Chương 788
Đồng thau chi thành, phòng ngự cực mạnh, đối diện với một hồi tập kích đến từ sóng Thần khủng bố và Thủy tộc vẫn không có một chút dấu hiệu bị hư tổn nào như cũ.
Điểm này làm Cổ Trần vô cùng hài lòng, tiện tay gia cố sửa chữa một phen, thân ảnh đáp vào thành.
- Tham kiến tộc trưởng!Thấy Cổ Trần trở về, vô số tướng sĩ và tộc nhân lấy Long Uyên, Cổ Đại Sơn và La Hải cầm đầu đồng thời quỳ lạy tham kiến.
Tiếng hò hét kia cũng phải làm cho đất rung núi lở, cuồn cuộn rung trời, đến sóng biển cũng bị rung động đến run rẩy cuộn trào.
- Mọi người đứng lên hết đi.
Cổ Trần liếc mắt một cái đảo qua đám người đen nghìn nghịt bốn phía, hơi hơi gật đầu, giơ tay nhẹ đỡ.
- Long Uyên, Đại Sơn, La Hải, ba người các ngươi đi theo ta, những người khác dọn sạch thi thể Thủy tộc ngoài thành, quét tước lại hết xung quanh Sơn Hải Thành.
- Rõ!Vô số người cao giọng lĩnh mệnh, đồng thời tản ra, đi dọn sạch chiến trường và thi thể Thủy tộc.
Còn Cổ Trần thì vào đại sảnh của Nghị sự phủ Thành chủ cùng với 3 người Long Uyên, Đại Sơn, La Hải.
Vào đây, Cổ Trần ngồi trên chủ vị trên cao, ánh mắt bình tĩnh đảo qua ba người đứng phía dưới.
La Hải, chính là Thành chủ của Sơn Hải Thành thành chủ, quản lý tất cả nội vụ bên trong Thành.
Cổ Đại Sơn, làm 1 tên chiến tướng do Cổ Trần phái ra, đóng quân ở Sơn Hải Thành, thống lĩnh lực lượng phòng ngự trong Thành.
Còn Long Uyên, thì là người được Cổ Trần đưa tới đây tọa trấn, để ứng đối cường giả dị tộc, thậm chí để hắn ở đây để mài giũa chính mình, sau đó nhanh chóng trưởng thành lên.
Thủy tộc thế lực lớn, chiến sự nơi này luôn không ngừng, Long Uyên ở đây nhất định có thể mài giũa để trưởng thành nhanh chóng, chưa bao giờ chân chính một mình đảm đương một phía, vì hắn, vì bộ lạc, vì Nhân tộc mà mở rộng đất đai.
- Thủy tộc đã bị đánh đuổi, lại dùng sự thật nói cho chúng ta biết một lần nữa, uy hiếp đến từ dị tộc sẽ vĩnh viễn không biến mất, cần chúng ta thời khắc phải cảnh giác.
Câu đầu tiên Cổ Trần nói ra khiến cho vẻ mặt của 3 người phía dưới biểu lộ sự nghiêm nghị.
Chỉ nghe hắn tiếp tục nói:- Còn 2 tên Hải Vương của Thủy tộc kia, đã bị ta chém chết.
Trong quá trình đó có gặp một số vấn đề, nhưng đều đã được giải quyết.
- Tiếp theo, Sơn Hải Thành cần thời khắc cảnh giác Thủy tộc, phòng bị chúng nó tập kích, nếu có cường địch đột kích lập tức báo cho ta biết.
Cổ Trần dặn dò từng tí một, tiến hành sắp xếp 3 người này, thậm chí là bắt đầu quy hoạch toàn bộ Sơn Hải Thành.
Cuối cùng, trước khi đi Cổ Trần cho Đại Sơn một giọt Thần huyết, La Hải chỉ có nửa giọt, nhưng đã làm cho tên nhóc này hưng phấn đến nỗi suýt nữa ngất xỉu.
Hơn nửa ngày, La Hải mới hồi phục tinh thần lại, tiếc là Cổ Trần đã rời đi, làm hắn ảo não đồng thời lại có chút thấp thỏm, hắn còn chưa kịp bái tạ nữa.
- Đại Sơn, La Hải, sau này ta sẽ tọa trấn Sơn Hải Thành, có Thủy tộc đột kích thì hãy gọi ta xuất quan.
Long Uyên chắp tay với 2 người, thương nghị với Đại Sơn và La Hải một phen rồi rời đi.
Hắn là cao thủ duy nhất mà Cổ Trần phái tới tọa trấn nơi này, là cường giả chỉ đứng sau Cổ Trần trong bộ lạc.
Nhưng sau khi đã trải qua 1 trận chiến này, Long Uyên bỗng nhiên phát giác ra bản thân mình vẫn còn chưa đủ mạnh mẽ, đối mặt một số Vương giả bình thường có lẽ vẫn ổn.
Nhưng nếu gặp phải cường giả chân chính, lại không đủ xem.
Chịu kích thích lúc này, nội tâm Long Uyên càng thêm muốn biến cường, cho nên, hắn trực tiếp đi bế quan tu luyện, muốn ngưng tụ chính mình huyết mạch tiến hành đột phá.
Ở Man Hoang Thế Giới, nếu không có thực lực thì ngươi sẽ một bước khó đi.
Cổ Trần hiểu rõ đạo lý này, cho nên vật tư đạt được sau khi chém chết 2 tên Hải Vương kia, chọn lấy một bộ phận nhỏ, còn dư đều cho đám người Đại Sơn, La Hải đám người dùng để đề cao thực lực của mình và tướng sĩ, tộc nhân toàn Thành hết.
Uy hiếp từ Thủy tộc, tựa như một cây châm cắm ở yết hầu, làm cho toàn thân Cổ Trần khó chịu.
- Phải nghĩ ra cách giải quyết uy hiếp từ Thủy tộc.
Cổ Trần vừa lên đường trở về, vừa suy nghĩ vấn đề này, nghĩ như thế nào mới có thể giải quyết uy hiếp từ Thủy tộc đây?- Lệ! Đang suy nghĩ, bỗng nhiên từ trên không trung phía xa truyền đến một tiếng hót vang, chấn động chín tầng mây.
Cổ Trần bỗng nhiên bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn lại, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
- Minh! Phía xa trên không trung, một tiếng hót vang truyền đến, chấn động chín tầng mây.
Chỉ thấy một cổ hàn khí thổi quét, xẹt qua hư không, có từng điểm băng sương tung tóe tung ra, tốc độ cực nhanh, chỉ có thể thấy một ánh sáng trắng chợt lóe mà qua.
.