Vũ Thần

Chương 896: Ngàn dặm truy tung

Thân hình nhanh chóng chớp lên, cả người hắn giống như thiểm điện trong nháy mắt đã đến một phần của hòn đảo.
Ánh mắt Cát Ma Phàm Thù nhanh chóng đảo qua, hắn chỉ cần nhìn qua một vòng đã lập tức thấy được một phần mộ mới được lập nên.
Sau một hồi đại chiến mà còn có người ở đây lập mộ, điều này không khỏi làm cho người ta quá sợ hãi a.
Ở thế giới phương Đông, đào mộ người khác không nghi ngờ gì là chuyện kiêng kỵ nhất. Nhưng Cát Ma Phàm Thù giơ tay lên, hắn không chút do dự liên tục huy vũ hai tay để khai quật phần mộ này.
Chỉ thoáng qua một lúc, người nằm ở bên trong ph mộ này đã hoàn toàn hiện ra, hắn có thể nhìn rõ được khuôn mặt của người đó.
Sắc mặt Cát Ma Phàm Thù nhất thời thay đổi, khuôn mặt này không hề xa lạ với hắn.
Mới chỉ hai ngày trước hai người còn đánh nhau một trận sống chết, vì vinh dự của Hắc Ám thế giới, cùng với mâu thuẫn về khôi lỗi của Vũ gia lão tổ, bọn họ đều dùng trăm phương ngàn kế để dồn đối thủ vào chỗ chết.
Nhưng đáng tiếc là, khi hai cường giả phương Tây thi triển ra Quang Ám hợp bích, hắn lập tức lựa chọn cách rút lui, cho nên không thể biết được những phát sinh tiếp theo. Tuy nhiên nhìn thấy thi thể này, hắn khẳng định mình đã bỏ lỡ một điều thú vị gì đó.
Cúi đầu xuống nhìn thi thể, Cát Ma Phàm Thù cẩn thận xem xét một chút thi thể của Gia Phỉ Nhĩ Đức, sắc mặt của hắn dần ngưng trọng hơn.
Trên thi thể của Gia Phỉ Nhĩ Đức, ngực và bụng đều có những vết thương không thể vãn hồi nổi, hơn nữa một tay, một chân của hắn còn bị khuyết thiếu. Dù Cát Ma Phàm Thù có nghĩ vỡ đầu cũng không biết là dưới tình huống thế nào mới có thể xuất hiện thương thế lớn như vậy.
Liên tưởng tới ngày đó cảm nhận được biến hóa của thiên địa chi lực, sắc mặt lão nhân mơ hồ trắng bệch lại.
Thần đạo.......
Thần đạo đã không có khả năng xuất hiện ở trên thế giới này, chuyện này mấy ngàn năm qua đều được tất cả các cường giả công nhận. Bởi vì trên thế giới này đã không còn đủ thiên địa chi lực để có thể bồi dưỡng ra cường giả thần đạo nữa.
Hắn lặng lẽ nhìn thi thể trước mắt, hai mắt mơ hồ sáng lên không biết là đang suy nghĩ điều gì.
Một lúc lâu sau, hắn thở dài một tiếng, hai tay nhẹ nhàng vung lên, đất cát vừa nãy bị đào lên lại được lấp xuống. Hai tay của hắn tạo thành chữ thập hướng về phía phần mộ cung kính cúi chào một lần.
Sau đó, hắn xoay người rời đi, cho đến khi biến mất khỏi đường chân trời.
Phương hướng của hắn rời đi không phải là phương Tây như Hạ Nhất Minh và Phất Lan Khắc Lâm, mà chính là đại lục phương Đông.
Vị cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong được xưng là thiên hạ đệ nhất thích khách này tựa hồ đã buông tha cho ý định truy giết đối thủ.
*******
Từ phía xa, tốc độ của Bạch Mã Lôi Điện đột nhiên chậm lại, đôi mắt xinh đẹp của nó chớp động quang mang kỳ dị, miệng khẽ kêu lên một tiếng. Tựa hồ như nó đối với Bảo Trư coi chiếc sừng của mình là bảo bối có chút oán giận.
Từ khi rời khỏi hòn đảo, bọn họ cứ đi theo phương hướng Bảo Trư chỉ điểm điên cuồng đuổi theo Phất Lan Khắc Lâm.
Cũng không biết có phải là Bảo Trư có thể đánh hơi được mùi của giáo hoàng bệ hạ, hay là nhờ vào vô số bảo khí ở trên người Phất Lan Khắc Lâm để truy tung. Tóm lại, dưới sự trợ giúp của Bảo Trư, bọn họ đuổi theo một quãng đường rất dài, nhưng mãi cho đến giờ phút này vẫn không thấy được tung tích của giáo hoàng bệ hạ.
Bảo Trư lầm bầm vài tiếng, tựa hồ như nó đang biện hộ cho hành động của mình, bất quá âm thanh của nó cũng không hề che dấu một tia cảm giác buồn bực.
Hai đầu thánh thú liên thủ với nhau không thể nghi ngờ gì chính là một tổ hợp truy tung tốt nhất trên thế giới. Một con thì có cái mũi độc đáo nhất thiên hạ, vô luận là ai chỉ cần lưu lại khí tức như vậy dù hắn có chạy đến đâu thì cũng vẫn bị Bảo Trư lần ra. Còn một đầu thánh thú thì có tốc độ cực nhanh, không nghi ngờ gì tốc độ nó là thiên hạ vông song, cho dù Bạch Mã Lôi Điện không thể thuần thục phi hành, nhưng tốc độ của nó cũng không phải ai cũng theo kịp được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tuy nhiên, tất cả những điều này tựa hồ bây giờ đều mất tác dụng.
Hạ Nhất Minh có thể khẳng định là Phất Lan Khắc Lâm đã phát hiện ra mình đang đuổi theo, hoặc là vị thần điện giáo hoàn này trong lúc đào tẩu đã nghĩ tới mình sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên lộ tuyến di chuyển của hắn tương đối cổ quái.
Cho dù là Bảo Trư trợ giúp truy tung thì cũng là lúc lên cao, khi lại xuống thấp, có đoạn lại chui xuống lòng biển, tần suất chuyển hướng rất cao, làm cho Hạ Nhất Minh phải âm thầm sợ hãi.
Đến tận lúc này, hắn có thể khẳng định, Bảo Trư truy tung tuyệt đối không phải là do nhờ vào khí tức của đối phương. Mà là nhờ vào năng lực tầm bảo của nó, nhờ có thiên phú về mặt này cho nên mới có thể theo sát không rời từng bước đi của Phất Lan Khắc Lâm.
Nếu như dựa vào Hạ Nhất Minh và Bạch Mã Lôi Điện thì sớm đã bị mất dấu của hắn.
Lúc này Bảo Trư đột nhiên nhếch cái mũi lên, ánh mắt của nó hiện ra quang mang vui mừng lẫn sợ hãi, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm mừng rỡ, nói:
- Bảo Trư, chúng ta đuổi theo.
Bảo Trư nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nó gật đầu, rồi lại lắc đầu, sau đó lầm bầm kêu lên một hồi.
Hạ Nhất Minh vỗ vỗ đầu, phương pháp biểu đạt ý tứ của tiểu tử này đúng là cổ quái, không ai đoán được ra. Bất quá, Hạ Nhất Minh cũng không có gì phải lo lắng, ở trong đội ngũ của hắn có một người gần như không gì là không thể phiên dịch được.
- Bách huynh, Bảo Trư nói gì vậy?
- Nó nói chúng ta gặp phải hai đầu thánh thú vương, hai đầu thánh thú vương này sau một hồi chiến đấu với nhau đã làm cho khí tức của Phất Lan Khắc Lâm bị che đi. - Bách Linh Bát bình tĩnh nói.
Hai hàng lông mày của Hạ Nhất Minh hơi chau lại, nói:
- Không tìm được hắn sao?
Bảo Trư lầm bầm vài câu, điệu bộ ưỡng ngực của tiểu tử này trong vô cùng tức cười.
- Có thẻ tìm được, nhưng phải đuổi hai đầu thánh thú vương này đi, khí tức của bọn chúng quá mạnh mẽ, ảnh hưởng tới phán đoán của Bảo Trư.
- Như vậy thì đuổi ch nó đi thôi - Hạ Nhất Minh lãnh đạm nói:
- Nếu chúng thức thời thì không, còn nếu không thì....
Bách Linh Bát yên lặng nhìn hắn một lúc nói:
- Đây là hai đầu thánh thú vương của hải ngoại.
Hạ Nhất Minh trợn tròn hai mắt, trên mặt nổi lên nụ cười khổ, vận khí của Phất Lan Khắc Lâm thật là không tồi, ở trong vùng biển rộng lớn lại có thể gặp được hai đầu hải ngoại thánh thú vương.
Nếu như ở trên lục địa thì cho dù là Linh Tượng bộ tộc cũng chỉ có Linh Tượng vương, cùng với Hắc Sa vương giả của Bồng Lai Tiên Đảo thì Hạ Nhất Minh đều không để trong mắt. Nhưng hải ngoại thánh thú vương thì không giống như nội hải thánh thú vương.
Độ hung hiểm của hải ngoại thánh thú vương hơn xa so với nội hải, những sinh vật càng cường thì đều sinh tồn ở xa vùng nội hải.
Đồng dạng, những thánh thú có thể xưng bá ở trên biển, hoặc dự bị thánh thú vương giả đều là những thánh thú đỉnh phong.
Ở trong nội hải cùng đại lục, muốn đạt tới thánh thú đỉnh phong thì phải có thần thú huy mạch, nhưng ở ngoại hải thì quy tắc này đã bị phá vỡ.
Hải ngoại thánh thú vô cùng cường đại, vô luận là thực lực hay sống lâu đều đạt tới tình trạng mà thánh thú ở hai nơi kia không thể so sánh được. Trong tất cả các thánh thú một khi sinh ra thánh thú vương, vậy bản thân nó có kinh nghiệm chiến đấu kinh người, tựa lực lại không hề kém Bạch Mã Lôi Điện.
Khẽ hừ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Phất Lan Khắc Lâm cố ý lẩn trốn, bất quá hắn làm sao có thể né tránh được hai đầu hải ngoại thánh thú này mà rời đi nhỉ?
Ngoại hải thánh thú vương là tồn tại vô cùng cường đại, hễ chung quanh người chúng nó có cường giả cùng giai thì khẳng định sẽ bị coi là khiêu khích quyền uy của nó. Hơn nữa ch nó không thể nhận ra được sự tồn tại của thần điện giáo hoàng, nếu Phất Lan Khắc Lâm bị chúng phát giác ra hành tung thì khẳng định sẽ bị dây dưa. Nhưng xung quanh vùng biển này lại vô cùng yên tĩnh, Hạ Nhất Minh khẳng định nơi này chưa từng phát sinh ra trận chiến nào mãnh liệt, nếu không thì ở trong khống trung đã tràn ngập khí tức cùng thiên địa chi lực dao động, làm sao có thể yên tĩnh thế này được chứ.
- Mật thuật của Thần Điện phương Tây có lẽ có thể trợ giúp hắn che dấu hành tung. - Bách Linh Bát trầm giọng nói:
- Ngươi định làm sao bây giờ?
Ánh mắt Hạ Nhất Minh dừng lại trên người Vũ gia lão tổ, hắn dùng thần niệm hỏi qua Ngưng Huyết Nhân.
Bọn họ đã đuổi theo một chặng đường không biết bao nhiêu ngàn dặm, mặc dù vẫn ở trên biển nhưng thiên địa chi lực ở đây so với hòn đảo nhỏ khi trước thì nồng đậm hơn nhiều.
Điều này nói rõ chỉ cần Vũ gia lão tổ nguyện ý, khẳng định hắn có thể xuất ra một kích kinh thiên của thần đạo cường giả.
Một khi xác định được điều này, Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng ỗ đầu ngựa, từ trên người Bạch Mã Lôi Điện nhất thời tỏa ra khí thế cường đại, còn Hạ Nhất Minh cũng đồng thời đem khí thế của mình phóng thích ra không hề bảo lưu.
Một người một ngựa sớm đã trở nên vô cùng ăn ý, khí thế của cả hai giao hòa với nhau, giống như Ngũ Hành chi lực hỗ trợ lẫn nhau, hơn nữa còn có xu thế dung hợp lại.
Kỳ thật nếu nói về trình độ phối hợp ăn ý mà nói, bọn họ còn xa mới đạt được như khi còn ở trên đại lục.
Dù sao, hành trình Nam hải lần này đã làm thực lực của bọn họ tăng trưởng nhanh chóng, đạt tới tình trạng không thể tưởng nổi. Thực lực tăng trưởng nhanh làm cho cả hai đều không kịp thích ứng với lực lượng của đối phương, cho nên muốn phối hợp hoàn mỹ thì phải mất vài tháng ở chung mới được.
Tuy nhiên, chính bởi vì thực lực cả hai đã cường đại tới cực điểm, cho nên dù là phối hợp không ăn ý cho lắm, nhưng khí thế phóng thích ra vẫn vô cùng cường đại, cho dù là không thể so với di vãng.
Trên mặt biển lập tức bị khí thế tạo thành những gợn sóng hình tròn, đây là do khí thế đã tích súc tới cực điểm sau đó lại bộc phát ra. Giờ phút này, khí thế của cả hai thậm chí còn gần như đã thực thể hóa.
Bên dưới lòng biển lập tức dao động, hai con thánh thú vương cũng không chút chịu kém đem khí thế của chúng phóng thích ra.
Dù là bên trong hải ngoại thì hai đầu thánh thú vương này cũng rất ít gặp phải khiêu chiến, thế vậy mà lần này từ trong nội hải lại có một tên to gan lớn mật tiến nhập địa bàn của chúng. Hơi nữa tên này có phát ra khí tức mang theo địch ý mãnh liệt, hiển nhiên đã làm cho bọn chúng vô cùng tức giận.
Hai cỗ khí tức mang theo lửa giận nhanh chóng tiến về phía đám người Hạ Nhất Minh, theo sau đó là nước biển chung quanh ba động mãnh liệt. Chỉ nhìn qua một chút Hạ Nhất Minh đã biết khẳng định là hai con hải ngoại thánh thú vương sắp xu hiện.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất