Về tới núi, Tả Mạc lập tức bị Thi Phượng Dung gọi lên, bị mắng tối tăm mặt mũi. Tả Mạc biết sư phó quan tâm mình, miệng lại vâng vâng dạ dạ, nhưng lòng lại ấm ấp ngứa ngứa. Sư phó tuy tính tình không tốt, tính cách cũng lạnh chút, nhưng thật là một sư phó tốt.
Bị sư phó mắng một hồi, hắn liền về tới tiểu viện. hắn có quá nhiều thứ cần tiêu hóa, mấy ngày này hắn cũng muốn nghĩ ngơi, liên tục ba tháng khổ luyện, tinh thần của hắn kỳ thực đạt tới cực hạn. Mấy ngày trước khi khảo hạch, chính hợp với việc hắn nghỉ ngơi lấy lại sức, hắn cũng cần phải chính lý những thứ mình hiểu ra.
Trong lúc Tả Mạc đang ở Tây Phong tiểu viện nghỉ ngơi dưỡng sức, một nam tử bạch y, đứng ở đỉnh một ngọn núi cách Vô Không sơn không xa, thì thào tự nói:
"Hẳn nên ở phụ cận."Nếu như Tả Mạc nhìn thấy người này, nhất định sẽ vô cùng kinh nhạ, tên nam tử bạch y này, rõ ràng là Lâm Khiêm hắn gặp được trên đường!
Lâm Khiêm sắc mặt ngưng trọng, khuôn mặt tuấn mỹ vô bì, hắn ngửa mặt nhìn vào bầu trời xanh thẳm, thì thầm:
"bạch nhật tinh hiện…"Khảo hạch tới gần, Vô Không kiếm môn trên dưới đều bận rộn. Môn phái khảo hạch mỗi năm đều là sự kiện trọng yếu nhất trong năm đối với các đệ tử, nó trực tiếp quan hệ tới một năm tiếp theo, địa vị cùng đãi ngộ của mỗi người trong môn phái.
Thiệp cập khảo hạch vô cùng rộng khắp, ví như Tả Mạc, cũng là một khảo quan, hắn khảo sát tạo nghệ nông sâu của ngoại môn đệ tử tại phương diện linh thực, ngũ hành pháp quyết.
Nhưng khảo hạch tối quan trọng của bản môn, là kiếm quyết!
Bao năm qua, đệ tử nổi bật trong khảo hạch, sau đó đãi ngộ được môn phái tăng lên. Mỗi đệ tử, không quản là ngoại môn đệ tử hay là nội môn đệ tử, đều tiềm tâm tĩnh tụ, toàn lực chuẩn bị cho môn phái khỏa hạch.
Năm nay môn phái khỏa hạch so với năm xưa càng lắm trò cười, giống như ân oán của sư huynh La Ly cùng Tả Mạc, mà được mọi người quan tâm nhất, lại là sư huynh Vi Thắng có thể đi ra kiếm động trước khi khảo hạch không. Nếu như sư huynh Vi Thắng có thể ra trước khảo hạch, hắn nhất định sẽ tham gai khảo hạch trong môn phái. Sư huynh Vi Thắng cùng sư huynh Tả Mạc xưa nay giao hảo, tất nhiên sẽ không ngồi nhìn, vậy mới có kịch hay để xem.
Đến nỗi tỷ thý của Tả Mạc cùng La ly, trong mắt chúng nhất là một tỷ thí mà kết cục đã định sẵn, giá trị tồn tại của nó chỉ là dẫn ra sư huynh Vi Thắng. Hiện nay sư huynh Vi Thắng xem ra không tới được, giá trị trận tỷ thí này liền giảm xuống nhiều, mọi người dồn dập suy đoán sư huynh La Ly sẽ sỉ nhục Tả Mạc thế nào.
Vô Không kiếm môn một năm một lần môn phái khảo hạch rốt cục bắt đầu.
