Chương 312: Trinh Sát Thạch Tộc
Còn có mười mấy con chim to bay lượn trên bầu trời, là loài chim hình thể to lớn có thể chở một người bay cùng, hơi kém hơn Sư Thứu.
Phía sau lưng, Ngưu Lực trực tiếp mở miệng nói:- Tộc trưởng, là kỵ binh của Thạch tộc, số lượng cỡ một nghìn.
Tộc trưởng của bảy bộ lạc khác đứng cạnh Ngưu Lực, ai nấy tâm trạng thấp thỏm, đều có chút khẩn trương, nhưng nóng lòng muốn thử.
Bởi vì chỉ cần nhìn một vạn Long kỵ chỉnh tề mà túc sát đứng trong bộ lạc là bọn họ yên lòng, Thạch tộc mới có một nghìn kỵ binh, không thể nào là đối thủ.
Mọi người đều yên lòng.
Tất cả mọi người nhìn về hướng bóng người trẻ tuổi ở đằng trước, không kiềm được lộ ra chút kính sợ và sùng bái, đây là cường giả của tộc mình.
- Còn có mười mấy trinh sát loài chim bay.
Có người nhẹ giọng mở miệng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hơn mười con chim từ trên trời bay nhanh đến, một đám chiến sĩ Thạch tộc đứng ở bên trên.
Mọi người lặng lẽ chờ đợi, không bao lâu, kỵ binh Thạch tộc đến gần, cách bộ lạc một nghìn thước.
Ầm!Một nghìn kỵ binh dừng lại, khói bụi cuồn cuộn tán đi, lộ ra đội kỵ binh chỉnh tề.
Bên ngoài, thủ lĩnh Thạch Lục trực tiếp mở miệng mệnh lệnh, giọng điệu cao ngạo, không thèm để Nhân tộc vào mắt:- Người bên trong nghe đây, ta là thống lĩnh tiên phong của Thạch tộc, Thạch Lục, lập tức mở cửa thành, tất cả mọi người quỳ xuống đất, ta muốn tuần tra tình hình quân địch!Vừa mở miệng đã bắt người mở cửa thành, quỳ xuống đất cho hắn đi vào xem xét, quả thực là vả mặt, nhục nhã, khiến người nghe rất khó chịu.
Trên đầu chái nhà truyền đến một tiếng hừ lạnh:- Hừ!Cổ Trần hờ hững nhìn một nghìn kỵ binh Thạch tộc ở trước mắt, trong mắt lộ ra sát ý lạnh như băng.
Cổ Trần gằn từng chữ, lạnh lùng nghiêm nghị nói:- Một nghìn kỵ binh tầm thường mà dám đến nói ẩu nói tả.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng giơ tay, trong bộ lạc phía sau lưng, Hắc Thổ giơ cao Thanh Đồng chiến đao, vẻ mặt sát khí đằng đằng, đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cổ Trần lạnh lùng nghiêm nghị hạ lệnh, toàn thân sát khí ngút trời, không thèm che giấu:- Tiểu Hắc, dẫn dắt một nghìn Long kỵ nghiền nát bọn họ!Hắc Thổ đôi mắt sáng ngời, quát to một tiếng:- Tuân lệnh!Hắc Thổ kẹp chặt hai chân, Tam Giác long dưới thân mạnh mẽ lao ra, một nghìn Long kỵ phía sau rào rào bước ra khỏi hàng, cùng hắn xông ra ngoài.
Ầm ầm!Vang tiếng nổ lớn, kỵ binh Thạch tộc ở bên ngoài hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nhìn thấy cửa núi của bộ lạc mở ra, từ bên trong lao ra một dòng nước lũ.
Hắc Thổ dẫn đầu cưỡi một đầu Tam Giác long màu đen, khiêng Thanh Đồng chiến đao to lớn xông lên.
Sau lưng Hắc Thổ là một nghìn Long kỵ, ai nấy đằng đằng sát khí cưỡi Tam Giác long xung phong, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã lao ra bộ lạc.
- Đáng chết!- Là kỵ binh Nhân tộc?Thạch Lục dẫn đầu thấy thế thì hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trông thấy đội kỵ binh giết ra, trong lòng trầm xuống, lộ ra sát khí dày đặc.
Không ngờ đến nơi này mà có kỵ binh của Nhân tộc xâm nhập, trông như mục đích là vì mấy bộ lạc này, hèn gì nơi này có động tĩnh.
Nhìn một nghìn Long kỵ xông đến, từng đầu Tam Giác long xung phong, khí thế mạnh mẽ khiếp người không gì sánh bằng, khiến kỵ binh Thạch tộc luống cuống.
Nhưng Thạch Lục không thể lùi, không nói đến hắn vốn khinh thường Nhân tộc, kỵ binh phía đối diện tuy thoạt nhìn khí thế tràn đầy, đằng đằng sát khí.
Nhưng dù sao cũng chỉ là một nghìn kỵ binh, bên mình không nhát, cũng có một nghìn kỵ binh.
Thạch Lục làm thống lĩnh tiên phong nhỏ kỵ binh của Thạch tộc, hắn tự nhiên không có lý do lùi lại.
Thạch Lục quát lớn, giơ Thạch thương xung phong, phong mang chĩa hướng Hắc Thổ xông đến gần:- Xung phong, giết bọn họ!Một nghìn kỵ binh Thạch tộc sau lưng Thạch Lục xung phong, muốn nghiền nát kỵ binh của đối phương, giết kỵ binh Nhân tộc đột nhiên ập đến.
Trên đầu chái nhà, nhiều người giật mình, khó hiểu nhìn Cổ Trần.
Tại sao chỉ phái ra một nghìn kỵ binh, đây không phải là đùa giỡn ư?Có một vạn Long kỵ mà không dùng, tại sao chỉ phái một nghìn kỵ binh ra đấu với đối phương? Hoàn toàn không có ưu thế.
Mọi người nặng trĩu ưu tư, nhưng họ không hiểu ý tưởng thật sự trong lòng Cổ Trần.
Một nghìn kỵ binh thì sao nào? Cổ Trần rất có lòng tin với Long kỵ được huấn luyện từ bộ lạc của mình, càng tin tưởng vào Hắc Thổ.
Không nói thứ khác, Cổ Trần nhìn ra thực lực của Thạch Lục trưởng kỵ binh Thạch tộc chỉ có Luyện Khí cảnh.
Sức chiến đấu của Hắc Thổ mạnh hơn Thạch Lục nhiều, cộng thêm một nghìn Long kỵ vốn là phần tinh nhuệ nhất trong một vạn Long kỵ, là nhóm Long kỵ thực lực cường đại nhất, được thành lập đầu tiên.
.