Chương 41: Như Vậy Cũng Tốt
Chủ nhóm Lương ca đã thêm Tô Bạch làm bạn, Tô Bạch đồng ý, sau đó hai người trao đổi thông tin liên lạc.
Sau đó, Lương ca đem tài khoản và mật khẩu du học sinh đưa cho Tô Bạch, Tô Bạch chờ server Mỹ cài đặt xong xuôi, ngay lập tức nhập tài khoản và đăng nhập vào.
Về cơ bản, những du học sinh tìm người cày thuê, bình thường đều là con nhà giàu trong nước. Vì thế mà Tô Bạch không mấy ngạc nhiên khi nhìn thấy nhiều skin trong game.
Cho dù là ở trong nước hay ở nước ngoài, trên thực tế không bao giờ thiếu những người chi mạnh tay cho game.
Những thế hệ sau Tô Bạch rất thích game này, vì rút Lee Sin Cổ Điển mà có rất nhiều người phải bỏ ra mấy vạn tệ.
Trang bị mùa 2 khi khởi đầu trận đấu về cơ bản đều là giáp lụa hoặc là giầy thường, vì vào thời điểm này, kiếm Doran có giá 475 đồng, cầm kiếm Doran ra ngoài thì không thể mua được bình thuốc.
Chỉ là khi Tô Bạch chơi qua nhiều phiên bản khác nhau, phát hiện ra được một điều, đối với ADC, kiếm Doran là trang bị khởi đầu tốt nhất.
Tô Bạch rất giỏi về áp chế đường, giờ cộng thêm kiếm Doran nữa, hắn có thể chỉ mất vài phút là trực tiếp kiếm được mạng đầu tiên.
Tuy Server Mỹ Open Beta sớm hơn server trong nước mấy năm, nhưng vào lúc này nó cũng đã rất tốt rồi.
Con số 1700 điểm đã gần như tương đương với rank vàng 1 vàng 2 rồi. Tô Bạch dùng AD Graves đang là tướng mạnh nhất trong phiên bản đánh thắng liên tiếp vài trận, chỉ cần khoảng 20 phút là kết thúc một ván.
Tới 12 giờ, Tô Bạch mới đem hộp mì xào hắn chuẩn bị trước đó ăn hết, còn một hộp khác thì lúc hắn vào quán net đã đặt sẵn tại quầy Đường Vĩ.
Tô Bạch liếc nhìn thời gian, kế hoạch ban đầu là chơi đến 12h thì nghỉ, nhưng bởi vì đây là chủ nhật, hơn 9h hắn mới ngủ dậy nên hắn không có cảm thấy buồn ngủ bao nhiêu.
Thế là Tô Bạch cầm bình nước tại quầy, tiếp tục chơi thêm một giờ.
Tô Bạch trở lại ngồi trước máy vi tính, bấm vào bảng xếp hạng, sau đó nghe bài nhạc trong quán net.
Quán net có phục vụ ca nhạc, bất kỳ người chơi nào ngồi trong quán nét đều có thể sử dụng thẻ tích điểm của mình để đặt bài hát.
Tô Bạch cảm thấy rất quen thuộc với bài hát được phát trong quán nét, hơn nữa còn có chút hoài niệm.
Bài hát này tên là RolyPoly, là ca khúc của nhóm nhạc nữ Hàn Quốc T-ara.
Vào năm 2014. lúc Tô Bạch đánh rank, việc hắn thích nhất là nghe trực tiếp những ca khúc của T-ara trong phòng Master Qi trên Douyu.
Vào thời điểm đó, nền tảng Douyu mới được ra mắt, Master Qi là người đầu tiên phát trực tiếp MV và vũ đạo của nhóm T-ara trong những ngày đầu. Khi đó Douyu còn chưa có thẻ tên lửa mà chỉ có viên cá từ fans và Master Qi là người nhận viên cá nhiều nhất.
Khoảng thời gian sau, Tô Bạch rãnh rỗi đến phát chán liền bấm vào phòng Master Qi, phát hiện phòng của hắn vẫn phát trực tiếp nhạc của T-ara nhưng độ hot không còn như xưa.
Một streamer có triệu người theo dõi, nhưng qua vài phút mới có một người vào, từ lâu đã không còn rầm rộ như năm đó.
Năm nay là năm 2012. vào năm 2011 T-ara nhờ ca khúc RolyPoly giành được nhiều giải thưởng ở Hàn Quốc, hiện tại T-ara là nhóm nhạc hot nhất tại thời điểm này ở Hàn Quốc. Đặc biệt là vào nửa đầu năm 2012. T-ara rất có thể vượt qua Girls' Generation và trở thành nhóm nhạc nữ hay nhất ở Hàn Quốc, nhưng cũng vào tháng 7 năm nay, T-ara gặp phải scandal, từ đây độ nổi tiếng ở Hàn Quốc bắt đầu xuống dốc không phanh, dân mạng Hàn Quốc bắt đầu công kích trắng trợn.
Nhưng T-ara nhờ vào những ca khúc được phát hành lúc trước, thêm vào đó những người trong giới thể thao điện tử chống lại Hàn Quốc, T-ara trở thành nhóm nhạc thể thao hiếm hoi, chi là không còn nổi tiếng ở Hàn mà nổi tiếng mạnh mẽ ở Trung Quốc. Vì thế, T-ara ở Trung Quốc còn có danh hiệu là nhóm nhạc nữ Esports, trong đó có rất nhiều ca khúc kinh điển được phát trong game.
Cuối năm 2015. lúc Tô Bạch đánh cup Demacia, các cô ấy chính thức được mời hát vài ca khúc trên sân khấu.
Tô Bạch suy nghĩ một chút, sau khi bài hát kết thúc, quán net tiếp tục phát bài NO9 đã được đặt trước. Bài hát này bị rất nhiều người eSports xem là bài hát chiến đấu.
Chỉ là Tô Bạch về sau mới phát hiện, đầu năm 2012. bài hát này có vẻ như vẫn còn chưa phát hành.
Tiếp theo Tô Bạch tiếp tục tìm bài Lover—Dover, phát hiện cũng không có.
Mãi đến tận cuối cùng, Tô Bạch mới tìm ra bài CryCry và đưa nó lên trên danh sách nhạc, bắt đầu phát bài hát.
Tô Bạch híp mắt nghe bài hát này, phảng phất như đang trở lại căn phòng huấn luyện cũ nát trong kiếp trước, trở về quãng thời gian hắn theo đuổi ước mơ kiếp trước.
Chỉ là kiếp trước, Tô Bạch vẫn luôn theo đuổi ước mơ, nhưng quay đầu lại thì phát hiện ước mơ này không còn là ước mơ kia, lúc hắn rời khỏi Qua Thành thì ước mơ này của hắn đã kết thúc rồi.
Sau khi bài hát kết thúc, Tô Bạch mở mắt ra, hắn cười tự giễu, nói:
- Tạm biệt, kiếp trước.
Tiếp theo, Tô Bạch lại đánh rank thêm hai trận, mãi đến 1h sáng, Tô Bạch mới tắt máy rời đi.
Đêm rét có hơi lạnh, Tô Bạch chạy về phía trước vài bước, sau đó tìm một khách sạn.
Hắn đặt một phòng có máy sưởi và máy nước nóng, Tô Bạch trả tiền và đi vào phòng, hắn tắm nước nóng thoải mái, rồi trực tiếp nằm trên giường nghỉ ngơi.
Nếu không phải máy tính trong phòng nhiều năm chưa được nâng cấp, không thể so được với Đường Vĩ thì Tô Bạch cũng không cần phải đi đến quán net, chỉ cần có máy tính trong phòng là được.
Chỉ tiếc, máy tính trong khách sạn đánh server trong nước vẫn được, nhưng đánh server Mỹ thì khác, độ trễ nhất định rất cao.
Năm nay lên cao trung, nhất định phải thuê nhà bên ngoài mới được, nếu không thì sẽ có quá nhiều chuyện không thể làm được.
Ai, nếu như cấp 3 có thể lừa Khương Hàn Tô sống cùng với hắn thì quá tốt rồi
Đó mới là thật sự hồng tụ thiêm hương dạ độc thư*, cái gọi là tháng ngày thần tiên cũng chỉ có thế. (Hồng tụ thiêm hương dạ độc thư: Ý nói đêm tối khi thư sinh đọc sách, có cô gái xinh đẹp trẻ tuổi ở bên châm hương, hương khói bám vào tay áo. )
Chỉ có điều, muốn đạt được một bước này, cơ bản chỉ là tưởng tượng mà thôi.
Nhưng dù là tưởng tượng, nó cũng là một chuyện đẹp, vì vậy mà Tô Bạch cứ suy nghĩ miên man rồi dần dần ngủ thiếp đi. . . .
Năm giờ sáng, khuôn viên trường Dục Hoa.
Khương Hàn Tô cầm khăn quàng cổ màu trắng trong tay, khí trời rất lạnh, nhưng cô ấy không có choàng khăn quàng cổ lên.
Khương Hàn Tô bước xuống lầu ký túc xá nữ, nhìn tuyết trắng xóa phía trước, cô ấy chà chà bàn chân nhỏ, sau đó cắn răng chạy tới lầu học.
Sau khi chạy tới lầu học, trên mặt Khương Hàn Tô mới lộ ra nụ cười.
Nhưng cô ấy hình như nghĩ đến cái gì đó, lập tức che đi nụ cười của mình, sau đó lén lút nhìn bốn phía xung quanh.
Thật là may, cô ấy không phát hiện có người xung quanh, liền vỗ vỗ bộ ngực của mình, thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ từng nói, không thể cho loại người này nhìn thấy nụ cười, bằng không hắn sẽ tạo ra nhiều - chuyện xấu- hơn.
Khương Hàn Tô cảm thấy câu nói này rất có đạo lý nên khi ở trước mặt hắn phải luôn tỏ ra lạnh nhạt, tuyệt đối không thể dễ dàng bật cười.
Cô ấy lên lầu đi vào phòng học, sau đó mở đèn bắt đầu cầm sách ngữ văn học thuộc cổ văn phía sau quyển sách.
Sau hai mươi phút, cô dụi dụi đôi mắt, sau đó nhìn thoáng qua cửa sau.
Vẫn chưa có người nào đến, lúc này bên trong phòng học cũng chỉ có một mình cô ấy.
Cô ấy mím môi, xoay người về tiếp tục học thuộc lòng.
Khi khoảng thời gian tự học vào sáng sớm kết thúc, Khương Hàn Tô khép lại quyển sách, sau đó nhìn về tám chữ trên bảng đen.
Tô Bạch, đây là điều cậu muốn ư, học tập chăm chỉ và tiến bộ từng ngày ư?
Thì ra, cậu bỏ cuộc nhanh như vậy!
Vậy cũng tốt.
Khương Hàn Tô cười tự giễu.
Đây là những gì cô ấy mong đợi!