Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 448: Long Hoàng buồn bực.


Long Hoàng đã phải hổn hển nói ra ba chữ “Tiểu tử thúi” có nghĩa là lão đang buồn bực đến cùng cực rồi.
Xơi trọn một chiêu Diệt thần U Diễm Băng vào trong cơ thể, dù thân thể Long Hoàng có cường hãn đến mấy cũng chỉ hóa giải được ba thành mà thôi, bảy thành uy lực còn lại đã hoàn toàn bạo phát trong cơ thể lão. Áp lực khi bộc phát của U Diễm Băng cũng không dễ dàng triệt tiêu ngay được.
Hiệu quả của U Diễm Băng lập tức hiện ra làm Long Hoàng không thể động đậy. Dĩ nhiên, U Diễm Băng muốn đóng băng Long Hoàng vĩnh viễn cũng là điều không thể làm được.
Nhưng đúng lúc đó, Cơ Động lại xuất ra Diệt thần Diễm Dương Trùy, độ cao áp súc không hề thua kém U Diễm Băng. Một băng một hỏa kết hợp với nhau, liền tạo ra Siêu tất sát kỹ Nhật Nguyệt Càn Khôn Giới. Điều làm Long Hoàng nghẹn ngào nhất chính là nguồn ma lực để nuôi Siêu tất sát kỹ này không ngờ lại được hấp thụ từ trong thân thể lão.
Hai tuyệt chiêu của Cơ Động đã tương đương với hai Siêu tất sát kỹ, bây giờ dung hợp lại, uy lực đã đạt đến Cao cấp Siêu tất sát kỹ, huống chi nó lại còn bạo phá bên trong cơ thể Long Hoàng. Cho nên, thân thể cường hãn của lão rồng này cũng có chút chịu không nổi.
Vất vả lắm Long Hoàng mới bằng vào thực lực thánh cấp của mình, lại mượn thêm lực lượng của Hỗn Độn Thổ, đem nguồn ma lực khủng bố này bức ra ngoài cơ thể. Nhưng rốt cuộc cũng không đẩy đi toàn bộ được, làm cho động phủ bị thủng một lỗ to, cả bản thân lão cũng vì vậy mà bị thương. Mặc dù thương thế cũng không nặng, nhưng đối với lão mà nói, việc này quá mức bất khả tư nghị.
Dĩ nhiên, cũng không thể nói là Cơ Động đã làm tổn thương được Long Hoàng . Sở dĩ hắn có thể làm Long Hoàng chật vật như vậy bởi vì lão không muốn tấn công hắn, vì vậy vẫn luôn bị động hứng chịu công kích. Bằng không, chỉ cần lão thi triển Long Toản Phách Hoàng Ma Vực hoặc chuyển thủ thành công, Cơ Động tuyệt đối không thể chống lại.
Nhưng bất luận nói như thế nào, Cơ Động cũng đã thành công vượt qua khảo nghiệm của Long Hoàng. Hắn không sử dụng Hỏa Thần kiếm là lựa chọn cực kì sáng suốt. Không có Trần Tư Tuyền trợ giúp linh hồn lực, một mình Cơ Động không thể hoàn toàn áp chế tên Sát thần nhiều chuyện kia được. Một khi sử dụng Hỏa Thần kiếm, chẳng những bị thần thức của Phổ Tu Tư cắn trả, hơn nữa lúc thi triển cũng chưa chắc thành công, mà nếu thành công chỉ sợ cũng không thể làm thương tổn tới Long Hoàng. Hiệu quả tuyệt không thể tốt hơn hiện tại.
Sử dụng nhuần nhuyễn Diệt Thần Dẫn cùng Diệt Thần Kích, Cơ Động cũng không làm uổng phí thời gian trước đây khổ tu tại bảo tàng chứa Ngũ Hành pháp trận. Hắn càng ngày càng cảm nhận được chỗ cường đại của Diệt Thần Kích. Cứ tiếp tục tu luyện như vậy, sớm muộn hắn cũng sẽ trở thành đệ nhất nhân trong thế giới nhân loại. Diệt Thần Kích đương nhiên là át chủ bài để đối phó với Hắc Ám Thiên Cơ cùng với Hắc ám Thánh đồ trong tương lai.
Dĩ nhiên, Cơ Động vẫn còn rất nhiều việc phải làm trước ngày đó. Đầu tiên phải hoàn thiện Phượng Vũ Long Xà Biến hơn nữa, bởi khi áp súc Diệt Thần Kích cũng sẽ làm hai tay hắn chịu thương tổn rất lớn. Sau này Diệt Thần Kích đạt trình độ cao hơn, hắn chỉ sợ cũng không thể chịu được lực áp súc ấy. Đây cũng là nhược điểm của Diệt Thần Kích, bởi vì ma lực khi được áp súc càng cao thì càng khó khống chế nhiều kỹ năng kết hợp cùng một chỗ.
Đánh một trận với Long Hoàng làm hắn càng thêm khao khát hoàn thiện kĩ năng dung hợp của Diệt Thần Kích hơn nữa.

Thời điểm Long Hoàng cùng Cơ Động trở lại Long Hoàng động phủ, chưởng ấn sau lưng lão cũng đã dần dần biến mất. Vết thương da thịt cỡ này đương nhiên không thấm vào đâu, nơi bị thương tổn nhất chính là nội tâm của lão, bởi sự tự tin đã bị đả kích không nhẹ.
- Đa tạ Long Hoàng tiền bối chỉ giáo.
Cơ Động đứng trước mặt Long Hoàng, cung kính hành lễ.
Long Hoàng hừ một tiếng rồi nói:
- Các ngươi tạm thời lui ra ngoài đi. Ngõa Ny Toa sẽ an bài chỗ ở cho các ngươi. Ngươi thân là Thiên Can Thánh vương, Mao Đài cùng Ngũ Lương Dịch đi theo ngươi cũng không tính là bị bôi nhọ danh dự. Không nên quên điều kiện ta đã nói, nhất định phải bảo vệ tốt bọn chúng.
Cơ Động gật đầu, trịnh trọng nói:
- Muốn thương tổn bọn chúng, đầu tiên phải bước qua xác của ta.
Long Hoàng nghe vậy ánh mắt cũng hòa hoãn mấy phần, sau đó lại thở dài:
- Hai đứa nó vất vả lắm mới về nhà, ngươi hãy để gia đình chúng ta được đoàn tụ mấy ngày. Các ngươi tạm thời ở trong Long cốc một thời gian đi, cũng thuận tiện để đồng bạn của ngươi tìm kiếm tọa kị. Những chuyện này mấy vị Long Vương sẽ thay các ngươi an bài. Đi đi.
- Cảm ơn Long Hoàng tiền bối.
Cơ Động liếc Trần Tư Tuyền đang đứng đó không xa, hai người nhìn nhau cười một tiếng, lúc này mới cùng nhau đi ra ngoài.
Long Hoàng đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, cho đến khi bọn họ không thể nào nghe được thanh âm bên trong động, lão mới hung hăng đấm vào vách tường, nước mắt nước mũi hòa cùng gạch đá mà gào khóc:
- Mất mặt, quá mất mặt. Không ngờ bị thương trên tay một tên nhãi. Tổ tiên vĩ đại ơi, có phải ngài đang cười nhạo ta không?
Nhóm Long Vương có thể còn không biết bên này đã xảy ra chuyện gì, nhưng Địa Long tổ sau khi lên tiếng đã dùng linh hồn lực dò xét tình hình, làm sao có thể không biết chuyện mất mặt của Long Hoàng chứ? Long Hoàng hiện tại đang buồn bực đến phát điên. Nếu không phải bởi vì Cơ Động là ân nhân cứu mạng Mao Đài và Ngũ Lương Dịch, lão tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Chí ít cũng phải giáo huấn Cơ Động một trận cho hả dạ.
Long Hoàng buồn bực một lúc lâu mới ngừng lại, chậm rãi mở mắt ra, trong ánh mắt mang theo thần sắc cổ quái, tựa hồ nhớ lại sự việc khi nãy:
- Tiểu tử quả thật xảo trá, vì không để cho ta có thời gian phản ứng, trước tiên để tay trái vắt chéo ra sau lưng. Như vậy mà hắn cũng có lòng tin có thể thuận lợi lẻn tới phía sau thân thể của ta sao?
Lúc Cơ Động chuyển ngoặt phương hướng đi tới phía sau lưng hắn, vừa di chuyển vừa oanh kích đã để lại cho Long Hoàng một ấn tượng cực kì sâu sắc. Chỉ nói riêng về việc phân bố ma lực cùng với tốc độ, Long Hoàng tự hỏi chính mình trước khi đạt tới Thánh cấp hoàn toàn không thể làm được .
***
Bên ngoài Long cốc.
A Kim mấp máy hai mắt, khoanh chân ngồi trước người Địa Long tổ. Có thể mơ hồ nhìn thấy một vòng kim quang nhàn nhạt trên người nàng đang tản ra.
Đó cũng không phải là quang mang của Cực Hạn Tân Kim mà là một loại ánh sáng đặc thù.
Địa Long tổ đột nhiên ha ha cười lớn:

- Tốt, Long Hoàng tiểu tử lần này nếm không ít buồn bực rồi. Thật là có ý tứ, không nghĩ tới tên tiểu tử kia còn có ngón này. Công kích như vậy mà trúng vào trên người của ta cũng sẽ không dễ chịu gì cho cam. Chẳng qua là không biết hắn có thể dùng cái gì để áp súc ma lực nhỉ?
A Kim mở hai mắt ra, xoay người lại, có chút ngạc nhiên nhìn Địa Long tổ:
- Phụ thân, xảy ra chuyện gì làm người vui vẻ như vậy?
Địa Long tổ mỉm cười nói:
- Ta không phải là vui vẻ. Chẳng qua là cảm thấy có chút buồn cười mà thôi. Tiểu tử Cơ Động kia mới vừa rồi tiếp nhận khảo nghiệm của Long Hoàng, con đoán kết quả như thế nào?
A Kim sửng sốt một chút, từ khi khôi phục trí nhớ, gương mặt của nàng đã không còn sự băng lãnh khi trước nữa:
- Long Hoàng tiền bối chính là thánh cấp cường giả, Cơ Động sao có thể là đối thủ? Tại sao Long Hoàng còn muốn khảo nghiệm Cơ Động?
- Tại sao hắn muốn khảo nghiệm thì ta không biết. Thế nhưng có một điều con phải chú ý, thế hệ Long Hoàng này đối với con mà nói không phải là tiền bối tiền biếc gì hết, mà là vãn bối mới đúng. Luận tuổi thật, nó không biết ít hơn con bao nhiêu tuổi nữa.
A Kim hơi sẳng giọng:
- Cha, người không phải là đang nói con già chát rồi sao? Con nào có già như vậy đâu? Cha còn chưa nói kết quả khảo nghiệm cho con biết đó. Nhìn nét mặt của cha, không lẽ là Cơ Động thắng sao? Chuyện này không thể nào a! Thực lực của hắn tuy mạnh, lại có Cực Hạn Song Hỏa cùng Hỏa Thần kiếm, nhưng cũng không thể chiến thắng Thánh cấp cường giả mới đúng.
Địa Long tổ nhìn thẳng vào nữ nhi đang hờn dỗi, trong mắt tràn ngập cảm giác ấm áp, không biết đã bao nhiêu năm hắn mới lại có cảm giác này, kể từ khi nhìn thấy nữ nhi lại thường xuyên như vậy.
- Nha đầu ngốc, ngươi cũng xem thường tên tiểu tử đó rồi. Long Hoàng đương nhiên là không toàn lực ứng phó. Cụ thể ra sao ta không thấy được, nhưng quả thật là Long Hoàng đã bị tiểu tử đó đả thương, thật là có ý tứ. Ủa, nữ nhi của ta, tâm tình của con có cái gì đó không đúng a. Chẳng lẽ tiểu tử kia là người yêu của con sao? Nhưng trong đám các ngươi, hình như có một cô gái Ất Mộc hệ tựa hồ đối với hắn cũng rất có ý tứ nha.
A Kim trong lòng cả kinh, ngẩng đầu nhìn phụ thân, vội vàng lắc đầu liên tục:
- Không, ta cùng hắn chẳng qua là bằng hữu bình thường mà thôi.
Địa Long tổ khẽ mỉm cười:
- Thật sự là bằng hữu bình thường sao?
A Kim cười gượng, hai má ửng đỏ, trong lòng thầm than một tiếng, sau đó ngẩng đầu nói với Địa Long tổ:
- Cha, không phải người nói muốn thức tỉnh huyết mạch Long tộc của con sao? Con đã chuẩn bị xong, có thể bắt đầu được rồi.
*****
Nhóm Thiên Can thánh đồ được an bài nghỉ ngơi tại một động phủ trong Long cốc. Nơi này bốn mùa lúc nào cảnh vật cũng như xuân về, những thực vật trân quý rất khó nhìn thấy ở bên ngoài lại sinh trưởng khắp nơi trong sơn cốc, hơn nữa còn có những loại sinh trưởng đã mấy ngàn năm, thậm chí là trên vạn năm. Khắp nơi đều bừng bừng sức sống.
Cơ Động cũng giữ lời với Long Hoàng, không đem kết quả trận đấu nói ra. Mọi người cứ như vậy mà ở lại trong Long cốc. Dĩ nhiên, Đại Diễn Thánh Hỏa Long tạm thời không ở cùng với Cơ Động, mà tiến vào Long Hoàng động phủ, cùng cả nhà Hỏa Long Vương đoàn tụ.

Chỗ ở của Long tộc cũng sạch sẽ và phân chia phòng ốc giống như nhân loại. Nhóm Thiên Can thánh đồ ở trong một động phủ thật lớn, mặc dù không thể so với động phủ của Long Hoàng, nhưng đối với mười người bọn hắn cũng là phi thường khổng lồ rồi.
- Mọi người tới đây, ta có chút chuyện muốn thương lượng.
Cơ Động hắng giọng nói.
Các Thiên Can thánh đồ đã tụ tập đầy đủ được một hồi lâu. Trước đó Cơ Động đã tu luyện trong một thời gian dài, lại uống thêm một giọt Sinh Mệnh Chi Nguyên. Mọi người đều biết hắn đã hao tổn ma lực khi tiếp nhận khảo nghiệm của Long Hoàng.
Cơ Động sau khi đi ra từ Long Hoàng động phủ, trên mặt thủy chung vẫn mang theo nụ cười. Tình huống như thế bọn họ đã lâu rồi không được nhìn thấy.
Cơ Động nhẹ cử động hai cánh tay của mình, cảm giác vô cùng thoải mái. Trong lòng thầm nghĩ Sinh Mệnh Chi Nguyên quả nhiên thần kỳ, sinh mệnh lực khổng lồ của nó luôn là phương thuốc tốt nhất để khôi phục bất kỳ vết thương nào. Trước đó kinh mạch trên hai tay hắn đã bị thương tổn nghiêm trọng. Nếu điều trị thông thường cũng phải dăm bữa nửa tháng mới có khả năng khôi phục, nhưng chỉ cần uống một giọt Sinh Mệnh Chi Nguyên, đồng thời dùng ma lực truyền sinh mệnh lực khắp cơ thể, khơi thông kinh mạch, liền cảm thấy tốt lên rất nhiều. Mặc dù còn bị hạn chế phát lực, nhưng đã có thể cử động như bình thường. Nhiều nhất cũng chỉ hai ngày là có thể khôi phục như bình thường.
Hôm nay cùng Long Hoàng đánh một trận, đối với con đường tu luyện của Cơ Động đã mở ra một hướng đi mới. Trong quá trình khơi thông kinh mạch, hắn rất nôn nóng muốn nhanh chóng thí nghiệm một số thứ.
Đối với Ma sư mà nói, trong quá trình tu luyện nhất định phải toàn tâm toàn ý, một khi phân tâm rất có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma. Nhưng Cơ Động cũng không quản chuyện đó, một là bởi vì hắn có Hỗn Độn lực phụ trợ, cũng không lo lắng vấn đề tẩu hỏa nhập ma, hai là bởi vì linh hồn của hắn cực kì cường đại, coi như là phân đôi tư tưởng cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Thấy mọi người đã tụ tập đầy đủ, Cơ Động trước hết chờ cho mọi người ngồi xuống đất thành một vòng tròn, dù sao nơi này cũng không có cái quái gì là bàn ghế.
Cơ Động nói:
- Tại Thánh Tà đảo, thời gian Hồng Liên Thiên Hỏa thiêu đốt đã được hơn một năm rồi, chúng ta chỉ còn lại không tới bốn năm chuẩn bị. Có Ma Sư công hội cùng Ngũ đại đế quốc ủng hộ, Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp hẳn là đã được truyền thụ cho các Ma sư bình thường. Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp sẽ bảo đảm cho chúng ta tổn thất rất nhỏ trong Thánh Chiến tương lai. Nhưng có một điều ta tin rằng tất cả mọi người cũng hiểu, mấu chốt chân chính quyết định thắng lợi là cuộc chiến của cường giả song phương. Quang Minh Ngũ Hành đại lục chúng ta có hơn mười vị Chí Tôn cường giả, Hắc Ám Ngũ Hành đại lục bên kia hẳn là cũng không ít hơn. Như vậy bọn họ có thể tạm thời cầm chân nhau, phiền toái lớn nhất chính là Hắc Ám Thiên Cơ cùng đám người Hắc Ám Thiên Can thánh đồ.
Nghe Cơ Động nói, mấy người cũng yên lặng gật đầu. Cơ Động nói không sai, đây chính là vấn đề lớn nhất mà bọn họ phải đối mặt trong tương lai.
Cơ Động trầm giọng nói tiếp:
- Hắc Ám Thiên Can thánh đồ đều có Thần khí, lại tu luyện cùng nhau tại một chỗ, nhất định có thể đem đến hiệu quả khó lường. Ngoài ra còn có tứ đại thánh thú phụ trợ Hắc Ám Thiên Cơ. Năm năm sau, chúng ta không thể phán đoán nổi bọn chúng sẽ đạt tới trình độ nào. Nếu như chúng cũng có thể tu luyện tới cấp bậc Cửu quan, chúng ta làm sao đối kháng?
Phất Thụy trầm giọng nói:
- Nếu như không có Hắc Ám Thiên Cơ, ta tin tưởng chúng ta có đủ vốn liếng để liều mạng. Bọn họ thực lực không kém, chúng ta cũng không phải là đèn đã cạn dầu. Mặc dù Thần khí trên tay chúng ta không so được với bọn họ, nhưng chúng ta lại có ngươi là Thánh vương sở hữu Cực Hạn Song Hỏa, lại thêm ta là một nhân tố bất ngờ. Hắc Ám Thiên Can thánh đồ muốn chiếm tiện nghi của chúng ta cũng không dễ dàng gì. Mấu chốt ở đây là tên Hắc Ám Thiên Cơ kia. Lấy thực lực trước mắt của chúng ta, hoặc là lực lượng của cả Quang Minh Ngũ Hành đại lục có thể điều động được, căn bản vẫn không thể đối kháng được với hắn. Trừ phi ...
Nói tới đây, ánh mắt Phất Thụy không khỏi hướng ra ngoài động phủ. Hắc Ám Thiên Cơ sau khi thôn phệ tứ đại thánh thú đã là thánh cấp đỉnh, thực lực ngang ngửa với vị thánh cấp đỉnh mà bọn họ đã gặp lúc trước.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất