Chương 42: Chỉ Có Vật Lý Là Không Được
Lúc Tô Bạch tỉnh lại đã là bảy giờ bốn mươi phút sáng rồi.
Hắn vội vàng súc miệng, bỏ luôn bữa sáng, chạy nhanh tới trường học.
May mắn là đoạn đường từ quảng trường Thời Đại đến Dục Hoa không tính quá xa, Tô Bạch chạy một hơi đến phòng học thì vẫn còn vài phút nữa mới bắt đầu giờ học chính thức là tám giờ.
Nhưng Tô Bạch vừa đi vào phòng học, liền bị chủ nhiệm lớp gọi lại trên hành lang.
- Vì sao đến trễ như vậy? - Đoàn Đông Phương cau mày hỏi.
- Do em ngủ say nên đến trễ. - Tô Bạch nói.
- Nếu như em thật sự biết hối cải, muốn sử dụng khoảng thời gian mấy tháng tiếp theo thi đậu vào trường cấp 3 trọng điểm, em phải đến trường trước bảy giờ hai mươi phút để tự học. Thậm chí phải đến sớm hơn nữa và phải lập kế hoạch cho một ngày vào mỗi buổi sáng. Sáng sớm mới là khoảng thời gian đầu óc tỉnh táo nhất. - Đoàn Đông Phương nói.
- Dạ thầy, em biết rồi, sau này em sẽ không đến trễ nữa. - Tô Bạch chắc chắn nói.
- Vào đi. - Tô Bạch có thể biết hối cải, điều này xem như là rất tốt rồi, Đoàn Đông Phương không muốn tạo quá nhiều áp lực cho hắn.
- Đúng rồi, ngày hôm nay là thứ hai, sẽ có người từ trường tới kiểm tra báo bảng hàng tuần của chúng ta vào tối hôm nay. Hiện tại em là lớp trưởng, hãy cùng bàn bạc với Khương Hàn Tô đi. - Đoàn Đông Phương nói.
Tô Bạch rất muốn nói, đậu xanh, lúc em không phải là lớp trưởng, em vẫn thường xuyên làm báo bảng mà!
Bởi vì nét chữ của Tô Bạch rất đẹp, trước đây, mỗi lần vẽ tranh trên báo bảng xong đều sẽ để Tô Bạch viết chữ.
Bức tranh sẽ do Khương Hàn Tô vẽ, nhưng cô ấy vẽ rất ít, đôi khi để tiết kiệm nguyên liệu, cô ấy trực tiếp dùng phấn màu vẽ một cái khung lên trên, sau đó để Tô Bạch viết chữ vào bên trong.
Có những lúc cô ấy thậm chí còn không làm, giao tất cả cho lớp trưởng Cao Viễn đi làm. Mà một mình Cao Viễn làm không được, cũng chỉ có thể đi nhờ Tô Bạch, nhờ Tô Bạch không được thì tới văn phòng tìm chủ nhiệm lớp. Sau đó chủ nhiệm lớp sẽ gọi Tô Bạch vào văn phòng, lấy lý do vì em quá rảnh rỗi, đem nhiệm vụ báo bảng giao cho hắn.
Vì thế, đến cuối cùng toàn bộ báo bảng vẫn phải do Tô Bạch đi làm.
Cũng bởi vì khi Tô Bạch còn học cấp 2 rất thích viết chữ trên bảng đen, cũng thích người khác thưởng thức nét chữ của hắn, cho nên trong lòng hắn cũng không có phản đối bao nhiêu. Bằng không Tô Bạch đã sớm tìm cơ hội đánh cái tên Cao Viễn này một trận rồi.
Báo bảng cũng được chấm điểm, mỗi lớp đều phải chuẩn bị trước buổi tự học tối thứ hai. Sau đó, trường học sẽ phải người tới kiểm tra vào buổi tối. Bọn họ sẽ căn cứ vào nội dung và sự gọn gàng của báo bảng để tiến hành chấm điểm. Lớp xếp hạng nhất sẽ được trường học thông báo biểu dương, đương nhiên, xếp hạng chót tự nhiên cũng sẽ thông báo phê bình.
Mà báo bảng của lớp bọn họ, nhờ vào nét chữ đẹp của Tô Bạch, cho nên điểm sẽ không quá kém.
Và cũng bởi vì chỉ có chữ mà không có tranh vẽ, thiếu đi phong cảnh tô điểm nên điểm không quá cao. Vì thế báo bảng của lớp bọn họ luôn xếp vị trí không cao không thấp.
Thêm nữa, chủ nhiệm lớp chỉ bắt bọn họ học, đối với việc chấm điểm báo bảng cũng không quá mức coi trọng. Chỉ cần không xếp chót, không bị trường học điểm danh phê bình là được.
- Tiết đầu là môn gì? - Tô Bạch ngồi xuống hỏi.
- Vật lý, là môn của Diệt Tuyệt Sư Thái Thẩm Thu. - Hứa Lâm nói.
Thẩm Thu, nữ, giáo viên dạy vật lý lớp bọn họ, là người nghiêm khắc cứng nhắc, ra tay vô cùng ác độc.
Nếu như nói học sinh lớp bọn họ sợ Hàn Thành là vì Hàn Thành phạt vở, vậy thì cả lớp sợ Thẩm Thu là vì sợ bà ấy đánh lên người.
Sự nghiêm khắc của Thẩm Thu nổi tiếng khắp Dục Hoa. Không cần biết là nam nữ, là học sinh tốt hay là học sinh xấu, chỉ cần phạm lỗi, lòng bàn tay chắc chắn sẽ bị sưng lên.
Vì lẽ đó, trong giờ học của bà ấy, dù là người có thành tích kém hay thành tích tốt, không cần biết mọi người có nghe hiểu hay không, cũng phải thành thành thật thật chăm chú nghe giảng bài.
Bà ấy rất khác với các giáo viên khác, nếu bạn có thành tích kém nhưng không cố gắng học hành thì bà ấy sẽ mặc kệ, chỉ cần đi học không lắng nghe, bà ấy không cần biết là học sinh tốt hay là học sinh xấu, đều sẽ khiến cho lòng bàn tay của bạn nở hoa.
Vì lý do Tô Bạch bị Thẩm Thu đánh không ít lần vào cấp 2 nên hắn không có ấn tượng quá tốt đối với bà ấy.
Đương nhiên, trong này cũng có nguyên nhân của nó, vì Thẩm Thu hung thần ác sát rất giống với Diệt Tuyệt Sư Thái trong bộ phim truyền hình. Diệt Tuyệt Sư Thái này không phải là phiên bản của Trần Ngọc Kỳ đời sau, mà là phiên bản của Cao Viên Viên.
Xét cho cùng đều là người tầm thường, khó tránh khỏi nhìn mặt mà bắt hình dong. Thẩm Thu lúc đó là giáo viên nữ duy nhất trong lớp bọn họ, mà dưới sự ảnh hưởng của một ít truyện đô thị online lúc đó, ai không muốn giáo viên của mình là người xinh đẹp.
Nhưng cũng nhờ vào sự nghiêm khắc của Thẩm Thu, thành tích môn vật lý của lớp bọn họ đúng là vẫn luôn xếp hạng nhất.
Sau đó Tô Bạch nghe Hứa Lâm nói rằng sau khi bọn họ đến khu trường mới thì đổi giáo viên vật lý mới, cũng là nữ, so với Thẩm Thu thì xinh hơn, chỉ là tính cách mềm mỏng hơn, không thể nào quản lý học sinh trong lớp được. Từ đó mà thành tích môn vật lý của lớp bọn họ từ thứ nhất trực tiếp trượt xuống hạng hai mươi mấy.
Vậy mới thấy, giáo viên nghiêm khắc vẫn có điểm tốt, nếu không quản lý được học sinh thì sao nói đến chuyện dạy học để học sinh tiếp thu được đây.
Mặc dù phương thức dạy học của Lý Tân rất mới mẻ và độc đáo, nhưng thật ra trong giờ học vô cùng nghiêm khắc, đánh học sinh chưa bao giờ chùn tay.
Tô Bạch đang suy nghĩ gì đó thì chuông vào học vang lên, Thẩm Thu từ ngoài phòng học đi vào.
Không đợi Khương Hàn Tô gọi, Thẩm Thu liền trực tiếp mở miệng:
- Cả lớp!
- Chào cô! - Toàn bộ học sinh đứng lên.
Thẩm Thu xua tay, để học sinh ngồi xuống, sau đó nói:
- Lý Ảnh, thứ sáu tuần trước cô phát bài thi, sao đến bây giờ còn chưa thu bài?
Người đại diện môn vật lý là Lý Ảnh đứng lên nói:
- Thưa cô, có hơn một nửa bạn học trong lớp chưa làm xong nên em không thu bài.
- Thứ sáu tuần trước cô nói với em như thế nào? Trước khi bắt đầu tiết học trong tuần này thì phải thu toàn bộ và đặt ở văn phòng của cô, em không cần biết bọn họ làm xong hay chưa? Cứ thu hết toàn bộ dù có tên hay không có tên? Bọn họ không viết xong thì để cô xử lý, liên quan gì đến em, duỗi tay em ra. - Thẩm Thu nói.
Lý Ảnh đưa tay ra, sau đó Thẩm Thu cầm lấy thước đo, đánh xuống từng phát.
Cả lớp im lặng, tất cả mọi người bao gồm cả Tô Bạch đều cảm giác tê tê cả da đầu.
Một thước đánh xuống, không hề nhẹ!
May mà Khương Hàn Tô không phải là người đại diện môn vật lý, nếu không thì tay nhỏ của cô ấy khó tránh khỏi phải sưng lên bởi người không thể nào đắc tội.
Nếu chuyện đó xảy ra, Tô Bạch sẽ không thể chống đối Thẩm Thu được.
Sau khi sống lại, ngoại trừ Hàn Thành ra, Tô Bạch rất cảm những giáo viên khác, sẽ không giống như kiếp trước nữa, động một tí là chống đối với bọn họ.
Sau khi trừng phạt xong Lý Ảnh, Thẩm Thu chuyển ánh mắt hướng về bọn họ, lạnh lùng nói:
- Cô không quan tâm các giáo viên khác giao bao nhiêu bài tập trong kỳ nghỉ, cô chỉ muốn biết vì sao cô giao bài tập cho các em vậy mà còn có nhiều người đến bây giờ vẫn chưa làm xong? Môn tiếng Anh, toán học bắt buộc thi, còn môn vật lý của cô thì không cần phải thi sao?
- Cô dạy ban 10, mỗi tháng đều sẽ nghỉ một tuần lễ để ôn thi môn vật lý. Các em ban 12 chủ nhật hàng tuần đều phải dành nhiều thời gian cho các môn thi tiếng anh và toán học, cô chỉ giao bài tập cho các em về nhà làm mà còn làm không xong. Các em thích môn tiếng Anh và toán học như thế, vậy hôm nay lớp chúng ta không cần phải nghe giảng bài. Những ai chưa làm xong bài thi thì ra hành lang đứng hết cho tôi. - Thẩm Thu lạnh lùng nói.
Ào ào ào ào, hơn bốn mươi người trong lớp cầm sách vật lý đi ra bên ngoài hành lang.
- Cậu viết xong rồi? - Nhìn Hứa Lâm và rất nhiều người xung quanh không có động tĩnh, Tô Bạch kinh ngạc hỏi.
Hầu như những học sinh có thành tích tốt trong lớp này đều chưa viết xong, còn hai hàng sau cùng lại có nhiều người viết xong đến như vậy?
- Bạch ca, những bài tập khác có thể không làm, còn môn vật lý phải làm, lúc trước anh từng nói như vậy mà, sao bây giờ quên rồi? Trong thời gian tự học, chúng ta đã hoàn thành xong. - Hứa Lâm dương dương tự đắc nói.
Tô Bạch:
- . . .
Hắn còn có thể nói cái gì, chỉ có thể yên lặng cầm lấy sách vật lý đi ra bên ngoài hóng mát.
-
Góc chia sẻ: Hiện tại mình đang trong khoảng thời gian thực tập, vì thế nên mình không có nhiều thời gian để làm truyện. Bên cạnh đó, mình cũng đang thực hiện bộ truyện tranh "Lâm Uyên Hành", các bạn có thể tìm thấy nó ở bên Blogtruyen, hy vọng các bạn sẽ ghé qua đọc ủng hộ mình! Thân ái!