Toàn bộ đệ tử đều tập trung tại quảng trưởng bền ngoài Vô Không đường.
Bùi Nguyên Nhiên đứng trên cùng, nhìn vào nội môn cùng ngoại môn đệ tử phía dưới, trong lòng cảm khái. Một năm nay, đối Vô Không kiếm môn có thể nói là tương đương trọng yếu, không chỉ xuất hiện linh thực phu như Tả Mạc, còn có tuyệt thế thiên tài tu kiếm như Vi Thắng!
"Sư huynh, bắt đầu đi." Diêm Nhạc đề tỉnh Bùi Nguyên Nhiên, vì môn phái khảo hạch, hắn đặc ý từ Đông PHù trở về.
Bùi Nguyên Nhiên tử thổn thức mà định thần lại, gật gật đầu, nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng:
"Năm nay, bản môn anh tài liên xuất, ta cũng thấy vui. Tu hành như chèo thuyền ngược dòng, không tiến thì lui, các ngươi chớ buông thả.""Vâng!" Đệ tử phía dưới đồng thanh đáp lời.
"Khảo hạch bắt đầu."Khảo hạch đầu tiên là ngoại môn đệ tử của bản môn, mà phụ trách khảo hạch bọn họ, là nội môn đệ tử. Tả Mạc chủ trì linh thực, Hứa Dật chủ trì luyện khí, nhứ thế, mỗi người phụ trách một môn. Tả Mạc cũng là lần đầu thấy đại sư tỷ Công Tôn Tinh.
Đại sư tỷ tuống mạo đoan trang, giơ tay nhấc chân đều vô cùng phong phạm, ngôn từ không nhiều, dù nói chuyện cũng ôn hòa uyển chuyển, nhưng tất cả mọi người khá kính phục nàng. Đại sư tỷ nghe nói không lâu sau sẽ gả đi, hôn phu của nàng là đệ tử một đại môn phái. Mà nàng, cũng là người duy nhất trong đông đảo nội môn đệ tử làm chủ khảo, chức trách của nàng là tuần sát toàn trường, do đó có thể thấy chưởng môn bọn họ tín nhiệm nàng thế nào.
Nhìn vào từng khuôn mặt quen thuộc trươc mặt hiện tại tràn đầy lo sợ, Tả Mạc mới nhớ tới bản thân, năm ngoái môn phái khảo hạch, mình còn ở trong đó, hiện nay đã trở thành khảo quan, trong lòng có cảm giác quái dị.
So với các huynh đệ khác, Tả Mạc qun thuộc ngoại môn đệ tử hơn nhiều, cảnh giới tu vi của từng người, hắn đều rõ ràng, hiệu suất bên hắn là tối cao.
Hắn là nội môn đệ tử đầu tiên chủ trì xong khảo hạch.
Cẩn thận ghi thành tích của mỗi ngoại môn đệ tử vào ngọc giản, sau đó giao cho chưởng môn.
"a, tiểu Mạc tốc độ rất nhanh." Chưởng môn cười lên nới với Tả Mạc, tiếp lấy ngọc giản.
"Đệ tử đối các vị sư đệ đều rất quen, bởi thế muốn nhanh một chút." Tả Mạc nói, tiếp lấy ngọc giản.
"uhm, tốt." Chưởng môn khen một câu, gật đầu khẳng định, chuyển tay giao ngọc giản cho Diêm Nhạc đứng bên, cười híp mắt nói với Tả Mạc:
"Tiểu Mạc nha, nghe nói ngươi giữa sông luyện kiếm bị nước cuốn đi?"Nếu như Tả Mạc không phải có một khuôn mặt cương thi, hiện nay khẳng đinh là đỏ như máu. Bị chưởng môn cùng vài vị sư bá hỏi, dù Tả Mạc mặt dày, cũng cảm thấy ăn không tiêu.
"Đệ tử không cẩn thận, lần sau nhất định sẽ cẩn thận." Tả Mạc chỉ có thể kiên nghị nói/
"uhm, phải chú ý, miễn khiến cho sư phó ngươi bận lòng." Chưởng môn nói.
"Chết cho rảnh nợ." Thi Phượng Dung lạnh giọng tiếp lời.
Tả Mạc biết sư phó mình tính tình gì, cũng không thèm để ý.
Tiếp đó, khảo hạch do những người khác chủ trì từng cái hoàn thành, ngọc giản ghi chép đều đưa tới tay chưởng môn. Đến đó, môn phái khảo hạch đã kết thúc một giai đoạn, các đệ tử an tĩnh chờ đợi chưởng môn tuyên bố như thường lệ, khảo hạch trong môn phái mỗi năm, ba người đứng đầu đều có thưởng.
Chưởng môn nhìn qua mỗi tấm ngọc giản một lần, lúc này mới ngẩng đầu lên.
"Tốt, năm nay mọi người đều tiến bộ rất nhiều, ta cảm thấy rất vui." Thanh âm chưởng môn không lớn, nhưng toàn quảng trường đều có thể nghe thấy.
"Năm nay người tiến bộ lớn nhất lại khiến ta rất bất ngờ, tiểu Quả." Chưởng môn vùa dứt lời, chỉ thấy nữ đệ tử đông phong hoan hô.
Tả Mạc sửng sốt, hắn không nghĩ tới, tiểu Quả lại tiến bộ lớn vậy. Hắn tìm hình bóng tiểu Quả trong đám người, tiểu Quả tựa hồ cũng không nghĩ tới, năm nay trong số ngoại môn đệ tử khảo hạch, nàng lại có thể chiếm đệ nhất, lập tức mặt đỏ như quả táo chin, đầu cúi thấp cơ hồ chôn vào ngực. nữ đệ tử xung quanh rôm rả, hưng phấn vô cùng.
Lý Anh Phượng mặt cũng lộ vẻ vui mừng, nàng rất ưa thích tiểu Quả.
Tiểu Quả đột nhiên ngẩng khuôn mặt đỏ bừng, đảo mắt tìm kiếm nơi nội môn đệ tử, khi nàng thấy sư tỷ Lý Anh Phượng đang cười với mình, mặt càng thêm xán lạn. Khi nàng quét hướng Tả Mạc, thấy sư huynh Tả Mạc vươn ngón cái với mình, nàng đột nhiên thấy mũi khó chịu, mắt mơ hồ, lúc then chốt này, nàng lại bật khóc.
Tả Mạc đang vươn ngón cái bỗng cứng ngắc đứng như trời trồng, hắn vạn vạn không nghĩ tới động tác này của mình lại khiến tiểu Quả khóc. Tiểu nha đầu này, vẫn khiến người ta đau đầu như vậy! Tả Mạc thầm nghĩ.
Người thứ hai là Quách Lư, sau khi hắn khỏi thương, tiến bộ phi tốc. Ngưới thứ ba là một đệ tử mà Tả Mạc chưa từng nghe danh, tên là Chu Bằng.
Ba người bọn họ, được môn phải thượng cho hậu hĩnh.
Có người mất mát, có người vui sướng, nhân sinh bách thái, từng cái trình diện.
Đối với ngoại môn đệ tử mà nói, môn phái khảo hạch một năm một lần trôi qua. Vô luận kết quả thế nào, bọn họ như trút gánh nặng. Nghĩ tới nội môn đệ tử sắp tiến hành khảo hạch, bọn họ lập tức trở nên hưng phấn. khảo hạch nội môn đệ tử mỗi năm, thường thường là quá trình náo nhiệt nhất.
Tỷ thí giữa các vị sư huynh, còn có chưởng môn cùng các vị sư thúc giảng giải, lúc bình thường, bọn hắn căn bản không thấy được, cũng không nghe được. Chỉ cần tiêu hóa từng chút, đối bọn hạ đều là ích lợi không nhỏ.
Mà năm nay, bọn họ lại thêm một hạng mong đợi – sư huynh La Ly làm sao giày vò Tả Mạc?
Ngoại môn đệ tử tự nhiên lui về sau, tạo một chỗ trống trên quảng trường, dành cho các sư huynh nội môn tỷ thí, chờ đợi kịch hay bắt đầu.
La Ly là người thứ nhất đứng ra, bước vào trong sân, nhìn Tả Mạc, lạnh giọng nói:
"sư đệ Tả Mạc tất cũng chuẩn bị tốt chứ."Quả nhiên, việc gì nên tới sẽ tới.
Tả Mạc không luống cuống, đứng lên, đi vào trong sân, miệng không chút thua kém:
"Sư huynh vẫn nhiều lời như trước kia."Chúng nhân phía dưới lập tức xôn xao!
Tả Mạc cùng La Ly, thực lực của hai người không cùng một tầng thứ, Tả Mạc còn dám hiêu trương, chẳng phải chờ đợi bị sư huynh La Ly ngược đãi sao?
La Ly sắc mặt lập tức xanh đen, ngay trước mặt nhiều người như vậy, bị Tả Mạc chế giễu, hắn giận quá hóa cười:
"Hy vọng kiếm của sư đệ cũng có một nửa lợi hại như ngôn từ.""Sư huynh thử qua biết liền." Tả Mạc phát hiện không ngờ mình hoàn toàn không chút khẩn trương.
"Hừ!" La Ly hừ lạnh:
"Ra tay đi."Tả Mạc mong La Ly có thể khinh thị hắn thêm một chút còn chẳng được, đối phương để hắn ra tay trước, chính là hợp ý hắn. Không chút do dự, băng tinh kiếm phút chốc tan biến trước mặt, chỉ lưu lại một gợn sóng trong suốt.
"thuận thủy!
Mấu chốt của chiêu này là kiếm thế tựa như một dòng nước xanh biếc từ trên cao đổ xuống, vang vọng, nước xoáy tròn, không mang chút khói lửa.
"xem ra sư đệ thời gian này tốn không ít công phu." La Ly cười lạnh, hắn nếu đã tính toàn làm nhục Tả Mạc, tự nhiên không thể nhanh như vậy liền kết thúc trận tỷ thí này. Hắn muốn cho Tả Mạc hiểu rõ, sai lệch giữa hai người có bao lớn, hắn muốn cho Tả Mạc nhận thức, hai người không cùng một giai tầng, hắn có thể chỉnh chết Tả Mạc như dẵm một con kiến!
Đinh!
Thanh thúy như lưu ly va chạm
Mười bước trước mặt La Ly, một sóng chấn động vô hình đột nhiên dập dờn xuất hiện!
La Ly như vào chỗ không người, cất bước đi tới gần Tả Mạc, mặt cười lạnh: "sao? Sư đệ chỉ có chút thủ đoạn này thôi sao?"
Tả Mạc tập trung khống chế băng tinh kiếm, bịt tai không nghe.
Chỉ thấy kiếm thế hơi biến, phảng phát đột nhiên hóa thành vô số dòng nhỏ, tầng tầng quấn lấy, dày đặc như mưa. Những dòng nhỏ này càng chuyển động càng nhanh, phát ra thanh âm tê tê nho nhỏ, lúc La Ly vừa bước ra hai bước, những dòng nhỏ xoay tròn lớn mạnh gấp mấy lần, rất ra tiếng ô ô.
Chỉ thấy chung quanh La Ly đột nhiên xuất hiện bảy xoáy nước.
Kiếm thế triền miên xoay tròn, bảy xoáy nước vây La Ly ở trung gian, như lao tù bang xoáy nước, La Ly không chỗ để trốn! mỗi xoáy nước, đều do vô số kiếm mang tnh mịn tổ thành, những kiếm mang nhu nhược, mảnh như sợi tóc, không mang theo chút sát cơ!
Ly thủy kiếm quyết – thất qua!