Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 467: Trực đảo lão sào (2)

“Vưu Lan!” Hai người bọn họ sát ý ngập trời.

Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa hai người bọn họ đều xong rồi!

Không đơn giản là bản thân bọn họ mất mạng, Phi Kiếm sơn trang, Hạ tộc sau lưng bọn họ cũng sẽ bởi vậy chịu tổn thất to lớn.

“Vưu Lan, nhận lấy cái chết.” Đông Bá Tuyết Ưng gầm nhẹ một tiếng, lập tức hóa thành tia sáng đánh tới, Thần Cửu cũng đánh tới.

“Thế mà chưa chết? Bọn hắn, bọn hắn thế mà chưa chết? Từ dưới một trăm ba mươi chín con sinh vật hư giới vây công sống sót?” Vưu Lan lĩnh chủ không thể tin được một màn trước mắt, Thần Cửu từ trong hư giới bị bài xích ra, ngay cả Đông Bá Tuyết Ưng cũng từ trong hư giới đi ra?

Khi Thần Cửu và Đông Bá Tuyết Ưng chứa đầy sát khí nhìn qua, tất cả đều lao tới.

Vưu Lan lĩnh chủ không chút do dự dọc theo dây leo, nhanh chóng chạy! Hướng phía thế giới cái lá dây leo thứ hai chạy vội.

“Thần Cửu ở hư giới căn bản không thể chiến đấu, xem ra chính là Đông Bá Tuyết Ưng giải quyết những sinh vật hư giới đó? Thực lực của hắn căn bản không đủ, chẳng lẽ đã đột phá?” Vưu Lan lĩnh chủ cũng tức đến ngứa răng. Hắn cũng hiểu, bọn họ người khác muốn đột phá rất khó, bởi vì đều là từ tam trọng cảnh đỉnh phong muốn bước vào ‘thần tâm’ cảnh, một bước này tựa như lạch trời, Đông Bá Tuyết Ưng là một người dễ đột phá nhất trong bọn họ.

“Chưa giết hắn, thế mà còn để thực lực hắn tăng lên.” Vưu Lan lĩnh chủ nóng giận, “Đáng chết đáng chết đáng chết.”

Tuy vô cùng phẫn nộ, nhưng tốc độ hắn chạy trốn lại đã đạt đến mức tận cùng.

Đông Bá Tuyết Ưng, Thần Cửu hai người giờ phút này chung quanh còn có sợi tơ màu vàng quấn quanh, tuy uy lực đã giảm xuống, nhưng khi hai người họ lao tới chỗ dây leo trung tâm, Vưu Lan lĩnh chủ đã chạy ra rất xa, hơn nữa tốc độ của hắn so với hai người bọn Đông Bá Tuyết Ưng còn nhanh hơn. Nhất định sẽ chỉ càng đuổi khoảng cách với nhau càng xa.

“Thôi, đuổi không kịp rồi.” Thần Cửu nói.

“Mối họa này, phải trừ bỏ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ừm, có cơ hội nhất định trừ bỏ, nếu không nói không chừng còn có thể ám toán chúng ta.” Thần Cửu cũng gật đầu, “Nhưng yên tâm, thế giới cái lá dây leo kế tiếp, càng về sau, hắn muốn ám toán chúng ta càng khó.”

Đông Bá Tuyết Ưng vừa nghĩ đến khảo nghiệm phía sau, không khỏi gật đầu.

“Đi, đi hang ổ bọn bát trảo quái vật chỗ đó nhìn một cái.” Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có một tia chờ mong, chỉ hướng bụng núi thấp bé ngoài một ngàn ba trăm dặm xa xa, “Ngay tại chỗ đó.”

“Ha ha ha, lần trước chỉ một con bát trảo quái vật, đã có hai kiện thần khí và một thần giới chiến binh. Lần này so với lúc trước uy hiếp lớn hơn nhiều lắm, kỳ ngộ bảo vật nhất định là càng nhiều.” Thần Cửu cũng mong đợi, “Nhưng đừng nóng vội, chờ những trói buộc quấn quanh chung quanh chúng ta tiêu tán rồi nói sau.”

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Sợi tơ màu vàng đã càng lúc càng yếu, chân ý ngoài thân hai người bọn Đông Bá Tuyết Ưng tuôn trào, lần lượt suy yếu nó.

“Ta để hư giới phân thân tra xét chút.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía nơi đó, tâm ý khẽ động, một hư giới phân thân diện mạo giống Đông Bá Tuyết Ưng như đúc xuất hiện ở cửa bụng núi, sau đó đi vào.

“Rầm rầm rầm ~~~” bọn bát trảo quái vật vốn một số trốn về hang ổ, nhìn thấy thanh niên nhân loại áo trắng kia lại đi vào, nhất thời sợ hãi lũ lượt chạy trốn.

Thông qua hư giới, mỗi con lao ra khỏi hang ổ.

Trong hang ổ này thế mà có ước chừng một trăm năm mươi lăm con sinh vật hư giới, bởi vì lúc trước đuổi giết, vẫn có một số ở lại hang ổ! Mà chúng nó mỗi con đều đã biết ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ lợi hại, căn bản không muốn chiến đấu nữa, bởi vì một khi chiến đấu, một thương là mất mạng. Sinh mệnh lực cường đại mà bọn chúng lấy làm tự hào căn bản vô dụng.

“Thế mà còn có nhiều như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng cả kinh, “Tính hẳn lên, sinh vật hư giới ban đầu trong cái lòng núi này tổng cộng là hơn hai trăm.”

Rất nhanh sợi tơ màu vàng trên người hoàn toàn tiêu tán.

“Đi.”

Đông Bá Tuyết Ưng, Thần Cửu lập tức đi qua, rất nhanh đã đến cửa lòng núi.

Ở ngoài lòng núi Đông Bá Tuyết Ưng vẫn để lại ba hư giới sinh mệnh, phân tán ra, giám thị các phương hướng.

Hai người bọn họ đi vào trong hang động.

Trong hang động trống rỗng, phi thường lớn, phạm vi chừng năm sáu dặm.

Bên trong sinh trưởng một số thực vật hoa dại, còn có chút suối nước đang chảy, mà ở góc bụng núi, giữa không trung lại lơ lửng một khối tinh ngọc.

Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng, Thần Cửu đều dừng ở trên khối tinh ngọc trôi nổi xa xa kia.

“Ta sẽ không đi.” Thần Cửu cười nói, da mặt hắn dù có dày nữa lúc này cũng không có khả năng đi xen vào. Lần này có thể sống sót hắn đã rất may mắn rồi, không có khả năng lại đến chia bảo bối. Đương nhiên nếu Đông Bá Tuyết Ưng không dùng được... Đông Bá Tuyết Ưng lại chủ động tặng mà nói, hắn vẫn đồng ý thu.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng không có khả năng từ chối, bảo bối do hơn hai trăm con sinh vật hư giới thủ hộ, mình cho dù không có Siêu Phàm đấu khí không dùng được, đưa về Hạ tộc cũng tốt. Nói không chừng có thể tạo ra tác dụng mấu chốt trong chiến tranh sắp đến.

“Vù.”

Đông Bá Tuyết Ưng đi đến góc bụng núi, hít sâu một hơi, đưa tay chụp vào một khối tinh ngọc kia, dưới sự cẩn thận bàn tay hắn vẫn chưa trực tiếp chạm, mà là dùng thiên địa lực bọc khối tinh ngọc này, nhưng bỗng nhiên một luồng sáng trong tinh ngọc này bay ra, trực tiếp chui vào mi tâm Đông Bá Tuyết Ưng, điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị dọa nhảy dựng, muốn né tránh cũng không kịp.

Quyển trục Thần cấp trên người mình thêm vào lực lượng, thanh giáp thủ vệ… cũng chưa thể ngăn cản một luồng sáng này.

“Huyết Mạn Hoa: thực vật cộng sinh với Liên Thiên đằng, sinh mệnh thực vật Thần cấp trời sinh, một hạt giống Huyết Mạn Hoa trân quý trong tinh ngọc, chỉ cần luyện hóa tinh ngọc, thả ra hạt giống, hạt giống có thể hấp thu thiên địa lực lượng bắt đầu sinh trưởng! Lúc mới sinh ra có thể so sánh Siêu Phàm cấp Bán Thần, một trăm năm có thể trưởng thành đến Thần cấp, một ngàn năm đạt tới Thần cấp trung kỳ, một vạn năm đạt tới Thần cấp hậu kỳ, mười vạn năm đạt Thần cấp đỉnh phong, lúc đó là thể trưởng thành hoàn mỹ nhất.”

“Nếu dùng nguyên thạch, thần tinh, thi thể máu thịt… các vật ẩn chứa năng lượng nuôi nấng, có thể xúc tiến nó sinh trưởng.”

“Phương pháp đào tạo chi tiết nó...”

“Phương pháp thao túng...”

“Sở trường chiến đấu...”

Lượng lớn tin tức hiện ra ở trong đầu.

Mắt Đông Bá Tuyết Ưng tỏa sáng, kích động vô cùng, trong đầu có vô số ý niệm hiện lên, một gốc ‘Huyết Mạn Hoa’ này chỉ cần mình bồi dưỡng thích đáng, hoàn toàn có thể ở lúc chiến tranh bùng nổ, khiến Hạ tộc lại có thêm một chiến lực Thần cấp! Hơn nữa làm sinh mệnh thực vật Thần cấp... so với thần linh bình thường càng khó chơi hơn, sinh mệnh lực của nó cường đại hơn nhiều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất