Từ Gia Phả Bắt đầu Chế Tạo Trường Sinh Thế Gia

Chương 31: Trần Bá thỉnh cầu

Chương 31: Trần Bá thỉnh cầu
"Đa tạ chư vị gia chủ, hảo hữu nể mặt đến đây tham gia ta Hứa thị lập tộc khai từ đại điển."
Sau khi kết thúc tế bái tiên tổ, Hứa Xuyên cười nói với mọi người: "Ta Hứa gia đã chuẩn bị rượu nhạt yến hội, xin mời nhất định uống thêm vài chén."
"Ha ha, Hứa gia chủ khách khí."
Vừa dứt lời, chung quanh liền có người tâng bốc nói: "Bây giờ, ai mà chẳng biết Hứa thị thiên kim phường rượu nổi tiếng khắp Thanh Giang."
Thiên kim phường cất giữ hoàng tửu, rượu gạo, rượu đế, rượu trái cây, còn có cả đồ uống giải khát, thích hợp cho mọi lứa tuổi.
Tiếng tăm vang xa, được nhiều người khen ngợi.
"Ha ha, chư vị cứ việc uống thả ga, hôm nay nhất định phải không say không về!"
"Các vị gia chủ, xin mời hướng bên này."
Có hộ vệ bắt đầu dẫn dắt mọi người hướng đến hội trường tiệc rượu.
"Cha, con đi xem Tiểu Bạch một chút." Hứa Minh Xu nói.
"Con cũng đi." Hứa Minh Tiên cũng lên tiếng.
Hứa Xuyên khoát tay: "Đi đi, trông chừng bọn họ. Nếu hôm nay nháo ra chuyện gì, đừng trách ta đói chúng nó mười ngày nửa tháng."
"Thức ăn ta sẽ cho người hầu mang đến cho các con."
"Đa tạ cha."
"Đến đây, các con đi tiếp rượu đi. Các vị thế gia gia chủ, phú thương phú hộ, còn có cả Động Khê Thôn các hương thân, xin các vị cũng chiếu cố."
"Vâng, cha."
Hứa Xuyên ngồi chủ tọa, cùng tiếp chuyện Dương Chiêu và mấy vị gia chủ thế gia có thực lực nhất.
Bên cạnh là bàn của Bạch Tĩnh và các phu nhân.
"Chư vị đại nhân, còn có các vị gia chủ, Hứa mỗ mời các vị một chén, đa tạ hôm nay đã đến, để cho ta Hứa thị thêm phần rồng đến nhà tôm."
Ô Huyện lệnh cũng giơ ly rượu lên, cười nói: "Hứa gia chủ thật sự khách khí."
"Thanh Giang huyện có nhiều thế gia, đây là việc lớn, chúng ta làm quan cha mẹ tự nhiên phải có mặt chứng kiến, không thì chẳng phải phụ lòng cái danh 'quan phụ mẫu' sao."
"Ô Huyện lệnh nói có lý, chúng ta thế gia cũng lẽ ra nên chứng kiến."
Dô!
Tất cả mọi người đều uống cạn ly.
"Hứa gia chủ, Hứa gia của ngài chỉ trong vài chục năm đã tích lũy được cơ nghiệp hùng hậu như vậy, tiền đồ bất khả hạn lượng, tương lai nói không chừng còn muốn nhờ Hứa gia dìu dắt một ít."
"Vương gia chủ khách khí, ta Hứa gia sao có thể so sánh với Vương gia, ngay cả thúc ngựa cũng không đuổi kịp a."
"Ha ha ha, Hứa gia chủ thật là khiêm tốn."
Vương gia chủ nghe vậy hết sức hài lòng, mặt mày rạng rỡ.
"Hôm nay, Hứa mỗ kỳ thật còn có một chuyện vui muốn cùng chư vị chia sẻ." Hứa Xuyên nhìn về phía Dương Chiêu, thản nhiên nói: "Năm sau tháng hai hai, ta trưởng tử Hứa Minh Nguy sẽ cưới thiên kim nhà Dương Huyện thừa."
Ô Huyện lệnh, Phương huyện úy và một đám gia chủ thế gia đều ngạc nhiên nhìn về phía Hứa Xuyên, rồi lại nhìn sang Dương Chiêu.
Dương Chiêu cười nhạt, khoát tay: "Hứa gia chủ, đây chẳng phải là chuyện đại sự gì, ngài không cần quá trịnh trọng. Lễ nghi ba sách sáu mời đã sớm hoàn tất, chẳng lẽ ngài còn sợ ta không gả nữ nhi cho lệnh lang sao."
Dương Chiêu nói vậy, coi như đã giải quyết dứt khoát.
Ô Huyện lệnh chỉ vào Dương Chiêu, lắc đầu bật cười: "Dương hiền đệ, huynh thật là không tử tế, muốn cho lệnh thiên kim chọn tế, sao lại không nói cho ta một tiếng chứ."
"Để cho Hứa gia chủ nhi tử được tiện nghi mà vô ích."
"Là ta có lỗi, ta tự phạt ba chén."
Dương Chiêu uống liền ba chén, sau đó nói: "Không còn cách nào khác, nữ nhi thích thì ta đành chiều theo thôi, ta chỉ có một đứa con gái như vậy, không nghe nàng thì nghe ai chứ."
"Ai, cũng đúng. Hứa Minh Nguy là chúng ta Thanh Giang huyện công nhận tư chất Tông Sư, nhà ai Tuấn Kiệt sánh bằng chứ."
Hạ gia gia chủ quay đầu nhìn về phía Hứa Xuyên, cười tủm tỉm nói: "Hứa gia chủ, Minh Nguy hiền chất hẳn là đã đạt đến Hậu Thiên đỉnh phong rồi chứ?"
Vấn đề này, rất nhiều người đều tò mò, không khỏi nghiêng tai lắng nghe.
Hứa Xuyên cười nhạt: "Ta cũng không rảnh để giám sát, rất lâu không có khảo giáo võ đạo của hắn, cũng không rõ cảnh giới hiện tại, có lẽ còn kém một chút."
"Tuy kém một chút, vậy khẳng định cũng còn vài chỗ huyệt khiếu. Đến lúc đó Chu Thiên huyệt khiếu câu thông, nội kình trong cơ thể liên tục không ngừng, chính là Hậu Thiên đỉnh phong."
"Ha ha, vậy liền mượn lời Chu gia chủ chúc lành, hy vọng trước cuối năm có thể đi đến Hậu Thiên đỉnh phong."
Không chỉ bàn của Hứa Xuyên nói chuyện hừng hực, bàn của Bạch Tĩnh cũng vậy.
Nhưng các nàng đang bàn chuyện các nhà có con trai, con gái đến tuổi gả cưới hay không.
Bởi vì danh tiếng của Hứa gia ngũ tử, các phu nhân khác quan tâm nhất là chuyện chung thân của bọn họ.
Bạch Tĩnh cũng không hồ đồ, chỉ nói Hứa Minh Nguy đã cùng Dương Huyện thừa thiên kim kết thân, qua mấy tháng nữa sẽ cưới nhập môn. Còn lại mấy người khác đều lấy lý do tuổi còn quá nhỏ để chờ mấy năm sau rồi nói.
Sau một bữa cơm no nê, các vị Huyện lệnh, thế gia, phú thương, phú hộ cũng đều lần lượt rời đi.
Bạch Tĩnh cùng Chu Minh đi kiểm kê quà tặng.
"Phu nhân, lễ vật đã kiểm kê xong, ước chừng giá trị hơn tám vạn lượng."
Bạch Tĩnh bình tĩnh gật đầu.
Nàng biết rõ thực lực tài chính của mình, sớm đã không còn kinh ngạc vì chút tiền tài đó.
"Chu quản sự, tất cả đều thu vào khố phòng đi."
"Vâng, phu nhân."
Trước kia Chu Minh, Lý Nhị, Triệu Đại Long cùng những người lớn tuổi theo Hứa Xuyên từ bé, giờ đây tại Hứa gia đều có địa vị không thấp.
Hoặc là quản sự, hoặc là hộ vệ thống lĩnh.
Gia nghiệp Hứa gia không ngừng phát triển, những người đó cả nhà cũng đều thăng quan tiến chức.
Ngoại trừ Lý Nhị, những người còn lại đều đã không thua kém gia cảnh trước khi gặp nạn là bao.
Ba năm qua, còn có người sinh con trai, tăng thêm nhân khẩu.
... ... ... ...
Hứa gia phòng khách.
Trần Nhị Cẩu, Trần Đại Minh một nhà đều đang ngồi trong phòng, trò chuyện với Hứa Xuyên.
"Ta biết Xuyên Ca là lợi hại nhất mà. Ngắn ngủi thời gian như vậy, đã đưa Hứa gia lên hàng thế gia, cái Từ gia mấy chục năm đều không làm được."
Trần Nhị Cẩu cười tán dương, uống một ngụm trà, mắt sáng lên: "Trà này không tệ."
"Phải không? Vậy ngươi lúc ra đi mang một ít về đi."
"Không cần, nếu không sẽ cảm thấy mình giống như tới xin tiền vậy."
Trần Bá liếc mắt nhìn hắn, tức giận nói: "Ngươi cũng biết là xin tiền sao."
"Tốt rồi, trà cũng uống, trời cũng hàn huyên, đều về nhà nấy đi. Chậm nữa, đóng cửa thành, liền không trở về được."
Trần Đại Minh ngồi không yên, lúc này đứng dậy cáo từ.
Mặc dù phu nhân của hắn dặn dò phải kết giao thân tình, nhưng Hứa Xuyên cả nhà đều là người khôn khéo, làm sao không nhìn ra tâm tư của bọn họ.
Quan hệ trước kia cũng không có gì, bây giờ lại muốn bám víu lên, đều không có cái gì để bám víu.
Vốn còn hy vọng Trần Nhị Cẩu sẽ mở miệng.
Nhưng hắn cũng không hồ đồ.
Bây giờ cha bọn họ đã lên tiếng đuổi người, bọn họ càng không mặt mũi ở lại đây.
"Xuyên Ca, vậy chúng ta đi trước nhé. Vài ngày nữa lại đến nói chuyện phiếm với huynh."
Hứa Xuyên đưa Trần Nhị Cẩu bọn họ ra cửa, nhìn thấy xe ngựa của họ đi xa, sau đó quay đầu nhìn về phía Trần Bá bên cạnh: "Trần Bá, sao ngài phải như vậy? Nhà ta bây giờ còn nhiều phòng khách."
"Đúng vậy a. Tam Thụ nhà ngươi xưa nay đâu có bằng nay, nhưng người sang có tự mình hiểu lấy."
Hứa Xuyên chắp tay: "Hôm nay chủ tế làm phiền Trần Bá."
"Có thể chứng kiến nhà ngươi quật khởi, đây là vinh hạnh của ta. Nếu cha mẹ ngươi dưới suối vàng có linh, tất nhiên sẽ vì ngươi mà kiêu hãnh."
Hứa Xuyên nhìn xa xa Thanh Sơn, Kim Hà nhiễm một bên, thản nhiên nói: "Lớn Ngụy thế gia cửu phẩm, ta Hứa gia bây giờ cũng không tính là chân chính bước vào hàng ngũ thế gia."
"Tất cả mới vừa bắt đầu!"
Đôi mắt đục ngầu của Trần Bá chợt lóe lên thần quang, nhìn về phía Hứa Xuyên: "Ngực có càn khôn, bụng tàng cẩm tú."
"Ngươi thật giỏi!"
"Đáng tiếc, Trần Bá ta không nhìn thấy được ngày đó."
"Khụ khụ khụ ~ "
Nói xong, Trần Bá không khỏi ho khan.
Năm ngoái vào đông, thê tử của Trần Bá qua đời, thân thể ông cũng bắt đầu ngày càng sa sút.
Hứa Xuyên đỡ lấy ông, nói: "Ta đưa ngài về đi."
"Cũng tốt."
Trần Bá nhìn hắn một cái, hai người liền hướng nhà ông đi đến.
"Tam Thụ, ta cầu ngươi chuyện này."
"Ngài nói đi, Trần Bá."
"Đem Trần gia nạp làm phụ thuộc đi."
Hứa Xuyên im lặng không nói, đi vài bước mới nói: "Chờ Hứa gia ta lại lớn mạnh, tất nhiên sẽ cần một chút gia tộc phụ thuộc để quản lý một vài gia sản của gia tộc."
"Ta muốn mời ngài xem trên mặt mũi của ta này, cho hai đứa con trai của ta một cơ hội."
Suy nghĩ một lát, Hứa Xuyên bình tĩnh nói: "Được, Trần Bá, ngài tự mình thuyết phục đi. Nếu bọn họ nguyện ý, ta đây sẽ nhận lấy, đối xử như Triệu Tiễn Tôn Lý cùng mấy nhà xung quanh."
"Ta Hứa gia tuyệt đối không bạc đãi người trung thành, nhưng cũng sẽ không đối với kẻ trộm gian dùng mánh lới mà nhân từ nương tay."
"Ta hy vọng ngài nói rõ cho bọn họ."
Trần Bá khẽ gật đầu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất