Đêm lạnh, trăng sáng troe chếch với màn trời.
Đây là buổi tối thứ hai sau khi Ngu Tử Du đột phá.
Mà lúc này, ở một thung lũng đã trở về tĩnh mịch. . .
Chỉ là thỉnh thoảng có một trận gió lạnh thổi đến, truyền đến thanh âm cây cối xào xạc.
Nhưng mà đúng vào lúc này.
- Ngâm.
Một tiếng kêu khẽ, cách thung lũng không xa là một cửa hang tĩnh mịnh, không ngờ là một con chim cắt to bằng quả đấm.
- Tiểu Thất. . .
Hư không đột nhiên chấn động, một tiếng hừ lạnh tựa như ở trong lòng nổ vang.
- Ngâm. . .
Giống như rên rỉ, toàn bộ chim cắt rũ xuống.
Có điều, cũng không còn cách nào.
Đối mặt với tiếng hừ lạnh của Thần Thụ, nó quả thật không có dũng khí phản kháng.
Mà lúc này, Ngu Tử Du nhìn qua con chim cắt này, khuôn mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Chim cắt là con nghịch ngợm nhất, Tiểu Thất không bao giờ yên tĩnh được.
Bây giờ đám dã thú biến dị huynh đệ tỷ muội của nó thậm chí là Ngưu Ma Cửu Vĩ đều đang tranh nhau ở trong quảng trường sâu trong đất ở Ngu Tử Du, mượn Linh Thạch tu luyện.
Nhưng tiểu gia hỏa này.
- Ai~. . .
Bất đắc dĩ thở dài, Ngu Tử Du cuối cùng cũng hiểu một câu “Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”.
. . . .
Mà lúc này, tại một chỗ trên nền đất trống bỗng dâng lên tia khói đỏ, đảo mắt đã thấy một bóng dánh đỏ hồng xinh đẹp.
- Chủ nhân, trời còn chưa sáng, ngươi đã bắt ta tỉnh rồi.
Mang theo khuôn mặt oán trách không nhỏ, Thanh Nhi nhịn không được bĩu môi.
- Thật có lỗi.
Nhìn đôi mắt buồn ngủ mông lung của Thanh Nhi, Ngu Tử Du có chút xấu hổ.
Hai ngày này vốn đã làm khổ cô nàng Thanh Nhi này, không những hấp dẫn Nham Xà, lại phải vận chuyển linh thạch.
Nhưng đợi nàng làm xong, nàng còn phải mau chóng dưa linh thức về Nhân loại bên kia, điều khiển thân thể Linh Nhi.
Cũng thật đã làm khó cho nàng rồi.
- Ách. . .
Thấy thái độ rất thành khẩn của chủ nhân, Thanh Nhi nhât thời cũng không biết nói gì.
Tốt.
Gặp được chủ nhân có tính cách tốt như vậy, không phải ai cũng có.
Nội tâm nổi lên một tia mừng thầm không dễ phát hiện, Thanh Nhi không so đo chuyện bị đnash thức nữa, giọng điệu thay đổi, nói:
- Chủ nhân, hai ngày này nhân loại bên kia hình như phải hiện ra một ít chuyện, hôm nay ta sẽ đi xem thử.
- Được.
Nhẹ gật đầu, Ngu Tử Du cũng không ngăn cản.
Thanh Nhi ở nhân loại bên kia có trợ giúp rất lớn đối với Ngu Tử Du.
Mỏ linh thạch, Nham Xà. . .thứ nào mà chả phải là bí mật riêng của nhân loại, nhưng nhờ vậy cũng giúp Ngu Tử Du giảm bớt không ít phiền toái.
Đương nhiên, người khổ nhất vẫn là cô nàng này.
Hiếm khi lâm vào trầm tư, Ngu Tử Du bắt đầu suy nghĩ có nên chuẩn bị một thứ đồ tốt làm quà khen ngợi cho cô nàng này không?
. . . . .
Mà lúc này, ý thức quay lại, Thanh Nhi, không, nói đúng hơn hẳn là thiếu nữ thiên tài của nhân loại, Linh Nhi cũng đã tỉnh lại khỏi mê man.
Ngước mắt, nhìn sắc trời mông lung, Linh Nhi đứng dậy khỏi giường, phủ thêm một bộ quần áo đơn bạc.
Đối với người có thiên phú Hoả thuộc tính như nàng, lạnh là chuyện rất khó xảy ra.
Cho dù vào sáng sớm mùa đông, nàng cũng cảm thấy ấm áp, tựa như đang ở bên cạnh chủ nhân.
Nghĩ tới đây, khoé miện Linh Nhi hơi vểnh lên, lộ ra một nụ cười hạnh phúc.
- Đát.
Nương theo một lần búng tay nhẹ, Hỏa Nguyên Tố tựa như nhận được kêu gọi, đột nhiên hội tụ.
Chỉ một lát sau, một nhóm hoả diễm không nhỏ đã dâng lên ở trước mặt nàng.
Khiến người ta khó có thể tin chính là, một ngọn lửa này đang lẳng lặng phiêu phù ở hư không.
Nếu chuyện này bị những giáo sư, chuyên gia, thậm chí là siêu phàm giả nhân loại nhìn thấy, chắc chắn sẽ nhịn không được mà lên tiếng kinh hô.
Người thức tỉnh thiên phú nguyên tố, mặc dù mạnh, nhưng nhiều người sẽ đưa nguyên tố bám vào người.
Ví dụ như người thứ tỉnh Thổ nguyên tố, lúc vận dụng nguyên tố, thân thể của hắn sẽ bao trùm một tầng áp giáp dày đặc.
Còn giống như Linh Nhi, người thức tỉnh Hoả nguyên tố, bình thường khi vận dụng nguyên tố, bên ngoài sẽ có một tầng hoả diễm, phảng phất như đang thiêu đốt cơ thể.
Cùng lắm thì thì nén lai thành một hoả cầu, ném nó ra ngoài.
Nhưng giống Linh Nhi như bây giờ, chỉ mỗi một cái búng nhẹ tay đã làm cho một ngọn lửa lẳng lặng trôi nổi trên trời, thường nhân nghĩ cũng không dám nghĩ.
Bởi vì chuyện này đã dính đến kiến thức mà nhân loại không biết, cấp độ khó mà chạm đến.
Tỉ như nói, tinh thần lực.
Mà trên thực tế, cũng là như thế.
Bản thê Linh Nhi có thiên phú thức tỉnh Tinh Thần Lực, có thể thoải mái mượn tinh thần lực, hóa thành một bàn tay vô hình nâng hoả diễm.
Càng thêm đáng sợ là, hiện tại Linh Nhi còn có thể tự do điều kiển quỹ tích hoả diễm ở phạm vi vài trăm mét.
Mà điều này có ý vị gì.
- Ầm ầm.
Nương theo tiếng oanh minh đáng sợ, một hồ nước cách Linh Nhi không xa đã nổi lên bọt nước đầy trời
- Chỉ cần ta muốn, trong phạm vi vài trăm mét ta đều có thể oanh sát, mà uy lực này cũng không khác một đạn pháp bình thường là mấy.
Cười cười, Linh Nhi cũng bắt đầu luyện công buổi sáng, giống như thường ngày quen thuộc thân thể.
Đối với nàng mà nói, thân thể cùng tinh thần hoà hợp, không ai có thể làm được như vậy, tiện tay liền có thể gọi ra một viên hoả cầu nhỏ cỡ nắm tay, còn có thể mượn tinh thần lực điều khiển dễ dàng.
Thiên phú Hoả thuộc tính đến từ thể xác, mà tinh thần lực đến từ bản thể.
Mà dễ dàng điều khiểu hoả cầu, mang ý nghĩa tinh thần lực của “Thanh Nhi” đã đâm xuống một mầm cây trong thân thể, sẽ không xuất hiện tình trạng không cân đối giữa thể xác và tinh thần, biểu hiện ra hineje tượng trì độn hoặc không lưu loát.
- Hô. . .
Thở ra một hơi thật sâu, dường như xác nhận thân thể cùng tinh thần hoàn mỹ hoà hợp, khoé miệng Linh Nhi khẽ nhếch, chợt bước chân, đi về phía bên ngoài đình viện.
Đây là đình viện của riêng thiên kiêu như nàng, người ngoài không có linh lực không được cho phép, đều không được tiến vào.
Vì vậy Linh Nhi mới lớn mật điều khiển hoả diễm.
Đương nhiên, cần cẩn thận vẫn phải cẩn thận.
Tỉ như, trước đó, vận dụng tinh thần lực phải liếc một vòng xung quanh.
Lấy tu vi tinh thần lực Nhập giai cấp chín hiện tại của nàng, nhân loại, không, chí ít là sở nghiên cứu Linh Lực này còn chưa có người nào có thể phát hiện.
Về phần, nhân loại,h hiện tại Linh Nhi không dám đảm bảo 'Không ai có thể phát hiện’ .
Bởi vì, nương theo không ngừng xâm nhập hiểu rõ, nàng mới càng phát hiện chỗ đáng sợ của nhân loại.
Nghe nói, Linh Nhi đã biết không dưới mười sở thí nghiệm khiến người phải rùng mình.
Tại trong những nơi thí nghiệm này không thiếu một vài quái vật.
Tỉ như, vì tăng thực lực lên, dã thú dung hợp gen biến dị, lý trí lại dần dần bị bản năng thôn phệ.
Ngày đó, Linh Nhi ở bên cạnh đại sư đã được tận mắt nhìn thấy quá trình sinh ra của một người sói.
Mà đại sư của nàng cũng an ủi nàng nói: 'An tâm, những người này đều chủ động lựa chọn thí nghiệm.'
Nói xong, đại sư của nàng khe khẽ thở dài:
- Việc liên quan đến hưng suy của nhân loại, hi sinh là điều tất yếu, có điều, ta tin, lịch sử sẽ nhớ kỹ bọn hắn, nhân loại sẽ nhớ kỹ bọn hắn.
Mà chuyện này, ngay cả Linh Nhi cũng không thể nào hiểu nổi cái “đại nghĩ nhân tộc” là gì…ở trước mặt chiến tranh tiến hoá, tuyệt đối không thể thua, vì thế, hết nhân loại này đến nhân loại khác đều chủ động đi vào sở thí nhiệm mà bọn họ hẳn đều biết gần như sẽ phải chết.