Môn, chiếm cứ một nửa. Cùng lúc đó, từ trong tay phải của Vương Lâm lan ra hắc khí, như một cơn cuồng phong quét ngang nhập vào trong Không Môn, cùng với bạch khí kia vặn vẹo xoay tròn, khiến cho Không Môn kia bắt đầu chấn động kịch liệt.
 
Theo ba chữ Sinh Tử Ấn truyền ra khỏi miệng Vương Lâm, thần sắc hắn rất bình tĩnh, nhưng hai mắt lại có một sự cao ngạo bao trùm thiên địa, hai tay ở phía trước hướng về hai bên hung hăng xé một đường.
 
- Vỡ cho ta.
 
Trong tiếng gầm của Vương Lâm, hai tay hắn dường như ẩn chứa sức mạnh sinh tử của thiên địa. Không ngờ dưới một đường xé này, Không Môn thứ tư kia trong lúc kịch chấn ầm ầm tan vỡ.
 
Không Môn thứ tư đã sụp đổ!
 
Ngay khi cánh cửa này sụp đổ, khí thế trên thân thể Vương Lâm lại một lần nữa ầm ầm bộc phát ra, từ Không Niết Hậu Kỳ đã đạt tới Không Niết Đại Viên Mãn, đã đạt tới đỉnh của Không Niết!
 
Trên mi tâm hắn lập tức có một cái khe mơ hồ xuất hiện, bên trong cái khe này là một màn tối đen, ở nơi đó dường như có ẩn chứa một thế giới khác!
 
Đây là hương hỏa giới do bản thân Không Linh tu sĩ tạo thành, lấy bản thân để nuôi dưỡng hồn phách hương hỏa. Thậm chí với hương hỏa giới của bản thân, Không Linh tu sĩ có thể cưỡng ép người khác sùng bái mình, trở thành nô bộc hương hỏa của mình! Vương Lâm phá vỡ Không Môn, toàn bộ là dựa vào sức mình, không có một chút hương hỏa nào, vì thế, cái khe trên mi tâm hắn không phải là hương hỏa giới, mà là thiên địa của bản thân hắn. Mặc dù hắn không có hồn phách hương hỏa, nhưng cũng có thể khiến cho người khác sùng bái mình. Lúc này cái khe này vẫn chưa hoàn toàn mở ra, tu vi của hắn vẫn còn chưa đủ.
 
Trong tiếng cười dài, Vương Lâm vung tay áo, đem những mảnh vỡ Không Môn ở phía trước mặt trực tiếp cuốn đi, xuất hiện ở trước mặt hắn chính là Không Môn thứ năm! Không Môn thứ năm này so với những Không Môn lúc trước còn thực chất hơn vô số lần, giống như là một cánh cửa thực sự sừng sững giữa tinh không. Khi cánh cửa này hiện ra, Vương Lâm hoàn toàn không tiếp tục đưa hai tay xé vỡ, mà hai mắt lộ ra một luồng ánh sáng kinh thiên, nhìn Không Môn thứ năm kia một cái rồi trực tiếp nhắm mắt lại.
 
Nhắm hai mắt lại, lập tức ở trong lòng Vương Lâm thiên địa vạn vật toàn bộ đều là giả. Ý muốn của hắn, suy nghĩ của hắn, hết thảy đều là giả!
 
Ngay khi nhắm mắt lại, Vương Lâm lại mở mạnh hai mắt. Ngay khi mở mắt ra, thiên địa vạn vật, hết thảy những thứ giả dối đều biến thành chân thật. Đây là Chân Giả Đạo, thần thông mà hắn đã ngộ ra từ chân giả bổn nguyên!
 
Không Môn thứ năm kia tồn tại trong tinh không, nhưng Vương Lâm lại một lần nữa nhắm mắt lại, giơ tay phải lên vung về phía trước. Một cái vung tay này đơn giản giống như là quét đi tro bụi, nhưng trong mắt mấy vạn tu sĩ bốn phía, trong mắt Chu Cẩn, nam tử áo xanh, Hư Thần Thiên Tôn, trong mắt đám người Tư Đồ Nam, Không Môn thứ năm kia trong nháy mắt vặn vẹo, không ngờ giống như là tro bụi, dưới một cái vung tay của Vương Lâm dần dần tiêu tan, hóa thành vô số mảnh, yên lặng sụp đổ ở trước mặt Vương Lâm.
 
Năm Không Môn bị Vương Lâm lần lượt phá vỡ toàn bộ. Ngay khi cánh cửa này tiêu tan, cái khe mơ hồ hiện ra ở trên mi tâm của Vương Lâm đã hiện ra hoàn toàn. Bên trong cái khe kia dường như có lực hút vô tận, ngay khi nó xuất hiện ngay cả tinh không này cũng như bị hút vào.
 
Một khí thế tuyệt cường của Không Linh Sơ Kỳ từ trên thân thể Vương Lâm triệt để khuếch tán ra! Nếu như hắn đã thỏa mãn, thì lúc này sẽ hấp thụ sức mạnh Không Môn kia, hắn sẽ trở thành tu sĩ Không Linh Sơ Kỳ. Nhưng hắn sao có thể đã thỏa mãn được, lúc này mới chỉ có năm đạo bổn nguyên mà thôi. Vương Lâm hắn còn có đạo bổn nguyên thứ sáu do Thanh Thủy tặng cho!
 
Sát lục bổn nguyên bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể, vừa mới xuất hiện đã đại thành kia đã giúp hắn dẫn động Không Môn thứ sáu xuất hiện!
 
Những cảnh tượng này, lần lượt nhân quả phá Không Môn, sinh tử xé Không Môn, chân giả quét Không Môn, khiến cho tu sĩ bốn phía nhìn thấy mà hoảng sợ đến cực điểm!
 
Cũng không biết ai là người đầu tiên phản ứng lại, trong tiếng gào thét hoảng sợ trực tiếp điên cuồng hướng về phía sau bỏ chạy. Từ đó, gần như toàn bộ tu sĩ giới ngoại trong khoảnh khắc này đều hướng về bốn phương tám hướng nhanh chóng bỏ trốn. Bọn họ sợ, nhìn Vương Lâm phá vỡ Không Môn đơn giản như vậy, khiến cho bọn họ không thể không sợ, khiến cho bọn họ hoảng sợ đến cực điểm!
 
Lần đầu tiên lấy lôi đình để phá vỡ Không Môn cũng là bình thường, lần thứ hai lấy lửa để đốt cháy cũng có thể chấp nhận được. Nhưng lần thứ ba, thứ tư, thứ năm, một chưởng, một ấn, một cái vung tay kia, ba cánh cửa sụp đổ, nhất là lần cuối cùng, chỉ cần nhắm mắt mở mắt cũng có thể khiến cho Không Môn kia tiêu tan một cách quỷ dị, những chuyện này đã vượt xa khỏi sự tường tượng của tu sĩ giới ngoại.
 
Nam tử áo xanh kia cũng hoảng sợ, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Mặc dù tu vi của hắn đã đạt tới Không Huyền, nhưng cũng chỉ là Sơ Kỳ mà thôi. Sau khi Vương Lâm liên tục phá vỡ ba cánh cửa kia khiến cho hắn đã nhìn ra một chút manh mối.
 
- Nhân quả, sinh tử, chân giả! Không ngờ hắn có thể minh ngộ được những bổn nguyên đại đạo này, người này không thể trêu chọc được, không thể trêu chọc được!
 
Bổn nguyên cũng chia làm hư và thực, ví như lôi hỏa là thực, những thứ như nhân quả là hư ảo, minh ngộ những bổn nguyên hư ảo này còn khó khăn hơn rất nhiều.
 
- Đạo bổn nguyên thứ sáu, sát lục bổn nguyên!
 
Thanh âm của Vương Lâm rất bình tĩnh, nhưng lại ẩn chứa một sự chết chóc kinh thiên. Ngay khi lời nói của hắn truyền ra, chỉ thấy trong tinh không này bất ngờ có những bông tuyết hoa màu đỏ bỗng nhiên xuất hiện, tràn ngập bốn phía.
 
Trong những bông tuyết hoa màu đỏ lạnh lẽo này bay lượn, Không Môn thứ sáu ầm ầm xuất hiện!
 
Không Môn thứ sáu này hoàn toàn không giống với năm Không Môn trước đó, nó không ngờ là bạch cốt tạo thành, liếc mắt nhìn sẽ thấy đây gần như không phải là một cánh cửa, mà là một cái đầu lâu khổng lồ. Cánh cửa quái dị này chậm rãi hiện ra ở trước mắt Vương Lâm, một gợn sóng chấn động tinh không từ bên trong lan ra vô tận. Gợn sóng kia khuếch tán ra, hễ những tu sĩ bị nó lan tới, toàn bộ đều thân thể run lên, hình dạng trực tiếp trở nên già yếu.
 
Còn có gần một vạn người trong gợn sóng này không có bất cứ một tiếng kêu thảm thiết nào, trực tiếp già đi mà chết, trở thành những đám tro bụi tiêu tan.
 
- Vạn Không cốt Môn!
 
Trong những người ở nơi đây, có thể nhận ra được cánh cửa này chỉ có hai người, một người là Nam Vân Tử, còn người kia là Hư Thần Thiên Tôn. Thậm chí ngay cả nam tử áo xanh kia cũng chưa từng nhìn thấy Không Môn nào có hình dạng như thế này, cũng chưa từng nghe nói tới.
 
- Đây… đây là… hình dạng này, cánh cửa bạch cốt này, chẳng lẽ chính là Vạn Không Cốt Môn trong truyền thuyết!
 
Hư Thần Thiên Tôn kia sắc mặt tái nhợt, nhìn cánh cửa giống như là đầu lâu kia, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ tới cực độ.
 
- Tiên Phi từng nói Vạn Không Cốt Môn là một truyền thuyết của quê hương nàng ta, ở đó người có thể dẫn động cánh cửa này cực kỳ hiếm thấy. Nhưng người nào có thể dẫn động được cánh cửa này xuất hiện, nếu không gặp phải tai họa, thì nhất định sau này sẽ trở thành Đại Tôn.
 
- Vạn Không Cốt Môn, Phong Tôn đời trước đã từng nói tới vật này, nhưng phàm là người ở bước thứ ba có thể dẫn động cánh cửa này xuất hiện, tương lai của người đó sẽ không thể tưởng tượng được. Hắn từng nói, cánh cửa này không phải là của Phong Giới, mà hiện ra ở quê hương của hắn!
 
Nam Vân Tử nhìn cánh cửa quỷ dị kia, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất