Tinh Thần Biến

Chương 557: “Phệ linh”


Âu Nghiệp Tử cười chế giễu: "Trẻ con miệng còn hôi sữa, một nửa vật liệu? Nói dóc cũng có mức độ chứ. Không lẽ ngươi cho rằng mình không làm hao tốn vật liệu? Ta hỏi ngươi. Ngươi đã thí nghiệm luyện khí được bao lâu rồi?"
"Chưa lâu lắm, mới vài trăm vạn năm mà thôi." Tần Vũ nói thẳng.
"Mới mấy trăm vạn năm, ngươi có biết lão phu luyện khí bao lâu rồi không?" Đôi mắt Âu Nghiệp Tử như cặp mắt chim ưng chứa đầy thiểm điện nhìn chằm chằm vào Tần Vũ: "Thời gian lão phu luyện khí lấy ức vạn năm làm đơn vị đó!"
Thần giới có lịch sử một ức hai nghin vạn ức năm.
Thời gian luyện khí của Âu Nghiệp Tử dùng vạn ức năm để đo cũng có khả năng lắm.
"Thời gian luyện khí dài thì có tác dụng gì chứ, cả thần giới này người có thời gian tu luyện đo bằng vạn ức năm rất nhiều đây? Nhưng có bao nhiêu thượng bộ thiên thần chứ. Còn ta… mới tu luyện vài trăm vạn năm bây giờ cũng đã là thượng bộ thiên thần!" Tần Vũ lạnh lùng nói.
"Thượng bộ thiên thần? Tần Vũ huynh, huynh đã là thượng bộ thiên thần rồi ư?" Hoàng Phủ Lưu Thuỷ nhìn Tần Vũ đầy khó tin.
Hơn hai ngàn năm trước Tần Vũ còn là một tiểu nhân vật tranh đấu với Hắc Long "Đàm Cửu" ở Uý Trì thành mà thôi, lúc đó chỉ mới vừa bước vào cảnh giới hạ bộ thiên thần.
Tần Vũ vung tay, đằng xa xuất hiện một khối nhỏ không gian tháp hãm huỷ diệt.
Không gian huỷ diệt!
Chiêu bài của thượng bộ thiên thần!
Mọi người tại trường đều khẳng định, người biết trước Tần Vũ là thượng bộ thiên thần không nhiều, chỉ có Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, Bách Hoa thần vương cùng mấy người hay nói chuyện mà thôi.
"Âu Nghiệp Tử, ta gọi ông một tiếng tông sư nhưng sau này đừng phán đoán người khác qua thời gian tu luyện ngắn dài. Thời gian ta nghiên cứu luyện khí tuy ngắn nhưng… về mặt trận pháp thì tựa như ông không bằng ta." Trên thân Tần Vũ tự nhiên tán pháp một cổ cuồng ngạo chi khí.
Sắc mặt Âu Nghiệp Tử biến đổi.
Lúc này ông mới nhớ ra Tần Vũ trước mặt chính là người bố trí ra "Trận pháp không gian" trong truyền thuyết, là người ở trên mặt trận pháp đã đạt tới mức độ lấy trận pháp để hình thành nên một không gian.
Cảnh giới đó có lẽ ngay cả "Tượng thần" cũng không so sánh được.
"Trận pháp mạnh thì có tác dụng gì chứ, Tần Vũ, ngươi phải biết luyện khí được phân làm ba cửa ải "Khí phôi", "Thối hoả", "Khải linh". Ngươi tối đa là lợi hại hơn một chút về mặt trận pháp, còn Khí phôi, còn Thối hoả thì sao chứ?"
Âu Nghiệp Tử cười lạnh nói: "Cửa ải đơn giản hơn một chút là Thối hoả cần có thối hoả tề. Ngươi có làm được không? Thượng phẩm thiên thần khí cần có Hàn mông chi khí để thực hiện Thối hoả tề đó!"
Sắc mặt Âu Nghiệp Tử lại xuất hiện sự cao ngạo của tông sư. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Còn có cửa ải "Khí phôi" quan trọng nhất nữa chứ. Phương pháp luyện chế khí phôi cần có kinh nghiệm của ngàn vạn lần thí nghiệm, từ từ tích luỹ mới có được. Một luyện khí tông sư muốn sáng tạo ra phương pháp luyện khí thích hợp nhất cho mình cần phải trải qua vô số lần thí nghiệm không đếm xuể. Điều đó rất lâu dài, thời gian nghiên cứu của ngươi thì ngắn như thế, về mặt luyện chế khí phôi có được bao nhiêu thành tựu chứ?"
Âu Nghiệp Tử nói đến đây câu nào cũng dồn ép người ta.
"Âu Nghiệp Tử, ta dùng câu nói của ông hồi nãy trả lại cho ông. Cao thủ lý luận tại thần giới rất nhiều nhưng người chân chính có thể luyện khí thì có mấy ai? Ông cứ ở đây mà xem ta luyện khí, thế nào?" Mục quang của Tần Vũ nhìn thẳng vào Âu Nghiệp Tử, trong nhãn thần ẩn chứa một cổ áp bức.
Âu Nghiệp Tử hít sâu một hơi.
Phì một tiếng rồi nói: "Được, Tần Vũ, ngươi là điện chủ Lam Huyền điện, lại được xem là người đứng đầu về trận pháp. Hôm nay ta ở tại đây xem ngươi luyện khí, để xem thực lực luyện khí của ngươi có lợi hại như miệng lưỡi không !"
Tần Vũ chỉ cười nhạt, không thèm tranh luận.
Hắn bước từng bước dài tới trung ương đại điện.
"Tần Vũ…" Hoàng Phủ Tĩnh nhìn thấy cảnh này không nhịn được lên tiếng. Trong lòng cô lo lắng thay cho Tần Vũ. Hoàng Phủ Tĩnh chỉ biết, hơn hai ngàn năm trước Tần Vũ mới được Đông cực thánh hoàng tặng cho hơn ngàn cuốn kim sắc quyển trục.
Theo Hoàng Phủ Tĩnh nhận định thì thực lực luyện khí của Tần Vũ làm sao bằng được luyện khí tông sư Âu Nghiệp Tử.
Nếu Tần Vũ thất bại thì Âu Nghiệp Tử sẽ khinh khi Tần Vũ?
"Được!" Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự đột nhiên lên tiếng. Chỉ thấy Hoàng Phủ Ngự mỉm cười nhìn mọi người: "Chư vị, lần này mọi người có thể đại khai nhãn giới rồi. Có thể quan sát liên tục hai đại cao thủ luyện khí, cơ hội rất hiếm có, mời mọi người bình tĩnh quan sát đi."
Đông cực thánh hoàng lên tiếng, mọi người đều trầm tĩnh hẳn.
Hừ. Âu Nghiệp Tử hừ nhẹ một tiếng rồi bước sang một bên ngồi xuống yên lặng nhìn Tần Vũ ở trung ương của luyện khí đại điện.
"Đại nhân. Tên Tần Vũ đó…" Lão giả bên cạnh Âu Nghiệp Tử lên tiếng.
Âu Nghiệp Tử he hé mắt, hàn quang loé ra: "Tên Tần Vũ đó có thực lực trận pháp rất mạnh. Vì thế về mặt Khải linh có khả năng là rất tốt. Bất quá, ta không tin là hai bước "Khí phôi", "Thối hoả" của hắn cũng lợi hại. Hắn cho rằng luyện khí tông sư là dễ đạt tới sao?"
Lão giả đó khẽ gật đầu.
Tần Vũ đứng ở trung ương đại điện, hất tay lên giũ bỏ trường bào trên thân, cao thủ luyện khí bình thường đều cởi trần vì lo trong khi luyện khí y phục sẽ làm cản trở. Nếu xuất hiện một chút sai sót nào thì có thể làm cho luyện khí thất bại.
Tần Vũ đưa một tay ra, trong tay liền xuất hiện cây Toàn Kình Phá Không Chuỳ, trước mặt cũng hiện lên một cái bàn bằng đá hắc sắc.
"Tần Vũ, vật liệu ở đây." Hoàng Phủ Ngự lên tiếng, đồng thời chỉ thấy gần trăm khối vật liệu bay về phía Tần Vũ.
Tần Vũ hất tay, gần một trăm khối tài liệu đó chỉ có một nửa bay tới trước mặt hắn, nửa còn lại bay ngược về phía Đông cực thánh hoàng.
"Một nửa là đủ rồi!" Tần Vũ cười bình thản nói.
Cuồng vọng! Âu Nghiệp Tử hừ lạnh.
Trên mặt Tần Vũ lại tràn đầy tiếu dung rất vui vẻ. Không gian chi lực của tân vũ trụ từ từ lan ra, bao phủ lấy khu vực chung quanh Tần Vũ.
Trong phạm vi không gian chi lực bao phủ, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Loại cảm giác hoàn toàn kiểm soát này làm Tần Vũ đầy tự tin.
Hô .. Tay trái của Tần Vũ vung lên, chỉ thấy Hắc sắc thần hoả, Bạch sắc tịnh hoả với lại li ti những tia Hư vô nghiệp hoả phun ra. Đám hoả diễm đó lưu chuyển bám lấy mặt bàn giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Âu Nghiệp Tử nhìn thấy cảnh này lập tức biến sắc.
"Lực khống chế hoả diễm lợi hại thật." Âu Nghiệp Tử thầm nhủ.
Mọi người ở trong luyện khí đại điện đều nín thở nhìn.
Hoàng Phủ Tĩnh nhìn Tần Vũ không chớp mắt, trong mắt cô, nét tiếu dung đầy tự tin của Tần Vũ, những động tác tiêu sái gần như hoàn mỹ của hắn làm cho tâm linh của cô run rẩy.
Bắt đầu thôi. Quang mang trong mắt Tần Vũ giống như thực chất. Tay phải cầm cây Toàn Kính Phá Không chuỳ vung lên!
Tiếng động vang lên. Lúc cây Toàn Kính Phá Không Chuỳ đập lên những vật liệu trên cái bàn đá lập tức có chín cơn gió xoáy bắn ra. Tốc độ vung búa của Tần Vũ đột nhiên nhanh lên, chỉ thấy vô số gió xoáy nhỏ quyện lấy cả cái bàn đá hắc sắc.
Trên mặt bàn đá hắc sắc, cả không gian phảng phất như bị uốn khúc, các loại vật liệu chấn động trong gió xoáy. Hắc sắc thần hoả, Bạch sắc tịnh hoả, Hư vô nghiệp hoả lúc này cũng toả nhiệt nóng bừng.
Bồng! Bồng! Bồng! Bồng! …
Trong cả luyện khí đại điện không có âm thanh nào khác ngoài tiếng búa phát ra gió xoáy phá không gian. Tiếng búa đập lúc thì gấp gáp như gió mưa bão bùng, lúc lại nhẹ nhàng như mưa xuân…
Chỉ mỗi tiếng búa đập kết hợp với tiếng gió đã đản sinh ra một loại âm nhạc gần như hoàn mỹ.
Hầu như mọi người đều đang hưởng thụ loại âm nhạc này.
Có người không thể hưởng thụ, lúc này Âu Nghiệp Tử giống như con kiến bò trong chảo nóng, trên trán mồ hôi lấm tấm: "Chuỳ pháp đó có dấu vết của "Thiên chuy bách luyện" của Xa Hầu Viên, còn có gió xoáy và hoả diễm kia nữa. Sao lại phối hợp hoàn hảo đến thế? Kết hợp lại còn hoàn mỹ hơn cả "Thiên chuy bách luyện" nữa."
Âu Nghiệp Tử đã từng xem Xa Hầu Viên luyện khí.
Cảnh Xa Hầu Viên thi triển "Thiên chuy bách luyện" khi xưa ông không thể nào quên. Nhưng hiện tại nhìn Tần Vũ luyện khí lại còn hoàn mỹ hơn cả Xa Hầu Viên.
Làm sao ông không chấn kinh cho được?
Loại chuỳ pháp này còn có gió xoáy áp bức không gian, còn có hoả diễm phối hợp, trình độ thành thục đến mức này, phối hợp đến cảnh giới tự nhiên như trời đất thế này… "Không thí nghiệm hàng vạn ức năm sao lại thành công được nhỉ?" Âu Nghiệp Tử cảm thấy toàn thân run rẩy.
Người ngoài cuộc thì xem náo nhiệt, người trong cuộc mới nhìn thấy "đạo".

Âu Nghiệp Tử có thể nhìn ra sự lợi hại trong luyện khí của Tần Vũ, còn phần lớn những người khác thì đang hưởng thụ cái cảm giác mỹ diệu lúc Tần Vũ vung búa mang lại.
Tần Vũ tựa như dán chặt mắt vào vật liệu trên bàn đá.
Gió xoáy gào rít, thổi tung tóc Tần Vũ.
Nhìn tình cảnh đang diễn ra, chúng nhân tất cả đều không ai lên tiếng.
Đúng là mỹ diệu thật. Toàn thần Tần Vũ như bước vào một trạng thái mỹ diệu, bản thân hắn cũng vô cùng hưng phấn, lúc vung búa cũng cảm thấy vô cùng thuận lợi.
Trạng thái mỹ diệu này kéo dài hơn nửa năm.
Bồng!
Tiếng búa cuối cùng làm chấn động linh hồn từ từ tiêu tan, khí phôi cuối cùng đã thành công rồi. Đây là một thanh chiến đao dài và hẹp, sự sắc bén của nó có thể cảm nhận được từ xa.
Luyện chế khí phôi đã thành, lúc này những người đứng xem mới thở phào một hơi, mọi người truyền âm bàn luận với nhau, hiển nhiên ai ai cũng đều đặt lòng tin vào Tần Vũ.
"Âu Nghiệp Tử, Tần Vũ hắn luyện khí như thế nào?" Hoàng Phủ Ngự dùng thần thức truyền âm hỏi.
Sắc mặt Âu Nghiệp Tử lúc này có chút khó coi, nhưng ông vẫn truyền âm đáp: "Thánh hoàng bệ hạ, nếu chỉ xét việc luyện chế khí phôi thì hắn đúng là rất lợi hại. Nhưng chưa tiến hành "Thối hoả", "Khải linh", mọi việc để sau hãy nói cũng chưa muộn."
"Được. Để sau vậy. Xem xem vũ khí mà Tần Vũ luyện chế ra như thế nào." Hoàng Phủ Ngự mỉm cười.
Thối hoả!
Tần Vũ đột nhiên nhíu mày. "Chết rồi, bao nhiêu năm nay mình luyện chế đều dùng vật liệu phổ thông, đối với thuộc tính của những vật liệu trân quý này không hiểu rõ lắm. Thối hoả tề thì cứ sử dụng cách đó nhưng thời gian thối hoả bao lâu thì vừa?"
Phương pháp luyện khí "Cửu toàn liệt không" của Tần Vũ là theo lời Xa Hầu Viên, dựa vào cảm giác để khử tạp chất.
Tuy chưa từng tiếp xúc với vật liệu trân quý nhưng dựa vào cảm giác, về mặt "Luyện chế khí phôi" Tần Vũ vẫn hoàn thành vô cùng hoàn mỹ, nhưng còn Thối hoả thì sao?
Chỉ biết dựa vào phản ứng thôi. Tần Vũ cắn răng vung tay, một dòng Nhất nguyên trọng thuỷ và một dòng Kim nguyên trọng thuỷ đột nhiên hiện ra.
Thanh chiến đao trong tay cũng bay thẳng vào giữa hai dòng thuỷ lưu.
Hiện tại chỉ biết dựa vào sự cảm ứng qua không gian chi lực vậy. "Không gian chi lực" của Tần Vũ là không gian chi lực của tân vũ trụ, nó có sức cảm ứng rất linh mẫn.
Hiện tại chỉ biết dựa vào sự cảm ứng qua không gian chi lực vậy. "Không gian chi lực" của Tần Vũ là không gian chi lực của tân vũ trụ, nó có sức cảm ứng rất linh mẫn.
Một chút thời gian đó đủ để làm cho Thối hoả không được hoàn mỹ, nhưng Tần Vũ không có biện pháp nào khác vì đối với vật liệu trân quý không hề có kinh nghiệm!

Kinh nghiệm là vô cùng quan trọng trong "Thối hoả".
Oa oa…
Hai dòng thuỷ lưu khẽ lưu chuyển chung quanh chiến đao từ từ tiến hành thối hoả.
Tần Vũ dùng không gian chi lực cảm ứng thanh chiến đao đang từ từ trở nên sắc bén, dẻo dai…
Nhưng …
Giống như rơi xuống một sơn cốc, trạng thái của chiến đao tại thời điểm đạt tới đỉnh điểm đột nhiên hạ xuống, không gian chi lực cảm thấy ngay, Tần Vũ lập tức cách tuyệt hai dòng thuỷ lưu.
Tuy không phải đỉnh điểm nhưng cũng rất tốt.
Lúc này chưa có kinh nghiệm, Tần Vũ chỉ biết cố gắng hết sức mình.
Chỉ còn bước cuối cùng là Khải linh nữa thôi.
Tông sư Âu Nghiệp Tử hao phí thời gian hơn ba ngàn năm mới bố trí nên một lục cấp đại trận phức tạp đến cực điểm, còn Tần Vũ thì sao, chỉ thấy Tần Vũ mỉm cười, từ đầu ngón tay bắn ra mấy đạo bích lục quang mang.
Trận pháp "Càn Khôn".
Khải linh thành công! Mắt Tần Vũ sáng lên.
Chỉ nghe thanh chiến đao ngân lên một tiếng, bề mặt toàn là màu đen của chiến đao lại có một tia bích lục sắc ấn văn rất khó nhận ra.
Tần Vũ vươn tay ra, thanh chiến đao liền bay tới, hiện tại trọng yếu nhất là kiểm tra hiệu quả đặc thù của kiện thượng phẩm thiên thần khí này. Hiệu quả đặc thù quyết định một kiện thượng phẩm thiên thần khí có lợi hại hay không.
Hiệu quả đặc thù "Phệ linh"! Lúc Tần Vũ nhìn thấy hiệu quả đặc thù này lập tức vui sướng.
Phệ linh hầu như không thấy trong thượng phẩm thiên thần khí, chỉ có hồng mông linh bảo bình thường mới có. Duy nhất chỉ có Tàn Tuyết thần thương mới có hai hiệu quả đặc thù "Phệ linh", "Toái thể".
Trong luyện khí đại điện mọi người đều nhìn Tần Vũ đang đứng ở trung ương, riêng Âu Nghiệp Tử sắc mặt có chút tái nhợt.
Thành công rồi ư? Âu Nghiệp Tử cảm thấy khổ sở.
Bản thân Khải linh hao phí thời gian mấy ngàn năm, còn Tần Vũ thì sao? Chỉ vài hơi thở. Chênh lệch quá lớn.
Mắt Âu Nghiệp Tử sáng lên, quan sát kiện thượng phẩm thiên thần khí.
Phệ linh? Vừa phát hiện hiệu quả đặc thù này, Âu Nghiệp Tử ngây người.
Có hiệu quả đặc thù "Phệ linh". Kiện chiến đao này tuyệt đối ngang với tam lưu hồng mông linh bảo, thậm chí gần bằng nhị lưu hồng mông linh bảo.
"Âu Nghiệp Tử. Thượng phẩm thiên thần khí do Tần Vũ luyện chế so với của ông như thế nào?" Hoàng Phủ Ngự lên tiếng, những người khác cũng nhìn về phía Âu Nghiệp Tử đợi câu trả lời của ông.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất