Đáng lẽ ra nếu thế giới này có thêm một vị Tiên Tôn thì sức chống đỡ chống lại Ma tộc sẽ lớn hơn một phần, khiên cho Ma tộc càng bất lợi. Cho dù ở đây có mười vị Tiên Tôn tọa trấn nhưng bọn họ vẫn có thể tạo ra phiền toái. Chẳng lẽ bọn họ thật sự không để ý?
Đương nhiên, Tô Triệt rất vui khi không có ai quấy rầy. Điều đó càng nâng cao tỷ lệ thành công khi Thiên Âm tấn chức.
Khí tức của Thiên Âm trong thiên địa càng ngày càng bạo phát, chứng tỏ nàng đang bước dần tới thành công. Tô Triệt cũng không thể tránh khỏi có chút căng thẳng. Hắn thầm lẩm bẩm:
- Giai đoạn này, đừng có nên xuất hiện thùng phi cản đường. Tại đây hiện có 10 vị Tiên Tôn mà vẫn có chuyện phát sinh thì hẳn khó có thể ngăn cản…
Lão Hắc vội vàng nhắc nhở:
- Chủ nhân, ngài đừng có tiêu cực như vậy chứ.
Tô Triệt cũng phản bác lại:
- Ta cũng không muốn nói thế nhưng thật sự không kìm nổi mà đoán mò thôi.
Vì câu nói của Lão Hắc, Tô Triệt càng trở nên khẩn trương.
Một tháng lại trôi qua, khí tức của Thiên Âm co rút lại. Không gian mười vạn dặm đều bị cỗ khí tức này xé nát tạo thành những khe không gian kéo dài vạn dặm. Cảnh tượng này như thể bầu trời dường như muốn sập xuống.
Nếu không phải tại đây có 10 vị Tiên Tôn tọa trấn, khe hở không gian khổng lồ này có thể san bằng đại bản doanh Vu tộc.
Tô Triệt hiện giờ có thể tin rằng, một mình hắn tuyệt đối không thể chống lại tràng diện này, hắn không thể cùng lúc đối phó khe hở không gian tới từ bốn phía.
Nguồn: http://truyen360.comLý do chắc hắn là do Thiên Âm tích tụ lực lượng để tấn cấp nhưng không thể hoàn toàn điều khiển tạo thành tự bộc phá hiện nay.
Vài vị Tiên Tôn khẽ biến nói:
- Điều này thật là…
Thiên địa dị tượng xuất hiện khi Tiên Âm tấn cấp quả thật hơn nhiều so với khi bọn họ tấn cấp.
Nhưng, giờ mới chỉ là giai đoạn khởi đầu.
Ông…
Một thanh âm kỳ dị vang vọng khắp thiên địa. Tuy rằng thanh âm đó không lớn nhưng lại vang vọng khắp cả Tiên Giới.
Từ Địa Tiên Vực, Vân Tiên Vực tới Man Hoang Tiên Ngục, tất cả mọi ngõ ngách trên Tiên Giới đều có thể nghe được thanh âm này.
Sau đó, bầu trời bắt đầu đổi màu, từ màu xanh dương dần dần biến thành màu vàng ánh kim.
Mọi tiên nhân tại Tiên Giới đều không quản những gì mình đang làm nữa mà tất cả đều nhìn lên bầu trời.
Thanh âm kỳ lạ vang lên, không có ngữ điệu, không có tiết tấu nhưng lại khiến cho mọi sinh vật nơi Tiên Giới có thể cảm nhận được niềm vui khó có thể nào mà kiềm chế được.
Không cần hiểu thanh âm này, nhưng mọi sinh vật có trí khôn đều có cảm giác được, thế giới này hiện tại đã có thêm một vị Tiên Tôn, Thiên Âm.
Tiên Tôn Thiên Âm, đây chính là thanh âm mà Thiên Đạo dành cho nàng.
Vô số Tiên Nhân cho dù ở rất xa xôi cũng hướng về phía phương vị của Thiên Âm mà khẽ khom mình hành lễ, một số linh thúc đê cấp còn trực tiếp nằm sấp trên mặt đất bày tỏ sự thuần phục.
Giờ này, Vu Thần vui mừng truyền âm đến Tô Triệt:
- Ngươi đã cho nàng bao nhiêu Huyền Hoàng chi khí, để khiến cảnh tượng có thể trở nên như thế này?
Câu nói này chẳng khác nào xác nhận rằng, thiên địa dị tượng khi Thiên Âm tấn cấp chắc chắn lớn hơn nhiều khi Vu Thần tấn cấp.
Nhưng Tô Triệt cũng nhận ra rằng trong lòng của Vu Thần chỉ thuần túy là sự sung sướng chứ không có chút ghen ghét nào. Điều này chứng minh rằng tình cha con giữa hắn và Thiên Âm không phải là giả tạo.
Điều này khiến thái độ của Tô Triệt về Vu Thần tốt lên vài phần.
Lão Hắc nhỏ giọng thì thầm:
- Chủ nhân, ngài nói, Thiên Âm có phải thật sự là con riêng của Vu Thần?
Tô Triệt mắng:
- Thiên Âm là vợ của ta, chuyện này mà ngươi cũng dám nói đùa sao. Cứ cho là đúng đi, điều này cũng không thể nói ra ngoài được.
Lão Hắc cãi chầy cãi cối:
- Ta chưa nói, ta chỉ mới đoán thôi…
Tô Triệt cũng không quan tâm tới lời nói nhảm của hắn bởi vì cánh cửa phóng đã nhanh chóng mở ra. Thiên Âm mới tấn cấp Tiên Tôn từ trong phòng chầm chậm bước ra.
Tiên Tôn Thiên Âm, phiến vũ trụ này lại có thêm một vị cường giả đỉnh cấp.
Sau khi tấn cấp Tiên Tôn, thần sắc, khí chất, khí tức… của Thiên Âm đều có biến hóa rõ ràng. Thân là cường giả đỉnh cấp cho dù đứng bất động, không có ý định hù dọa ai nhưng cũng khiến những người bên cạnh có cảm giác ngưỡng mộ, ghen tị và khiến bọn họ cảm thấy mình quá bé nhỏ. Nhưng ánh mắt của nàng nhìn về Tô Triệt vẫn ôn nhu không có gì thay đổi.
Trước mặt bao nhiêu người, hai người cũng không nên thân mật đùa giỡn với nhau. Chỉ cần nhìn nhau là hai người có thể thấy được sự vui mừng trong lòng đối phương mà không cần phải nói ra một lời nào.
Vu Thần giải trừ biến thân, các vị Tiên Tôn cũng dần dần hạ xuống đất.
Thánh Mẫu, Tà Hoàng hai vị Tiên Tôn dùng lễ đồng đẳng chúc mừng:
- Chúc mừng đạo hữu Thiên Âm đã đạt cảnh giới đỉnh phong.
Ngay cả Ngọc Hoàng Thiên cũng không ngoại lệ, đây chính là sự tôn trọng dành cho một vị Tiên Tôn.
Đây là một sự kiện cực kỳ quan trọng trong khắp Tiên Giới này.
Thiên Âm đáp lễ từng người, cảm tạ bọn họ. Từ giờ phút này đây việc xưng hô với Vu Thần cũng phải cải biến.
Tô Triệt đứng cạnh, cũng không nói gì. Tâm tình hắn triệt để bình tĩnh lại, nhưng trong lòng hắn đang rất vui vẻ. Thiên Âm thành công tấn cấp Tiên Tôn, đối với hắn rất trọng yếu, một số hành động có thể thực hiện ngay. Thân là một người ngoài, Tô Triệt cảm thấy các vị Tiên Tôn tương đối hiếu kỳ với thực lực của Thiên Âm sau khi nàng tấn cấp. Bởi vì thiên địa dị tượng khi nàng tấn cấp thật sự quá kinh người, ngay cả hai vị Thánh Mẫu cùng Thái Sơ Tiên tôn cũng chưa bao giờ thấy.
Tất cả mười lăm vị Tiên Tôn khi tấn cấp cũng không thể tạo thành thiên địa dị tượng lớn như lần này. Nhưng do Thiên Âm vừa tấn cấp nên bọn hắn cũng không thể mặt dày mà vô lễ yêu cầu luận bàn. Huống hồ, giữa tiên nhân và Vu tộc cũng có một khoảng cách khó có thể san lấp được. Hiện tại khiêu chiến Thiên Âm có thể dẫn tới hành vi khiêu khích chủng tộc. Bởi vậy muốn biết Thiên Âm mạnh mẽ như thế nào thì cũng phải chậm rãi kiểm chứng.
Các đại Tiên Tôn sau khi chúc mừng cũng lũ lượt rời đi, bởi cho dù lưu lại cũng không có chuyện gì để nói mà lại còn nhiều cảm giác mất tự nhiên.
Giờ đây, đại bản doanh Vu tộc sẽ long trọng tổ chức lễ hội chào mừng vị Vu Thần thứ hai ra đời. Nhưng bất quá đây chỉ là một chút sự tình thế tục, Tô Triệt, Vu Thần cùng Thiên Âm đều không để ý.
Trong phòng của Thiên Âm, nàng và Tô Triệt sóng vai ngồi cạnh nhau còn Vu Thần thì ngồi ở bàn đối diện.
Từ đầu tới cuối, dùng quan hệ cha con với Thiên Âm, Vu Thần đều không nói thêm câu chúc mừng nào.
Hắn trực tiếp hỏi:
- Tiếp theo con định làm gì?
Thiên Âm vẫn ôn nhu nhìn Tô Triệt, dường như muốn nói tất cả mọi việc nàng đều nghe hắn.
Tô Triệt thấp giọng nói:
- Hiên tại chúng ta nên đi ra ngoài một chút.
Ngay cả Vu Thần không sợ trời không sợ đất cũng sững sờ:
- Sao lại phải vội vã như vậy.