Tiên Nghịch

Chương 1637: Hóa ra hắn tên là Vương Lâm

Bên trong Ngũ Hành hỏa trận, trước người khổng lồ đang quỳ lạy, thần sắc Vương Lâm bình thản, thân thể bước về phía trước. Người khổng lồ kia đưa hai tay về phía trước, để cho Vương Lâm bước lên xong mới từ từ đặt hắn lên đỉnh đầu. Bước chân Vương Lâm không dừng lại chút nào, từ hai tay hắn đứng lên trên đỉnh đầu của người khổng lồ. Tay phải hắn chỉ về phía trước.
 
Người khổng lồ đứng phắt dậy, hướng về phía Vương Lâm chỉ gầm lên một tiếng kinh thiên động địa. Tiếng gầm này cũng khiến cho chín con Kỳ Lân đang cúi đầu phủ phục kia cũng run rẩy toàn thân, thần sắc liền lập tức trở nên dữ tợn, đồng thời gầm nhẹ!
 
Hướng Vương Lâm chỉ tất cả mọi người trên Ngũ Hành tinh khi nhìn thấy da đầu đều tê dại, tâm thần chấn động kịch liệt. bởi vì trong mắt bọn họ ngón tay Vương Lâm trong dòng xoáy kia chỉ thẳng vào bọn họ!
 
Do vậy người khổng lồ và Kỳ Lân đang gầm thét cũng giống như đang hướng về mấy trăm tu sĩ bên ngoài tháp cao và đám lão già mặc áo đen trong tháp cao mà gầm thét vậy!
 
Trong nháy mắt khi tiếng gầm thét này đột nhiên truyền ra, mấy trăm tu sĩ bên ngoài tháp có không ít người theo tiềm thức lùi lại phía sau sắc mặt tái nhợt, vẻ hoảng sợ trong mắt càng đậm. Thậm chí có người tu vi yếu trong tiếng gầm này khóe miệng còn tràn máu tươi, sợ hãi lui lại rất xa, khoanh chân ngồi xuống.
 
Trong ánh mắt kinh hoàng của bọn họ, bọn họ nhìn thấy trong dòng xoáy trên bầu trời, Vương Lâm đứng trên đầu người khổng lồ lửa, trong sự hộ tống của chín con hỏa Kỳ Lân, được người khổng lồ đưa về phía trước. Hai tay người khổng lồ đột nhiên vung mạnh một cái.
 
Một cái vung này liền khiến cho hỏa trận ầm ầm sụp đổ!
 
Ngay trong nháy mắt khi nó sụp đổ hình ảnh trong dòng xoáy đột nhiên biến đổi. Xuất hiện trước mắt mọi người là một vùng hải dương vô tận. Hải dương này rộng lớn nhìn không thấy đầu cuối, lúc này sóng gió ngập trời, sóng biển cuồn cuộn như hướng lên bầu trời gầm rống.
 
Cũng trong thế giới này, bầu trời hôn ám mây đen dày đặc, không có tia chớp và sấm sét nhưng lại có mưa to gào thét trút xuống, hình thành một vùng biển đầy mưa gió, khiến thiên địa run rẩy!
 
Trên vùng biển rộng lúc này sóng gió cuồn cuộn ngập trời có một người mặc áo giáp màu lam cầm trong tay một thanh trường thương, mái tóc đen tung bay. Đây là một nam tử trung niên cực kỳ anh tuấn, từ trong nước biển từ từ nổi lên. Dưới chân hắn là một con sóng lớn đang chuyển động!
 
-Ngũ tiên Thủy Tướng! Là Thủy Tướng đại nhân của Quy Nhất tông chúng ta!
 
-Thủy Tướng đại nhân bình thường đều bế quan, lần này xuất hiện thì kẻ xâm nhập nhất định sẽ không có cách nào vượt qua được Ngũ Hành thủy trận!
 
-Thủy Tướng đại nhân vốn có thân thể thủy linh Ngũ Hành hoàn chỉnh. Hắn ở trong thủy trận chính là linh hồn của thủy trận. Có hắn ở đây, uy lực thủy trận sẽ gia tăng gấp bội. Kẻ xâm lấn hèn hạ kia hẳn phải chết chứ không nghi ngờ gì nữa!
 
Cùng với sự xuất hiện của nam tử trung niên kia, tu sĩ Quy Nhất tông ở bốn phía quanh ngọn tháp cảm thấy trong tâm thần như được rót vào một luồng lực lượng mới, cả đám người lộ ra thần sắc kích động.
 
Lại có một lão già có tu vi tới Tịnh Niết trung kỳ lúc này hướng về bốn phía rống to một tiếng.
 
-Các vị đồng môn Quy Nhất tông của Ngũ Hành tinh, hôm nay có người dám khiêu khích Quy Nhất tông chúng ta, chúng ta lúc đầu lấy lễ đối đãi với đối phương nhưng đối phương lại kiêu ngạo cuồng vọng tới cực điểm! Hắn xông vào trong Ngũ Hành đại trận của chúng ta thì thôi, lại còn dám cướp đoạt nhị linh của chúng ta!
 
Người như vậy chính là hạng người xâm lược rõ ràng, chúng ta sao có thể để hắn tiến vào được!
 
Lão già cất giọng khàn khàn, nước mắt chảy dài, thể hiện vẻ thống hận.
 
-Không sai, người này tên là Vương Lâm. Ta cũng đã có nghe về hắn. Hắn ở bên ngoài Ngũ Hành tinh đầy tiếng xấu, nơi nào đi qua là sinh linh đồ thán, không lưu lại bất cứ kẻ nào sống sót! Thậm chí trước đây không lâu ta còn nghe nói có một tu chân tinh, ở đó có một gia tộc họ Đằng, chính là bởi vì bị người này để tâm tới một bảo vật mà bị hắn giết toàn tộc, ngay cả người già trẻ nhỏ cũng không tha, máu chảy thành sông!
 
Lại có một người hướng về bốn phía gầm nhẹ với mọi người.
 
-Còn nữa ta biết Nạp Đa trưởng lão Quy Nhất tông được chúng ta kính trọng năm đó cũng là gặp phải lúc Vương Lâm giết hại phàm nhân mới ra tay ngăn cản nhưng không giết hắn vì tiếc cho tu vi của hắn tha cho hắn rời đi. Ai ngờ kẻ này không biết mang ơn lại còn đợi tới khi tu vi tăng tiến liền đánh thẳng vào Ngũ Hành tinh chúng ta. Hắn nói dễ nghe là muốn gặp Nạp Đa trưởng lão, trên thực tế là muốn tới hủy diệt Quy Nhất tông chúng ta!
 
-Loại người vô sỉ hèn hạ táng tận lương tâm này chúng ta sao có thể để hắn tới Ngũ Hành tinh giương oai được! Loại ma tu này, giết hắn cũng chính là giải cứu cho vô số người! Các vị đồng môn tu vi chúng ta không bằng hắn nhưng chúng ta nhiều người. Hắn chỉ có một mình, chúng ta lại có vô số!
 
Tiếng người nói ngày càng nhiều lên. Đám người này không biết Vương Lâm, căn bản là không nhận ra Vương Lâm nhưng cũng dần dần tin lời, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm trong dòng xoáy từ từ trở nên phẫn nộ và thống hận!
 
Những lời này Vương Lâm không nghe thấy. Mà dù hắn có nghe được cũng chẳng thèm để ý. Giờ phút này hắn đang đứng trên đầu người khổng lồ lửa đi ra khói hỏa hoành trận, tiến vào trong biển nước mênh mông. Nước mưa từ trời cao ào ào rơi xuống, trút lên người khổng lồ và chín con kỳ lân phát ra những tiếng xèo xèo.
 
Trong Ngũ Hành, thủy hỏa tương khắc. Hỏa và thủy cho tới bây giờ chưa bao giờ có thể cùng tồn tại, giờ phút này trong Ngũ Hành thủy trận, chín con Kỳ Lân phát ra những tiếng gầm nhẹ.
 
Phía trước Vương Lâm, trong vùng biển cuồn cuộn gầm thét, nam tử trung niên tóc đen kia tay phải thẳng tắp, cầm cây trường thương màu xanh nước biển trong tay mặc áo giáp, lạnh lùng nhìn về phía Vương Lâm.
 
-Vương Lâm!
 
Trong nháy mắt khi Vương Lâm nhìn lại, đột nhiên nam tử trung niên này rống to một tiếng, thân thể bay lên trời, sóng biển dưới chân gào thét ầm ầm ập tới.
 
Cùng lúc này ở bốn phía Vương Lâm, từ ngoài khơi truyền tới những tiếng gầm nhẹ. Chỉ thấy bốn bức tường nước biển cao tới vạn trượng ầm ầm dựng lên, hoàn toàn bao phủ lấy Vương Lâm!
 
Nam tử trung niên lúc này hét lên một tiếng kinh thiên, thân thể vọt lên, tay phải cầm thanh trường thương phóng thẳng về hướng Vương Lâm đang bị tường nước bao vây!
 
Thân thể hắn cũng theo sát trường thương, hóa thành một đạo cầu vồng màu nước biển. Phía sau nam tử trung niên này, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời càng dày đặc hơn, mưa to như trút. Vô số giọt nước mưa trút xuống bất ngờ huyễn hóa ra một cây trường thương bằng nước mưa cùng với thân thể hắn hợp làm một.
 
Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Chín con Kỳ Lân phía sau Vương Lâm gầm lên, vọt qua Vương Lâm, lao thẳng về phía cây trường thương, trong nháy mắt liền bị sóng biển ngập trời bao phủ.
 
Thậm chí ngay cả thân thể Vương Lâm cùng với người khổng lồ dưới thân trong lúc bốn bức tường nước vào trường thương của nam tử trung niên kia quét tới cũng bị nước biển ầm ầm trùm lấy.
 
Trong nháy mắt khi thân thể Vương Lâm bị nước biển hoàn toàn phủ kín trường thương do nước mưa biến thành cũng ầm một tiếng đâm vào bên trong nước biển.
 
