Nếu như ngươi thật sự có thể phát huy thuật tiên đoán của ngươi đến mức tốt nhất, như vậy ngươi hoàn toàn có thể giết chết Thánh thú!
Nghe Bạch Hủ Minh nói, Thánh thể cửu giai đối với hắn mà nói chỉ là vô dụng mà thôi. Dù sao với thực lực của hắn, đừng nói là Thánh thể cửu giai, cho dù trưởng lão cấp Pháp Thân, đó cũng là cục diện thuấn sát. Bản thân hắn đã là một người thích khiêu chiến. Tất nhiên đệ tử của hắn cũng như vậy.
Âu Dương nghe Bạch Hủ Minh nói xong, hắn suy nghĩ. Thánh thú, Thánh thú Thánh Thể cửu giai. Mà tiến vào Cực Cảnh đều là những người chưa đạt được Thánh thể. Nói cách khác mình muốn dẫn một nhóm người lớn như vậy đẩy ngã Thánh thú, mức độ khó này quá lớn.
Dường như hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Âu Dương, Bạch Hủ Minh tiếp tục bổ sung:
- Nhớ kỹ, chỉ một mình ngươi giết Thánh thú mới có thể xem như hoàn thành nhiệm vụ lần này. Nếu như ngươi thật sự liên hợp vô số người đi đánh chết Thánh thú, vậy ngươi liền cút ra khỏi Âm Vân Phong cho ta!
- A...
Âu Dương há hốc miệng. Chỉ một mình giết Thánh thú Thánh thể cửu giai? Cho dù chúng bị hạn chế chỉ có thể dùng thân thể cường hãn để chiến đấu, nhưng Âu Dương vẫn cảm thấy điều này quá khôi hài.
- Con đường của cường giả, đó là không ngừng khiêu chiến với bản thân mình. Mỗi một cường giả, muốn chiến thắng đều không phải là người mạnh hơn hắn, mà chính là bản thân hắn. Mỗi lần ngươi chiến thắng mình đạt được một độ cao mới, ngươi mới thật sựbước trên con đường của cường giả.
Bạch Hủ Minh nói xong xoay người liền chuẩn bị rời khỏi. Hắn vừa đi vừa nói:
- Chuẩn bị một chút đi. Nếu ngươi thật sự có thể chiến thắng chính mình, lấy lực lượng cửu giai chiến thắng Thánh thú Cốt Long Thánh Thể cửu giai, ta sẽ truyền cho ngươi Thập Nhị Đô Thiên Thần Tiễn cùng với Thần Sát Tiễn Trận!
Nhìn Bạch Hủ Minh rời đi, nghĩ tới lời nói cuối cùng của Bạch Hủ Minh, Âu Dương trầm mặc. Mình một đường sáng tạo ra vô số những điều không thể.
Không thể nào trở thành Tu luyện giả, không thể nào trở thành Yêu Chiến Sĩ, không thể nào tiến vào Chân Linh Giới, không thể nào đi ra khỏi Sinh Tử Cảnh. Nhiều điều không thể nào như vậy, chẳng lẽ mình lại không thể sáng tạo ra một điều không thể nào nữa sao?
Thánh thú Cốt Long Phệ Hồn, cái gì phá Thánh thú, cái gì là Thánh thể cửu giai sau khi bị phong ấn linh khí chỉ có thể dựa vào thân thể chiến đấu. Lão tử chỉcần có thể phát huy thuật tiên đoán đến mức lớn nhất, như vậy không phải không có khả năng thủ thắng!
Nghỉ ngơi liên tục ba ngày, Âu Dương khiến mình hồi phục đến trạng thái viễn mãn nhất. Đồng thời hắn được sư phụ cho biết về tình huống cụ thể của Cực Cảnh.
Cực Cảnh, nói trắng ra nơi này chính là nơi một vài người vô vọng đột phá Thánh thể đánh cược vận may, hấp thu lượng lớn yêu thú chi linh đánh cược một lần xem mình có thể bước vào Thánh thể hay không. Thành thì sáng tạo kỳ tích, thất bại thì lại chỉ có thểchấp nhận già đi.
Từ xưa tới nay, trong Cực Cảnh không phải không xuất hiện người may mắn, nhưng lại có càng nhiều tiếng thở dài hơn. Mà đối với Cực Cảnh, điều Âu Dương hiếu kì nhất chính là sau khi mình giết chết những yêu thú kia có thể hấp thu huyết lực của yêu thú hay không?
Năng lực hấp thu huyết lực của mình phải là cơ thểsống. Hơn nữa phải bị bản thân mình giết chết mới được. Yêu thú hẳn cũng được xem là cơ thể sống.
- Chuẩn bị xong chưa?
Bạch Hủ Minh nhìn tất cả chuẩn bị thỏa đáng Âu Dương, hắn nhẹ giọng hỏi.
- Ân!
Âu Dương gật đầu. Dù sao hắn đã từng rong ruổi trên sa trường. Đối với việc tiến vào Cực Cảnh này trái lại Âu Dương rất bình tĩnh.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com- Nhớ kỹ, tại Cực Cảnh quan trọng nhất chính là sống sót.
Bạch Hủ Minh nói xong đưa ngón tay điểm một cái vào tỏng hư không. Chỉ thấy một thông đạo không lớn lắm nhưng rất ổn định chậm rãi xuất hiện. Nếu như lúc này có người ngoài đứng ở đây nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ giật mình kinh ngạc đến mức rơi cằm.
Mọi người muốn thành lập thông đạo truyền tống ổn định, nhất định phải khắc hoạ ra Truyền Tống trận. Bạch Hủ Minh lại có thể dựa vào lực của bản thân họa ra truyền tống trận trong hư không. Thực lực này gần như đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Âu Dương thoáng nhìn về phía Bạch Hủ Minh một lần cuối, sau đó lấy lệnh bài từ trong vòng tay ra. Một tay hắn cần lệnh bài một mình bước chân vào Cực Cảnh nơi bình thường chỉ có đệ tử đã tu luyện năm năm mới có thể tiến vào...
Thông đạo chậm rãi đóng lại. Trên mặt Bạch Hủ Minh không hề lộ cảm xúc. Không rõ hắn buồn hay vui. Nói thật với thực lực của Âu Dương hiện nay, để hắn tiến vào Cực Cảnh vẫn quá nguy hiểm. Đặc biệt là đi một mình đấu với Thánh thú. Như vậy chẳng khác nào là tự tìm cái chết. Nhưng Bạch Hủ Minh biết, lần này Âu Dương đi vào chỉ có thể xem là cửu tử nhất sinh. Bởi vì hắn có thuật tiên đoán thần kỳ. Nếu hắn thật sự có thể biến tiên đoán thành một phản xạ, như vậy hắn vẫn có thể thành công.
Truyền Tống trận vừa đóng lại, Âu Dương cảm giác trước mắt chợt tối sầm. Khi hắn lại mở mắt, đã thấy bên cạnh của hắn có rất nhiều đệ tử mặc trang phục Vạn Tiên Sơn.
- Có phải huynh đệ tu luyện Bách Thú Vương quyết? Chúng ta sắp đi bắc vực!
- Có huynh đệ nào luyện luyện ngạo kiếm thuật cấp độ nhập môn?
Trong nháy mắt khi Âu Dương bước vào trong, những tiếng kêu gào liền vọng tới lỗ tai của hắn.
Rất rõ ràng, vị trí của Âu Dương lúc này hẳn chính là vịtrí trận doanh của Vạn Tiên Sơn. Lúc này đang là tháng bảy của Chân Linh Giới, cũng chính là thời gian các đệ tử dũng mãnh tiến vào Cực Cảnh truy tầm Thánh thể.
Đừng thấy ở đây có nhiều người, nhưng Âu Dương biết, ngoại trừ vài người có thể đạt được Thánh thể đi ra, còn lại chín mươi chín phần trăm đều để mạng lại chỗ này.
- Vị sư đệ này, ngươi là Yêu Chiến Sĩ sao?
Phía sau Âu Dương, một nam tử có vẻ ngoài vô cùng dũng mãnh nhẹ nhàng vỗ vào vai Âu Dương hỏi.
- Phải, không biết sư huynh có chuyện gì không?
Âu Dương còn chưa hiểu rõ về tình hình ở đây. Thậm chí hắn còn chưa xác định được các hướng đông nam tây bắc.
Nam tử nhìn Âu Dương từ đầu tới chân một lượt. Khi hắn xác định trên người Âu Dương tản ra khí tức cửu giai, hắn vui vẻ nói:
- Sư đệ, chúng ta là đội ngũ tinh anh đi về phía tây tinh. Không biết có phải sư đệ...
- Thật có lỗi, ta muốn đi về phía đông...
Âu Dương cười cự tuyệt người này. Mục đích lần này của hắn chính là muốn đi tới phía đông khiêu chiến Thánh thú Cốt Long. Những vị trí khác hắn vẫn chưa có dự định tới.
- Hả?
Nghe thấy Âu Dương nói vậy, người này vốn còn muốn tiếp tục khuyên bảo liền quay đầu rời đi. Tuy nhiên khi hắn chạy đi, trên mặt lại lộ ra vẻ mặt của một người xem bi kịch.
Cũng không trách người này lại có biểu hiện như vậy. Nếu là người thực sự có hiểu biết đối với Cực Cảnh đều hiểu rõ, Cực Cảnh phân ra thành tứ phương thiên địa, đông nam tây bắc. Phía đông chính là khu vực có nhiều yêu thú nhất. Tương tự, bởi vì nơi này có nhiều yêu thú, cho nên tất nhiên có thể săn bắt được nhiều yêu thú chi linh nhất.