Giả Quỷ Vương duỗi tay ra ngắt một cánh hoa thả vào trong lòng bàn tay lẳng lặng nhìn.
- Ta có thể nhìn thấy suy nghĩ trong lòng ngươi. Ta cũng có thể đọc được sự ác độc trong lòng ngươi! Thế nào, có phải ngươi muốn giết ta không?
Nam hài vô cùng quật cường. Tuy nhiên hắn lại khồng hề tỏ ra sợ hãi. Dù sao hiện tại đang là ban ngày ban mặt. Cho dù Trần lão tài có lòng muốn giết người cũng không dám ra tay.
- Thằng nhóc nhà ngươi...
Trần lão tài bị tức không nhẹ. Hắn vừa mắng vừa tiếp tục dùng gậy trong tay đánh tiểu nam tử.
Âu Dương ở bên cạnh xem lại cảm thấy vui vẻ.
Âu Dương nhìn tiểu hài tử này. Phải nói rằng tiểu hài tử này đúng là may mắn trong may mắn. Trời sinh linh thể có thể có được một loại năng lực mà những người khác không có cách nào cảm nhận được. Nhưng phải nói rằng tiểu hài tử này may mắn tới mức không thể may mắn hơn được.
Hắn thật vất vả mới có cơ hội làm linh thể, nhưng lại đạt được một năng lực vô bổ đến cực điểm. Năng lực của tiểu năm tử này chỉ có một. đó chính là thuật đọc tâm. Cái này thậm chí còn không bằng linh thể của Âu Dương.
Thật ra linh thể của Âu Dương phát triển rất hạn chế. Nhưng trời sinh có hỏa diễm linh hồn, miễn dịch được tất cả huyễn thuật. Đây đã là một loại năng lực rất cực đoan. Đặc biệt là sau khi Âu Dương lấy lại chân thân, loại lực lượng này lại một lần trở lại trên người Âu Dương.
Lúc trước tứ phương trận vây chết Chiến Vương. Nếu như hiện tại Âu Dương gặp phải tuyệt đối là vô ích. Đừng nói tứ phương trận, cho dù là bát phương trận đối với Âu Dương có năng lực phá tan tất cả chẳng khác nào không tồn tại...
- Thằng nhóc con, ngươi còn ngoan cố sao? Được ta sẽ cắt đứt hai tay của ngươi, xem ngươi còn ngoan cố tới mức nào nữa!
Trần lão tài không ngừng dùng gậy đánh tiểu nam hài. Đám người đi ngang qua không hề có chút thương cảm nào. Từ ánh mắt bọn họ nhìn tiểu nam hài này, không khó nhận ra chuyện tiểu nam hài này ăn trộm không phải là một ngày hai ngày.
- Lại là thằng nhóc con này. Đánh chết cũng tốt!
Bỗng nhiên, một đại hán vạm vỡ ở bên cạnh mở miệng nói. Người không biết còn tưởng rằng hắn có thâm thù đại hận gì với tiểu nam hài này.
- Bạch Hoa, ngươi la hét cái gì? Nam tử lớn như vậy không ngờ lại là một người lưỡng tính! A ha ha ha ha...
Tiểu nam hài bỗng nhiên nói ra một câu khiến nam tử bị gọi là Bạch Hoa kia tức giận đến cực điểm.
- Ngươi mới lưỡng tính! Lão tử với ngươi mẹ sinh ngươi có phải cũng lưỡng tính hay không?
Bạch Hoa đá một cước vào bụng của tiểu nam hài. Một cước này thật sự đủ tàn nhẫn, trực tiếp đạp khiến tiểu nam hài miệng phun máu tươi. Rất rõ ràng một cước này đã thương tổn đến nội tạng!
- Dừng tay!
Âu Dương nhìn đến đây rốt cuộc không nhịn được mở miệng nói. Nếu như bỏ mặc tiểu hài tử này tiếp tục chịu đòn, rất có thể hắn sẽ bị đánh chết!
- Ai cho ngươi quản chuyện không đâu. Đây là do tiểu tạp chủng này tự tìm cái chết!
Trần lão tài nghe thấy Âu Dương nói vậy liền đứng dậy rống giận. Từ đầu đến cuối mắt Âu Dương không hề liếc mắt nhìn Trần lão một cái. Hắn chỉ nhìn tiểu nam hài. Nguồn: http://truyen360.com
Trần lão tài không nói dối. Trong mắt bé trai này thậm chí có một loại ánh sáng Hủy Diệt. Hắn dường như rất căm hặn đối với thế giới này. Dường như hắn muốn hủy diệt thế giới này. Nhưng hắn lại không có năng lực như thế. Hắn không có cách nào hủy diệt thế giới, không ngờ lại muốn hủy diệt mình.
- Lòng dạ thật ác độc! Rốt cuộc cái gì đã khiến tiểu hài tử này biến thành như vậy!
Cũng không biết tại sao, giờ phút này Âu Dương bất ngờ cảm giác mình nên giúp tiểu hài tử này một chút. Nhìn thấy hài tử này khổ sở không có nơi nương tựa, Âu Dương dường như nghĩ tới cảnh mình sinh sống khổ cực khi chưa tiến vào trường thể thao kia.
Lúc đó tuy rằng mình không cực đoan như tiểu hài tử này, nhưng mình đối với thế giới cũng đầy thù hận. Mình thù hận những kẻ giàu có, thù hận người có chức có quyền, thù hận tất cả những kẻ sống tốt hơn mình. Cuối cùng sau khi mình tiến vào trong trường thể thao, dần dần được cảm hóa cuối cùng mới không đi tới một bước hủy diệt kia.
- Cút!
Âu Dương từng bước đi tới sát bên cạnh người Trần lão tài. Một chữ cút từ trong miệng Âu Dương phun ra, không ngờ xen lẫn cả tiếng sấm nổ mạnh. Không ngờ mở miệng thốt ra một chữ, cũng khiến trời phải biến sắc.
Thấy cảnh tượng như vậy, Trần lão tài và tên Bạch Hoa kia vội vàng co đầu rụt cổ lại. Bọn họ ở trong thành này rất trâu bò, nhưng đụng tới Tu luyện giả bọn họ vẫn phải đàng hoàng cút!
- Đó là một tiểu quái vật. Trước mặt hắn bất kỳ ai cũng không có bí mật nào nữa. Trước đây cũng có người che chở cho hắn. Cuối cùng không hiểu tại sao đều mất tích. Nói không chừng là do tiểu súc sinh đã làm thịt những người đó!
Bạch Hoa nhìn Âu Dương dáng vẻ co rụt lại đầu sau đó ảo não lẩn vào trong đám người.
Âu Dương dùng một tay tóm lấy y phục của tiểu nam hài này, cứ như vậy một tay nhấc tiểu nam hài này đi về phía trước.
- Buông ta ra. Ta không cần người khác thương hại. Ta chỉ muốn chết. Ta là hài tử ác ma. Ta khắc phụ thân khắc mẫu thân. Tất cả những người tốt với ta đều bị ta khắc chết!
Tiểu nam hài giống như phát điên hét lớn. Tuy nhiên Âu Dương lại không buông hắn xuống.
Nói đùa, hài tử ác ma? Ác ma thì mình nhìn thấy nhiều rồi. Mình giết ác ma cũng rất nhiều. Cho dù tiểu hài tử này là hài tử ác ma cũng không dọa được Âu Dương.
- Ta không thương hại ngươi. Hơn nữa ta cũng không có nhiều lòng thương hại như vậy. Chỉ có điều ngươi có một linh thể. Ta không ngờ nhìn ngươi từng bước đi tới hủy diệt thôi.
Âu Dương dùng một tay nắm lấy tiểu hài tử ném vào giường lớn trong khách sạn. Nghĩ đến lúc này, khi hắn dẫn theo hài tử lúc tiến vào, ánh mắt tiểu nhị nhìn mình quái dị như vậy, Âu Dương biết hẳn là tiểu hài tử này rất nổi danh ở đây.
- Ha ha! Ngươi không cảm thấy ngươi quá vĩ đại sao? Ngươi muốn cứu ta? Nói cho ngươi biết, bất kỳ ai cũng không thể nào cứu được ta. Ta có thể nhìn thấy nội tâm dối trá của mỗi người các ngươi. Có người bề ngoài cực kỳ nhân nghĩa, nhưng sau lưng lại làm một vài chuyện nam trộm nữ kỹ. Có người luôn miệng nói mình là quân tử, nhưng sau lưng lại không bằng ngay cả một tiểu ác ma như ta! Ngươi thì sao? Nào, để ta xem sau lưng ngươi là chuyện buồn nôn gì!
Tiểu nam hài này dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Âu Dương. Tuy nhiên hắn vừa nhìn lập tức cảm thấy kinh hãi!
Không phải nói hắn nhìn thấy gì, mà bởi vì từ lúc hắn sinh ra đến bây giờ đây là lần đầu tiên hắn không có cách nào đọc được suy nghĩ trong lòng một người!
Hắn đương nhiên đọc không ra. Trước tiên không nói tới quan tâm chiến ý, chỉ nói tới thể chất của Âu Dương, tiểu hài tử này cũng không thể phá được. Sơ với khả năng miễn dịch tất cả tà thuật và huyễn thuật, thuật đọc tâm này tự nhiên cũng không có cách nào khiến Âu Dương trúng chiêu.
Hài tử này vẻ mặt cổ quái nhìn Âu Dương. Hắn giống như không thể tin được mình không có cách nào nhìn thấy bí mật của Âu Dương. Hai mắt của Âu Dương đối diện với hài tử này.