Biển rộng gầm thét, ầm ầm không ngừng dâng lên sóng biển ngập trời.
 
Cả thiên địa lúc này không còn thân ảnh Vương Lâm và người khổng lồ lửa nữa. Lúc này chỉ còn lại nam tử trung niên dáng vẻ anh tuấn đứng đó.
 
-Chỉ có chút tu vi đó sao.ở nơi này ta chính là Ngũ Hành thủy linh. Trong Ngũ Hành đại trận ta chính là thần tiên! hỏa bổn nguyên của ngươi, không được!
 
Thần sắc nam tử trung niên kia lạnh lùng kiêu ngạo, chậm rãi mở miệng nói.
 
Trong nháy mắt khi lời nói của hắn truyền ra, bên ngoài tháp cao, tất cả tu sĩ của Quy Nhất tông đồng loạt phát ra tiếng hoan hô kinh thiên.
 
-Thủy Tướng đại nhân ra tay ai có thể chống cự nổi! Hỏa diễm của tên hèn hạ kia dù có mạnh tới mấy thì cũng phải bị dập tắt trước mặt Thủy Tướng đại nhân!
 
-Tu vi Thủy Tướng đại nhân đã bước vào bước thứ ba trong truyền thuyết, kẻ xâm lấn đáng chết này dựa vào đâu mà có thể chống cự chứ!
 
Hàng loạt tiếng hoan hô vang vọng trong thiên địa. Lúc này thần sắc nam tử trung niên trong dòng xoáy cao ngạo tới cực điểm, tay phải cầm trường thương, điểm một chỉ về phía đại hải dưới chân, gầm nhẹ một tiếng.
 
-Vương Lâm, ngươi chỉ bị thương, lăn ra đây cho ta!
 
Ngay trong nháy mắt lời nói này truyền ra, đột nhiên đại hải phía dưới truyền ra những tiếng chấn động kịch liệt. Nước biển ầm ầm vỡ tan, tràn lên tận bầu trời. Những tầng nước biển ngăn cản tầm mắt của mọi người. Trong nháy mắt khi nước biển phủ lên tận trời cao, thân thể Thủy Tướng trong nháy mắt liền trầm xuống.
 
Nhưng đột nhiên một giọng nói lạnh như băng vang lên sau lưng hắn.
 
-Ta ở nơi này.
 
Sắc mặt Thủy Tướng đại biến, đang muốn xoay người lại thì phía sau tấm màn nước sau lưng hắn Vương Lâm bước từng bước ra, tay phải đột nhiên vỗ lên người Thủy Tướng. Một cái vỗ này khiến cho một luồng lực lượng bổn nguyên và khí tức hủy diệt của Đạo cổ truyền vào trong người Thủy Tướng, khiến cho ngũ tạng của hắn tan nát, xương cốt chia lìa. Thủy Tướng phun một ngụm máu tươi, thân thể run lên bị đánh bay thẳng ra ngoài!
 
Trong thân thể hắn truyền ra những tiếng bùng bùng, áo giáp ngoài thân chợt xuất hiện những cái khe li ti nhưng không tan nát! Từ trong những cái khe đó truyền ra một lượng lớn sinh cơ chui vào trong cơ thể Thủy Tướng, lập tức khiến thương thế của hắn khôi phục.
 
Vương Lâm kêu khẽ một tiếng, chậm rãi bước tới.
 
-Áo giáp rất kỳ dị.tu vi của ngươi không tới bước thứ ba nhưng sau khi mặc áo giáp này vào lại có thể đánh ra lực lượng của bước thứ ba.chẳng qua tác dụng phụ của áo giáp này cũng không ít.sau khi mặc nó vào thì là nó điều khiển ngươi, không phải là ngươi khống chế nó nữa.
 
Hai mắt Vương Lâm tràn ngập tơ máu, tất cả hình ảnh trước mắt hắn liền trở nên bất đồng. Hắn lấy cấm chế bổn nguyên tự hình thành quy tắc, khiến cho hắn nhìn rõ mọi bí ẩn của áo giáp này.
 
Những lời nói này rơi vào tai Thủy Tướng khiến cho đôi mắt hắn lập tức bị sự hoảng sợ bao phủ.
 
Ngay lúc này, bên ngoài Ngũ Hành tinh, bên ngoài năm quầng sáng xuất hiện thanh niên lúc trước tới động phủ giới. Người này là Huyền La Đại Thiên Tôn. Hắn đứng bên ngoài, ánh mắt bình thản nhìn vào cảnh tượng bên trong quầng sáng.
 
Khi nghe thấy những lời này của Vương Lâm. khóe miệng Huyền La Đại Thiên Tôn hiện lên nụ cười vui vẻ.
 
-Đứa nhỏ này hóa ra tên là Vương Lâm. Không tồi, rất không tồi! Áo giáp này của Quy Nhất tông ở tiên tộc cũng rất có danh tiếng! Hắn có thể nhìn ra mánh khóe trong đó, phi thường không tồi!
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất