Tiên Tuyệt

Chương 819-2: Đại Thiên Thế Giới (Hạ)

Vũ La đứng trên thuyền, nhìn tiểu thuyền đang theo sau mình. Tiểu thuyền này đi theo bọn hắn không nhanh không chậm, không xa không gần, Vũ La biết rõ bọn chúng đang đợi viện quân.

Lăng Hổ Quy lén la lén lút tiến tới bên cạnh Vũ La bèn người:

- Tiên sinh, để cho ta bắn một phát pháo, bắn chết đám khốn có mắt không tròng này.

Vũ La nhìn y, không khỏi nở nụ cười, khả năng nắm bắt thời cơ chiến đấu của Lăng Hổ Quy trước đó hắn đã được kiến thức. Tên này dường như bất cứ lúc nào cũng tỏ ra kích động, nhưng đến lúc ra tay thật sự chắc chắn y sẽ ra tay. Hiện tại y nói như vậy chẳng qua cho đỡ nghiện mà thôi.

- Ngươi cứ chờ xem, về sau chắc chắn sẽ có cơ hội cho ngươi thử tay nghề.

Vũ La đuổi Lăng Hổ Quy nhìn về phía Diêu Yểu đang đứng ở một bên, hắn kể lại đầu đuôi gốc ngọn một hơi, Diêu Yểu nghe xong trợn trừng mắt:

- Khá lắm, tiểu tử ngươi thật là to gan lớn mật ngay cả con của Tiên Tôn ngươi cũng dám giết.

Vũ La không xem chuyện này là quan trọng. Lúc còn ở Ngũ Phương giới hắn đã làm như vậy, không cần biết ngươi có chỗ dựa thế nào nếu vượt qua giới hạn, bản tọa chắc chắn sẽ tiêu diệt ngươi. Người sau lưng ngươi muốn tới báo thù ư, không thành vấn đề ta sẽ có biện pháp tiêu diệt người sau lưng ngươi là được.

- Bây giờ nàng muốn đi vẫn còn kịp.

Vũ La nói một câu không nhẹ không nặng, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ tính tình Diêu Yểu lúc này đánh chết nàng cũng sẽ không đi.

Quả nhiên Diêu Yểu lập tức nói:

- Như vậy sao được? Chúng ta đã đạt thành giao dịch, vậy chính là đồng bọn hợp tác mua bán rồi. Đồng bọn hợp tác mua bán là có ý gì, chính là người cùng nhau kiếm tiền. Nếu ta bỏ mặc người cùng kiếm tiền với mình, vậy sau này còn ai dám kiếm tiền với ta nữa? Chuyện này sẽ vô cùng bất lợi cho kế hoạch kiếm tiền phòng thân của ta!

Vũ La cười cười, chỉ vào cái đuôi đang bám theo phía sau nói:

- Ta bỏ ra một trăm vạn thuê nàng giúp ta một tay trong cuộc chiến này.

Diêu Yểu hai mắt sáng ngời, vẻ mặt hưng phấn:

- Một trăm vạn! Thật sao?

- Thật!

- Chắc chứ?

- Chắc!

Lăng Hổ Quy bĩu môi:

- Hai người các ngươi thật sự là đã rảnh rỗi tới mức đạt tới một cảnh giới nhất định...

- Ha ha ha!

Diêu Yểu vỗ mạnh vào vai Vũ La:

- Hảo đồng bạn, ta làm!

Đúng vào lúc này hư không phía sau sáng lên một đường chỉ bạc, ngay sau đó không gian uốn khúc một hồi, chiếc tiểu thuyền thứ hai lặng lẽ không tiếng động nhảy vọt ra ngoài.

Viện quân của địch nhân đã tới.

Tiểu thuyền này vừa mở cửa ra bên trong một đám người ồn ào huyên náo tiến ra. Nhìn bề ngoài vô cùng lộn xộn tuyệt đối không phải là thủ hạ binh sĩ của Lý Tu Viễn.

Vũ La sững sờ, Diêu Yểu lại nhận ra:

- Có chuyện gì vậy? Trong này có không ít người là thương nhân trên Tiên Ngưu Giác Tinh kia mà?

Vũ La nhìn qua một lượt, tuy rằng những người này khí chất bất đồng, nhưng tu vi không tệ chút nào, đã có thể dùng nhục thân phi hành giữa hư không, chỉ là sắc mặt ai nấy có vẻ khó coi.

Hắn vô cùng nghi hoặc, chẳng lẽ là Lý Tu Viễn bức hiếp những người này tới vây công mình?

Dường như hắn đoán không sai, sau khi những người này đi ra bèn ngoan ngoãn đứng sang bên, không có hành động gì.

Ngay sau đó, trong hư không lần nữa mở ra một hư không tiếp dẫn điểm, lần này cửa ra lớn hơn vừa rồi. Hào quang vạn trượng từ trong hư không tiếp dẫn điểm bắn ra, đủ các màu sắc bay tứ tán.

Một chiếc chiến hạm khổng lồ phá vỡ hư không xông ra.

U... U... U...

Ở đầu chiến hạm, hai hàng binh sĩ cường tráng đứng men theo mạn thuyền thành hình quạt, giơ cao tù và sừng trâu trong tay thổi lên. Binh sĩ tên nào tên nấy ngực nổi vồng lên, tiên nguyên cuồn cuộn, tiếng tù và vang vọng khắp nơi, truyền khắp tinh hải xung quanh.

Trên chiến hạm, Hỏa Thụ Tiên Khôi một thân tiên giáp xa hoa, đang ngồi chễm chệ trên một chiếc Thái Sư ỷ rất lớn.

Tiên giáp của lão là Tiên Bảo nhất phẩm hạ, bề ngoài khắc đầy hoa văn rực rỡ. Từ xa nhìn lại linh quang bốn phía, có cảm giác như cây lửa nở hoa bạc, đây cũng là lai lịch danh hiệu Hỏa Thụ Tiên Khôi của lão.

Lần này Hỏa Thụ Tiên Khôi đã mang tới ba ngàn binh sĩ, năm tên cường giả nhị phẩm, mười tám tên cường giả tam phẩm, tứ phẩm, ngũ phẩm có trên trăm tên.

Trận thế mênh mông cuồn cuộn như vậy, thật ra không phải là tới để chém giết, mà là tới để trút giận. Đối phó sáu người Vũ La, chắc chắn là cục diện đè bẹp.

Hỏa Thụ Tiên Khôi tới chậm hơn một chút, nguyên nhân chủ yếu còn vì những người trên tiểu thuyền hình thoi phía trước kia.

Những người này là binh sĩ mà Hỏa Thụ Tiên Khôi tạm thời chiêu mộ từ mấy tinh cầu xung quanh đến đây. Không phải để cho bọn họ tới tham chiến, mà là để cho bọn họ tới nhìn xem kết cục của kẻ dám mưu sát ái tử của Tiên Tôn.

Lý Tu Viễn cũng muốn cho người khác xem. Liên tục hai đứa con trai bị giết, Lý Tu Viễn đã thật sự giận dữ, lão muốn dùng thủ đoạn này cảnh cáo những kẻ có gan thách thức quyền uy của lão: Các ngươi dám làm như vậy, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt!

Mệnh lệnh Lý Tu Viễn đưa ra cho Hỏa Thụ Tiên Khôi Kha Minh Đạt rất rõ ràng: Thứ nhất, người quan sát càng nhiều càng tốt. Thứ hai, phải làm cho bọn Vũ La chết một cách cực kỳ thê thảm, càng thê thảm càng tốt.

Kha Minh Đạt cũng đầy lửa giận trong lòng, Kha Thúc Hùng cũng là nhi tử thân sinh của lão, cứ như vậy chết đi một cách khó lòng tin được. Bậc phụ mẫu nào có thể chịu được?

Lực lượng mà lần này Kha Minh Đạt mang tới đã chiếm hết tám thành lực lượng trong khu vực lão trấn thủ. Nếu lúc này có người đến tiến công, nhất định là thế như chẻ tre.

Bất quá Bạt Tượng Tiên Tôn cùng các Tiên Tôn xung quanh gần đây hòa thuận, trong Tinh Vực đã rất lâu không có xảy ra chiến tranh.

Thật ra những người vây xem đều hết sức đồng tình với Vũ La. Bọn họ là người trong Cự Tượng Tinh Vực, ai mà chưa từng nghe qua con cháu Lý gia ương ngạnh hung tàn, thậm chí trong đó cũng có không ít người thụ hại vì chúng.

Thế nhưng tình huống hiện tại đối phương quá mạnh, người ta là đường đường Tiên Tôn, không phải là đám tiên dân nhãi nhép như mình có thể đắc tội.

Vũ La giết Lý Đình Nghĩa, những người này âm thầm khen ngợi, thế nhưng chuyện mà bọn họ có thể làm cũng chỉ có bấy nhiêu thôi.

Mọi người nhìn về phía tiểu thuyền của Vũ La với vẻ thương hại. Một Tiên Nhân hành hiệp trượng nghĩa, cứ như vậy chết đi dưới bạo lực cường quyền, ôi...

Không biết bao nhiêu người, trong lòng đều thầm thở dài một tiếng.

Tiếng tù và vang lên hùng hồn, một cỗ sát khí ập tới, chiến hạm kia cực kỳ to lớn, dài ba trăm trượng, rộng một trăm trượng, cao kinh người, đạt tới hai trăm sáu mươi trượng.

Một con quái vật khổng lồ như vậy đang chậm rãi xông về phía tiểu thuyền của Vũ La. Gần như không ai nghi ngờ gì, tiểu thuyền của Vũ La giống như châu chấu dưới bánh xe ngựa, sắp sửa sẽ bị nghiền nát.

Trong lòng Hỏa Thụ Tiên Khôi đã nghĩ ra vài chục phương pháp hành hạ bọn Vũ La cho đến chết. Thần sắc trên mặt lão vô cùng dữ tợn, lửa hận giết con bừng bừng thiêu cháy trong lòng lão. Lão tuyệt đối không cần biết tới con mình hoành hành ngang ngược tới mức nào, chỉ biết đổ trách nhiệm lên trên đầu người khác. Vũ La giết con của ta, nhất định là lỗi lầm của Vũ La!

Bên trên chiến hạm, năm tên cường giả nhị phẩm chậm rãi bay lên không, mạnh ai nấy dẫn đầu một đội binh mã, dùng chiến hạm làm trung tâm, chậm rãi tản ra, dần dần bao vây tiểu thuyền của Vũ La.

Năm tên cường giả nhị phẩm, cùng binh tốt, thêm vào Hỏa Thụ Tiên Khôi cùng chiến hạm khổng lồ. Dưới khí thế ép bức hùng mạnh như vậy, Tiên Nhân thông thường sẽ phun máu tại chỗ chết ngay tức khắc.

Những Tiên Nhân xa xa bị bức tới xem cuộc chiến, vừa tỏ ra bất đắc dĩ, lại cảm thấy đồng tình. Một lão nhân mặc trang phục viên ngoại cất tiếng thở dài:

- Đáng tiếc cho hảo hài tử này...

Lời này lập tức mọi người xung quanh hưởng ứng. Tuy rằng bị uy của Hỏa Thụ Tiên Khôi chấn nhiếp, mọi người không dám lớn tiếng nói, nhưng ai nấy đều đang nhỏ giọng tiếc hận thay cho Vũ La.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất