Tiên Nghịch

Chương 1939: Mười mặt trời!

Đại Thiên Tôn có thể cảm nhận được sự chuyển động biến hóa của pháp tắc thiên địa dựa vào tín niệm cường đại của mình mà có thể nhờ vào những biến hóa cảm nhận được ngưng tụ thành thực chất, từ không biến thành có chính là như vậy.
 
Nhưng chỉ là biến không thành có đem tất cả những thứ hư ảo biến thành chân thực cũng không thể so sánh với Vương Lâm nắm lấy những quy tắc của thiên địa này cường ép chúng để cho mình sử dụng. Đây không phải là mượn, mà là một cấp độ cao hơn, điều khiển quy tắc của thiên địa!
 
Tống Thiên không làm được điều này, trong ký ức của hắn chỉ có Cổ Đạo Đại Thiên Tôn vào lần đầu tiên hắn tới bái kiến đã tận mặt nhìn thấy cảnh tượng tương tự.
 
- Không thể nào!
 
Trong mắt Cổ Ma khổng lồ đã dung nhập một tia thần niệm của Tống Thiên kia lộ ra vẻ khó có thể tin. Hắn không thể tin được tất cả những gì mình đang nhìn thấy, Vương Lâm mà trong lòng hắn vốn không coi ra gì kia lúc này sau khi bế quan lại có được sức mạnh điều khiển pháp tắc thiên địa kinh người như vậy.
 
Ngay khi thân thể Cổ Ma của hắn từ trong cái khe trên bầu trời đi ra đã hoàn toàn đứng ngây ra ở đó, trong nháy mắt đầu óc hoàn toàn trống rỗng, không có được một suy nghĩ nào. Thứ duy nhất tồn tại trong đầu hắn chính động tác tung một trảo vào hư không vừa rồi của Vương Lâm, còn có cảnh tượng quy tắc thiên địa ở bốn phía cuồn cuộn tới.
 
Sự xuất hiện của Cổ Ma này không khiến cho Vương Lâm để ý một chút nào thậm chí hắn cũng không liếc mắt nhìn. Nhìn cái đầu của Tiên Tổ đang nhanh chóng hòa tan ở phía trước cái đầu này dưới một ngụm máu tươi của hắn cùng với quy tắc của thiên địa bao phủ lúc này đã hòa tan được hơn phân nửa.
 
Phần hòa tan này đã hoàn toàn bị Đại Thiên Tôn chi dương của hắn hấp thụ khiến cho kim quang bên trong mặt trời này càng ngày càng sáng ngời. Đại Thiên Tôn chi dương ba màu ở trên không trung tỏa ra hào quang quỷ dị.
 
Cái đầu của Tiên Tổ với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được đang thu nhỏ lại từng trận kim quang từ trong đó xuyên thấu ra. Một lát sau bất ngờ nó chỉ còn lại non nửa, thoạt nhìn không còn giống như cái đầu nữa mà chỉ là một đám kim quang chói mắt.
 
Theo nó càng ngày càng nhỏ, Đại Thiên Tôn chi dương ba màu của Vương Lâm càng ngày càng đậm càng nhanh chóng thực chất hóa dần trở nên giống như thật. Sau khi hòa tan hoàn toàn cái đầu của Tiên Tổ này khiến cho Đại Thiên Tôn chi dương ba màu hoàn toàn hấp thụ, mặt trời này sẽ chính thức trở thành Đại Thiên Tôn chi dương. Vương Lâm sẽ chính thức trở thành Đại Thiên Tôn!
 
Hơn nữa trên toàn bộ Tiên Cương đại lục này sau Cổ Đạo thì hắn chính là người mạnh thứ hai trong những Đại Thiên Tôn!
 
Cổ Ma ẩn chứa thần niệm của Tống Thiên ở đằng xa lúc này thở hổn hển từ trong hoảng hốt đã định thần lại. Hắn không muốn tin tất cả những thứ đã nhìn thấy, nhưng sự thật ở trước mắt khiến cho hắn không thể không tin. Lúc này tâm thần chấn động, hắn không chút do dự chậm rãi lui về phía sau.
 
Thấy Vương Lâm không để ý tới mình, bằng tốc độ nhanh nhất, bỗng nhiên hắn lảo đảo lao thẳng tới cái khe trên bầu trời đã được hắn xé mở ra lúc trước, muốn bỏ chạy.
 
Hắn thân là một Đại Thiên Tôn, cả đời này hiếm khi có động tác như vậy, ở hắn đã có một sự hoàng sợ. So với thân ảnh kiêu ngạo đi tới lúc trước, thân ảnh bỏ chạy này có một sự tương phản quá lớn.
 
Nhưng ngay khi thân hình Cổ Ma của hắn vừa mới tới gần cái khe sắp sửa chuẩn bị chui vào bỏ trốn, thì một thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang vọng trong thiên địa.
 
- Cứ đi như vậy sao!
 
Thanh âm này vừa xuất hiện lập tức khiến cho Cổ Ma có ẩn chứa thần niệm của Tống Thiên phải dừng lại một chút, rồi giống như là phát điên bất chấp tất cả triển khai tốc độ lớn nhất.
 
Gần như ngay khi thanh âm này vang lên ánh mắt Vương Lâm lạnh lùng nhìn lại, liếc nhìn lên thân thể Cổ Ma kia. Lập tức ở bốn phía trong thiên địa này bất ngờ có những sợi tơ hiện ra lượn quanh trực tiếp quấn lấy thân thể của Cổ Ma này khiến cho thân thể hắn trong lúc run rẩy bất ngờ bị đông cứng lại ở đó không thể nhúc nhích.
 
Định Thân Thuật, có lẽ trước đây Vương Lâm đã từng có suy đoán thuật này có liên quan tới pháp tắc của thiên địa. Lúc này với tu vi và cảm ngộ của hắn như hiện giờ cũng có thể không cần bấm quyết mà chỉ cần dựa vào một ánh mắt cũng có thể thi triển ra thuật này.
 
Bị ánh mắt của Vương Lâm khóa lại không chỉ có Cổ Ma này mà còn có thần niệm của Tống Thiên bên trong thân thể nó. Thần niệm này run lên nhưng không thể vận chuyển được một chút nào.
 
Cùng lúc đó trên Nguyên Thủy Sơn bên ngoài hoàng thành của Thủy Cổ nhất mạch, Tống Thiên đang ngồi khoanh chân ở nơi đó mở mạnh hai mắt, sắc mặt hắn tái nhợt, ánh mắt lộ ra một tia hoảng sợ. Thần niệm của hắn bị khóa cứng lại mơ hồ còn dẫn động cả Nguyên Thần của hắn.
 
- Mở Nguyên Thủy Trận!
 
Tống Thiên không chần chừ ngay khi mở mắt ra lập tức truyền ra một tiếng gầm nhẹ. Trong tiếng gầm nhẹ này tất cả những cao thủ của Thủy Cổ nhất mạch đi theo Tống Thiên trên Nguyên Thủy Sơn đang sửng sốt này đều nhanh chóng bay lên đi tới các vị trí của trận pháp, bắt đầu toàn lực bố trí - Sư tôn!
 
Hoàng Man phía sau Tống Thiên không biết chuyện đi đang xảy ra nhưng nhìn thấy bộ dạng âm trầm của sư tôn cũng cảm thấy cực kỳ áp lực có một cảm giác không ổn.
 
- Câm miệng, lúc này đừng làm phiền bổn tôn nếu không phải vì ngôi hoàng đế của ngươi thì sao bổn tôn có thể mở ra Nguyên Thủy Trận này!
 
Tống Thiên xoay mạnh người, liếc mắt nhìn Hoàng Man kia một cái thanh âm lạnh như băng.
 
Phen này bổn tôn đã cố hết sức, nếu cuối cùng phải thất bại thì Thủy Cổ hoàng tôn một trăm năm sau sẽ không phải là ngươi mà là Kế Đô kia!
 
Trong lòng Tống Thiên cũng rất uất ức. Sau khi nói xong, thân thể hắn nhoáng lên một cái lao thẳng lên trời, ở trên bầu trời hắn giơ tay phải lên hướng về phía dưới túm mạnh một cái. Lập tức Nguyên Thủy Sơn này ầm vang không ngừng, một đạo cầu vồng từ trong núi xuyên thấu ra, xuất hiện trong tay Tống Thiên Vật này rõ ràng là một chiếc chiến phủ rất lớn!
 
Chiếc chiến phủ này loang lổ thoạt nhìn có vẻ thô ráp nhưng sau khi được Tống Thiên cầm vào bất ngờ liền có một tiếng gào thét thê lương từ trong đó truyền ra hóa thành vô số lục khí tàn hồn vờn quanh bốn phía Tống Thiên. Hào quang màu lục này chiếu rọi khiến cho sắc mặt của Tống Thiên thoạt nhìn có chút quỷ dị.
 
Ngay khi Tống Thiên chuẩn bị toàn lực để đối phó, ở trong La Miên Quận, trong thiên địa phía trên hành cung của Kế Đô, Vương Lâm ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài kinh người.
 
Trong tiếng thét dài này thiên địa xung quanh phong vân biến sắc. Cái đầu của Tiên Tổ đã hòa tan chỉ còn non nữa biến thành một đám kim quang kia rốt cuộc cũng đã bắt đầu quá trình hòa tan cuối cùng.
 
Càng ngày càng nhỏ, một lát sau cái đầu của Tiên Tổ chỉ còn bằng một nắm tay. Sau đó Đại Thiên Tôn chi dương kia đã hoàn toàn bắt đầu thực chất hóa, thậm chí so với mặt trời của những Đại Thiên Tôn khác còn thực chất hơn không ít.
 
Nhìn chằm chằm đám kim quang bằng lòng bàn tay kia ánh mắt Vương Lâm lóe lên tinh quang. Chỉ thấy hắn giơ tay phải lên hướng về hành cung phía dưới tung một trảo. Lập tức ba đạo hư bản nguyên sinh tử nhân quả, chân giả ở trong hành cung của Vương Lâm bất ngờ xuyên qua mật thất kia bay ra, lao thẳng tới Vương Lâm. Trong nháy mắt đã tới gần dung nhập vào trong thân thể hắn.
 
Lúc này toàn bộ bản nguyên đã quay về trong thân thể Vương Lâm truyền ra tiếng ầm ầm. Tóc hắn không gió mà tung bay toàn thân bộc phát ra một khí thế kinh thiên. Dưới khí thế này thần sắc Vương Lâm không giận mà lộ vẻ uy nghiêm, hắn hướng về phía cái đầu của Tiên Tổ đã hòa tan chỉ còn bằng nắm tay kia phun ra một ngụm khí tức bản nguyên.
 
Luồng khí tức này vô hình, chỉ có bản thân Vương Lâm mới có thể cảm nhận được. Ngay khi khí tức này chạm vào cái đầu Tiên Tổ bằng nắm tay kia, cái đầu này lập tức run lên kịch liệt, bỗng nhiên tan ra!
 
Nó đã hòa tan hoàn toàn, hoàn toàn biến mất sau khi bị Đại Thiên Tôn chi dương ba màu của Vương Lâm hấp thụ toàn bộ, mặt trời này đã trở thành một vật thực chất, trở thành Đại Thiên Tôn chi dương! Đưa mặt trời này lên bầu trời của Tiên Cương, khiến cho bầu trời này từ nay về sau sẽ có mười mặt trời. Đây mới là một tiêu chí chính thức cho một người trở thành Đại Thiên Tôn. Còn trước đây chỉ có thể nói Vương Lâm vẫn chưa trở thành một Đại Thiên Tôn hoàn chỉnh!
 
Ngay khi Đại Thiên Tôn chi dương này hoàn toàn thực chất hóa, Vương Lâm giơ hai tay lên, hai mắt nhìn lên bầu trời. Đại Thiên Tôn chi dương ba màu ở bên cạnh như bị nâng lên chậm rãi bay lên hướng thẳng lên bầu trời ở tít trên cao kia.
 
Nhìn Đại Thiên Tôn chi dương của mình dần dần lên tới đỉnh cao nhất trên bầu trời, trong đầu Vương Lâm không khỏi nhớ lại năm đó hắn ở trong động phủ giới, một tia thần thức đi tới Tiên Cương đại lục, lần đầu tiên nhìn lên bầu trời, nhìn thấy chín mặt trời kỳ dị kia.
 
- Đại Thiên Tôn!
 
Trong lúc thì thào Vương Lâm nhìn Đại Thiên Tôn chi dương của mình ở trên trời cao bộc phát ra hào quang ba màu mãnh liệt.
 
Lúc này trên toàn bộ Tiên Cương đại lục, từ trong vùng đất của Tiên Tộc và Cổ Tộc, sau khi Vương Lâm đưa Đại Thiên Tôn chi dương của mình lên không trung, đã dẫn động toàn bộ sức mạnh của Đại Thiên Tôn chi dương!
 
Trên vùng đất của Tiên Tộc. Đạo Nhất Tông Bắc Châu, Tử Dương Tông Đế Sơn ở Tổ Thành, bốn nơi này trong nháy mắt đều có những mặt trời khổng lồ nổi lên ở trên không trung của Tiên Cương đại lục tỏa ra hào quang.
 
Không chỉ có vậy bên trong hoàng cung của Tổ Thành, một mặt trời hoàng kim bỗng nhiên xuất hiện, trở thành mặt trời thứ năm của Tiên Tộc ở trên bầu trời!
 
Cùng lúc đó trên vùng đất của Cổ Tộc ở trên không trung chỗ Huyền La đang bế quan, Đại Thiên Tôn chi dương của Huyền La hiện ra bay lên. Bên trong hoàng thành của Cực Cổ nhất mạch, ở trên không trung chỗ Cực Cổ Đại Thiên Tôn thần bí kia cũng hiện lên Đại Thiên Tôn chi dương của hắn!
 
Còn có mặt trời của Tống Thiên Đại Thiên Tôn của Thủy Cổ nhất mạch, lúc này không chịu sự điều khiển của hắn hiện ra rồi bay thẳng lên trời.
 
Xuất hiện cuối cùng chính là mặt trời của Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ở trên Đạo Cổ Sơn kia. Toàn bộ Tiên Cương đại lục trong khoảnh khắc này bất ngờ xuất hiện mười mặt trời!
 
Chín mặt trời còn lại xuất hiện không phải là do bị điều khiển mà là do sau khi Đại Thiên Tôn chi dương của Vương Lâm bay lên không trung thì tự hiện ra giống như dẫn dắt nhau.
 
Hiện tượng này tất cả các Đại Thiên Tôn đều không lấy làm lạ. Đây chính là dị tượng trên Tiên Cương đại lục xảy ra khi có người trở thành Đại Thiên Tôn, ngoại trừ truyền thừa của Tiên Hoàng trong Tiên Tổ nhất mạch!
 
Vào lúc đó vì tất cả Đại Thiên Tôn chi dương đều hiện ra trên bầu trời khiến cho sức mạnh thiên địa trên cả Tiên Cương đại lục cuốn động, còn khiến cho những Đại Thiên Tôn còn lại cảm nhận được rõ ràng khí tức của Đại Thiên Tôn mới sinh này!
 
Mười mặt trời ở trên không trung có phân biệt lớn nhỏ trong đó lớn nhất chính là mặt trời của Cổ Đạo Đại Thiên Tôn. Độ lớn của nó tương đương với cả tám mặt trời còn lại ngoại trừ mặt trời ba màu của Vương Lâm.
 
Tiếp sau đó chính là mặt trời của Vương Lâm, mặc dù không lớn bằng mặt trời của Cổ Đạo nhưng cũng gần bằng một nửa, tản mát ra hào quang không kém gì mặt trời của Cổ Đạo!
 
- Nghĩa phụ Đại Thiên Tôn!
 
Trong hành cung bên trong La Miên Quận kia, Kế Đô hoàng tử ngây ra ở đó, ánh mắt lộ ra sự kích động mãnh liệt chưa từng có sau đó còn cười lên ha hả
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất