Ở một thành trì có diện tích không lớn của Huyền Thiên Đại lục, lúc này có bảy người bay vào trong, dừng chân ở khách điếm, nghe ngóng tin tức của những người xung quanh, tuy không có kết quả nhưng bảy người bọn họ vẫn không bỏ cuộc.
Bảy người này chính là người sau khi rời khỏi thông đạo đã thất lạc với Nhạc Thành, Mộ Dung Hiểu Hiểu, Yêu Cơ, còn có nhóm người Đại Song và Tiểu Song. Bảy người trên đường đi nghe ngóng tin tức của Nhạc Thành nhưng không biết được, đã qua bảy tháng, Mộ Dung Hiểu Hiểu rất sốt ruột.
Trong bảy tháng này, mọi người đều có tiên bộ thực lực, tiến bộ lớn nhất chính là Đại Song và Tiểu Song, hai nữ nhân này đã đạt tới tu vi Thai Tức Hậu kỳ, chạm phải nhất tinh Đấu Hoàng cũng có thực lực chống lại. Điều này khiến cho Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng,Thông Thiên Thử phải giật mình.
Mà Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng đã đột phá tới tam tinh Đấu Tông, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ bốn người cũng có tiến bộ không ít, chạm phải lục tinh Đấu Tông cũng không thành vấn đề.
- Nữ chủ nhân, người không phải lo, trong đầu chúng ta ai cũng có linh hồn ấn ký của chủ nhân, nếu như chủ nhân có gì đó ngoài ý muốn thì chúng ta sẽ đầu tiên biến tới.
Nhìn thấy biểu lộ sốt ruột của Mộ Dung Hiểu Hiểu, Khiếu Thiên Hổ liền cất tiếng nói.
- Đúng vậy nữ chủ nhân, chúng ta đều có linh hồn ấn ký của chủ nhân, trong vòng một trăm dặm là có thể cảm ứng.
- Aizz, cũng không biết hiện tại hắn thế nào, chúng ta nghỉ ngơi một hồi đi.
Mộ Dung Hiểu Hiểu tiếp tục thở dài.
Cuộc thi đấu của Luyện Khí sư cuối cùng cũng bắt đầu, mọi người nhanh chóng khẩn cấp lên, tất cả mọi người đều mong muốn nhìn thấy Luyện khí sư kỳ diệu kia luyện chế binh khí.
Cách sân thi đầu, tại một giao lộ, một đoàn người áo trắng vây quanh một thanh niên hướng tới trận chúng kết, đây chính là đoàn người của Khương Dương, thiếu tông chủ U minh tông. Chỉ là sắc mặt của Khương Dương hiện tại không tốt lắm, hắn khẽ lẩm bẩm:
- Tại sao ba trưởng lão vẫn chưa trở về, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Sáng sớm, Nhạc Thành cùng với Thanh Bối Ma Ngưu, còn có Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Đại Mang Lang tiến vào trận chúng kết, Cuồng Sư môn môn chủ Lê Giang Nam cũng muốn tự mình đi nhìn, bây giờ ở trong Cự Thạch thành đều nghị luận xem Nhạc Thành trong trận chung kết sẽ có biểu hiện kinh ngươi như thế nào. Lê Giang Nam cũng hiếu kỳ một chút, Lê Tiêu Dao thì sau khi Nhạc Thành trở về Cuồng Sư môn thì lại thành thật xin lỗi với hắn.
Nhóm người Nhạc Thành vừa tiến vào trong trường đấu thì đã có không ít người hét lên danh tự của hắn.
- Lê môn chủ, làm sao ngươi còn đến đây.
Nam Cung Hiên ở trên ghế trọng tài nhìn thấy Lê Giang Nam thì đột nhiên đi xuống nghênh đón, Lê Giang Nam là môn chủ của Cuồng Sư môn tuy nhiên chưa bao giờ tham gia.
- Ta tới một chút xem rồi về, thế nào, ông không chào đón sao?
Lê Giang Nam cười nói, sau đó lập tức tiến lên ghế trọng tài.
Lần này có Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên hai người xuất hiện khiến cho những người xung quanh muốn điên cuồng lên, bình thường gặp hai người này vô cùng khó, không ngờ cuộc thi đấu của Luyện Khí sư, hai người bọn họ lại đồng thời xuất hiện.
- Người của U minh tông.
Nhạc Thành nhìn về phía Khương Dương không xa, trong mắt xuất hiện sát ý.
- Nhạc Thành, tên tiểu tử này còn sống, chẳng lẽ ba vị trưởng lão đã thất bại?
Khương Dương nhìn thấy thân ảnh của Nhạc Thành, nhìn thấy hàn ý trong mắt của hắn thì khẽ giật mình, toàn bộ thân thể như muốn run lên. Lần thi dấu Luyện khí sư này hắn nhất định không thể đạt được ngôi quán quân.
- Ngươi muốn làm gì, đây là khu vực thi đấu.
Khương Dương nhìn thấy Nhạc Thành tiến tới gần mình thì sắc mặt trở nên lo lắng mà trắng bệch, không kìm được mà lùi về phía sau vài bước.
- Ngươi không muốn biết ta làm gì sao, ba trưởng lão của U Minh tông đã chết rồi, giờ tới phiên ngươi. Nguồn: http://truyen360.com
Sát ý trong mắt của Nhạc Thành đại thịnh.
- Ngươi không thể giết ta, ngươi giết ta cả U Minh tông sẽ không tha cho ngươi, đây là khu vực thi đấu, ngươi dám động tay sao?
Khương Dương dù sao cũng là thiếu tông chủ của U Minh tông, vững thân hình nhìn chăm chú Nhạc Thành.
- Ngươi uy hiếp ta?
Nhạc Thành toàn thân sát ý tràn ngập, những Luyện Khí sư xung quanh thấy tình huống không tốt liền tản ra, miễn cho chịu ảnh hưởng.
- Ta không uy hiếp ngươi, người của U Minh tông không uy hiếp ngươi.
Khương Dương nhìn Nhạc Thành chằm chằm, trong mắt có hơi sợ hãi.
- Muốn chết, ta hận nhất chính là những người uy hiếp ta!
Nhạc Thành biến đổi thần sắc, thủ ấn trong tay phóng ra, Ba Kiếm Ám Ảnh hóa thành ba đường sáng bắn về phía Khương Dương, loại người này nếu như giữ lại thì sẽ đem tới phiền toái rất lớn.
- Thiếu tông chủ.
Nhóm người của U Minh tông lập tức đứng dậy đi vào trong trường, bọn họ chính là bảy cường giả Đấu Tông.
- Muốn chết.
Thanh Bối Ma Ngưu cùng với Tứ Sí Ma Ưng còn có Bốn con Địa Ma Lang lập tức tiến tới ngăn cản. Hai tay của Thanh Bối Ma Ngưu không hề do dự vung quyền đánh về phía hai cường giả Đấu Tông.
Tứ Sí Ma Ưng cùng bốn con Địa Ma Lang cũng ngăn tới ngăn lại.
- Ầm ầm ầm.
Bảy lồng lực lượng khổng lồ phá hủy, Thanh Bối Ma Ngưu và Tứ Sí Ma Ưng, bốn con Địa Ma Lang đánh bay bảy đấu tông xuống mặt đất, máu tươi trào ra.
- Xuy xuy xuy.
Ba luồng ánh sáng màu vàng nhanh chóng bắn về phía Khương Dương, tạo thành ba luồng sóng.
- Xoẹt.
Khương Dương mặc dù là thất phẩm trung giai luyện khí sư nhưng lực công kích cũng chỉ tương đương ma pháp sư cấp bảy sơ kỳ hoặc trung kỳ mà thôi, hơn nữa khoảng cách khá gần, hắn cũng không ngờ rằng Nhạc Thành lại ra tay ngay ở đây cho nên biến sắc không thôi, đành phải ngưng tự một mảng hỏa khí nóng bỏng tấn công Nhạc Thành.
- Xuy xuy.
Hỏa khí mà Khương Dương ngưng tụ không hề có chút tác dụng gì với Nhạc Thành, nhanh chóng bị Kiếm Ám Ảnh đánh tan, ba luồng ánh sáng màu vàng đã xuyên qua ngực của hắn.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Nam Cung Hiên và Lê Giang Nam cũng ngạc nhiên, chuyện này chỉ trong nháy mắt, bọn họ muốn ngăn cản cũng quá muộn. Đối với Khương Dương những luyện khí sư kia bị chết rõ ràng là do hắn phái người làm nhưng có U Minh tông chống lưng phía sau, nếu trực tiếp ra tay sau này sẽ bị bọn họ báo thù.
Mà bây giờ Nhạc Thành chính tay giết chết Khương Dương, điều này khiến cho hai môn chủ trở nên bất đắc dĩ, Khương Dương chết ở Cự Thạch thành lại ngay ở trường thi đấu, bọn họ không thể thoát trách nhiệm.
Những người vây quanh thấy cảnh tượng này thì hít vào một hơi lạnh.
- Các vị, Khương Dương này một tháng trước chính là hung thủ giết mấy Luyện Khí sư, chúng ta giết hắn hắn chẳng qua chỉ là để báo thù cho các luyện khí sư kia mà thôi.
Nhìn thấy thần sắc kinh khủng của mọi người, Nam Cung Hiên liền lập tức mở miệng, sau đó đưa thi thể của Khương Dương xuống, tất nhiên trữ vật giới chỉ của hắn đã rơi vào trong tay Nhạc Thành.
Nhạc Thành giết Khương Dương, Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên đành nhìn nhau cười khổ, trong lòng bọn họ biết rõ, hai phái phả liên thủ với nhau. U minh tông mặc dù cường hãn nhưng nếu nếu Vạn Kim Môn và Cuồng Sư môn liên thủ thì tuyệt đối chiếm thượng phong.
Nhạc Thành dùng một chiêu giết Khương Dương, Nam Cung Lạc Nhan ở trên đài hơi biến sắc, thực lực của Nhạc Thành tựa hồ như rất mạnh, nàng đã từng đáp ứng cha, nếu như người nào đoạt được ngôi quán quân của Luyện Khí sư thì sẽ gả cho hắn.
Nghĩ tới đây, Nam Cung Lạc Nhan không kìm được mà nhìn về phía Lê Tiêu Dao bên cạnh, chẳng lẽ mình phải cùng với người tỷ muội từ nhỏ này tranh đoạt một nam nhân sao?
Trận đấu sau khi xảy ra một số bất ngờ thì đã được đệ tử của Vạn Kim môn thu dọn, tiếp đó cuộc thi đấu của Luyện Khí sư cũng đã bắt đầu.
Mọi người tiến tới trước bệ đá, trên đó có vật liệu, ai trong thời gian ngắn nhất luyện chế ra một bộ quần áo hộ thân phẩm giai cao nhất, chất lượng tốt nhất thì sẽ chiến thắng, sẽ đoạt được ngôi Quán quân của Vạn kim môn.