Chương 169: Chúng ta phải xử lý nơi này sạch sẽ
Căn phòng bếp lộn xộn.
Đây đều do tà vật cá chình phá hoại mà thành.
Ông già Trương nhìn thấy đủ loại cá bên trong bể cá, kinh ngạc hô lên: "Cháu xem cá bên trong, dáng vẻ giống nó như đúc, hai chữ này ông biết, cá chình."
Lâm Phàm nhìn lại.
Cá chình bên trong bể cá đang thảnh thơi bơi lội.
Hoàn toàn không bị tà vật cá chình ảnh hưởng, hoàn toàn không biết khi nãy trong số chúng có một vị đại ca muốn làm chết loài người, hiện giờ bị kéo đến phòng bếp, sắp nhận lấy kết cục giống như chúng nó.
Lâm Phàm cân nhắc cơ thể của tà vật cá chình, nói: "Dựa theo suy đoán của cháu, nó nhất định là biến dị, giáo sư Tinh Không từng nói, giống đột biến gien sẽ xảy ra biến hóa, tuy rằng không biết cái gì là đột biến gien, nhưng khẳng định chính là cái dạng này."
"Cháu thật thông minh." Ông già Trương khen ngợi.
Lâm Phàm cười nói: "Cũng tạm thôi."
Hình thể của tà vật cá chình quá dài, cái thớt gỗ khẳng định không đủ, cũng may bàn làm việc bằng inox đủ dài, hoàn hảo phù hợp với chiều dài của cá chình.
Lúc này tà vật cá chình đã biết nó sắp gặp phải điều gì.
Thúc thủ chịu trói không phải phong cách của nó, khẳng định phải giãy dụa phản kháng. Ngay khi nó vặn vẹo thân hình, đôi tay kia mạnh mẽ nắm lấy cơ thể của nó, đặt nó lên cái bàn dài inox.
Giống như một cô gái bị người ta khóa chặt hai tay vậy.
Ánh mắt sợ hãi mà lại có chút chờ mong... Anh muốn làm gì?
Muốn làm.
"Ông Trương, cầm lấy dao thái chặt nó thành hai, đợi lát nữa cháu sẽ làm món ngon." Lâm Phàm nói.
"Ông tới đây." Ông già Trương tìm thấy dao chặt, nhìn thấy cá chình to như vậy, ông cũng rất kích động rồi.
Tà vật cá chình sao có thể thúc thủ chịu trói như vậy, phóng thích hồ quang điện, phòng bếp lộn xộn xuất hiện dòng điện.
Ông già Trương cầm dao chặt trong tay nhắm ngay cơ thể của tà vật cá chình, muốn chặt một dao, chỉ là hồ quang điện rất lợi hại, ngẫu nhiên bao phủ đến trên con dao, khiến ông già Trương tê liệt run rẩy thân người.
"Ông không tới được, tê quá."
Ông nghĩ Lâm Phàm đã giao cho mình nhiệm vụ quan trọng như vậy, sao lại làm không tốt được chứ, chỉ là thật sự tê quá, hai tay của ông tê đến mức sắp không có cảm giác rồi.
Lâm Phàm nhìn thấy cho dù bị anh chặn mà cá chình vẫn có thể phóng ra hồ quang điện, anh lập tức nghĩ cách, rốt cuộc nên làm như thế nào đây.
Trước đó anh có lòng trân trọng nhân tài, muốn nuôi con cá chình này bên người, có thể ngày ngày dùng điện tu luyện.
Chỉ là nhìn thấy ánh mắt khổ sở kia của tà vật gà trống, anh từ bỏ.
Mỗi buổi sáng gà mái đều sẽ đẻ cho bọn họ hai quả trứng gà, rất vất vả, làm sao có thể vứt bỏ đối phương, huống chi dòng điện của cá chình cũng không lợi hại, vẫn nên ăn luôn thì tốt hơn.
Dù sao ông già Trương đã đói bụng rồi.
Mà anh cũng có chút đói rồi.
Bỗng nhiên.
Linh quang chợt lóe, xuất hiện biện pháp.
Lâm Phàm ngửa đầu, tiếp sau đó một tiếng binh vang lên, cái trán nện lên người tà vật cá chình, crắc một tiếng, cái bàn chấn động, bốn chân bàn bên dưới bị nghiền nát, có lẽ do lực lượng quá lớn, phòng bếp hình như hơi có chút chấn động.
Hai mắt tà vật cá chình trừng lớn tròn xoe, há miệng, ở trong thân thể như có thứ gì đó sắp bị tuôn ra ngoài.
Mẹ nó!
Thật độc.
Tà vật cá chình: gà trống, cứu ta.
Tà vật gà trống: ta nghĩ cách.
"Ông già Trương, nhanh dùng dao đi, nó đã bị đầu của cháu nện đến hôn mê rồi." Lâm Phàm nói, có thể nghĩ ra được cách như vậy, đủ để chứng minh anh thông minh ra sao, nếu là người bình thường chắc chắn không làm được đến mức này.
Ông già Trương không nói hai lời, giơ dao lên chém xuống.
Xoẹt!
Tà vật gà trống kinh ngạc chết lặng đứng trên bàn, mắt gà trừng rất lớn, khoảnh khắc dao chặt hạ xuống kia, ánh mắt của nó bị một màu đỏ bao trùm.
Không sai.
Cả thế giới đều biến thành một mảnh màu đỏ.
Cảnh tượng trước mắt đã tạo thành bóng ma rất lớn đối với tà vật gà trống, bất kể là thị giác hay là nội tâm đều tạo thành cơn sóng động trời đánh sâu vào tiềm thức.
Hóa ra... hai tên nhân loại ngu xuẩn này tàn nhẫn như vậy.
Đường Tân Dương.
Mấy vị cường giả cao viện từ đằng xa tiến đến, ngay khi nhận được tin tức, bọn họ gác lại toàn bộ chuyện trong tay, từ bốn phương tám hướng xông tới.
Tình huống xung quanh có chút nghiêm trọng.
Mức độ hư hại quá ác liệt.
Một số cửa hàng đã bị cháy lớn, ngay sau đó, còn có người nhìn thấy một chiếc xe máy đâm vào bên trong cửa hàng, hình như đó là cửa hàng di động.
"Ai, mấy thứ đồ chơi tà vật này thật sự đáng ghét, bộ phận tài chính lại phải thanh toán lần này rồi."
"Tà vật chạy đi đâu rồi."
"Hiện giờ đừng động tới chuyện tà vật, nhanh chóng đi xem tình huống của bọn họ đi."
Năm vị đồng nghiệp bị tê liệt với mức độ khác nhau nằm ngã ở nơi đó, xem xét một lượt, cũng may không có chuyện gì lớn, chỉ là bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh, cũng may nơi này có một vị y sĩ cường giả tốt nghiệp cao viện Y gia thực lực đạt tới cấp sáu.
Nuốt viên đan dược được khoa học kỹ thuật hiện đại luyện chế thành.
Đều chậm rãi tỉnh lại.
Tình huống của Lỗ Hán có chút nghiêm trọng, đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là hối hận, giả trang không thành ngược lại hủy mất bộ quần áo hàng hiệu mới mua, thứ đồ chơi chết tiệt, quả thực không phải người mà.