Yêu Cung

Chương 683: Sỉ nhục bên đường

Hồn Vương ở trên không trung nhìn tình cảnh này, gã không biết nên nói gì hơn. Hồn Giả được Linh Hồn Liệt Diễm thủ hộ? Vậy chẳng phải là vô địch rồi? Linh hồn của Hồn Giả là yếu ớt nhất, bây giờ có Linh Hồn Liệt Diễm mạnh nhất thiên hạ thủ hộ linh hồn, lại miễn dịch vật lý thương tổn, nếu Vệ Thi còn trưởng thành thì chính là vô địch.

Vô địch, không sai, nếu Vệ Thi có thể đạt đến tôn cấp thì gần như là vô địch, thậm chí còn vượt qua Âu Dương trước kia.

Nhưng khi Âu Dương ở tôn cấp đụng phải Chủ Dị tộc, hắn chỉ có thể liều mạng một phen, bởi vì đối diện cường giả như vậy dù muốn trốn cũng không thể thoát khỏi.

Nhưng nếu đạt đến tôn cấp rồi Vệ Thi cầm Thứ Kiêu cung ứng chiến Chủ Dị tộc, dù cho nàng không địch cũng có thể dễ dàng bỏ trốn. Linh hồn vô địch, lại không có thực thể, trạng thái như vậy khiến Vệ Thi cách vô địch chỉ có một bước.

- Hồn Giả rực cháy Linh Hồn Liệt Diễm, chuyện này từ xưa chưa từng có, không ngờ thánh khí lại chọn Vệ Thi làm chủ!

- Sao có thể như vậy? Nàng nên bị Linh Hồn Liệt Diễm đốt chết mới đúng, tại sao Linh Hồn Liệt Diễm không đốt cháy nàng?

- Linh Hồn Liệt Diễm đã thông linh, cung đã có thể ghi nhớ mọi thứ, trong lòng cung nhớ người này, vậy nên dù lửa có đốt cỡ nào cũng không thể tổn thương nàng một ly.

Vệ Thi nhẹ nhàng vuốt ve Thứ Kiêu cung trong tay, nàng suy nghĩ không phải vô địch gì, hiện tại ở trong lòng nàng chỉ có một điều, đó là Âu Dương có còn sống hay không?

Thứ Kiêu cung cùng Âu Dương đồng sinh cộng tử, nếu Thứ Kiêu cung đã quên tất cả thì có lẽ Vệ Thi sẽ tin Âu Dương đã chết. Nhưng từ mọi chuyện xảy ra hiện giờ thì thấy Thứ Kiêu cung vẫn còn nhớ Vệ Thi, rất thân thiết với nàng, phải chăng điều này có nghĩa là ngày nào đó Âu Dương sẽ trùng sinh?

- Thứ Kiêu cung, nếu có một ngày ngươi cảm ứng được hơi thở của chủ nhân thì dù xa ngàn dặm, vạn dặm cũng phải tìm hắn trở về!

Vệ Thi biết chuyến đi tây bắc này chắc là con đường tìm chủ của Thứ Kiêu cung, nhưng ngay cả Thứ Kiêu cung cũng không thể tìm ra Âu Dương, Vệ Thi suy nghĩ có nên đi tây bắc tìm.

Tuy nhiên, Thứ Kiêu cung đồng sinh cộng tử với Âu Dương đều không thể tìm ra chủ nhân thì Vệ Thi đi có ích lợi gì? So với tìm không mục đích thì chẳng bằng ở tại chỗ chờ, nếu Âu Dương không chết, mặc kệ con đường phái trước có gian khổ bao nhiêu một ngày nào đó hắn sẽ trở về!

Thứ Kiêu cung đi tây bắc chấn động thiên hạ, sau đó Thứ Kiêu cung trở về Vạn Tiên sơn nhận chủ Vệ Thi tạo nên một Hồn Giả tương lai sắp vô địch, chuyện này khiến nhiều tông phái có thù với Chúng Thần Điện phập phồng lo sợ.

Vốn Âu Dương và Chúng Thần Điện trở mặt khiến nhiều người vui sướng khi người gặp họa, nhưng hắn đột nhiên chết đi, bọn họ thất vọng rồi lại mong chờ Thứ Kiêu cung rời đi.

Thứ Kiêu cung không phụ lòng mong chờ của họ, bay hướng tây bắc, khiến cả đám vui mừng khôn xiết. Nhưng mừng như điên qua đi là thất vọng ê chề, Thứ Kiêu cung lại quay về Vạn Tiên sơn. Thứ Kiêu cung chết tiệt này không canh giữ bên linh cữu chủ nhân nữa mà chọn nhận chủ, điều này khiến họ không thể chấp nhận được.

Có người rất nghi ngờ nói: Nguồn truyện: Truyện FULL

- Không phải thánh khí đời này chỉ thờ phụng một chủ sao?

- Thánh khí vốn nên là trời sinh chủ theo một chủ, sau khi chủ nhân chết thánh khí hoặc cùng chủ nhân tan trong hư vô, hoặc vĩnh viễn canh giữ linh đường cho chủ nhân. Huyết sắc hỏa diễm từ thiên nam bay đi tây bắc rốt cuộc là vì sao? Không lẽ Âu Dương chưa từng chết?

Có người bắt đầu nghi ngờ Âu Dương không chết nếu không thì tại sao Thứ Kiêu cung bay hướng tây bắc?

- Không thể nào, nếu Âu Dương không chết thì Thứ Kiêu cung tuyệt đối sẽ không bỏ chủ mà đi. Thứ Kiêu cung vốn không có hồng phách, linh bên trong nó là hồn của Âu Dương. Nếu Âu Dương không chết thì tin tưởng dù trời sập đất nứt Thứ Kiêu cung cũng tuyệt đối sẽ không rời đi tây bắc, bây giờ nó đi theo Vệ Thi chắc không phải vì nhận chủ.

- Vậy thì tại sao?

- Chắc là giống ký thác. Có lẽ lúc còn sống Vệ Thi ở trong lòng Âu Dương rất đặc biệt, địa vị thậm chí vượt qua một nửa bằng hữu, nếu không thì Thứ Kiêu cung tuyệt đối không thể thân thiết cùng nàng như vậy.

Đủ các loại suy đoán đồn đãi nhốn nháo, dù là Âu Dương ở Bạc Vân trấn cũng nghe thấy hết.

Kéo lê chân trái, Âu Dương khó nhọc lảo đảo đi trên mặc đất. Thứ Kiêu cung di theo Vệ Thi, đeièu này Âu Dương không chút bất ngờ, nhưng hắn không hiểu là tại sao Thứ Kiêu cung không nhớ hắn, không cảm ứng được hắn kêu gọi.

Âu Dương nghĩ rằng:

- Mất đi hai hồn sáu vía thì ta đã không còn là ta sao?

- Không! Ta không thể cứ sa đọa như vậy! Ta phải nghĩ cách trở về Chúng Thần Điện, nếu tìm được Vệ Thi thì ta có thể nhờ vào thiên uy của Thứ Kiêu cung làm lại linh hồn!

Âu Dương biết Thứ Kiêu cung cùng hắn là đồng sinh, hiện tại Thứ Kiêu cung gần như đại thành, đã là thánh khí thật sự, cách tổ khí trong truyền thuyết chỉ có một bước.

Nhưng nghĩ đến dây Âu Dương nở nụ cười. Hắn làm sao đi Chúng Thần Điện? Từ tây bắc đến thiên nam, dù là Tiên Tôn một đường phá rách hư không bay đi cũng cần thời gian rất lâu. Bây giờ Âu Dương đã tàn phế, hắn làm sao đến chỗ đó được?

Nếu Âu Dương dùng hai chân đi thì sợ là hắn đi đến già cũng không có khả năng đi tới Chúng Thần Điện.

- Cút ra!

Một gã đàn ông vạm vỡ đá Âu Dương ngã xuống đất, chỉ vào hắn chửi đổng:

- Đồ chó què, không thấy tâm tình của lão tử không tốt sao? Muốn tìm chết?

Nhìn gã đàn ông này, nếu là lúc trước Âu Dương một chưởng đủ đập chết gã, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể cười cười rời đi.

Âu Dương từng bước một kéo lê thân hình mệt mỏi đi trên con đường quay về ổ chó của mình. Quần áo toàn thân Âu Dương rách rưới, không còn thần lực thủ hộ, Âu Dương mặt mày lem luốc, thoát trông như là ăn mày chính quy.

- Bốn phía tránh ra, loan giá Hàn Băng cung đến!

Bỗng phía xa vang lên một thanh âm, nguyên con đường ai nấy sợ hãi né tránh, rất sợ đụng chạm Hàn Băng cung đầu lĩnh tây bắc, sẽ bị đánh chết.

Âu Dương nhìn phía trước, con ngươi đỏ chợt lóe. Mặc dù mất hết lực lượng nhưng sự thật thì Âu Dương vẫn là Tu Phục Thần Sư, Thần Sư Chi Nhãn vẫn tồn tại, chẳng qua không còn thần lực, dù là Thần Sư Chi Nhãn cũng không có khả năng lại làm Thần Sư.

Một giọng nữ ở bên cạnh trào phúng Âu Dương:

- Đồ què này, không nghe nói mau cút đi sao? Ngươi muốn khiến Hàn Băng cung đại nhân đánh chết ngươi sao?

Âu Dương lê lết trốn sang bên cạnh, hiện tại hắn đã không là Âu Dương bễ nghễ thiên hạ, co lẽ hắn thật sự sẽ bị đánh chết.

Trong lúc Âu Dương tránh né thì phía một loan giá của Hàn Băng cung bềnh bồng giữa không trung nhanh chỏng bay hướng bên này, dẫn đầu là chín tọa kiệu mở đường, mấy trăm đệ tử bềnh bồng ở phía mở đường, ai nấy hếch mặt đi bên cạnh tọa kiệu.

Sau chín tọa kiệu là một loan giá, loan giá này to cỡ lầu các bình thường, trên dưới giống như thủy tinh băng giá tạc thành, cực kỳ hoa lệ tôn quý.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất