Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 348: Bất tử thân (1)

“Một lần trước là vì tín ngưỡng của toàn bộ thế giới Hạ tộc, mới buông xuống một lần phân thân của thần! Vậy một lần này lại là vì cái gì?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy áp lực vô hình.

Phân thân đại ma thần, thật sự quá khủng bố.

Uy lực của bọn họ thật sự bị thế giới vật chất mạnh mẽ áp chế ở ‘Bán Thần cực hạn’, nhưng, bọn họ ở phương diện quy tắc ảo diệu đã quá cao quá cao! Tiền bối Hạ tộc thành thần nhiều như vậy, thậm chí có một số hiện nay địa vị đã rất cao, nhưng đến nay chưa có một tiền bối Hạ tộc có thể có thực lực đưa xuống phân thân. Thực lực của đại ma thần có thể nghĩ!

Đại Địa thần điện, càng là thế lực ở toàn bộ thần giới cũng phi thường khổng lồ!

Cảnh giới đại ma thần... Là vượt xa xa thần linh! Cho nên mặc dù chỉ là vận dụng uy lực ‘Bán Thần cực hạn’, nhưng lấy quy tắc ảo diệu cỡ đó thi triển, thần linh mới thăng lên tầm thường cũng sẽ bị trực tiếp giết chết!

Nhị phẩm chân ý ‘Hư Giới Chân Ý’ ‘Tinh Thần Chân Ý’ ‘Cực điểm xuyên thấu’ của mình là lợi hại, nhưng đại ma thần ở trên cảnh giới chỉ sợ mạnh hơn mình không biết bao nhiêu!

Phân thân của thần, chỉ sợ cũng chỉ có phân thân của thần mới có thể ứng đối!

Năm đó chính là đại ma thần cùng một vị tồn tại vĩ đại của Đại Địa thần điện, hai người đều đưa xuống phân thân đối chiến! Đánh đến trời sụp đất nứt, Hạ tộc chỉ có thể ở bên cạnh nhìn, căn bản không chen vào được.

“Lúc trước Tịch Vân bọn họ từng đề cập kế hoạch của đại ma thần cùng vu thần?”

“Vu thần là thần linh cường đại ma thú nhất tộc tín ngưỡng, hắn không cần thiết đối địch với Đại Địa thần điện! Hơn nữa đại ma thần lần trước cũng đã thua, không cần thiết đến một lần nữa.”

“Nếu không phải đối địch với Đại Địa thần điện...”

“Vậy là nhằm vào Hạ tộc chúng ta?”

Đông Bá Tuyết Ưng căng thẳng.

“Hủy diệt nó! Ở trước khi nó đào tạo xong, hủy diệt nó!” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn chằm chằm thân thể hình người trong quan tài đồng xanh ở căn phòng bí mật phong bế, “Hủy diệt cái thân thể này, đại ma thần sẽ không thể đưa xuống phân thân.”

Cùng ngày.

Bản tôn Đông Bá Tuyết Ưng đi gặp Trần Cung chủ một lần, hai người bọn họ nói về việc này, Trần Cung chủ cũng bị dọa, Trần Cung chủ biết được càng nhiều bí mật hơn.

“Phân thân của thần, là không thể tiến vào Hồng Thạch sơn, nếu không thế lực lớn của thần giới đã sớm phái phân thân của thần đi vào, không vào được Hồng Thạch sơn, tám chín phần mười, là nhằm vào Hạ tộc ta!” Trần Cung chủ cũng có ý nghĩ giống với Đông Bá Tuyết Ưng, “Hạ tộc ta cùng đại ma thần vốn là tử địch, một khi đã như vậy, thì không cần để ý đắc tội hắn nữa! Thừa dịp thân thể đó chưa còn hoàn toàn đào tạo thành, hủy diệt nó! Ngươi không phải nói, Tịch Vân lần sau đổi dược thủy là hơn sáu năm sau sao? Vậy chúng ta động thủ ngay trước khi hắn đổi thuốc! Tiếp tục tra xét, tạm định sáu năm sau động thủ!”

“Được!” Đông Bá Tuyết Ưng cũng đồng ý.

Đấu khí phân thân luôn âm thầm giám sát tổng bộ Ma thần hội, đặc biệt thân thể hình người trong quan tài đồng xanh bị cố định ở giữa không trung trong căn phòng bí mật phong bế khổng lồ, thì càng luôn chú ý.

...

Biển lớn mênh mông, chỗ nông cũng sâu hai ba mươi dặm, chỗ sâu thậm chí sâu hơn trăm dặm.

Đông Bá Tuyết Ưng lặn vào sâu trong đáy biển tới lúc gần sát quy tắc vô hình trở ngại mới dừng, dán quy tắc vô hình trở ngại này, ở sâu trong đáy biển phi hành tốc độ cao, tra xét phạm vi năm trăm dặm chung quanh hắn...

Tra xét ba năm mười một tháng.

“Hô.”

Đông Bá Tuyết Ưng hóa thành luồng sáng phi hành ở hư giới, chỉ ngẩng đầu hướng bên trên nhìn thoáng qua, phía trên là một hòn đảo hải dương, phạm vi hòn đảo rất lớn, chừng mấy ngàn dặm, ở trên hải đảo còn có một tòa thành lớn cấp bậc quận thành! Phải biết rằng, phạm vi hải dương lớn hơn lục địa, đảo trên hải dương rải rác hoặc lớn hoặc nhỏ, cũng có vô số nhân loại sinh sống.

‘Hải Thần cung’ trong sáu tổ chức Siêu Phàm lớn của Hạ tộc, phụ trách chính là toàn bộ khu vực hải dương.

Ở trong tòa thành trì cấp quận thành này, ở cạnh một con sông phồn hoa, cạnh cổ thụ nghiêng khô vàng, đang có một lão giả cô đơn ngồi ở trên ghế một tay cầm khúc gỗ, một tay cầm đao khắc, đang không ngừng điêu khắc. Ở bên cạnh hắn cũng có một thiếu niên hầu hạ.

Gió lạnh thổi, lão giả cô đơn nhìn khúc gỗ, trong ánh mắt mang theo thâm tình, vụn gỗ bay tán loạn, bộ dáng một nữ tử dần dần thành hình, nữ tử này tư thế oai hùng hiên ngang, còn có cả mũi nhọn.

“Bình tỷ, ngươi nếu có thể sống tới ngày nay thì tốt bao nhiêu, chúng ta cùng nhau ở bên đường ăn bữa sáng, cùng nhau ở o trong đám người ồn ào tản bộ, cùng nhau ở nóc nhà uống rượu, đây là cuộc sống ngươi lúc trước đã nói rất muốn với ta, chỉ là nhìn thấy ta, chỉ sợ ngươi cũng không dám nhận ta nhỉ.” Lão giả cô đơn thấp giọng lẩm bẩm, thanh âm hắn không có bất luận kẻ nào nghe được, mặc dù là thiếu niên người hầu bên cạnh.

Trong con sông phồn hoa bên cạnh, con thuyền lui tới không thôi, có đại lâu thuyền (trên thuyền có lầu các lớn) hào hoa xa xỉ của hào môn quý tộc.

Trên một chiếc thuyền hoa, mỹ nữ như mây. Hai tay ăn chơi đang ở đầu thuyền đứng đón gió, cao hứng bàn luận.

“Chúc huynh, ngươi nhìn, nhìn lão đầu kia.” Trong đó, một thanh niên cao gầy cười chỉ phía xa nói. “Mùa đông rét mướt, lạnh bao nhiêu, ở bờ sông hít gió lạnh, còn điêu khắc? Còn để cho tiểu thiếu niên trắng noãn như vậy luôn đứng ở đó, thật sự là quá làm bộ làm tịch.”

“Quá làm bộ làm tịch. So với hai huynh đệ chúng ta còn làm ra vẻ hơn, nhưng ngươi đừng nói, lão đầu kia thoạt nhìn tóc bạc, nhưng vẫn rất đẹp trai, nếu đến trên thuyền hoa chỉ sợ còn có thể câu dẫn được không ít tiểu tỷ muội.” Thanh niên béo bên cạnh cũng nói.

“Ta thì thấy không đẹp hơn ta được, một lão già so với ta còn đẹp trai hơn, tính là gì! Xem ta trêu đùa hắn một chút!” Thanh niên cao gầy này nhìn hướng bốn phía, liền lập tức nhặt lên một cây trúc dài trên sàn đầu thuyền, hắn trực tiếp dùng cây trúc dài vươn đến trong dòng sông bên cạnh, sau đó trực tiếp hướng lão giả cô đơn điêu khắc bờ sông vung tới.

Soạt.

Mùa đông rét mướt, nước sông lạnh như băng bị hất lên. Nước sông trong suốt, trực tiếp hắt về phía lão giả cô đơn kia. Thanh niên cao gầy này hẳn là còn từng tu luyện đấu khí, nước sông hất lên còn không ít, còn có đủ sự chính xác.

Một mảng dòng nước bị nhấc lên, trực tiếp rơi xuống.

Sau đó lão giả cô đơn ngồi ở kia cùng thiếu niên người hầu bên cạnh giống như hư ảnh, dòng nước trực tiếp xuyên qua hai người bọn họ, hắt vào trên mặt đất bên cạnh, ngay cả ghế dựa cùng với thùng bên cạnh cũng chưa thể dính một tia.

“A!” Thanh niên cao gầy cầm sào trúc kinh ngạc nhìn một màn như vậy, không khỏi dụi dụi mắt mình. Hắn không thể tin được một màn vừa mới nhìn thấy, dòng nước xuyên qua cơ thể người? Chạm cũng chưa chạm được?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất