Chương 05: Quẹt thẻ!!!
Trần Minh ngẩng đầu, thấy Tô Hoán và Tiểu Khô Lâu thì không nén được nụ cười tươi rói.
Tô Hoán đúng là sao may mắn của hắn, mang đến cho hắn tận năm trăm vạn thu nhập.
"Vị này là?" Trần Minh nhìn cô gái váy trắng đi theo sau lưng họ, tò mò hỏi.
Cô gái có vẻ điềm tĩnh, thanh nhã, tạo cho người ta cảm giác thanh thuần, trong sáng. Trần Minh cảm thấy ở cô có nét gì đó thân thiện như chị gái nhà bên.
Tô Hoán vội vàng đứng giữa hai người rồi bắt đầu giới thiệu:
"Đây là Trần Minh, ông chủ tiệm sủng vật mà tớ hay nhắc với cậu đó."
"Còn đây là Bạch Thải Nhi, bạn học kiêm bạn thân từ nhỏ của tớ."
Trần Minh chậm rãi gật đầu: "Cậu tìm tôi lần này là do Tiểu Khô Lâu gặp vấn đề gì à?"
"Không phải, không phải, Tiểu Khô Lâu vẫn khỏe." Tô Hoán xua tay lia lịa, chỉ về phía cô bạn: "Thải Nhi muốn ghé qua xem có gì hay để mua không ấy mà."
Nghe vậy, Trần Minh hiểu ngay ý đồ của họ.
Ra là dẫn khách đến!
Nghĩ đến việc hôm qua Tô Hoán quẹt thẻ năm trăm triệu mà không hề chớp mắt, Trần Minh thầm nghĩ, "Đúng là dân chơi có khác".
Đã là bạn thân của Tô Hoán, chắc chắn Bạch Thải Nhi cũng không phải dạng vừa, kiểu gì cũng là tiểu thư nhà giàu!
"Không vấn đề, cứ tự nhiên xem thoải mái đi!"
Hai người tiến đến quầy hàng, nơi trưng bày những mặt hàng mới mà Trần Minh mới nhập về mấy ngày nay.
Vừa nhìn tên các loại đan dược, Bạch Thải Nhi đã lên tiếng hỏi: "Ông chủ, sao mấy loại đan dược này khác với những chỗ khác vậy?"
Cô đã thức tỉnh thành ngự thú sư từ hai tháng trước.
Trong hai tháng này, để bồi dưỡng ngự thú của mình, cô đã ghé không ít cửa hàng thú cưng, nhưng các loại đan dược ở đó khá đơn điệu, giá cả cũng sàn sàn như nhau, nói chung là khá rẻ.
Vậy mà đến tiệm sủng vật này...
Đan dược thì toàn những loại chưa từng thấy, giá cả thì đội lên gấp mấy lần.
Trần Minh thấy đối phương có vẻ hứng thú thì nhanh nhảu giới thiệu: "Đây là Tráng Cốt đan, thích hợp cho sủng vật hệ vong linh, ví dụ như Tiểu Khô Lâu chẳng hạn. Uống một viên có thể tăng cường chất lượng xương cốt. Còn về giá cả thì tiền nào của nấy thôi!"
Giá của các loại đan dược này đều do hệ thống định, hơi cao một chút.
Nhưng Trần Minh không phàn nàn gì.
Đan dược này đâu phải tự dưng mà có, mà là hắn mua từ thương thành của hệ thống, cũng tốn tiền chứ bộ.
Tuyệt đối không thể bán rẻ!
Nếu được, hắn còn muốn tăng giá thêm nữa cơ.
"Thật á?"
Bạch Thải Nhi chưa kịp nói gì thì Tô Hoán đã chen vào: "Một vạn một bình hả? Một bình mười viên, tôi lấy hết, quẹt thẻ!"
Cậu ta vẫn còn nhớ mình có trận ước chiến sau hai ngày nữa, tranh thủ mấy ngày nghỉ này phải tăng cường thực lực cho Tiểu Khô Lâu mới được.
Nếu là trước đây, Trần Minh nghe thấy hai chữ "quẹt thẻ" này chắc chắn sẽ mừng quýnh, nhưng lần này, hắn không những không vội vàng đón lấy mà còn tỏ vẻ nghi hoặc nhìn đối phương.
"Sao thế ông chủ, ông tiếc không muốn bán à? Đừng mà, đan dược này quan trọng với tôi lắm đó."
"Không phải, cậu hiểu lầm ý tôi rồi. Giá tôi ghi là một vạn, nhưng đơn vị không phải là bình, mà là viên! Một viên một vạn, mười viên mười vạn!"
"Ối!"
Lần này thì cả hai người đều há hốc mồm.
Đan dược bình thường, rẻ thì vài chục, đắt thì vài trăm tệ một viên là cùng.
Đến chỗ Trần Minh, giá lại đội lên gấp mấy chục lần!
Bạch Thải Nhi nhíu mày, cô còn tưởng Trần Minh đang trêu hai người họ!
"Mười vạn thôi mà, mua!"
Định thần lại, Tô Hoán không hề có ý định rút lại thẻ ngân hàng, giọng điệu hào sảng.
Lần này, Trần Minh không khách sáo nữa, cầm lấy thẻ rồi quẹt luôn.
[Đinh ~ Tài khoản ngân hàng Quân Sủng vừa nhận mười vạn tệ!]
Nghe tiếng thông báo êm tai, Trần Minh hài lòng gật gù.
Lọ Tráng Cốt đan này tiêu tốn của hắn hai điểm Tinh Sủng, tương đương với hai vạn tệ, giờ bán ra gấp năm lần.
Đúng là món hời!
[Đinh! Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành đơn hàng phụ trợ đầu tiên, thưởng một phòng mô phỏng chiến đấu.]
Phòng mô phỏng chiến đấu?
Chỉ nghe tên thôi, Trần Minh cũng đoán được công dụng của căn phòng này.
Nhưng đang có khách ở đây, hắn không tiện xem xét ngay.
Thấy Trần Minh đã quẹt thẻ xong, Bạch Thải Nhi muốn ngăn cản cũng không kịp, đành nuốt nghẹn lời vào trong.
Cô trừng mắt nhìn Tô Hoán.
Có tiền cũng không nên tiêu hoang như thế chứ!
Tốn tận mười vạn chỉ để mua mười viên đan dược không rõ công dụng, đúng là quá xa xỉ!
Tô Hoán chẳng để ý đến hành động nhỏ của cô bạn, giờ phút này, mắt cậu ta chỉ dán vào đan dược và Tiểu Khô Lâu.
Cậu ta lấy một viên Tráng Cốt đan ra khỏi lọ, đưa cho Tiểu Khô Lâu nuốt.
Tiểu Khô Lâu ngơ ngác một lúc, rồi chậm rãi ăn viên đan dược từng chút một.
Sau khi nuốt hoàn toàn, cơ thể Tiểu Khô Lâu dường như cường tráng hơn hẳn.
Tô Hoán sờ thử thì thấy xương cốt của nó cũng chắc khỏe hơn.
Quả nhiên là tiệm sủng vật xịn, đồ bán ra chất lượng thật!
Thấy cảnh này, Bạch Thải Nhi trợn tròn mắt.
Đan dược này hiệu quả thật á?
Thật không thể tin nổi!
"Ông chủ, ở đây có đan dược nào thích hợp với sủng vật hệ Thủy không?" Bạch Thải Nhi vội hỏi.
Trần Minh gật đầu ngay tắp lự: "Hệ Thủy à? Đương nhiên là có. Cô triệu hồi ngự thú của cô ra đây đi, tôi sẽ tư vấn loại đan dược phù hợp."
"Vâng!"
Một giây sau, một trận pháp triệu hồi hiện ra, một con rùa đen đứng thẳng xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhìn dáng vẻ có hơi giống rùa kiểng trong Pokemon.
Nhưng con rùa này trông có vẻ chất phác, thật thà hơn.
"Đây là Độn Giáp Quy, ngự thú của tôi, thuộc tính chính là Thủy, thuộc tính phụ là Thổ."
Thấy vậy, Trần Minh đã có quyết định.
Rùa đen à...
Chiêu tấn công đơn giản chỉ là phun nước hoặc dùng mai húc người.
Muốn tăng cường sức mạnh cũng khá dễ.
"Tôi có hai loại đan dược muốn giới thiệu cho cô, một loại giúp tăng cường nguyên tố Thủy trong cơ thể, loại còn lại giúp tăng độ cứng cáp của mai rùa."
Vừa nói, hắn vừa lấy ra hai lọ đan dược từ trong quầy.
Lần lượt là Thủy Tuyền đan và Hậu Thổ đan.
Nghe thấy mùi thơm, con rùa lười biếng đang đứng bỗng dưng tỉnh táo hẳn, mắt sáng rực như gặp được bảo vật, nhanh chóng tiến đến gần hai lọ đan dược.
Nó ghé sát miệng bình ngửi một cái, rồi vội vàng kêu "oa oa" với Bạch Thải Nhi.
Thấy ngự thú của mình phản ứng như vậy, Bạch Thải Nhi hiểu ngay là nó rất thích hai loại đan dược này.
Ngự thú đã thích thì mua thôi!
"Ông chủ, hai loại đan dược này giá bao nhiêu?"
"Hai loại này đều chứa nguyên tố chi lực nên giá hơi cao một chút, một viên một vạn năm, một bình mười viên, tổng cộng ba mươi vạn!"
"Quẹt thẻ!"
Hành động và lời nói đều giống nhau.
Thảo nào hai người này lại là thanh mai trúc mã.
Nhưng Trần Minh thích những khách hàng sảng khoái như vậy.
Sau khi quẹt thẻ xong, Độn Giáp Quy liền há miệng nuốt ngay một viên Thủy Tuyền đan, nuốt xong, toàn thân nó phát sáng màu xanh lam, miệng không ngừng phun bong bóng, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ.
"Thần kỳ vậy á?"
Là chủ nhân của Độn Giáp Quy, Bạch Thải Nhi không phải lần đầu thấy cảnh này.
Lần trước Độn Giáp Quy xuất hiện tình huống tương tự, khả năng điều khiển nguyên tố Thủy của nó đã tăng lên đáng kể!
"Ông chủ, Hỏa Diễm Hồ của tôi xong chưa?"