- Bảy đại Thần Đế liên thủ? Uy lực quả nhiên mạnh mẽ. đáng tiếc vẫn không phải đối thủ của ta. Ta cắn nuốt Tru Tiên Môn đã định sẵn kết cục hủy diệt của các ngươi rồi.
Phương Hàn đối mặt bảy đại Thần Đế liên thủ công kích, vẫn đứng giữa không trung không nhúc nhích, cũng không né tránh, hít một hơi thật sâu.
Rầm.... Rầm.... Vô số tiếng nổ sụp đổ lấy hắn làm trung tâm truyền ra bốn phương tám hướng. Từng đợt cương khí áp súc vào trong, quả thật đang muốn hủy diệt toàn bộ Thân giới.
Đạo thuật của bảy đại Thần Đế liên thủ lại hóa thành một sông đài thời không, quét lên thân thể Phương Hàn.
Còn Phương Hàn vẫn an nhiên bất động, mặc cho nó quét qua pháp lực huy hoàng sáng lạn có tính hủy diệt đều dung nhập vào thân thể hắn.
Tất cả mọi người đều thấy được chư thiên Thần vật trong cơ thể Phương Hàn đang mãnh liệt xoay tròn, cắn nuốt tất cả pháp lực đi vào sau đó phun ra phát tán vào các tinh thể thần quổc.
Mỗi một tinh thể thần quốc đang không ngừng phục chế các đạo thuật này thậm chí trong đó còn ngưng tụ ra bóng dáng cùng hình thể bảy đại Thần Đế viễn cổ.
Đây là hình tượng khủng bố cỡ nào.
Mỗi một người công kích Phương Hàn đều bị hắn hấp thu pháp lực bên trong tinh thể thần quốc căn cứ ngược lại khí tức pháp lực phục chế nhân bản ra hình ảnh người công kích.
Hằng hà sa số tinh thể thần quốc sẽ có hằng hà sa số bóng đáng bảy đại Thần Đế viễn cổ hơn nữa dần dần rõ ràng.
- Không tốt, ngừng công kích, hắn đang ngày càng hoàn thiện chí bảo Tam Thập Tam Thiên, hấp thu hết thảy công kích chuyển hóa rèn luyện hình thể tích tụ lực lượng, không ai có thể tổn thương, trừ khi có thể lập tức trực tiếp xé rách giết hắn.
Thiên Phi Ô Ma biến sắc, đã nhìn ra được manh mối rõ ràng.
Nàng lập tức ngăn càn bảy đại Thần Đế tiếp tục tấn công.
- Đã muộn!
Thân thể Phương Hàn chấn động.
Đạo thuật hùng hồn ầm ầm phản kích, càn khôn sụp đổ nhật nguyệt vô quang, phản xạ toàn bộ công kích của bảy đại Thần Đế trở lại!
- Không tốt!
Bảy đại Thần Đế đều tản ra, pháp thuật phản xạ lại bắn tung tóe khắp Thần giới bùng nổ khắp nơi tất cả là một đống hỗn độn.
- Các ngươi đừng lãng phí thời gian, tặng năm Thiên Quân trẻ tuổi còn lại cho ta đi. Ngũ hành cổ tự hủy diệt năm người!
Thân thể Phương Hàn cao tới vạn trượng, năm ngón tay lóe ra hào quang trấn xuống dưới, gần như muốn chộp toàn bộ Thần giới vào tay.
Bùm, bùm, bùm, bùm, bùm!
Năm tiếng nổ mạnh, năm cái cổ tự đều đánh vào thân thể năm Thiên Quân Thần tộc trẻ tuổi còn lại.
Năm Thiên Quân đều phát ra tiếng gầm rú điên cuồng, không còn là mình, trên thân thể mỗi người bọn họ đều khắc một cổ tự lực căn nguyên kim mộc thủy hỏa thổ nổ tung trên thân thể bọn họ.
- Phương Hàn ta thề không đội trời chung với ngươi. Ta không cam lòng, ta là con cưng của trời ở Thần tộc lại ngã xuống ở chỗ này ta không cam lòng, ta muốn nghịch thiên, ta muốn nghịch chuyển vận mệnh! Ta muốn phá tan số mệnh trên người!
Một vị Thiên Quân Thần tộc trẻ tuổi tiếng gào phẫn nộ gần như bao phủ cả Thần giới.
Đáng tiếc, hắn kêu lớn tiếng hơn cũng không có tác dụng. Phương Hàn tuyên bố sinh mệnh của hắn phải dừng ở đây.
- Còn muốn nghịch thiên? Ngươi cho rằng mình tu thành Thiên Quân, siêu thoát mảnh thiên địa này là có thể không kiêng nể gì. Chọc vào người không nên dây vào cũng sẽ phải ngã xuống.
Tiếng nổ mạnh liên tục truyền ra từ trên người Thiên Quân này tiếp đó tiếng gào thét im bặt. Hoàn toàn ngã xuống, tinh khí, pháp bảo, căn nguyên, thần vật, thần thông, đạo thuật, bị hút đi không chút dư thừa.
Kế tiếp, thân thể của bốn Thiên Quân Thần tộc trẻ tuổi còn lại cũng nổ tung, liên tục kêu thảm thiết. Bốn đạo tinh khí cuồn cuộn chảy vào thân thể Phương Hàn.
Ầm ầm!
Bên trong thân thể Phương Hàn hai đại bảo bối Phong Thiên Khóa, Kình Thiên Trụ lại thăng cấp biến thành tiên khí thánh phẩm. Lập tức lực lượng trong cơ thể hắn lại kéo lên cao gần như đạt đến đỉnh điểm cao nhất.
Mười hai đại Thiên Quân Thần tộc trẻ tuổi, bị hắn chém giết toàn bộ hấp thu thành thức ăn trong bụng hắn.
Tiếp đó hắn xoay người lại nhìn bảy đại Thần Đế viễn Cổ, Thiên Phi Ô Ma vẻ mặt tươi cười:
- Đế Thích Thiên, Thiên Phi Ô Ma, ta cho các ngươi giao ra mười tên Thiên Quân Thần tộc rửa sạch sỉ nhục của ta các ngươi không giao ra, bây giờ lỗ vốn rồi chứ.
- Mười hai Thiên Quân trẻ tuổi đều bị ta cắn nuốt, máu huyết Thần tộc thật là nồng đậm đại bổ cho ta. Hơn nữa trong các thần khu này đều dung hợp không ít chư thiên Thần vật, làm cho chí bảo Tam Thập Tam Thiên của ta thăng cấp đến bốn kiện.
- Phương Hàn! Ngươi....
Đế Thích Thiên, Lợi Nhận Thiên tức giận đến không nói ra lời.
- Ngươi cái gì ngươi! Các ngươi đang rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Tiếng quát nghiêm lệ của Phương Hàn cắt lời hắn:
- Nếu sớm biết kết minh cùng ta, ăn nói nhỏ nhẹ. bồi thường tổn thất, nói lời dễ nghe, ta có thể tha cho các ngươi.
- Bây giờ đều đã trễ rồi không gì cứu vãn được các ngươi nữa. Thiên Phi Ô Ma, ngươi được xưng là Giáo Hóa Thánh Vương Thần tộc mà cũng ngu xuẩn như thế, vì cái gì Chung Kết Thánh Vương thân cận với ta.
- Chẳng lẽ ngươi không biết tin tức trong đó? Còn ngu xuẩn muốn chư thiên thần vật từ trên người ta kết quả là vì ngươi ngu xuẩn hủy diệt Thần giới. Đây đều là tội của ngươi.
Sắc mặt Thiên Phi Ô Ma tái nhợt, hiện giờ trong lòng nàng rõ ràng: Phương Hàn cắn nuốt Tru Tiên Môn lại cắn nuốt Chúa tể Thanh Thiên Cổ Phật, Chúa tể Bàn Long, mười hai Thiên Quân trẻ tuổi Thần tộc pháp lực lại nâng lên sâu không lường được.
Chỉ sợ sánh ngang các cổ lão Thiên giới chân chính ẩn tàng không biết bao nhiêu Kỷ Nguyên không xuất thế.
Đối mặt với Phương Hàn hiện giờ nàng có một loại cảm giác bất lực.
- Phương Hàn, bây giờ ngươi muốn gì? Chẳng lẽ thật sự đuổi tận giết tuyệt Thần tộc chúng ta?
Thiên Phi Ô Ma hỏi ánh mắt sắc bén dường như đang làm quyết đoán cuối cùng.
- Qùy xuống!
Phương Hàn quát to một tiếng:
- Thần tộc diệt sạch hay không, tất cả bằng một ý niệm của ngươi. Bây giờ quỳ xuống nhận lỗi, ta có thể tha cho ngươi một mạng, để cho Thần tộc làm nô lệ Kỷ Nguyên Môn ta.
- Ta sẽ thi triển ra thủ đoạn vô thượng na di Thần giới dung nhập vào Nguyên giới của ta. Bằng không, hôm nay ta sẽ đại khai sát giới! Bảy đại Thần Đế viễn cổ... tất cả đều chết cho ta.
- Ngươi cũng đã biết, ta giết một người, pháp lực sẽ tăng lên một bậc. Đế Thích Thiên, Nhận Lợi Thiên, Dạ Ma Thiên, Hóa Dục Thiên...
Trong thân thể mỗi Thần Đế các ngươi đều ẩn chứa rất nhiều chư thiên thần vật, là tài liệu tuyệt hảo cho ta rèn chí bảo Tam Thập Tam Thiên. Hiện giờ nếu các ngươi chiến đấu với ta không có ý nghĩa gì hết.
- Phương Hàn, ngươi không nên bức ép chúng thi triển ra nội tình cuối cùng. Ngươi hoàn toàn điên rồi thu Thần tộc chúng ta làm phụ thuộc, làm nô lệ dù là Tạo Hóa Tiên Vương cũng không dám có ý nghĩ đó!
Đế Thích Thiên đã tức giận đến nổi điên, tùy lúc có thể bùng nổ.
- Nội tình cuối cùng? Đơn giản là gọi là Thủy Tổ Thánh Vương đang ngủ say mà thôi. Ngươi nghĩ rằng ta không tính toán hết thảy hay sao?
Phượng Hàn lắc đầu:
- Nếu các ngươi tự tìm đường chết, ta cũng không cứu được các ngươi. Triệu hồi ra nguyên linh Thủy Tổ Thánh Vương ngủ say vừa lúc cho ta cơ hội cắn nuốt.
Đến lúc đó các ngươi thật sự không có một chút cơ hội. Chuyện Tạo Hóa Tiên Vương không dám làm, Phương Hàn ta sao không dám?
Sớm muộn gì cũng có ngày ta chém giết Tạo Hóa Tiên Vương! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Vừa nói tiếng quát của Phương Hàn ngày càng vang xa xuyên thấu hết thảy đánh vỡ xa xưa.
Ầm, ầm!
Một tiếng nổ lớn truyền ra từ sâu trong Thần giới, một cây thần mộc thông thiên vô cùng to lớn bị tiếng quát của Phương Hàn chấn động.
Phương Hàn chụp tới bàn tay không ngừng mở rộng, đầu tiên to bằng một cái vị diện, tiếp đó là trăm ngàn vị diện, tinh cầu to lớn trong Thần giới so sánh với bàn tay của Phương Hàn chỉ như là hạt bụi.
Bàn tay to kia trực tiếp bắt lấy thần mộc thông thiên kia.
Đây là trụ chống trời do cự thần thái cổ sáng lập Phương Hàn đang cướp lấy thân cây Thế Giới Thụ.
- Không tốt! Hắn muốn cướp lấy thân cây Thế Giới Thụ một khi bị cướp đi, Thần tộc chúng ta sẽ chân chính ở bên bờ hủy diệt. Các vị cùng ta thi triển thuật cấm kỵ! Triệu hồi Thủy Tổ Thánh Vương ngủ say!
Tâm linh Thiên Phi Ô Ma đã hoàn toàn trầm xuống, nàng cảm giác một tia hối hận cảm thấy không nên bức bách Phương Hàn.
Nhưng hiện giờ đã muộn đã không thể nghịch chuyển ý của Phương Hàn, đã định quyết tâm hủy diệt Thần giới, nàng cũng bỏ qua một tia hy vọng cuối cùng, liều mạng ngươi chết ta sống cùng Phương Hàn.
Chú ngữ thật dài niệm ra từ miệng nàng, bảy đại Thần Đế đột nhiên vừa động, biến thành bảy quầng sáng gia nhập vào sau lưng Thiên Phi Ô Ma, để Thiên Phi Ô Ma có được lực lượng như núi như biển, kéo qua vô số kỷ Nguyên trực tiếp tới sâu trong vĩnh hằng không thấy tận cùng.
Ở sâu trong vĩnh hằng kia một cỗ lực lượng vô cùng to lớn chậm rãi thức tỉnh, tinh bích hệ Thần giới lập tức được củng cố trăm ngàn lần.
"Thật là nặng!"Lúc này một tay của Phương Hàn chộp vào thân cây Thế Giới Thụ, cả gốc đại thụ xuyên qua hàng tỷ vị diện, lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với Thiên Đình mười vạn đại châu, chân chính nói là bao quát thế giới, dung nạp chư thiên!
Chịu tải hết thảy thế giới cùng chúng sinh, còn có hy vọng to lớn.
Bàn tay của Phương Hàn chộp vào trên nó liền cảm giác được lực Thần tộc nồng đậm trong Thế Giới Thụ.
Pháp lực của hắn đũng mãnh tràn vào tách tách tách, từng đạo cấm chế nứt ra, cấm pháp Thần tộc đặt lên không biết bao nhiêu ức năm đã bị hắn phá giải, bắt đầu luyện hóa Thế Giới Thụ.
Thời điểm Thế Giới Thụ toàn thịnh, hấp thu không biết bao nhiêu Thần tộc thậm chí là Thiên Quân Thần tộc ngã xuống dưới gốc Thế Giới Thụ. Cuối cùng là Thủy Tổ Thánh Vương trả giá bằng tính mạng, chém đứt gốc cổ thụ này.
Hiện giờ căn nguyên Thần tộc thậm chí còn có căn nguyên Thiên Quân bị hấp thu đã dũng mãnh tràn vào thân thể Phương Hàn để tu vi của hắn lại tăng lên cô đọng lại.
Tuy nhiên hắn vẫn không đột phá tu vi mười một kỷ nguyên. Bởi vì đến Thiên Quân đỉnh phong, tu vi tăng trưởng mỗi một Kỷ Nguyên cực kỳ khủng bố hoàn toàn khác với trước kia.
Ngay thời điểm Phương Hàn chộp lấy thân cây Thế Giới Thụ đột nhiên toàn bộ Thần giới rung chuyển một chút, một hình thể cao lớn từng bước đi ra khỏi nơi vĩnh hằng vô hạn.
Thân thể này mang theo thần uy hùng hồn hoàn toàn vượt xa Thiên Quân, khí Vĩnh Sinh xoay chuyển quanh thân thể mỗi một bước gần như làm cho Phương Hàn có cảm giác sợ hãi lập tức bỏ chạy.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