Chương 48: Sáng tạo chúng nó đến chết!
"Cho ta hướng thẳng tiến!"
Lời còn chưa dứt hẳn.
Linh giới hành giả đã xé toạc không gian môn hộ, tiến vào bên trong thông đạo nối liền hai thế giới.
Thừa dịp thời gian ngắn ngủi này, Bạch Cảnh cũng tranh thủ liếc nhìn Sồ Điểu tinh lần cuối.
"Đệch!"
Không một dấu hiệu báo trước.
Vốn chỉ là một tinh cầu mấp mô, loang lổ những dấu vết của chiến tranh.
Bỗng nhiên xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt xẻ dọc ngang trên bề mặt.
Bên trong những vết nứt đó, là những khối năng lượng được nén ép đến cực hạn.
Một giây sau!
Vụ nổ kinh thiên phát sinh.
Bất kể là nham thạch, khoáng mạch, thậm chí sinh linh, đều hóa thành hư vô trong khoảnh khắc dưới sức công phá của vụ nổ.
Một tinh cầu.
Chỉ trụ vững được hai ba giây ngắn ngủi.
Thì triệt để tan biến, trở thành tro bụi vô tri trong vũ trụ bao la.
"Ừng ực!"
Phải mất một lúc lâu sau.
Bạch Cảnh mới hoàn hồn, thoát khỏi sự kinh hoàng tột độ.
Hắn trừng mắt nhìn hạm nương mặt mày vô tội kia, hận đến nghiến răng ken két, chỉ hận không thể vớ lấy gậy gộc mà giáo huấn một trận nên thân.
Một phút đồng hồ?
Cái con mẹ nó "một phút đồng hồ" ngươi nói là thế này hả?
Chỉ cần chậm hơn năm giây thôi, hôm nay vũ trụ này đã có thêm một linh hồn đoản mệnh rồi!
"Tại nó gia tốc sau đó... ta cũng có biết đâu..."
Hạm nương bị Bạch Cảnh nhìn chằm chằm đến mức không chịu nổi, yếu ớt lên tiếng phân trần.
"Tốt lắm tăng tốc độ, có ngươi đúng là phúc khí ngập trời của ta."
Bạch Cảnh còn có thể nói gì đây, hôm qua người ta vẫn còn là lệ quỷ, hôm nay đã biến thành hạm nương rồi.
Chưa có kinh nghiệm làm việc, có thể thông cảm được... Thông cảm cái con khỉ!
Chỉ hận đối phương không phải thực thể, bằng không đã cho một trận giáo dục nhẹ nhàng vui vẻ rồi.
Cũng may mạng hắn lớn, sớm một bước trốn thoát ra ngoài.
Bằng không hết thảy chuẩn bị công phu nãy giờ đều đổ sông đổ biển.
Hít sâu mấy hơi.
Trấn an con tim nhỏ bé vừa bị kích thích đến suýt nữa ngừng đập.
"Nơi này chính là Linh giới sao?"
Bạch Cảnh có chút hiếu kỳ đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Rất kỳ quái, cũng rất kỳ hoa.
Giống như là tiến vào một thế giới Mosaics, khắp nơi đều là những chùm sáng vặn vẹo hỗn loạn.
Thỉnh thoảng lại có thể nhìn thấy những sinh linh vặn vẹo thành một đống quái dị, từ một bên vội vã bay qua, tiến về phía thông đạo vừa mới được mở ra tạm thời.
Trước môn hộ nhanh chóng tụ tập mấy chục loại hình thái vặn vẹo khác nhau của sinh linh.
"Tính là vậy, cũng không tính là vậy."
"Nơi này là thông đạo nối liền, chỉ là không gian bị ảnh hưởng bởi Linh giới, không thể tính là Linh giới chính thức, nhưng cũng mang một vài đặc tính của Linh giới."
Hạm nương lên tiếng giải thích.
"Nguyên lai là như vậy, vậy chúng nó..."
Bạch Cảnh chỉ chỉ về phía đám "Mosaics" đang bay lượn ở đằng xa.
"Đó là bởi vì quy tắc nơi này rất đặc thù, hết thảy sự vật đều trở nên vặn vẹo dị dạng, đương nhiên, thực lực càng mạnh thì càng ít bị ảnh hưởng."
"Chờ tiến vào Linh giới triệt để, hết thảy sẽ trở lại bình thường thôi."
Có lẽ là vận khí không tệ, lát sau liền thấy một sinh linh không còn mang phong cách Mosaics nữa.
Đó là một đạo nhân thân đầu bạch tuộc, khoác trên mình áo tơi tàn tạ, một tay xách cần câu, một tay cầm giỏ cá đan bằng trúc.
Đúng lúc này.
Cần câu trong tay hắn vung ra, chuẩn xác rơi vào một con "Mosaics" khổng lồ.
Có lẽ cảm nhận được nguy cơ, con "tôm cá" kia giãy dụa kịch liệt.
Chỉ là, nó không thể lay chuyển được cần câu của đối phương mảy may, một giây sau đã bị kéo đến trước mặt.
Rồi bị ném thẳng vào giỏ cá trúc.
Nhìn đến đó, hai mắt Bạch Cảnh sáng lên.
"Siêu phàm tài liệu, thượng đẳng đây mà!"
Hắn có chút thèm thuồng nhìn cây cần câu trúc và giỏ cá kia, thầm nghĩ xúi hạm nương cướp đoạt một phen.
Có lẽ cảm giác được có người đang rình mò.
Ánh mắt của "lão ngư ông" kia đột nhiên nhìn về phía này.
Vốn tưởng rằng sẽ có một trận giao phong kịch liệt, ai ngờ đối phương khi nhìn thấy một chiếc lâu thuyền to lớn, không chút do dự, quay người bỏ chạy.
Thấy vậy, Bạch Cảnh ngẩn người.
"Cái này mà cũng chạy?"
Vốn dĩ còn chưa có khái niệm gì về lâu thuyền, bây giờ xem ra, ở Linh giới không nói là có thể nghênh ngang đi lại, nhưng cẩn thận một chút thì an toàn vẫn có chỗ đảm bảo.
"Vừa rồi cái lão ngư ông kia là cảnh giới gì?"
Bạch Cảnh có chút hiếu kỳ hỏi thăm.
"Dựa theo cách phân chia tầng thứ sinh mạng của các ngươi, nên tính là lục giai đỉnh phong."
"Lục giai?"
"Đúng vậy, hắn có lẽ mạnh hơn nhiều so với lục giai bình thường, thuộc về nhóm đỉnh cấp nhất trong lục giai."
"Vậy ngươi trước kia?"
"Ta trước kia cũng là lục giai, trong lục giai có lẽ tính là vô địch thủ, yếu hơn thất giai một chút cũng có thể đánh, đánh không lại còn có thể chạy, bây giờ thì..."
Nghĩ đến mình biến thành con thuyền đần độn u mê, hạm nương ít nhiều cũng có chút không thích ứng.
Đối với đẳng cấp của hạm nương, Bạch Cảnh lại không quá kinh ngạc.
Chủ yếu vẫn là do hắn đã biết được một số tình báo từ Võ An, sinh linh Linh giới từ lục giai đến thất giai là một bậc thang lớn.
Nếu như hạm nương là thất giai, khoảnh khắc nàng xuất hiện trên Sồ Điểu tinh, ít nhất nửa hành tinh đã bị trạng thái phụ diện của nàng bao phủ.
Phạm vi rút máu, tìm hiểu một chút liền xong.
Hơn nữa, thất giai đã có năng lực xuyên thẳng qua giữa các tinh cầu.
Chính vì tình huống này, khi phát hiện sinh linh lục giai xuất hiện, người ta thường sẽ vận dụng vũ khí diệt tinh.
Chậm một bước thôi, tai họa có thể bao trùm cả tinh cầu, thậm chí có thể khuếch tán ra xung quanh.
Đúng lúc này.
Một tiếng quái khiếu thê lương vang lên.
Liền thấy ngay phía trước có một con quái vật "Mosaics" to lớn, bay nhào tới.
Còn chưa đợi Bạch Cảnh lên tiếng.
Hạm nương đã lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, toàn bộ Linh giới hành giả trong nháy mắt tăng tốc.
"Dám cản đường, ta sáng tạo ngươi đến chết!!! "
Hạm nương có chút hưng phấn nói.
Một giây sau.
Phi thuyền nghiền qua người đối phương, cái thân thể mười mấy thước kia, trực tiếp hóa thành huyết vụ.
Sáng tạo chết đối phương, đôi mắt hạm nương cong lên hình vành trăng khuyết, trông vô cùng vui vẻ.
Tình cảnh này khiến khóe miệng Bạch Cảnh giật giật.
Có ai lái phi thuyền kiểu này không vậy?
Hắn vừa định mở miệng thuyết giáo một phen, bảo hạm nương có thể yêu quý cơ thể mình hơn một chút, đừng có phá như vậy.
Lạch cạch!
Âm thanh vật gì đó rơi xuống đất.
Thông qua cửa sổ phòng thuyền trưởng ở tầng cao nhất, Bạch Cảnh thấy trên hạm phản có thêm một khối xương cốt đẫm máu.
Bạch Cảnh trực tiếp lộn người ra khỏi cửa sổ.
Tò mò nhặt lên khối xương còn dính huyết nhục trên mặt đất.
Tên: Huyết cốt
Loại hình: Siêu phàm tài liệu
Phẩm chất: Trung đẳng
Hiệu quả: Ẩn chứa khí huyết nồng đậm, dùng để tăng phúc, "nấu canh" có lẽ cũng có hiệu quả không tệ
"Ta dựa vào, cái này cũng có thể làm được?"
Bạch Cảnh lặng lẽ ném tài liệu vào ba lô.
Hai ba lần lộn nhào, hắn trở lại phòng thuyền trưởng, lần nữa nhìn về phía đám quái vật "Mosaics" kia, trong mắt mang theo vài phần nóng lòng muốn thử.
"Thật xin lỗi, ta..."
Hạm nương có lẽ nghĩ đến việc Bạch Cảnh vẫn còn trên thuyền, mình thật sự không nên lỗ mãng như vậy, nên có chút áy náy muốn nói xin lỗi.
"Đánh một trận đi, không thấy đằng kia có một con à, sáng tạo nó đi!"
Bạch Cảnh trực tiếp cắt ngang lời nàng.
"A?"
"A cái gì mà a, sáng tạo đi!"
Hạm nương có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn xông lên, và không có bất kỳ huyền niệm gì.
Nghiền chết tại chỗ.
Lần này ngược lại không thu được siêu phàm tài liệu.
Nhưng Bạch Cảnh cũng không quan tâm, không thấy trong thông đạo này, cái gì cũng không có nhiều, chỉ có "Mosaics" là nhiều thôi sao?
Lần này không ra.
Vậy thì tiếp tục sáng tạo chứ sao.
Dù sao cũng chỉ là một đám sinh linh Linh giới sơ cấp.
Đương nhiên không ngăn được trùng kích của Linh giới hành giả.
Thậm chí giờ hắn còn đang nghĩ, có nên tìm cơ hội gia tăng thêm một số thủ đoạn công kích hay không.
Nếu như có thể lắp đặt vũ khí tàu mẹ uy lực lớn.
Tại giữa "bầy cá" mà nã một phát!
Thật không dám tưởng tượng sẽ sảng khoái đến cỡ nào.
"Sáng tạo!"
"Sáng tạo chúng nó đến chết!"
Dưới sự phối hợp của hạm nương, siêu phàm tài liệu nhanh chóng vượt qua con số mười.
Đương nhiên, chuyện này cũng là vì những sinh linh Linh giới kia đã chứng kiến uy lực của lâu thuyền, nên đều không dám tới gần.
Chỉ cần hơi tới gần, là chúng sẽ bỏ chạy tán loạn...