Tu Luyện Bắt Đầu Từ Đơn Giản Hóa Công Pháp

Chương 55: Đột phá Đoán Cốt Cảnh

Chương 55: Đột phá Đoán Cốt Cảnh


Tốn cả buổi sáng luyện chế đan dược xong, Trần Phỉ tập trung vào tu luyện nội kình.
Trong lúc hít thở, thân thể Trần Phỉ theo hô hấp đang không ngừng phập phồng, nhiệt độ cao ở giữa da thịt bốc lên, cũng bắt đầu từng bước thẩm thấu vào trong gân cốt. Chờ ngày nào đó hoàn toàn thẩm thấu vào, chính là lúc Trần Phỉ đột phá Đoán Cốt Cảnh.
Thời gian buổi chiều và buổi tối, Trần Phỉ cũng không lãng phí, không đi câu lan nghe nhạc, cũng không đi dạo lầu hoa.
Giống như một nhà sư khổ hạnh, Trần Phỉ mua không ít bí tịch công pháp trở về.
Trần Phỉ thử dung hợp bí tịch kiếm pháp một chút, phát hiện Hỏa Văn Kiếm vẫn là trạng thái đại viên mãn, nói rõ công pháp đã không thể tiến bộ.
Không phải Hỏa Văn Kiếm mạnh bao nhiêu, chỉ có thể nói cấp độ bí tịch kiếm pháp Hạnh Phần Thành bán ra tương đối bình thường. Bí tịch thân pháp cũng là cảnh ngộ tương tự.
Cho nên Trần Phỉ tập trung lực chú ý vào cung pháp.
Lúc trước ở Bình âm Huyện, Trần Phỉ lấy được ba quyển bí tịch cung pháp đều cực kỳ cơ sở, giờ phút này ở Hạnh Phần Thành mua được bí tịch cung pháp, mỗi một quyển đều có thể cho Trần Phỉ tiến bộ.
Kéo cung bắn tên, Trần Phỉ không biết mệt mỏi tu luyện.
Có lẽ người ngoài nhìn vào, trạng thái hiện giờ của Trần Phỉ không khỏi có chút điên cuồng, bức mình quá ác độc. Ngay cả Trì Đức Phong sau khi nhìn thấy an bài tu luyện của Trần Phỉ, cũng không nhịn được khuyên bảo Trần Phỉ.
Nhưng Trần Phỉ luôn mỉm cười nghe, sau đó vẫn chấp hành như vậy.
Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá có vui?
Kỳ thật Trần Phỉ cũng không phải là một người chăm chỉ cỡ nào, nhưng thế giới này cho Trần Phỉ cảm giác không an toàn, khiến Trần Phỉ bức thiết muốn cường đại chính mình.
Đồng thời loại cảm giác mỗi ngày có thể rõ ràng cảm nhận được sự tiến bộ của mình, mỗi một lần đổ mồ hôi, đều có thể đạt được hồi báo này, khiến Trần Phỉ có chút si mê.
Bản thân Trần Phỉ cũng không cảm thấy vất vả, ngược lại thích thú. Cũng chỉ có thích thú, mới có thể kiên trì bền bỉ, kiên trì làm xong một việc.
Trong nháy mắt, lại là mười ngày trôi qua, đi tới Hạnh Phần Thành, đã hai mươi mấy ngày.
Trong đan thất, Trần Phỉ nhìn đan lô trước mắt, cảm giác dược tính trong lò biến hóa, dùng nội kình điều chỉnh.
Theo thời gian trôi qua, mùi thuốc nhàn nhạt bắt đầu phiêu đãng trong đan thất, thậm chí xuyên thấu qua khe hở ở cánh cửa, truyền tới trong đình viện.
Một khắc đồng hồ thoáng qua, Trần Phỉ đánh ra thủ pháp, đập vào nắp lò. Trong tiếng trầm đục, Trần Phỉ thò đầu nhìn lại, một viên đan dược xuất hiện trong mắt Trần Phỉ.
“Thành công rồi!”
Trên mặt Trần Phỉ không tự chủ được lộ ra nụ cười, Trì Đức Phong chờ đợi một bên nghe được Trần Phỉ nói, không tự chủ được tiến lên, nhìn Trần Phỉ lấy đan dược ra.
“Đánh giá một chút?”
Trần Phỉ đưa đan dược tới trước mặt Trì Đức Phong, Trì Đức Phong cẩn thận cầm lấy.
Có thể nhìn thấy trên đan dược còn có bã thuốc chưa hoàn toàn dung hợp, cho nên cả viên đan dược có vẻ có chút hỗn tạp. Loại đan dược này nếu như lấy ra bán, sẽ không có võ giả mua, trừ phi phá giá.
Trì Đức Phong dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến của Trần Phỉ, thấy Trần Phỉ không phản đối, đào một chút đan dược đưa vào miệng. Một lát sau, Trì Đức Phong mở mắt, nhìn về phía Trần Phỉ, trong ánh mắt còn mang theo một tia khó tin.
“Như thế nào?” Trần Phỉ ngẩng đầu hỏi.
“Là Thường Phù Đan.” Trì Đức Phong khẳng định gật đầu.
“Xem ra qua không lâu nữa là có thể bán Thường Phù Đan rồi.” Trên mặt Trần Phỉ không khỏi lộ ra nụ cười.
“Đúng vậy!”
Nhìn Trần Phỉ từ không đến có thôi diễn, cũng luyện chế ra Thường Phù Đan, Trì Đức Phong tự nhiên sẽ không hoài nghi sau này Trần Phỉ có năng lực luyện chế ra Thường Phù Đan có phẩm tướng tốt.
“Chẳng qua, gần đây chúng ta có khả năng không thể bán đan dược ở Hạnh Phần Thành.” Trì Đức Phong trả Thường Phù Đan lại cho Trần Phỉ, cau mày nói.
“Có phiền phức tìm tới cửa?”
Trần Phỉ ngược lại không có gì ngoài ý muốn, chỉ cần có lợi ích, phiền toái đều sẽ tìm tới cửa. Chớ nói chi là bọn họ bán là đan dược, người hiểu rõ đều biết, đây chính là chuyện một vốn vạn lợi.
Trần Phỉ luyện chế Khinh Linh Đan phẩm tướng tốt, dược hiệu mạnh, vừa nhìn liền biết sau lưng có một luyện đan sư lợi hại.
Phiền toái bây giờ mới tìm tới cửa, chỉ có thể nói người thành lớn, làm việc xác thực phải càng thêm cẩn thận. Nhất định là nắm chắc sau lưng Trì Đức Phong cũng không có bối cảnh gì lớn mới dám ngả bài.
“Hạnh Phần Thành có một bang phái tên là Thiển Thủy Bang, việc làm ăn của chúng ta bị bọn họ theo dõi.”
Trì Đức Phong tìm một cái ghế ngồi xuống, nhìn Trần Phỉ, nói: “Ta mang kẻ bám đuôi bọn họ vòng vo vài ngày, gần đây bọn họ hẳn là sắp hết kiên nhẫn.”
“Vậy trước hết không bán, an tâm chờ Tiên Vân thương đội tới đi.”
Trần Phỉ suy nghĩ một chút nói, đan dược cũng bán chừng hai mươi ngày, kỳ thật đã kiếm được không ít.
Nửa đường Trần Phỉ đi đến cửa hàng trong ngõ kia, ngoại trừ thanh kiếm kia không mua, những thứ khác đều mua giống nhau, nến đỏ lại mua hai cây.
Số tiền còn lại, một phần ngân lượng gửi vào bảng điều khiển, còn có một phần đổi thành ngân phiếu, chỉ để lại một ít trở thành bạc vụn, sử dụng hàng ngày.
Số tiền này, trong thời gian ngắn, hoàn toàn đủ dùng.
Sau đó hoàn toàn có thể chờ đi Tiên Vân Thành, đến lúc đó bái nhập môn phái, có cái chỗ dựa vững chắc, sẽ không đến mức bị động như vậy.
“Được, ta cũng muốn nói với ngươi như vậy.”
Thấy Trần Phỉ không có ngạnh kháng, Trì Đức Phong không khỏi lộ ra nụ cười. Là lão giang hồ, Trì Đức Phong thấy được quá nhiều lợi ích thù hận. Chủ yếu là bọn họ ở Hạnh Phần Thành chính là một người ngoài, xung đột với bang phái địa phương rất dễ bị thiệt thòi.
Trì Đức Phong tham tài, nhưng tuyệt đối sẽ không bởi vì tiền tài đưa tính mạng của mình lên.
Đương nhiên, Trần Phỉ cũng có thể bán đan dược luyện chế cho cửa hàng, nhưng giờ phút này đã bị Thiển Thủy Bang theo dõi, cửa hàng nào cùng Thiển Thủy Bang có liên quan, Trần Phỉ cũng không biết, đến lúc đó rất dễ dàng bị bán đứng.
Tiền ít, nguy hiểm một chút cũng không ít, Trần Phỉ tự nhiên sẽ không làm.
Lại một tháng thời gian trôi qua, đi tới Hạnh Phần Thành gần hai tháng, Tiên Vân thương đội còn chưa tới, Trần Phỉ đã bày biện mấy trăm viên Khinh Linh Đan ở trong ô không gian.
Đan phương của Thường Phù Đan bởi vì đơn giản hóa, chỉ cần luyện chế Khinh Linh Đan là có thể tăng trưởng, cho nên độ thuần thục đã đạt tới cấp tinh thông, đang xuất phát tới cấp viên mãn.
Đối với tiêu hao Thường Phù Đan, Trần Phỉ đã có thể tự cung tự cấp. Càng mấu chốt chính là, theo độ thuần thục của Kinh Thôn Quyết không ngừng tới gần Đại Viên Mãn, Trần Phỉ hiện giờ một ngày đã có thể dùng bốn viên Thường Phù Đan.
Kết quả như vậy chính là Đoán Cốt Cảnh vốn phải tiếp cận ba tháng mới có thể đột phá, giờ phút này đã đi tới giới hạn giá trị.
【 cảnh giới: Luyện Nhục (9976/10000) 】
Trần Phỉ nhìn bảng điều khiển, lấy Thường Phù Đan ra, nuốt vào trong miệng.
Thường Phù Đan vào miệng liền tan, một cỗ nhiệt lượng ở trong cơ thể bành trướng ra.
Kinh Thôn Quyết rất nhanh vận chuyển, dẫn năng lượng bên trong đan dược vào mỗi một vị trí trên thân thể, đặc biệt là da thịt, giờ phút này đang tản ra nhiệt độ cao không giống người thường.
Nhìn bên trong, giờ phút này có thể nhìn thấy từng tia năng lượng trong cơ bắp Trần Phỉ đang không ngừng trùng kích, đè ép gân cốt. Theo thời gian, sức ép này ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Ong ong!
Giống như linh hồn rung động, Trần Phỉ mở to hai mắt.
Từ trên mặt đất đứng lên, thanh âm gân cốt tề minh vang vọng đan thất, bất tri bất giác, thân hình Trần Phỉ tăng lên một chút, đứng như núi, đọng như sông sâu.
So sánh với bộ dáng gầy gò lúc trước, Trần Phỉ đã sớm hoàn toàn bất đồng.
【 cảnh giới: Đoán Cốt cảnh (3/100000) 】
“Có ai ở đó không? Có ai không?”
Tiếng gõ cửa từ ngoài đình viện truyền đến, Trần Phỉ đi ra đan thất, mở cửa lớn.
“Ngươi là Trần Phỉ sao?”
Một tiểu nam hài giờ phút này đứng ở ngoài cửa, liếm một cái mứt hoa quả, ngẩng đầu nhìn Trần Phỉ hỏi.
“Chuyện gì?”
“Trì đại thúc bảo ta nói với ngươi, chạy mau!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất