Tiên Nghịch

Chương 1810: Hồn tam kiếp!

Thân ảnh Vương Lâm vọt lên không trung, từ trên Hạt Miếu hướng về phía chiếc trống khổng lồ trong tầng tầng kiếp vân trên bầu trời nhanh chóng lao đi. Cốt đao trong tay tỏa ra hàn khí mãnh liệt. Hàn khí này tản ra giống như có thể đóng băng vạn vật trong thiên địa.
 
Tiếng trống vang vọng, đồng thời chấn động huyết mạch cốt nhục trong cơ thể Vương Lâm, cũng khiến kiếp vân xung quanh trống xuất hiện vô số hư ảnh.
 
Mỗi một hư ảnh này đều mặc giáp đỏ, giống như tiên binh huyết sắc, sau khi xuất hiện hơn trăm ngàn người thì mang theo sát khí nồng đậm. Lao thẳng đến Vương Lâm.
 
Đây chính là đệ nhị kiếp trong nội tam kiếp - huyết ảnh kiếp!
 
Huyết ảnh do kiếp nạn này biến thành, mỗi một hư ảnh này đều có tu vi không kém Không Huyền, lại bất tử bất diệt, dù bị đánh tan cũng sẽ một lần nữa ngưng tụ lại từ trong kiếp vân, vô cùng vô tận, liên tục tuần hoàn khiến cho người độ kiếp này giống như gặp một cơn ác mộng đáng sợ vậy!
 
Mà quan trọng nhất là mỗi một huyết ảnh này sau khi tử vong một lần tu vi lại tăng lên một chút, thời gian càng dài thì chúng lại càng cường đại, cuối cùng có thể giết chết người độ kiếp!
 
Tu sĩ tầm thường trong nội tam kiếp này rất ít khi liên tục vượt qua, hầu hết sau khi vất vả vượt qua trảm ly kiếp lập tức mạnh mẽ chấm dứt, rời khỏi Huyền Kiếp, đợi rất nhiều năm sau, chuẩn bị đầy đủ rồi mới độ tiếp huyết ảnh kiếp này!
 
Kiếp này vô cùng đáng sợ, không tài nào hủy diệt nổi, người có thể vượt qua không nhiều lắm!
 
Vương Lâm không hiểu người khác làm sao độ huyết ảnh kiếp này, nhưng hắn đã nghĩ ra phương pháp của mình. Trong nháy mắt khi cả ngàn huyết ảnh này xuất hiện, Vương Lâm ở giữa không trung hai mắt đột nhiên bộc phát ra kim quang ngập trời. Một luồng uy áp kinh thiên giống như thiên uy từ trong mắt hắn khuếch tán ra.
 
Dưới kim quang này, hai mắt Vương Lâm tràn ra một luồng lực lượng trấn áp không gì so sánh được. Đây là do mảnh nhỏ Tiên Cực Kiếm mà lão già mặc áo lục dung hợp với hai mắt Vương Lâm biến hóa ra. Trước đây ngay cả Hạt Hồn cũng còn bị ánh mắt của Vương Lâm trấn áp, không cần nói tới huyết ảnh do nội tam kiếp này biến hóa ra!
 
Chỉ thấy ánh mắt Vương Lâm quét ngang khắp không trung. Những nơi mà ánh mắt này đi qua. Phàm huyết ảnh bị hắn nhìn đều đồng loạt run rẩy, bất ngờ dừng lại giữa không trung, thần sắc lộ vẻ sợ hãi. Mỗi một huyết ảnh này trong nhát mắt đều cảm thấy như thiên uy ập xuống, hóa thành một thanh kiếm kim sắc, gào thét vô hình ầm ầm lao vào thân thể bọn họ, giống như nếu bọn họ tiến thêm nửa bước lập tức sẽ bị huy diệt một cách vô hình!
 
Cút về đi!
 
Vương Lâm đứng giữa không trung, ánh mắt đảo qua, đồng thời miệng truyền ra giọng nói lạnh như băng.
 
Giọng nói này không lớn nhưng tiến vào trong thân thể gần ngàn huyết ảnh nọ giống như tiếng thiên uy rống giận, khiến bọn họ run rẩy kịch liệt, theo tiềm thức vội vàng lui lại phía sau.
 
Bọn họ do nội tam kiếp biến ảo ra, thần trí không nhiều nhưng cũng có bản năng. Bản năng của họ sợ hãi ánh mắt của Vương Lâm, giờ phút này sau khi lui lại phía sau, trong nháy mắt liền bị cuốn đi trăm trượng, một lần nữa dung hợp với kiếp vân, hoàn toàn biến mất.
 
Từ cổ chí kim, người độ kiếp dùng đủ mọi phương pháp nhưng làm như Vương Lâm, căn bản không cần ra tay, chỉ cần một ánh mắt, một câu nói khiến huyết ảnh kiếp này tự sụp đổ. Không dám tiến tới, đúng là chưa bao từng có!
 
Trong tích tắc khi huyết ảnh kiếp này tiêu tán, thân thể Vương Lâm giống như cầu vồng gào thét lao tới, tiến thẳng tới chiếc trống khổng lồ trên bầu trời. Lúc này toàn bộ chiếc trống đang chấn động, chuẩn bị vang lên tiếng trống thứ ba.
 
Nhưng không đợi nó kịp vang lên, Vương Lâm đang tới gần, cốt đao trong tay giơ lên, trong nháy mắt hướng về chiếc trống khổng lồ này chém một nhát!
 
Một nhát đao nào chém ra, ngũ hành chân thân chợt biến ảo ra phía sau Vương Lâm, thân ảnh như có hư ảnh chồng chất, cũng giơ tay phải lên, cốt đao biến ảo ra, liên tiếp hóa thành ba hư ảnh theo sát phía sau Vương Lâm, ầm ầm chém xuống!
 
Trong nháy mắt khi cốt đao trong tay Vương Lâm chém vào chiếc trống, tiếng thùng thùng vang lên. Chẳng qua tiếng trống sau khi xuất hiện liền bị tiếng cốt đao chém vào mặt trống hoàn toàn lấn át, không còn nghe được chút nào nữa.
 
Một đao quét ngang, ngũ hành chân thân phía sau Vương Lâm cũng đánh liền ba đao tới, rơi lên mặt trống.
 
Cảnh tượng này từ xa nhìn lại giống như bốn thanh đao khai thiên, với khí thế trảm diệt thiên địa ầm ầm đánh lên mặt trống hư ảo. Tiếng ầm ầm trong tích tắc vang vọng, hóa thành tiếng trống vô tận, kinh thiên động địa. Chiếc trống khổng lồ này đột nhiên xuất hiện một khe nứt, ầm ầm sụp đổ!
 
Chia năm xẻ bảy, chiếc trống hóa thành vô số mảnh nhỏ bị cuốn về bốn phía, tạo nên sóng gió cuồng phong ngập trời, gào thét khuếch tán ra.
 
Đệ tam kiếp của nội tam kiếp còn chưa lộ diện đã bị một đao này của Vương Lâm đánh tan từ trong trứng nước!
 
Liên tục vượt qua sáu lần Huyền Kiếp, thần sắc Vương Lâm từ từ ngưng trọng, không có vẻ thoải mái như trước. Nội tam kiếp này rõ ràng mạnh hơn ngoại tam kiếp mấy lần, đã khiến Vương Lâm phải dùng tới ánh mắt trấn áp và cốt đao!
 
Dựa theo phân tích như trên thì tam kiếp cuối cùng sẽ vượt xa nội tam kiếp này, trở thành cái khe sâu ngăn cách tu sĩ muốn trở thành Không Kiếp đại tòn!
 
Đứng trên đuôi bọ cạp, huyết đao trong tay Vương Lâm từ từ chui trở lại trong huyết nhục, không còn thấy đâu nữa. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, chờ đợi ba lần Huyền Kiếp cuối cùng.
 
Trong cơ thể Vương Lâm, ngoài ánh mắt mang theo thiên uy vào cốt đao. Thân thể dẻo dai còn có kinh mạch do một sợi tóc của Tiên Tổ ngưng tụ thành!
 
Kinh mạch này khiến cho Vương Lâm ở một mức độ nào đó chính là tiên cổ đồng tế! Sợi tóc đó ẩn chứa tiên khí nồng đậm tới cực điểm, trở thành huyết mạch Tiên Tộc của Vương Lâm!
 
Tuy rằng sợi tóc đó không thể khiến Vương Lâm chính thức có được thân thể tiên cổ đồng thể hoàn mỹ nhưng cũng có thể tạo thành tác dụng nhất định. Tối thiều nó có thể khiến giờ phút này khi Vương Lâm hô hấp, trong kinh mạch do sợi tóc này tạo thành lưu chuyển tiên lực vô cùng tinh khiết!
 
Luồng tiên lực này có thể khiến Vương Lâm vận đụng Pháp Bảo gần như vô địch của hắn tại động phủ giới!
 
Pháp Bảo này vừa xuất hiện liền có thể chính thức uy hiếp tu sĩ Không Kiếp sơ kỳ!
 
Giờ phút này Vương Lâm ngẩng đầu nhìn bầu trời, không hề nhúc nhích.
 
Kiếp vân trên bầu trời tiêu tán nhưng một lại sau liền có một vùng u quang mơ hồ lan ra. U quang này lộ ra một cảm giác quỷ dị, sau khi xuất hiện liền ngưng tụ thành một ấn ký lớn trên bầu trời!
 
Ấn ký này trông giống như một cái mặt quỷ nhưng lại tỏa ra một khí tức như quy tắc, tồn tại và vận chuyển như một bộ phận của thiên địa.
 
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rụt lại, nhìn chằm chằm vào ký hiệu kia. Trong tích tắc khi nó xuất hiện, Vương Lâm ấn hiện cảm thấy nguy cơ. Nhưng hắn lại không tìm ra rốt cuộc là nguy cơ lộ ra từ đâu.
 
Đây chính là kiếp thứ bảy.
 
Vương Lâm nhíu mày hừ lanh một tiếng nhìn ký hiệu đang tản ra. Nhưng đột nhiên thần sắc hắn biến đổi. Hắn cảm nhận rõ ràng Nguyên Thần trong cơ thể mình có chút không thích hợp!
 
Nguyên Thần của hắn vốn cực kỳ đầy đủ. Ngồi trong thân thể khoanh chân vận chuyển. Nhưng giờ phút này Nguyên Thần của hắn lại xuất hiện dấu hiệu uể oải.
 
Trong thời gian một nhịp thở, Nguyên Thần trong cơ thể của hắn lập tức héo rũ đi gần một phần tư. Với tốc độ đáng sợ như vậy, trong không tới bảy nhịp thở, Nguyên Thần của Vương Lâm sẽ tiêu tán, hình thần câu diệt!
 
Loại biến hóa này cực kỳ đột ngột, khiến Vương Lâm chấn động tâm thần, đối với sự đáng sợ của Huyền Kiếp này bây giờ hắn mới cảm nhận sâu được!
 
Nguyên Thần héo rũ đi, nếu muốn trì hoãn thì phải cắn nuốt một lượng lớn thiên địa lực bổ sung. Thời gian gấp gáp, hai mắt Vương Lâm lóe lên, há mồm hít một hơi. Thiên địa lực bốn phía chợt chuyển động nhưng Vương Lâm lại không cách nào cắn nuốt được!
 
Trong mấy ngàn dặm này đã bị uy áp của Huyền Kiếp bao phủ. Người ngoài không thể tiến vào, ngay cả thiên địa lực cũng như vậy!
 
Nhịp thở thứ hai. Nguyên Thần trong cơ thể Vương Lâm héo rũ một cách nghiêm trọng hơn!
 
Kiếp thứ bảy hay lắm!
 
Vương Lâm ngẩng phắt đầu, thân thể nhoáng một cái liền lao về phía ấn ký tỏa ra u quang trên bầu trời, tay phải bỗng nhiên giơ lên, trong nháy mắt tới gần liền xuất ra một quyền!
 
Một quyền này vừa xuất, phía sau Vương Lâm lập tức xuất hiện hư ảnh Đạo Cổ, cũng vung một quyền theo sau. Nhưng một quyền của Đạo Cổ trong nháy mắt khi hạ xuống ấn ký kia lập tức xuyên qua. Không ngờ không thể tổn thương tới ấn ký này nửa điểm, giống như ấn ký này chỉ là một hình ảnh hư ảo, chỉ có thể thấy nhưng không cách nào đụng chạm vào được vậy!
 
Một quyền này đánh ra cũng là nhịp thở thứ ba trôi qua. Nguyên Thần trong thân thể Vương Lâm lại tiếp tục héo rũ, lần này đã héo rũ gần một nửa!
 
Thần sắc Vương Lâm lập tức trở nên âm trầm.
 
Kiếp thứ bảy này là đệ nhất kiếp trong hồn tam kiếp, tên là thập tức khô thần kiếp! Tu sĩ chết trong kiếp này trong những năm qua nhiều vô số. Trong kiếp này, Nguyên Thần trong thời gian bảy nhịp thở khô héo mà chết, hình thần câu diệt!
 
Kiếp này quỷ dị khó lường, giết người vô hình, cực kỳ đáng sợ! Ấn ký trên thiên không là mấu chốt của kiếp này. Nhưng ấn ký này lại không thể bị hủy diệt. Nó tồn tại như thế cho tới một khắc sau khi tu sĩ tử vong mới tiêu tán!
 
Vương Lâm nhìn chằm chằm vào ấn ký trên bầu trời, ý niệm trong đầu nhanh chóng vận chuyển.
 
Nhưng thật ra nhìn kỹ lại thì Huyền Kiếp này. Cũng khá thú vị. Không ngờ lại làm cho Nguyên Thần ta khô héo, còn bao phủ phạm vi ngàn dặm nơi này, khiến thiên địa lực không thể hấp thu để bổ sung. Chỉ có làm như vậy!
 
Hai mắt Vương Lâm lóe sáng. Thiên địa lực trong mấy ngàn dặm này hắn không hấp thu được nhưng trong mấy ngàn dặm này một một luồng thiên địa lực cực kỳ tinh khiết tồn tại. Đó chính là Hạt Hồn!
 
Không cần phải nghĩ ngợi, thân thể Vương Lâm nhoáng một cái, trong nhịp thở thứ tư hai tay bỗng giơ lên, thân thể chuyển động, đặt lên trên Hạt Miếu nọ. Chỉ thấy Hạt Miếu ầm ầm chấn động. Hai tay Vương Lâm giống như ẩn chứa một lực hút cực kỳ mạnh mẽ, hút mạnh một cái. Lập tức trong Hạt Miếu truyền ra tiếng rít gào thê lương.
 
Vào nhịp thở thứ năm, trên Hạt Miếu tỏa ra một vùng hồn vụ. Hồn vụ này bay thẳng tới hai tay Vương Lâm, hóa thành thiên địa lực bị hắn điên cuồng hút vào cơ thể.
 
Phân hồn của Lục Ma Hạt bị Vương Lâm chém thành sáu phần, hắn đã hấp thu bốn phần, công kích vào Không Huyền, còn lại hai phần dung nhập vào trong Hạt Miếu lẩn trốn.
 
Nếu là lúc bình thường thì Vương Lâm cũng rất khó tìm được. Nhưng lúc này đồng thời với việc tu vi hắn tăng vọt lại bởi hấp thu bốn phần Hạt Hồn kia, do đó có khí tức dẫn dắt, lập tức tìm ra Hạt Hồn ở dưới Hạt Miếu, hấp thu hai phần còn lại!
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất