Yêu Giả Vi Vương

Chương 547: Chém giết Thiên Đế

- Thánh uy Thiên Đế, cường giả Thiên Đế!

Tiêu Lãng nhớ tới lời Phá Hài đã từng nói. Sở dĩ cường giả Thiên Đế cường đại như vậy, có một nguyên nhân rất lớn là bọn họ có thánh uy Thiên Đế. Thánh uy này vừa ra không gian xung quanh đều sẽ bị đông cứng lại. Nếu không đạt được Thiên Đế Cảnh hoặc là không có thần thông đặc biệt, ngươi chỉ có thể trơ mắt chờ chết. Đây cũng là nguyên nhân phủ vực không có cường giả Thiên Đế không tính đại phủ.

- Xui xẻo như vậy sao?

Tiêu Lãng thầm mắng một tiếng. Thảo Đằng vừa cắn nuốt bản mệnh châu, toàn thân bốc lửa. Hắn không dám mạo muội thu Thảo Đằng vào trong cơ thể, cũng không dám bay vượt qua hư không. Không nghĩ tới lại vừa vặn gặp phải cường giả Thiên Đế. Giờ phút này chiến xa chí tôn không nhúc nhích được, thân thể hắn cũng không nhúc nhích được. Cho dù hắn muốn phát ra Vô Tình Kiếm khí cũng phát không ra...

- Xong, xong rồi!

Trong đầu nhanh chóng chuyển động, trong lòng hắn nóng như lửa đốt, nhưng không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn cường giả Thiên Đế kia chậm rãi bay về phía mình.

- Ha ha ha, chiến xa chí tôn? Thần binh chí tôn đều là của bản đế!

Thiên đế Mộ Bạch toàn thân mặc trường bào màu trắng, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên. Chỉ có điều hắn không dám bất cẩn mạo muội công kích. Bằng không, nếu để Tiêu Lãng lại chạy trốn, hắn sẽ bị Thiên Đế Lạc Diệp tát một cái chết luôn.

Thân thể hắn cao lớn sừng sững đứng ở phía trước chiến xa chí tôn, trầm ngâm nhìn ánh mắt đầy sợ hãi của Tiêu Lãng. Sau đó hắn lập tức có chủ ý, Một tay hắn chậm rãi ngưng tụ ra thiên lực màu ánh kim, biến ảo ra vài đạo tàn ảnh, bỗng nhiên đánh về phía vòng bảo hộ của chiến xa chí tôn!

Ầm!

Chiến xa chí tôn chấn động lập tức bị đánh bay ra ngoài. Vòng bảo hộ chận động kịch liệt một chút nhưng lại không vỡ. Mà vào thời khắc này, thánh uy Thiên Đế kia đột nhiên biến mất. Tiêu Lãng cũng phát hiện thân thể đột nhiên có thể cử động? Hắn mừng như điên lên, vội vàng thôi thúc Vô Tình Kiếm, định chém ra Vô Tình Kiếm Khí.

Vù!

Nhưng điều khiến Tiêu Lãng không thể dự đoán được chính là, một năng lượng hình sóng đột ngột xuyên qua vòng bảo hộ phóng xạ vào, bắn trúng thân thể hắn. Hắn phun mạnh ra một ngụm máu tươi, xương cốt toàn thân lập tức vỡ vụn. Cho dù hắn muốn động một đầu ngón tay cũng khó khăn, chứ đừng nói tới chuyện thôi thúc Vô Tình Kiếm.

- Thần thông thật là bá đạo! Vòng bảo hộ chiến xa chí tôn có lực phòng ngự mạnh như vậy, lại xuyên qua được, đánh trâu cách núi này đã khiến ta bị thương.

Tiêu Lãng hoàn toàn tuyệt vọng. Tuy rằng Thảo Đằng nhận được mệnh lệnh của mình, một đường đi theo mình, giờ phút này đang nhanh chóng bay về phía chiến xa bay. Nhưng bên ngoài thân thể Thảo Đằng vẫn bốc lên ngọn lửa mạnh cháy hừng hực như vậy, cho dù bay đến gần, hắn làm sao dám để Thảo Đằng trị liệu?

Hơn nữa tốc độ của Thiên Đế nhanh hơn Thảo Đằng. Chỉ cần công kích một lần nữa, vòng bảo hộ sẽ bị vỡ. Hắn cũng sẽ trở thành cá nằm trên đĩa mặc người xâu xé.

- Thảo Đằng, Thảo Đằng! Đúng rồi! Ngàn vạn phân thân Thảo Đằng, công kích tên Thiên Đế kia cho ta!

Tiêu Lãng nghĩ đến Thảo Đằng liền giật mình tỉnh lại. Giờ phút này thân thể của hắn bị phế bỏ, không thể phát ra Vô Tình Kiếm Khí, chỉ có thể ôm hy vọng duy nhất chính là Thảo Đằng!

Đương nhiên... Hắn cũng biết đây là hy vọng xa vời. Cường giả Thiên Đế cường đại đến mức nào? Tuy rằng giờ phút này, cường giả Thiên Đế này cũng không phóng thích vòng bảo hộ thiên lực, nhưng Thảo Đằng chỉ có chút năng lực cắn nuốt như vậy, sợ rằng tên Thiên Đế kia đứng cho nó cắn nuốt, chắc hẳn không thể cắn nuốt xong trong thời gian ngắn chứ? Thân thể cường giả Thiên Đế có thể tương đương với hung thú trăm vạn năm!

Vèo! Vèo!

Giờ phút này Thảo Đằng và Thiên đế Mộ Bạch đồng thời nhanh chóng bay về phía Tiêu Lãng. Thảo Đằng bay trước một chút, Thiên đế Mộ Bạch theo sát phía sau.

- Ha ha ha!

Thiên đế Mộ Bạch vừa bay nhanh, vừa cực kỳ vui sướng cười lớn. Mắt hắn tập trung vào Tiêu Lãng. Hắn biết rõ giờ phút này Tiêu Lãng bị thần thông của hắn chấn động đến mức xương cốt toàn thân gãy lìa từng khúc, ngay ả Vô Tình Kiếm Khí cũng không phát ra được.

Hắn ngại nhất chính là Vô Tình Kiếm Khí. Giờ phút này hắn tất nhiên mừng như điên. Dường như chiến xa chí tôn và Vô Tình Kiếm đã thuộc về hắn.

Vèo!

Tốc độ của hắn rất nhanh, thoáng cái đã đuổi kịp Thảo Đằng. Hắn không mấy để ý tới Thảo Đằng. Cho dù hắn đã từng nghe nói Thảo Đằng có thể cắn nuốt võ giả, nhưng trận chiến ở Dạ Nguyệt Thành, Thảo Đằng chỉ có thể cắn nuốt võ giả Chư Vương, nhưng ngay cả võ giả Nhân Hoàng cũng không thể gây thương tổn được.

Hơn nữa giờ phút này Thảo Đằng hoàn toàn không có khí tức của một thần hồn cường đại. Hắn làm sao có thể chú ý tới nó được?

Chỉ có điều... sau một khắc, đột nhiên xảy ra một sự thay đổi khác thường!

Thảo Đằng nhận được mệnh lệnh của Tiêu Lãng, đột nhiên nổ mạnh, hóa thành hơn hai mươi vạn phân thân, trong khoảnh khắc bao phủ lấy Thiên đế Mộ Bạch đang ở bên cạnh.

- Cái gì vậy?

- A? Đây là thần hồn gì vậy? Tại sao lại kinh khủng như vậy?

- A... Cứu mạng! Ta không muốn chết...

Giọng nói của Thiên đế Mộ Bạch vang lên trong vô số phân thân Thảo Đằng. Ban đầu, dường như không có chuyện gì xảy ra, nhưng về sau giọng nói của hắn lại trở nên vô cùng kinh sợ. Một câu cuối cùng rõ ràng đã hoàn toàn tuyệt vọng!

Mắt Tiêu Lãng trợn tròn, giống như đã biến thành mắt gà ngồi ở bên trong chiến xa, nhìn lên bầu trời. Trong mắt đầy vẻ không dám tin!

Một cường giả Thiên Đế... Lại bị Thảo Đằng thuấn sát!

Thảo Đằng và hắn là cùng một thể. Hắn có thể cảm ứng rõ ràng vừa nãy đã có chuyện gì xảy ra. Phân thân Thảo Đằng tách ra, bao phủ lấy Thiên đế Mộ Bạch vào trong. Sau đó những phân thân này đều bốc lên ngọn lửa mạnh cháy hừng hực bắt đầu thiêu đốt thân thể Thiên Đế này. Ngọn lửa này vô cùng bá đạo, thoáng một chút đã khiến da thịt toàn thân Thiên đế Mộ Bạch bị đốt cháy thành lửa hồng. Sau đó phân thân Thảo Đằng thu hỏa diễm, phóng thích ra một hàn khí. Thiên Đế này lại bị đóng băng. Cuối cùng ánh sáng xanh lục chớp hiện, trong nháy mắt thân thể Thiên đế Mộ Bạch bị cắn nuốt thành một bộ hài cốt...

Thân thể cường giả Thiên Đế cường đại như vậy, bị ngọn lửa vừa thiêu đốt, lại bị băng hàn khí đông cứng cuối cùng cắn nuốt trong nháy mắt chẳng khác gì một võ giả Chúng Sinh, Chư Vương!

- A a!

Tiêu Lãng hít vào một hơi khí lạnh. Tuy rằng hài cốt kia đã sắp rơi xuống, phân thân Thảo Đằng cũng đã bay trở về, nhưng hắn vẫn không thể tin được vào sự thực này.

Cường giả Thiên Đế!

Thiên Châu rộng lớn vô bờ, có bao nhiêu cường giả Thiên Đế? Chưa đầy một vạn!

Cường giả Thiên Đế đại biểu cho điều gì? Đại diện cho bá chủ tuyệt đối của một phủ vực! Bất kỳ một tên cường giả Thiên Đế nào cũng có thể dễ dàng công chiếm một phủ vực, trở thành thống trị tuyệt đối trong phủ vực kia.

Hiện tại hắn đã giết một Thiên Đế!

Một năm rưỡi trước, hắn đi tới Thiên Châu, trong mắt hắn đừng nói cường giả Thiên Đế, cho dù phủ chủ Phá Thiên phủ cũng là nhân vật lớn tuyệt đối cao cao tại thượng, chỉ có thể ngước lên ngưỡng mộ, không thể lại gần.

Hiện tại một Thiên Đế lại bị mình giết chết. Mặc dù là đánh lén, mặc dù do tên Thiên Đế kia bất cẩn không có mở ra vòng bảo hộ hồn lực, nhưng hắn vẫn bị doạ.

Băng hàn khí, lửa độc, phối hợp với năng lực cắn nuốt của Thảo Đằng lại có lực công kích lại kinh khủng như vậy sao?

Linh hồn Tiêu Lãng cũng đang run rẩy. Tuy rằng hắn không biết Thảo Đằng đã biến đổi thế nào, không biết vì saoa bản mệnh châu kia lại bá đạo như vậy, nhưng hắn biết hắn đã gặp được một chuyện tốt, chuyện rất tốt!

- Ha ha...

Hắn muốn cất tiếng cười to, nhưng động tới vết thương, vội vàng giật mình tỉnh lại, cũng không suy nghĩ nữa, lập tức giao lưu với Thảo Đằng. Rất nhanh hắn đã nhận được đáp án mình mong muốn.

Thảo Đằng truyền tin tức tới. Có rất nhiều chỗ bản thân Thảo Đằng cũng không rõ ràng, nhưng Thảo Đằng nói rõ, cắn nuốt băng long khiến nó có băng hàn khí, cắn nuốt bản mệnh châu kia khiến nó có lửa độc, lại thêm năng lực cắn nuốt, nó mới dễ dàng giết chết Thiên Đế kia. Ngoài ra, nó có thể tùy tiện thu liễm và phóng thích băng hàn khí và lửa độc.

Tiêu Lãng lập tức bảo Thảo Đằng thu hồi băng hàn khí và lửa độc, nhanh chóng trị liệu cho hắn. Không đợi thân thể hoàn toàn khôi phục, thân thể hắn đã bắn mạnh ra thu hồi chiến xa chí tôn, phóng về phía Thiên Đế kia.

Vừa lấy được Tu Di Giới trên xương ngón tay của hắn, Tiêu Lãng liền lấy tốc độ nhanh nhất xé rách không gian, bay vượt qua hư không rời đi.

Hắn không biết Thiên Đế này thuộc về thế lực nào, nhưng hắn biết Thiên Đế Chí Tôn này vừa chết, một khi chuyện này truyền ra ngoài, phía đông nam Thiên Châu thậm chí toàn bộ Thiên Châu cũng sẽ chấn động. Tất nhiên cũng sẽ có càng nhiều cường giả Thiên Đế mạnh hơn đến đuổi giết hắn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất