Vĩnh Sinh

Chương 470: Đại Sát Lục Thuật

"Dao Quang sư tỷ, ngay bây giờ chúng ta sẽ đi Vô Tướng Môn, hiện tại Vô Tương lão tổ đã thành nô lệ của ta, ta nói gì hắn sẽ nghe đó. Trước tiên chúng ta hãy tới Vô Tướng Môn, ta dùng Đại Phổ Độ Thiện Quang độ hóa đám đệ tử nòng cốt trong đó. Sau đó sẽ dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai tiếp nhận vào Vô Tướng Môn. Bởi như vậy một số môn phái khác trên đại lục Hỗn Loạn sẽ không biết, Vô Tương phái thật ra đã thành Dao Quang phái rồi."

Phương Hàn vung tay lên, Hoàng Tuyền Đồ thu nhỏ lại, Phong Dao Quang cũng bị kéo ra.

"Đúng vậy, nếu như chúng ta cứ gióng trống khua chiên tiếp nhận Vô Tướng Môn khẳng định sẽ tạo thành chấn động, sẽ bị đám môn phái khác ở đại lục Hỗn Loạn đố kỵ, thậm chí bọn chúng sẽ liên hợp lại đối phó với chúng ta. Chúng ta cứ âm thầm xuất thủ, để Vô Tương lão tổ xuất đầu. Cuối cùng chúng ta sẽ tìm cơ hội biến cả đám người Phi Thiên lão tổ, Thiên Cương lão tổ thành nô lệ. Trở thành một cỗ thế lực lớn nhất trên đại lục Hỗn Loạn."

Phong Dao Quang gật gật đầu, đối với chuyện này, trong nội tâm nàng rất rõ ràng.

"Tốt lắm, hiện tại chúng ta sẽ lập tức tới Vô Tướng Môn. Ta sẽ dùng Hoàng Tuyền Đồ che dấu thân hình." Phương Hàn liên tục biến hóa che dấu tất cả khí tức, dựa theo phương hướng mà Phong Dao Quang chỉ điểm bay tới sơn môn Vô Tướng Môn.

Hiện tại hai người muốn tới Vô Tướng Môn tiếp nhận môn phái này.

Nhưng mà trong lúc Phương Hàn phi hành, năm đại cự đầu trong Bát Bộ Phù Đồ đồng thời chuẩn bị thỏa đáng, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn cũng tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ, tới chỗ sâu nhất trong A Tị chi môn nơi trấn áp Phệ Hồn thánh thú.

Bây giờ hắn muốn dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật, Đại Phổ Độ Thiện Quang độ hóa đầu Phệ Hồn thánh thú này, sau khi tìm được các loại bí mật trên người nó, cuối cùng mới luyện chế thành đầu ma thú này thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan.

Lúc Phương Hàn chuẩn bị hết thảy...

Huyền Hoàng đại thế giới, Vũ Hóa Môn, trong Vũ Hóa thiên cung cũng đang phát sinh một chuyện.

Thiên Hình trường lão một lần nữa tìm tới chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ.

"Chưởng giáo sư huynh, Phương Hàn ly khai Luân Hồi Phong, đã rời đi một khoảng thời gian tương đối lâu rồi. Ta tại Lục Đạo Minh nghe được một tin không tốt. Nói là Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết tại Long Mộc tinh hạch đã bị điện chủ Diêm La Tô Tú Y ám toán. Hiện tại cả hai đều đã bỏ mình. Đệ nhất phó chưởng môn của Thái Nhất Môn, nguyên linh thượng cổ hỏa thần Xích Dung Thiên đã bị Sâm La điện chủ Ba Lập Minh đánh bại."

Thiên Hình trường lão ở trong thời không của Vũ Hóa Môn, vừa nhìn thấy Phong Bạch Vũ liền vội vàng nói.

"Gì? Có chuyện như vậy sao?" Phong Bạch Vũ bấm ngón tay, Thiên Hoàng Kính trên đỉnh đầu xoay tròn, tựa hồ như đang tính toán gì đó: "Không có, Phương Hàn còn sống, theo suy đoán của ta, hẳn là không sai. Thế nhưng bổn mạng của Phương Thanh Tuyết lại mờ mịt không rõ. Nhưng cũng chưa triệt để tiêu tán, cũng không phải dấu hiệu vẫn lạc."

"Vậy có phải bọn họ bị phong ấn hay không? Bị Tô Tú Y bắt? Rơi vào độc thủ của hắn?" Thần sắc của Thiên Hình trường lão có phần nóng nảy mất bình tĩnh nói tiếp: "Tô Tú Y, rất tốt, cư nhiên che dấu sâu như vậy, không xuất thủ thì thôi, một khi xuất thủ lại muốn chặt đứt căn cơ của Vũ Hóa Môn ta. Chưởng giáo sư huynh, ta dám cam đoan Tô Tú Y này nhất định chiếm được chỗ tốt gì đó, bằng không hắn sẽ không phạm phải sai lầm lớn như vậy."

Thiên Hình trường lão dừng một chút rồi nói tiếp: "Chưởng giáo sư huynh, mấy ngày nay huynh tu luyện, ước chừng còn không biết, Ma đạo đã xảy ra một chuyện kinh thiên động địa. Tô Tú Y đã phát ra chiến thiếp. Muốn sau một năm rưỡi nữa sẽ khiêu chiến với đệ nhất nhân Ma đạo, Ứng Tiên Thiên, địa điểm quyết chiến tại đỉnh Thánh sơn của Ma đạo. Việc này đã làm oanh động Tiên Ma hai đạo, nếu như không phải chiếm được Hoàng Tuyền Đồ, Tô Tú Y tuyệt đối sẽ không dám làm như thế."

"Vậy sao? Cũng nên tới rồi, cũng nên tới rồi." Kỳ quái chính là sau khi Phong Bạch Vũ nghe thấy cái tin này, cũng không có chút khiếp sợ nào, dường như đó là chuyện đương nhiên vậy: "Tô Tú Y là người chiếm được hoàng thư. Thiên Hoàng Kính, hoàng thư, Nhân Hoàng Bút tam đạo pháp bảo này có một tia cảm ứng lẫn nhau trong vô tận tối tăm. Tô Tú Y ẩn nhẫn ngàn năm rốt cục cũng xuất thủ, muốn thống nhất Ma đạo, làm minh chủ của Ma đạo." Đột nhiên Phong Bạch Vũ cười cười nói: "Ứng Tiên Thiên à Ứng Tiên Thiên, chỉ mong ngươi có thể đủ năng lực để thoát được kiếp số này. Tô Tú Y cũng không phải kẻ dễ đối phó đâu."

"Vì sao? Tô Tú Y còn lợi hại hơn Ứng Tiên Thiên sao?" Thiên Hình trường lão không tin.

"Cũng không thể nói như vậy, dù sao hai người cũng sẽ nổ ra một trận long tranh hổ đấu, Ứng Tiên Thiên người này thâm tàng bất lộ rất nhiều thủ đoạn, ta cùng hắn là một đôi đốt thủ đã lâu. Nói thật ra ta cũng không muốn hắn thất bại, mất đi vị trí đệ nhất nhân Ma đạo, bởi vì ta muốn tự mình đánh bại hắn!" Phong Bạch Vũ khoát khoát tay nói: "Thiên Hình, ngươi không cần phải gấp gáp, bổn mạng nguyên quang của Phương Hàn vẫn còn rất nồng đậm khí vận, không giống như bộ dạng bị phong ấn, ngươi không phải lo lắng. Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết đều sẽ trở lại. Đến lúc đó trong Vũ Hóa Môn ta chỉ sợ sẽ nổ ra ngũ hùng tranh phách thôi."

"Gì? Ngũ hùng tranh phách? Sao lại là ngũ hùng?" Thiên Hình trường lão không rõ nói: "Hoa Thiên Đô, Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết, còn Mạnh Thiểu Bạch, còn... Chẳng lẽ là Dao Quang muốn trở lại? Nhưng không phải nàng đã sớm đi Huyền Hoàng đại thế giới, không nhận huynh là phụ thân nữa mà? Ài, đã nhiều năm như vậy nàng một mình ở bên ngoài cũng không biết thế nào. Chưởng giáo sư huynh, cũng không phải ta nói huynh, nhưng mà người cha như vậy thật sự là không xứng."

"Ta có tính toán của ta." Phong Bạch Vũ mặt không đổi sắc: "Dao Quang có kỳ ngộ của Dao Quang, người tu đạo trải qua tôi luyện một chút cũng tốt."

"Được rồi, không nói chuyện này nữa." Thiên Hình trường lão nói: "Nhưng mà chờ ta tu thành Bất Tử Chi Thân, tất nhiên muốn tới Vô Cực đại thế giới một chuyến, mang Dao Quang trở về. Đúng rồi, huynh vừa mới nói ngũ hùng tranh phách, trong đó Mạnh Thiểu Bạch kém hơn một chút, nhưng mà hắn tu luyện trong Vũ Hóa thiên cung lâu như vậy, tối thiểu cũng vài chục năm a. Chẳng lẽ hắn cũng sắp tu thành Trường Sinh Bí Cảnh?"

"Quả thật là nhanh, hắn vừa tiến vào Vũ Hóa thiên cung, mới tu luyện ba năm, ở bên ngoài là ba tháng liền triệt để kết hợp tính mạng đặc thù của Côn Bằng với nguyên năng của bản thân, còn được phục dụng Phi Thăng Đan mà thái thượng trường lão ban cho! Chuẩn bị bước vào cảnh giới Nghịch Thiên Cải Mệnh. Hiện tại hắn đang toàn lực lĩnh ngộ Vô Sinh Sát Đạo, chỉ cần hắn thật sự minh bạch, Vô Sinh Sát Đạo thuộc Đại Sát Lục Thuật chính là một đại đạo rất mạnh của ba nghìn đại đạo, hắn nhất định sẽ nhanh bước vào Trường Sinh Bí Cảnh thôi."

"Gì? Thái thượng trường lão cư nhiên đem Phi Thăng Đan cho hắn phục dụng! Phải biết rằng Phi Thăng Đan này chính là đan dược trấn giáo của Vũ Hóa Môn ta, nói thật Mạnh Thiểu Bạch không quan trọng bằng Phương Hàn, thậm chí không bằng Hoa Thiên Đô, hắn chỉ vì tư lợi mà thôi, hơn nữa để tu luyện Vô Sinh Sát Đạo, hắn sẽ không cố kỵ bất luận kẻ nào nghĩ gì. Người như vậy lại cho hắn Phi Thăng Đan..."

Thiên Hình trường lão liên tục thở dài.

"Trên người Mạnh Thiểu Bạch vẫn có đại khí vận, nuôi một kẻ giết chóc như hắn, sau này Vũ Hóa Môn ta nhất định sẽ có chỗ dùng. Cho dù hắn bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh, Vũ Hóa Môn ta cũng không khống chế được, thế nhưng Phương Hàn lại bất đồng, hắn tích súc quá hùng hậu, hơn nữa trên người có tuyệt phẩm đạo khí, còn có thượng phẩm đạo khí Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, nếu như một khi bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, qua không lâu có thể trở thành Bất Tử Chi Thân! Thậm chí còn tiến thêm một bước lĩnh ngộ pháp tắc không gian, thời gian pháp tắc, sau đó tới tạo vật chi cảnh. Người như vậy sao có thể khống chế nổi? Nhất định phải khảo nghiệm lòng trung thành của hắn, lúc nào cũng phải khảo nghiệm, như thế ta mới yên tâm giao đại vị chưởng giáo cho hắn, còn bản thân sẽ đi tiêu dao."

Phong Bạch Vũ tự giễu cười nói: "Sau khi tháo xuống phần gánh nặng này, để Vũ Hóa Môn vượt qua đại kiếp nạn Thần tộc, hưng vượng lên, địa vị chính thức ngang hàng với Thái Nhất Môn, ta cũng chuẩn bị nghỉ ngơi. Ta còn có rất nhiều chuyện của bản thân còn chưa có làm..."

