Thấy Tả Kiếm bị người mắng như chửi con cháu mà không nói nên lời, hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng mở cờ trong bụng. Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược bá đạo, thô bạo như vậy hèn chi nuôi ra Long Nha Phỉ Nhi tính cách lỗ mãng, thì ra là bắt chước Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược.
Vốn Tiêu Lãng kêu Long Nha Phỉ Nhi mời Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược đến giúp đỡ, không tngờ thế ụcc chuyển biến thành như vậy. Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược thật có gan, không e ngại gì Tả gia, há mồm ngậm miệng đòi giết Tả Kiếm, tỏ rõ lấy thế đè người. Thượng tướng quân Kinh Lệ là thượng tướng quân mà không khuyên nhủ?
Giờ phút này, trong lòng Tiêu Lãng cực kỳ căng thẳng, vì thảo đằng thần hồn màu tím còn nằm ở dưới đất. Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược, Thượng tướng quân Kinh Lệ đều là cường giả Chiến Hoàng cảnh, Thượng tướng quân Kinh Lệ đạt tới đỉnh Chiến Hoàng cảnh. Lỡ như Thượng tướng quân Kinh Lệ, Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược có năng lực cảm ứng cường đại cảm ứng được thảo đằng thần hồn màu tím, cho dù không bị lộ thảo đằng thì kỹ xảo vu thuật của Tiêu Lãng sẽ bị vạch trần.
May mà Thượng tướng quân Kinh Lệ, Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược không thèm nhìn Tiêu Lãng, đều nhìn chằm chằm vào Tả Kiếm, biểu tình không có vẻ gì nghi ngờ. Tiêu Lãng thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược đầy sát khí, Tả Kiếm và Chiến Vương cảnh của Tả gia tức xì khói, bọn họ cảm giác như tú tài gặp binh, có lý cũng không nói rõ được. Bản thân bọn họ có lý lại bị biến thành đuối lý.
Tả Kiếm nhìn Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược khí thế hùng hổ, mắt gã chớp lóe, đành cúi đầu nói:
- Long Nha tướng quân hiểu lầm, Tả Kiếm không định dạy dỗ Long Nha tiểu thư, cũng không dám, là ta đã lỗ mãng. Thật ra... Ta chỉ muốn dạy dỗ tên man di đã vũ nhục trêu đùa ta.
Tả Kiếm nói câu này có ý cúi đầu chịu lỗi với Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược. Tả Kiếm thật sự hết cách, nếu không thì hôm nay sẽ chụp mũ đánh giết Long Nha Phỉ Nhi, xem tư thế của Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược là không cho gã leo thang xuống.
Thượng tướng quân Kinh Lệ không mở miệng, lỡ như Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược thật sự muốn dạy Tả Kiếm một bài học trước mặt toàn quân, không nói tới giết gã, chắc chắn gã không còn mặt mũi nào, Tả gia cũng bị xấu hổ. Nguồn tại http://TruyệnFULL.com
Nhưng Tả Kiếm mới nói hết câu thì phát hiện mình lỡ mồm. Bởi vì Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược hừ lạnh.
Long Nha Phỉ Nhi tiếp lời:
- Tả Kiếm, ngươi không dám giết ta, xem ra là muốn giết Yêu Tà của ta? Thủ đoạn giỏi thật, không chiêu lãm thuộc hạ Yêu Tà của ta được thì thẹn quá thành giận, muốn giết người diệtk hẩu. Tả gia các ngươi chỉ có chút độ lượng thế sao?
Long Nha Phỉ Nhi nói năng bỗ bã làm Tả Kiếm, các đệ tử Tả gia thấy mặt nóng ran, lòng cực kỳ tức giận nhưng không phản bác được. Bởi vì chuyện hôm nay là do Tả Kiếm mở tiệc mời Tiêu Lãng mà ra, đúng là gã muốn chiêu lãm hắn.
Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược liếc Tiêu Lãng, lại nhìn Tả Kiếm, lạnh lùng cười:
- Hừ! Hừ! Tả gia thật là đời sau thua đời trước, làm thủ đoạn đê hèn như vậy không sợ người trong thiên hạ cười sao? Ta cảm thấy tiếc cho Tả quốc sư tại sao giáo dục ra đệ tử ngu xuẩn như vậy!
Mấy cái tát vang dội đánh vào mặt Tả Kiếm làm mặt gã đỏ rần, vặn vẹo, hai tay siết chặt nổi gân xanh, gã cố gắng kiềm chế tức giận trong lòng. Hôm nay chịu khuất nhục nhiều hơn hai mươi sáu năm qua, nhưng giờ Tả Kiếm chỉ có thể nhịn, không dám nói câu nào, buồn bực muốn chết.
Thượng tướng quân Kinh Lệ thấy tới đây là đủ, hờ hững liếc Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược.
Thượng tướng quân Kinh Lệ lên tiếng:
- Được rồi, vậy là đã làm rõ vụ việc, là hiểu lầm. Tả Kiếm không có ý giết Long Nha Phỉ Nhi, Long Nha tướng quân cho qua việc này đi. Long Nha Phỉ Nhi, Tả Kiếm đều có sai lầm, sau này bổn tướng quân điều tra rõ sẽ phạt nặng theo quân kỷ. Mọi người tán đi!
Thượng tướng quân Kinh Lệ là nhân vật số hai Trấn Bắc quân, không thể không nể mặt gã. Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược hừ lạnh, bay ra ngoài. Long Nha Phỉ Nhi hếch cằm ngước mặt dẫn theo Tiêu Lãng, Hồng Y Vệ nghênh ngang đi về, bỏ lại Tả Kiếm, mấy ngàn Kiếm Thần vệ vẻ mặt dữ tợn.
Tả Kiếm thấy Kiếm Thần vệ nhìn chằm chằm vào mình, tức giận quát:
- Còn đứng đó làm gì? Cút cho ta!
Tả Kiếm xoay người đi vào doanh trướng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một lát sau, trong doanh trướng phát ra tiếng nổ, hiển nhiên là Tả Kiếm tức giận đập nát đồ vật đắt giá trong doanh trướng.
….. …. …. …. …..
Long Nha Phỉ Nhi dẫn theo Tiêu Lãng, Hồng Y Vệ quay về chỗ cư trú, phát hiện Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược mang theo vài cường giả đứng chờ ở cửa.
Long Nha Phỉ Nhi kêu Hồng Y Vệ quay về doanh, Tiêu Lãng đang chuẩn bị chuồn đi thì Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược liếc mắt qua, ánh mắt lạnh băng. Người Tiêu Lãng lạnh lẽo, dường như ánh mắt đó nhìn thấu mọi bí mật trong lòng hắn.
Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược để lại một câu:
- Yêu Tà đúng không? Hãy phụ tá tiểu thư cho tốt, không lặp lại lần thứ hai!
Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược quay đầu cười dịu dàng với Long Nha Phỉ Nhi, cưng chiều vuốt đầu nàng, dẫn người rời đi.
Tiêu Lãng vội vàng khom người đáp, nhìn theo Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược đi xa, lòng bàn tay ướt mồ hôi. Trông như Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược không biết chuyện trùng hợp chạy tới, ngang ngược bá đạo trấn áp Tả Kiếm.
Tiêu Lãng còn tưởng Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược giống như Long Nha Phỉ Nhi, đều là người lỗ mãng. Tiêu Lãng không ngờ Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược biết hết.
Không lặp lại lần thứ hai!
Rõ ràng là Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược đang cảnh cáo Tiêu Lãng rằng gã biết mọi chuyện, đừng lợi dụng gã như đồ ngốc.
Đại nhân vật từ nhà nghèo bò lên quả nhiên không ai đơn giản. Nhưng hôm nay Tả Kiếm quang minh chính đại chiêu mộ Tiêu Lãng chọc giận Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược, gã biểu thị với mọi người rằng gã rất để ý Long Nha Phỉ Nhi, ai dám đụng vào nàng thì gã sẽ liều mạng.
Long Nha Phỉ Nhi không biết quanh co khúc khuỷu trong chuyện này, chỉ cảm giác hôm nay đè ép Tả Kiếm, tát gã mấy bạt tai rất sướng.
Long Nha Phỉ Nhi cười nói với nói:
- Đừng để ý phụ thân của ta, có bổn tiểu thư che chở ngươi thì phụ thân không dám làm gì ngươi. Phải rồi, Yêu Tà, hôm nay vu thuật của ngươi oách thật, dạy cho ta được không?
- Cái này...
Tiêu Lãng cười khổ lắc đầu, nói:
- Vu thuật là bí pháp của tộc ta, chỉ có thiếu tộc trưởng mới được học, phải có tinh khiết huyết của tộc ta. Cho nên đường ca Yêu Kê của ta không học được.
- A!
Long Nha Phỉ Nhi thất vọng kêu lên, sau đó hưng phấn nói:
- Ba ngày sau chúng ta sẽ vào Mê Huyễn sâm lâm, Yêu Tà, ngươi sử dụng vu thuật diệt hết đại quân Huyết Vương triều đi, vậy là bổn Thống lĩnh có thể trở thành Phiêu Kỵ tướng quân rồi! Ha ha ha ha ha ha! Đến khi đó ta có thể ngồi ngang hàng với phụ thân. Yên tâm, bổn Thống lĩnh sẽ không bạc đãi ngươi, nhất định phong ngươi làm Thiên tướng quân!
- Mạt tướng sẽ cố gắng...
Trán Tiêu Lãng nổi gân xanh, Long Nha Phỉ Nhi thật sự cho rằng hắn có vu thuật là vô địch thiên hạ.
Thành quả cái bẫy hôm nay vượt xa dự đoán của Tiêu Lãng.
Đến sáng ngày hôm sau, Long Nha Phỉ Nhi thu được bảy, tám thiệp mời, tất ca đều mời nàng đi nhưng khúc cuối điểm danh kêu Tiêu Lãng đi cùng.
Một phó Thống lĩnh không có tư cách tham gia yến hội của các công tử, tiểu thư, càng đừng nói tới là phó Thống lĩnh quân dự bị.
Điều này nói lên một vấn đề, cái tên Yêu Tà nổi danh. Các công tử, tiểu thư đều muốn quen biết thiếu tộc trưởng A Lý Sơn tộc có vu thuật thần kỳ.
Mỗi ngày Long Nha Phỉ Nhi nhận được nhiều thiệp mời, không biết có phải vì đêm qua nổi trội quá nên tâm tình rất tốt, hoặc là cảm thấy mang Tiêu Lãng theo sẽ hãnh diện. Tóm lại Long Nha Phỉ Nhi sai người báo tin là hắn mang Tiêu Lãng đi chuẩn bị, buổi tối sẽ cùng hắn tham gia yến hội của Vân Tử Sam.