Chương 499
Loại năng lực này không cần phải mượn bất kỳ vật dẫn nào, trực tiếp lấy Thời Gian Hồi Tưởng chi pháp hiện ra, năng lực mạnh mẽ này khiến Cổ Trần mừng rỡ không thôi.
Xem như một cái niềm vui ngoài ý muốn, không chỉ có lĩnh ngộ Linh Hồn Hồi Tưởng chi pháp, càng diễn sinh ra năng lực Thời Gian Hồi Tưởng, thật không tệ.
- Tiếp theo chính là lĩnh ngộ U Linh Chi Nhãn.
Sau khi tu thành Linh Hồn Hồi Tưởng chi pháp, Cổ Trần bắt đầu lĩnh hội tu luyện phần bí thuật linh hồn thứ hai, U Linh Chi Nhãn.
Phần bí thuật này, cũng cực kỳ mạnh mẽ, một khi tu luyện thành, là có thể lấy U Linh Chi Nhãn nhìn trộm tình báo và bí mật.
Giống như trước đó, tin tức U Linh Chi Nhãn tiến vào thức hải, lập tức bị Nguyên Thủy Chân Phù và Thanh Đồng bí phù bao vây, đánh tan, gây dựng lại.
Cảm giác này rất quái dị, khiến cho Cổ Trần suy đoán có phải hắn tu luyện bất kỳ vật gì đều phải gây dựng lại, một lần nữa diễn sinh ra đồ vật càng mạnh mẽ thích hợp hơn với hắn không?Tuy nhiên rất nghi hoặc, nhưng Cổ Trần không để ý, ngược lại rất chờ mong loại diễn biến này.
Rất nhanh, U Linh Chi Nhãn đã hoàn thành gây dựng lại, dường như nhiều hơn một loại biến hóa không nói rõ được cũng không diễn tả rõ được, giống như đã khác với U Linh Chi Nhãn trước đó.
Cho người ta cảm giác giống như là đã tiến hóa qua vậy.
Lực lượng linh hồn sôi trào, không ngừng tuôn ra, tìm hiểu phần linh hồn bí pháp hoàn toàn mới này.
Rất nhanh, Cổ Trần cảm giác cặp mắt của mình hơi đau xót, lực lượng linh hồn mạnh mẽ tràn vào trong hai mắt, dần dần tạo thành biến hóa quỷ dị.
Hai mắt bị lực lượng linh hồn xâm nhập từng giờ từng phút, cải tạo, lột xác, tiến hóa lên một loại tầng thứ quỷ dị, tăng lên.
Toàn bộ quá trình cũng không ngắn ngủi, từng tia lực lượng linh hồn tràn vào hai mắt, Cổ Trần cảm giác được một loại đau đớn và bành trướng, cứ thế mà nhịn xuống.
Nửa canh giờ sau, cảm giác đau đớn của Cổ Trần biến mất, một loại cảm giác chưa bao giờ có truyền vào tâm thần, khiến cho hắn nhẹ nhàng thở ra.
Bạch!Cổ Trần chậm rãi mở hai mắt ra, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Bởi vì ở trong tầm mắt của hắn, vậy mà thấy được tình huống bên trong không gian hư vô, một cỗ loạn lưu sôi trào, gào thét, tràn đầy khí tức hủy diệt.
Đó là tình cảnh hư không giáp tầng, vậy mà hắn nhìn thấy.
- Cặp mắt của ta có thể nhìn thấu tình cảnh hư không sao?Cổ Trần sợ ngây người, hoàn toàn không nghĩ tới cặp mắt của mình lại được bí thuật linh hồn cải biến.
Trước đó bí thuật linh hồn, chỉ là lấy lực lượng linh hồn ngưng tụ ra một cái U Linh Chi Nhãn hư huyễn, lấy đồ vật làm cầu nối để điều tra tình huống.
Nhưng bây giờ không giống, Cổ Trần giống như dứt khoát tu thành một đôi mắt quỷ dị, có thể nhìn thấu tình cảnh bên trong hư không giáp tằng.
Cũng chính là cặp mắt của hắn có thể nhìn xuyên thấu hư không ngăn cản, nhìn thấy đồ vật không tưởng tượng được.
- Hiện tại ta đã tu thành U Linh Chi Nhãn sao?Cổ Trần tự nhủ.
Hắn hơi trầm tư, lập tức hiểu đây không phải là cái bí thuật linh hồn được ghi lại lại, mà là một loại khác năng lực được diễn sinh ra.
Ví dụ như, hiện tại hai mắt hắn không chỉ có thể nhìn thấu tình cảnh trong hư không, càng có thể xuyên thấu tầng tầng không gian hư vô, nhìn được tình cảnh ở cự ly càng xa hơn.
Đây chính là vượt qua không gian hư vô ngăn cách nhìn trộm người khác, còn có thể trông thấy một số đồ vật trước đó không thấy được.
Có phần năng lực này, Cổ Trần có thể tùy ý điều tra tình huống, chỉ cần lực lượng linh hồn đủ mạnh mẽ là có thể dò xét khoảng cách càng xa.
Thậm chí tương lai tu luyện đến cực hạn nói không chừng có thể phía trên tra tinh không, phía dưới dò xét cửu u.
Cổ Trần hơi suy nghĩ một chút, hai mắt thông qua tầng tầng không gian hư vô, thấy được toàn bộ tình huống bên trong bộ lạc, tất cả đều vô cùng rõ ràng.
Mỗi một cái tộc nhân đang làm cái gì, thậm chí có thể nhìn thấy những biểu lộ nhỏ xíu trên mặt rất rõ ràng, hoàn toàn là một loại năng lực nhìn trộm bí mật khủng bố.
Hơn nữa trong bộ lạc không có ai phát giác, càng không có ai biết từ nơi sâu xa có một đôi mắt đang giám sát lấy bọn hắn.
Giống như là ánh mắt của Thượng Đế, nhìn xuống hàng tỷ thương sinh, khiến nội tâm Cổ Trần bỗng nhiên tuôn ra một loại cảm ngộ kỳ diệu.
Trong thoáng chốc, dường như Cổ Trần hiểu rõ cái gì, trên thân thể nhiều hơn một tia khí tức huyền ảo không nói rõ được cũng không tả rõ được, biến ảo khôn lường, cô tịch, đạm mạc.
Ánh mắt của hắn bắt đầu kéo dài ra phía ngoài một dặm, mười dặm, trăm dặm, một nghìn dặm, vẫn còn tiếp tục gia tăng, không ngừng mở rộng ra ngoài.
.