"Chưởng giáo sư huynh đã tính toán kỹ càng như vậy, ta cũng không muốn nói nhiều nữa." Thiên Hình trường lão lắc đầu, thân thể lóe lên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Ở chỗ sâu trong Vũ Hóa thiên cung.

Mạnh Thiểu Bạch ngồi ngay ngắn trên hư không, khắp nơi đều tràn ngập một cỗ nguyên khí Tiên giới, trong đó còn xen lẫn Thuần Dương khí được tinh luyện, một chút nguyên khí hỗn hợp được Mạnh Thiểu Bạch hấp thu, giống như biển rộng toàn bộ được hắn hấp thụ vào trong miệng.

Sau lưng Mạnh Thiểu Bạch mọc ra sáu đôi cánh, là cánh Côn Bằng, không ngừng chớp động, mỗi một cánh đều dài hơn trăm ngàn trượng, hơi chút vẫy lên, liền mang théo gió rít, ngọn gió này thậm chí có thể thổi bay một ngọn núi. Lực lượng của hắn lại lớn tới trình độ này, có thể rút lên một ngọn núi.

Đây đã pháp lực tiếp cận Trường Sinh Bí Cảnh.

"Vô Sinh Sát Đạo! Vô Sinh Sát Đạo! Thập tử vô sinh, đoạn tuyệt một đường sinh cơ, một người một kiếm, tung hoành thiên hạ, tiên huyết núi sông, thiên địa đều hồng! Đây là vô thượng sát lục chi đạo! Giết giết giết giết giết giết!" Tinh thần Mạnh Thiểu Bạch đã luyện tới trình độ cực hạn trước nay chưa từng có, sát ý trên người càng thêm nồng đậm, càng lúc càng hùng hậu, nếu như lúc này hắn đi ra ngoài, sinh linh trong vòng trăm dặm cũng cảm giác được cỗ sát ý này, ngay cả sinh vật can đảm nhất cũng đều trực tiếp tử vong. Loại sát ý này đã không phải của con người có thể phát ra được.

Thậm chí ma đầu tối cực ác nhất cũng khó có trái tim giết chóc như thế này.

"Sát Lục Chi Đạo, một lòng tồn tại, chém chết vạn vật, bất luận cái gì, bất kỳ chướng ngại đều chỉ có một chữ, đó chính là giết!" Mạnh Thiểu Bạch đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ: "Vô Sinh Sát Đạo nguyên lai gọ là Đại Sát Lục Thuật, là một loại đạo thuật bổn nguyên, vô thượng thần thông siêu việt, buồn cười, trước kia ta một mực không lĩnh ngộ được, cho nên đạo thuật của bản thân mới dừng lại tại đây, cũng không thể nghĩ tới, Vô Sinh Sát Đạo lại huyền diệu như vậy."

Sát khí dày đặc phát ra trên người hắn, một cỗ sát ý trên đỉnh đầu hắn co rút lại, ngưng tụ thành hình dánh một trái tim.

Trái tim hoàn toàn do sát ý áp xúc mà thành này chính là giết chóc chi tâm!

Đặc thù của Đại Sát Lục Thuật, một trong những ba nghìn đại đạo chính là sát ý tự thân ngưng tụ thành một trái tim sát lục.

"Cánh cửa Tiên giới, hiện ra đi!" Mạnh Thiểu Bạch ha ha cười, ở chỗ sâu trong vô tận thời không trên đỉnh đầu bắt đầu hiện ra một cái cánh cửa Tiên giới.

Thời khắc này hắn muốn đánh sâu vào Trường Sinh Bí Cảnh!

Hắn tại chỗ sâu trong thời không Vũ Hóa Môn tu luyện mấy chục năm. Có phục dụng một viên đan dược chí bảo của Vũ Hóa Môn là Phi Thăng Đan. Hiện tại đột nhiên lĩnh ngộ Đại Sát Lục Thuật! Thời điểm này hắn cũng có cảm giác đột phá bình cảnh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất