Từ Đầu Tu Tiên: Sinh Con Liền Vô Địch

Chương 23: Công pháp tu luyện

Chương 23: Công pháp tu luyện
"Ông lão đừng cười ta, ta bất quá là dính chút ánh sáng của tiểu nữ mà thôi. Tiểu nữ Trần Nhữ Hi đã được Trần Tiến Hiền, chấp sự đại nhân của Thứ Vụ điện Trần gia thu làm đệ tử."
"Trúc Cơ cao nhân sao? Xuất thủ tương đối xa xỉ, bởi vậy, ha ha."
Trần Quân nói đến đó thôi, còn về việc được cho bao nhiêu thì không tiện nói rõ, để tự mình đoán đi.
Ông lão lúc này mới biết vì sao Trần Quân bỗng nhiên có nhiều tiền như vậy.
Thì ra là thế a.
"Tốt, có thể bái sư Trúc Cơ cao nhân, sau này tiền đồ bất khả hạn lượng, nhưng..."
"Sau này chi tiêu cũng không ít."
Ông lão khẽ lắc đầu rồi tiếp tục nói: "Ta có một nữ nhi, tam linh căn, năm nay 23 tuổi, đã là Luyện Khí tầng bảy, đại khái trước ba mươi tuổi liền có thể thử nghiệm Trúc Cơ."
"Vẻn vẹn một mai Trúc Cơ Đan đã muốn bốn vạn linh thạch."
"Đây là hạ phẩm."
"Trung thượng phẩm Trúc Cơ Đan lên đến sáu đến tám vạn."
"Ta lão già một tháng cũng chỉ tích lũy được khoảng ba ngàn linh thạch."
"Nếu Trúc Cơ thất bại hai ba lần, đem cái lão cốt đầu này mệt tan ra từng mảnh cũng không đủ cho nó tích lũy."
Ông lão vừa đấm đầu gối, vừa kể lể với Trần Quân nỗi khó khăn của mình.
"Tích lũy ba năm năm cũng không xê xích gì nhiều đi." Trần Quân bấm ngón tay tính toán, an ủi.
Ông lão lập tức trừng mắt, cau mày nói: "Tích lũy ở đâu ra? Nữ nhi của ta bái sư một vị trưởng lão của Kim Đỉnh tông, cùng chỗ với con gái ta đều là Tiên tộc, tiên tông, tiên nhị đại, ăn uống mặc đều là bất phàm, ngươi nếu kém quá nhiều, con gái cũng không có mặt mũi."
"Pháp y cao cấp, pháp khí thượng đẳng, đan dược, phù lục nhất đẳng, linh bút, linh thú, bên nào cũng không thể thua kém người khác."
"Cái này còn chưa tính thường xuyên hiếu kính sư trưởng, còn có đủ loại giao tiếp nữa."
"Mỗi tháng cơ hồ không còn sót lại bao nhiêu, thậm chí có đôi khi còn phải vay mượn."
Trần Quân nghe mà âm thầm líu lưỡi.
Hắn trước kia sinh con chỉ lo sướng tay.
Hiện tại nghĩ lại, ông lão mở cửa hàng nuôi một đứa còn gian nan như vậy, hắn tận ba đứa, phải làm sao mới ổn đây.
Coi như tiết kiệm tiền không cho đi bái sư học nghệ, không nhập học đường, tự mình dạy ở nhà, một ngày ba bữa, mặc quần áo ăn cơm, cũng không thể thiếu chi tiêu được.
Lập tức Trần Quân có chút nhức đầu.
Xem ra kiếm linh thạch, tuyệt không phải chuyện một sớm một chiều, mà là đại kế lâu dài.
Không khéo, dòng dõi của hắn, khó tránh khỏi sinh một đống lớn.
Bây giờ sinh ra rồi, lại nuôi không nổi, phải tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp thôi.
"Ông lão, kỳ thực ta không giấu ngài, trên tay ta quả thực có một khoản linh thạch, ta định mở một cửa hàng phù hoặc Đan các tương tự, ngài thấy..."
Trần Quân chưa nói xong, ông lão đã phất tay cắt ngang.
"Đừng, ngàn vạn lần đừng mở cái này, ta là mở sớm nên tích lũy được không ít mối khách cũ, bây giờ mở tiệm cạnh tranh quá quyết liệt, hơn nữa phía trên bóc lột quá lợi hại."
"Chỉ là kiếm đồng tiền vất vả thôi, lão hủ ta vẫn là cấp một đan sư, còn khó khăn như vậy."
Trần Quân cười không nói.
Đối với Trần Quân mà nói, một tháng kiếm được một ngàn linh thạch cũng được, ít nhất so với trước kia làm nhiệm vụ ở dã ngoại còn tốt hơn nhiều.
Yêu cầu của hắn không cao.
Nhìn ra Trần Quân không tin, ông lão liền xòe ngón tay ra giới thiệu cho Trần Quân quá trình mở tiệm.
"Thứ nhất, nếu ngươi muốn mở cửa hàng đan dược, phải đi trình diện các đan sư trong thành, không thể thiếu hai ba ngàn linh thạch. Nếu là cửa hàng phù, thì phải trình diện các phù tu. Nếu không, ngươi tuyệt đối không mua được một tấm phù hay một viên đan nào đâu."
"Thứ hai, tiền thuê nhà, một tháng đã một ngàn linh thạch, phải trả trước một năm."
"Thứ ba, cần tu sĩ cấp bậc Trúc Cơ làm người bảo đảm."
Nghe xong Trần Quân há hốc mồm, ý định mở tiệm vơi đi không ít, nghe chừng quả thực không dễ làm.
Chỉ riêng những điều ông lão nói, mỗi mình điều thứ ba, Trần Quân đã không làm nổi.
"Tất nhiên, nếu ngươi không có tu sĩ Trúc Cơ bảo đảm, ngươi có thể dùng tiền thay thế, nhưng ít nhất cũng phải năm sáu ngàn linh thạch mới được."
Trần Quân: "..."
Ông lão thấy Trần Quân đã chùn bước, cười chắp tay sau lưng đứng dậy, một bên thu xếp Uẩn Linh Đan cho hắn, vừa nói: "Đương nhiên, nếu ngươi bán trái cây rau quả thông thường, đồ cổ tranh chữ, thì cứ tùy tiện thuê một cửa hàng là được, không có gì khó khăn cả."
Trần Quân mím môi, giữa lông mày lộ vẻ buồn rầu, không ngờ mở cửa hàng phù lại cần nhiều thủ tục đến vậy, thảo nào, trên đường phố cửa hàng phù lại ít như thế.
Xem ra chuyện mở tiệm phải bàn bạc kỹ hơn.
Đúng rồi, Trần Quân nhớ ra mình còn có một cái đan lô hạ phẩm, hay là mua chút dược liệu về thử luyện đan xem sao.
Hắn tuy không có thiên phú luyện phù, nhưng biết đâu lại là thiên tài luyện đan thì sao.
Trần Quân nói ra ý nghĩ của mình, ông lão vỗ tay cười lớn, cũng không hề cười nhạo hắn, trái lại còn chủ động đưa cho hắn một quyển «Đan Đạo Sơ Giải».
Bảo hắn về xem kỹ một chút, luyện chế đan dược hạ phẩm cấp một là đủ rồi.
Trần Quân cúi đầu cảm tạ một phen, móc ra 2.980 linh thạch, lãi được hai mươi, Trần Quân lại cảm ơn rồi ra về.
Ra khỏi Linh Đan các, Trần Quân liền thẳng đến phòng đấu giá, ngồi một buổi chiều tỉnh ngủ mấy phần, quyết định đợi đến khi đấu giá bộ song tu công pháp «Loan Phượng Quyết» Huyền giai, trung phẩm.
Người sáng lập là một vị Kim Đan Chân Nhân trong giới song tu.
Bởi vậy, không ít người tranh giành với Trần Quân, loại công pháp này dù có giữ lại trong nhà để cất giữ, sau này cũng sẽ tăng giá.
Cho nên, công pháp vốn trị giá tám ngàn, bị đẩy lên đến một vạn, Trần Quân rưng rưng mua xuống.
Công pháp song tu nhất lưu, giá bán tất nhiên cũng cực cao.
Nhưng Trần Quân quyết tâm đi theo con đường song tu, chứ không phải cứ chậm rì như rùa bò thế này, biết đến bao giờ mới có thể Trúc Cơ, đến bao giờ mới có thể có được dòng dõi mới.
Hoàng hôn buông xuống, Trần Quân bước đi trên con đường Hoàng Hôn, trong lòng đau xót, sờ vào túi trữ vật, nhớ đến bộ công pháp song tu giá một vạn linh thạch, lại lần nữa đau nhói trong tim.
Hắn có tổng cộng bốn vạn linh thạch, thoáng cái đã mất đi một phần tư.
Tin tốt là, môn công pháp này có thể dùng đến cảnh giới Kim Đan.
Bây giờ, hắn chỉ cần cưới một nữ tu có linh căn về cùng tu luyện đại đạo với mình.
Thêm vào đó còn có Uẩn Linh Đan, có lẽ không cần đến bảy tháng, chỉ năm tháng là có thể đột phá tầng tiếp theo.
Không biết lần sau lại có thể đào ra dòng dõi gì nữa.
Nghĩ đến đây Trần Quân tràn đầy phấn khởi.
Uy lực của dòng dõi, hắn đã tự mình cảm nhận được, chỉ trong vòng một năm, hắn đã thay đổi hoàn toàn.
Từ một tiểu nhân vật chỉ ăn no linh mễ, biến thành một tiểu nhân vật coi linh đan như cơm bữa.
Cảnh ngộ khác nhau một trời một vực.
Trần Quân nghĩ vậy rồi bất giác đi đến trước cửa nhà.
Vừa đến cửa đã thấy người của chấp pháp đội Kim Đỉnh tông đang la hét trước cửa, bên cạnh là cô gái mặc sườn xám đã cho hắn thuê phòng trước đó.
"Bảo ngươi mở cửa thì mở đi, chấp pháp đội có lệnh kiểm tra, còn lề mề ồn ào."
"Đại nhân, chuyện này phải có ông chủ nhà tôi mới mở được, tiểu nữ chỉ là người bán nhà, đâu có bản lĩnh lớn như vậy, ngài cũng biết, chỉ có người nắm giữ lệnh bài mới có thể vào..."
"Các vị, tại hạ Trần Quân, chính là chủ nhân nơi này, không biết có chuyện gì?"
Trần Quân nhíu mày, ánh mắt đảo qua bảy tám người của chấp pháp đội, cuối cùng dừng lại trên người một nam tử giữ râu dê, ánh mắt uy nghiêm sắc bén.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất