Chương 52: Năng lượng thổ giáp
Trình Phong biến sắc mặt, vô thức định điều khiển ngự thú của mình tới cản, nhưng nhìn quanh thì thấy con nào con nấy đều đang khổ chiến, lo thân mình còn chưa xong, nói gì đến hỗ trợ!
Ánh mắt hắn liếc về phía Trần Minh đang đứng cạnh Thủy Thanh Uyển, giờ chỉ còn biết hy vọng Trần Minh có thể chặn được đối phương.
Lúc này, đám học sinh ở xa cũng đã để ý đến con Bạo Lực Hùng đang lao tới.
"Má ơi, Bạo Lực Hùng chiến lực đỉnh cấp Nhật Diệu, nó vả cho một phát thì ngự thú của mình đi tong!"
"Sợ gì! Bên mình đông người thế này cơ mà! Cả bọn xông lên, Nhật Diệu cấp cũng phải né!"
"Bạo Lực Hùng mạnh là nhờ cận chiến hung hãn thôi, anh em mình cứ tấn công từ xa!"
"Nó tới gần lắm rồi, làm thôi!"
"... "
Dưới sự chỉ huy của mọi người, hơn trăm con ngự thú đồng loạt tấn công, đủ loại ánh sáng màu sắc bắn về phía Bạo Lực Hùng.
Ngay khi những đòn tấn công này sắp chạm vào Bạo Lực Hùng, một lớp áo giáp màu vàng đất đột ngột xuất hiện, bao bọc lấy toàn thân nó.
"Oành!"
Năng lượng khủng khiếp lan tỏa tứ phía, vụ nổ dữ dội khiến nhiều người nhất thời hoa mắt.
Trần Minh đã để ý đến tình hình bên này từ lúc Bạo Lực Hùng xuất hiện, thấy nó bị bao phủ trong những đòn tấn công kia, lòng không những không nhẹ nhõm mà còn cảm thấy bất an.
"Đi!"
Trần Minh kéo tay Thủy Thanh Uyển, "Mình chuồn xa một chút, tốt nhất là ra tới rìa trận pháp."
Bạo Lực Hùng là chiến lực đỉnh cấp Nhật Diệu, Đoàn Tử tuy mạnh nhưng đánh nhau với nó thì khó nói lắm.
Giờ khôn ngoan nhất là tạm thời tránh né!
Cứ ra ngoài rìa trận pháp rồi chờ viện binh tới.
"Chạy đằng nào!"
Một bóng người lồm cồm bò ra, người dính đầy đất cát, vừa xuất hiện đã vươn tay định túm lấy Thủy Thanh Uyển.
Trần Minh phản ứng cực nhanh, vung chân đạp thẳng.
"Ầm!"
Trúng ngay ngực.
Số Sáu bị đạp bay văng ra hai mét.
"Mày vậy mà chưa chết?" Thấy rõ bộ quần áo tả tơi trên người đối phương, Trần Minh không khỏi ngạc nhiên.
Bị trúng bao nhiêu đòn tấn công như thế, lại thêm bên cạnh hắn đâu có ngự thú phòng ngự nào, kiểu gì cũng phải tèo chứ!
Nhưng thấy bên cạnh đối phương chỉ còn lại một con Quyền Kích Đại Thử trầy da tróc vẩy, Trần Minh dần yên tâm.
Giờ phút này Số Sáu trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Vừa rồi nếu không phải hắn kịp thời ra lệnh cho Từ Lực Quái thi triển Từ Lực Phong Bạo, chuyển hướng phần lớn đòn tấn công thì giờ này có lẽ hắn đã nằm đất rồi!
Nhưng ba con ngự thú khác của hắn không được may mắn như vậy.
Toàn thân trọng thương, giờ chỉ còn thoi thóp trong không gian ngự thú.
Có thể chết bất đắc kỳ tử bất cứ lúc nào!
Con Quyền Kích Đại Thử là con bị vùi dưới đống đổ nát lúc trước, vừa rồi hắn đã dùng không gian ngự thú triệu hồi nó về.
"Đoàn Tử lên! Uy Vũ Thiết Quyền!"
Trần Minh vẫn luôn bồi dưỡng Đoàn Tử không ngừng nghỉ, chiêu Uy Vũ Thiết Quyền này là hắn tỉ mỉ chọn cho Đoàn Tử đấy.
Uy lực lớn, sức bộc phát cực mạnh.
"Quyền Kích Đại Thử, Liên Hoàn Quyền!"
Ghét của nào trời trao của nấy!
Quyền Kích Đại Thử vừa bị Đoàn Tử úp sọt liên tục hai lần trong vòng một phút.
Trong lòng đang nén một bụng tức.
Giờ vung mỗi một quyền đều chứa đầy giận dữ!
Trần Minh liếc nhìn Lưu Tuyết và Thủy Thanh Uyển, "Hai người đi trước đi, để tớ cản hắn lại!"
Khi nói câu này, Trần Minh ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ra vẻ ta đây lắm.
Quyền Kích Đại Thử giờ đầy vết thương, đánh kiểu này thì Đoàn Tử chắc chắn thắng!
Trong tình thế này, Trần Minh ngại gì mà không ra oai một phen!
Đám học sinh ở xa đang nhao nhao ngóng về phía điểm nổ, vừa mong vừa đợi: "Sao rồi sao rồi! Con gấu chết chưa?"
"Rống!"
Một giây sau, một tiếng gầm lớn vang lên từ trung tâm vụ nổ, rồi bóng dáng to lớn kia lại lao về phía Trần Minh.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, khi mọi người kịp phản ứng thì đã không kịp tổ chức đợt tấn công thứ hai.
Phạm vi tấn công của bọn họ quá rộng, giờ Bạo Lực Hùng đã ở rất gần Trần Minh, giờ mà đánh thì không chừng Bạo Lực Hùng chưa chết, bọn Trần Minh đã đi tong trước!
Sắc mặt Trình Phong càng lúc càng tệ, hắn nhìn sang Số Một, nghiến răng hỏi: "Chơi lớn thật đấy, lại còn trang bị cho Bạo Lực Hùng cả giáp năng lượng thổ! Vì một con bé mà tổn thất lớn thế có đáng không?"
Giáp năng lượng là thành quả nghiên cứu gần đây của liên bang, mỗi bộ có giá trên trời!
Không chỉ thế, muốn mua được loại giáp này không chỉ cần có tiền mà còn phải có cả quan hệ nữa!
Hắn cấp Hỗn Độn còn chưa có, không ngờ Số Một cấp Nhật Diệu này lại giấu một bộ.
Xem ra Chư Thần Hoàng Hôn cài không ít gián điệp trong liên bang, thậm chí có những kẻ đã trà trộn vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao!
Bằng không thì làm sao mà tiếp cận được loại giáp năng lượng này.
"Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì hi sinh nào cũng đáng!" Giọng Số Một khô khốc.
Nói không xót của thì là nói dối!
Để mua được bộ giáp này, hắn đã tốn không ít tiền của!
Thậm chí còn phải nợ cả một cái ân tình!
Vậy mà giờ đã tèo rồi!
Lưu Tuyết và Thủy Thanh Uyển thấy Bạo Lực Hùng lao tới phía sau thì mặt tái mét, vội vàng ba chân bốn cẳng chạy thục mạng.
Lưu Tuyết vừa chạy vừa nói: "Ông chủ, chỗ này giao cho anh đấy, bọn em tin anh!"
Trần Minh giờ phút này chỉ biết trợn tròn mắt.
Không phải!
Ý của tôi là cản một con chuột túi thôi mà!
Tôi có nói là muốn cản con Bạo Lực Hùng này đâu!
Dù nó có bị thương nhưng sức chiến đấu vẫn còn nguyên!
Gấu là loài sinh vật càng đánh càng hăng đấy!
Vừa rồi lỡ nổ rồi, giờ muốn hối cũng không kịp.
"Bạo Lực Hùng! Mày là gấu gì tao không cần biết, trước mặt Đoàn Tử nhà tao thì mày tuổi gì!" Giọng Trần Minh hiếm khi nghiêm túc, "Đoàn Tử, cho nó biết mặt!"
Bên kia, Đoàn Tử vừa vả bay Quyền Kích Đại Thử đã quay đầu nhìn về phía Bạo Lực Hùng đang lao tới.
Nó nhận ra ngay đối phương mạnh hơn mình!
Nhưng không hề sợ hãi mà xông thẳng lên.
Không hề lùi bước!
"Rống!"
Bạo Lực Hùng nhìn Đoàn Tử trước mặt thì cơn giận bùng lên.
Một con sâu kiến mà cũng dám cản đường hắn?
"Ầm!"
Hai con gấu lao vào đánh nhau túi bụi, thoạt nhìn thì ngang tài ngang sức, nhưng chỉ ba giây sau Đoàn Tử đã bị áp đảo, rơi vào thế hạ phong, tình thế nguy cấp!
Số Sáu thấy Đoàn Tử bị áp chế thì biết cơ hội đến rồi, "Quyền Kích Đại Thử, bắt lấy con nhỏ kia cho tao!"
"Chít chít!"
Quyền Kích Đại Thử gầm lên một tiếng đáp lại, rồi lao vút đi.
Thấy hướng nó lao tới, cả Số Sáu lẫn Trần Minh đều tròn mắt.
Con chuột túi này lại lao về phía chiến trường của Đoàn Tử và Bạo Lực Hùng!
Xem ra là định báo mối thù lúc trước!
"Mày dám cãi lệnh tao!" Số Sáu tức giận giậm chân tại chỗ.