Từ Đầu Rút Thưởng, Ngươi Quản Cái Này Gọi Sủng Thú Cửa Hàng?

Chương 06: Phúc tinh Tô Hoán

Chương 06: Phúc tinh Tô Hoán
Tô Hoán cùng Bạch Thải Nhi vẫn còn đang cảm khái mấy viên đan dược này xịn sò thật sự, thì ngay lúc đó, một bóng người hớt hải xuất hiện ở cửa tiệm.
Nhìn thấy người vừa đến, Trần Minh theo phản xạ có điều kiện liếc mắt về phía thế giới tinh sủng.
Đợt huấn luyện đặc biệt đã kết thúc sớm hơn dự kiến.
Sau mười hai tiếng liên tục quần quật với cường độ cao, giờ phút này Hỏa Diễm Hồ đang nằm bẹp dí ở miệng núi lửa, cố gắng hồi phục lại sức lực.
Lưu Tuyết bước vào, thấy Tô Hoán và Bạch Thải Nhi thì khựng lại một chút, rồi vội vã hỏi Trần Minh: "Ông chủ, hết một ngày rồi nha, anh không được lừa tôi đó! Tiểu Hồng nhà tôi hồi phục chưa?"
Trần Minh gật đầu cái rụp: "Đương nhiên là xong rồi, cô chờ tôi ở đây, tôi đi đón nó ra."
Nói xong, cậu một mình đi về phía sau.
Nếu mà cậu biến mất ngay trước mặt bao nhiêu người thế này, chắc chắn sẽ gây náo loạn cho coi.
Nửa phút sau, Trần Minh ôm Hỏa Diễm Hồ đi ra.
So với hôm qua, bộ lông của Hỏa Diễm Hồ bóng mượt hơn hẳn, khi nó thở còn phảng phất thấy cả tia lửa li ti.
Vừa nhìn thấy Lưu Tuyết, nó liền nhảy khỏi tay Trần Minh, ba chân bốn cẳng chạy tới chỗ cô, nước mắt ngắn dài.
Mười hai tiếng vừa rồi đúng là địa ngục trần gian với nó mà!
Nó có hơi rén cái tiệm này rồi đó.
Lưu Tuyết chẳng nhận ra điều gì khác thường, chỉ nghĩ Hỏa Diễm Hồ lâu ngày không gặp mình nên mừng rỡ vồ vập thôi.
Trần Minh xé tờ hóa đơn bồi dưỡng đưa cho Lưu Tuyết: "Xong việc rồi đây, cô xem có chỗ nào không hài lòng không, nếu không thì thanh toán nốt ba mươi vạn còn lại nhé."
"Hài lòng quá đi chứ! Ba mươi vạn đây, tôi trả luôn!"
Là ngự thú sư của Hỏa Diễm Hồ, Lưu Tuyết thừa sức cảm nhận được nguyên tố Hỏa nồng đậm trong cơ thể nó, còn mạnh hơn cả lúc chưa bị thương ấy chứ!
Cô nàng móc điện thoại ra chuyển khoản nốt ba mươi vạn ngay tắp lự.
Hai người bên cạnh thì mắt tròn mắt dẹt từ nãy đến giờ.
Tô Hoán tặc lưỡi: "Ông chủ, chỗ anh còn bồi dưỡng sủng thú nữa hả?"
"Chứ còn gì nữa!"
Trần Minh ngửi thấy mùi tiền là sáng mắt lên ngay, thoắt một cái đã đứng trước mặt hai người, tay cầm thêm một cái bảng đen, "Dịch vụ bồi dưỡng bên tôi đáng đồng tiền bát gạo đó nha, giúp các cậu tăng thực lực sủng thú trong thời gian ngắn, đây là bảng giá."
Về giá cả dịch vụ bồi dưỡng, Trần Minh chia ra làm ba hạng mục.
Rẻ nhất là gói cơ bản, quăng thẳng sủng thú vào thế giới tinh sủng hai mươi bốn tiếng, giá mềm thôi, mười vạn là đủ, hiệu quả cũng tàm tạm.
Gói nâng cao hơn thì sẽ được vào khu vực chỉ định trong thế giới tinh sủng hai mươi bốn tiếng, giá chát hơn, ba mươi vạn, giúp sủng thú nắm vững nguyên tố, hiệu quả khá ổn áp.
Còn gói VIP là xịn nhất, dựa trên gói nâng cao nhưng rút ngắn thời gian xuống còn mười hai tiếng đặc huấn, lại còn có tỷ lệ sủng thú học được kỹ năng mới nữa! Giá thì khỏi phải bàn, tám mươi vạn luôn!
Giá cả đúng là không hề dễ chịu!
Bạch Thải Nhi và Tô Hoán đều hơi chần chừ, nhất là Tô Hoán, hai ngày nay cậu đã nướng hết năm trăm mười vạn rồi, tài khoản chẳng còn lại bao nhiêu.
Bạch Thải Nhi thì thấy hơi choáng, một ngày mà phí cao đến vậy, mấy tay bồi dưỡng sủng thú kỳ cựu trong liên bang còn chẳng dám hét giá kiểu này ấy chứ!
"Ông chủ, thật sự có cơ hội học được kỹ năng mới hả?" Tô Hoán nãy giờ im lặng bỗng lên tiếng.
"Đương nhiên!" Trần Minh liếc nhìn Tiểu Khô Lâu đang lủi thủi một góc vung kiếm, bèn nói, "Tiểu Khô Lâu nhà cậu cứ vung kiếm là lên trình thôi, không cần tốn tiền vào mấy cái này cũng được."
Đặc huấn chỉ là cách giúp sủng thú tăng thực lực nhanh hơn trong thời gian ngắn thôi.
Coi như là một dạng chất xúc tác vậy.
Tiểu Khô Lâu thì khác, tiềm năng phát triển của nó là vô hạn, cứ chăm chỉ vung kiếm là mạnh lên được, không cần thiết phải đặc huấn.
Tô Hoán lắc đầu: "Ông chủ, thú thật với anh, hai hôm nữa tôi có trận giao đấu với đám sinh viên trong trường, trận đó quan trọng lắm, tôi không thể thua được!"
Mấy chuyện tài nguyên các thứ nhỏ thôi, quan trọng là cái mặt!
Cậu mà thua thì không chỉ mình cậu mất mặt, mà còn sợ liên lụy đến thầy Lý nữa.
Cậu nhất định không thể thua!
Giao đấu á hả?
Trần Minh thầm cười, đúng là phúc tinh của mình có khác.
Mình đã gợi ý đến nước này rồi, cứ tưởng vồ hụt mẻ này chứ, ai dè người ta lại chủ động dâng tiền đến tận miệng, không hốt thì còn ra cái gì nữa!
Mà còn một lý do nữa, Tiểu Khô Lâu dù sao cũng là từ chỗ cậu ra, nếu trận đầu mà thua thì cũng hơi quê.
"Vậy thì tôi recommend cậu gói VIP này, thêm cả cái bình Tráng Cốt đan kia nữa, tôi đảm bảo Tiểu Khô Lâu nhà cậu sẽ lột xác hoàn toàn chỉ trong một ngày!"
"Được!" Tô Hoán ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu.
Hai bên ký kết thỏa thuận xong, Tô Hoán đặt cọc trước năm mươi vạn.
Lần này thì Bạch Thải Nhi không can ngăn nữa, cô cũng muốn xem cái tiệm tinh sủng này có tài cán gì mà dám ra giá trên trời như vậy.
Sau khi để Tiểu Khô Lâu và bình Tráng Cốt đan lại, Tô Hoán dẫn Bạch Thải Nhi đi trước.
Lưu Tuyết thì hứng lên mua thêm hai lọ đan dược nguyên tố Hỏa, chi thêm ba mươi vạn nữa, rồi mới chịu rời đi, trước khi đi còn hứa sẽ nhiệt tình quảng bá cho tiệm tinh sủng của Trần Minh.
Trần Minh cười tươi gật đầu.
Tiễn khách xong, cậu bèn tống Tiểu Khô Lâu vào thế giới tinh sủng, chọn chế độ đặc huấn chủ đề vong linh rồi bắt đầu thôi.
Chế độ đặc huấn vong linh này thì đơn giản hơn nhiều.
Khắp nơi toàn là xương là sọ.
Vô số chiến binh và kỵ sĩ khô lâu từ đâu kéo đến, không ngừng xông vào tấn công Tiểu Khô Lâu.
Đối mặt với vòng vây, Tiểu Khô Lâu chỉ việc vung kiếm liên tục, rồi lại liên tục hồi sinh, kỹ năng dùng kiếm và độ cứng cáp của xương cốt cứ thế tăng lên vùn vụt.
Đám vong linh thì không biết mệt là gì, Trần Minh dám chắc mười hai tiếng tới đây, cuộc chiến này sẽ không có hồi kết.
Cứ mỗi khi Tiểu Khô Lâu hấp thụ hết năng lượng từ viên Tráng Cốt đan, cậu lại ném thêm cho nó một viên nữa, đảm bảo nó có thể tăng tiến thực lực nhanh nhất có thể.
Trong ký túc xá 306 của trường đại học Lam Thành.
Lưu Tuyết vừa hát vừa đẩy cửa phòng.
Hôm nay là cuối tuần, mấy đứa bạn cùng phòng đang nằm dài trong phòng.
Thấy cô nàng hớn ha hớn hở, ai nấy cũng tỉnh cả ngủ.
"Tuyết Nhi, vui vẻ dữ vậy, bộ cái tiệm tinh sủng kia thật sự chữa khỏi bệnh cho Tiểu Hồng hả?"
"Thật hay đùa đó, tui dân bản địa Lam Thành nè, mấy cái tiệm sủng nổi tiếng ở đây tui rành hết, làm gì có cái tiệm nào tên này!"
"Nghe cũng hơi điêu thiệt, có ngày mà đòi tận tám mươi vạn, ông chủ này đúng là máu mặt!"
Ba cô bạn cùng phòng nhao nhao bàn tán, chẳng ai tin cái tiệm tinh sủng kia ra gì.
Lưu Tuyết nghe vậy liền chống nạnh: "Tụi bây lầm hết rồi! Cái tiệm đó đúng là có thực lực đó! Tiểu Hồng nhà tao khỏi bệnh rồi nè! Ra đây, Tiểu Hồng!"
Vừa dứt lời, Hỏa Diễm Hồ đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Thấy bộ lông đỏ rực sâu thẳm của Hỏa Diễm Hồ, ba cô bạn không ai bảo ai, bật dậy khỏi giường xúm lại xem xét.
"Oa oa oa, đúng là khỏi rồi! Nguyên tố Hỏa nồng quá trời!"
"Tao thấy Tiểu Hồng còn khỏe hơn hồi trước nữa á!"
"Cái tiệm kia vậy mà làm được thiệt! Thần kỳ dữ vậy trời."
Nghe bạn bè xung quanh xuýt xoa khen ngợi, Tiểu Hồng ưỡn thẳng ngực, ai mà ngờ được nó vừa mới chật vật như một con chó trong thế giới tinh sủng hồi sáng chứ...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất