Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 123 - Tâm Sự

Chương 123 - Tâm Sự


Không lâu sau, Ngưu Tuệ Hồng đã chạy về nhà thở hồng hộc nói:
“Vừa nãy ta nghe sư nương nói, Toa Toa sư tỷ đã đi từ sớm.”
“Vậy sao còn chưa đến?”
Từ Kim Niên phân tích:
“Nếu như Toa Toa không đến, chắc chắn nàng ta sẽ nói một tiếng, không cần phải lo lắng quá.”
Vừa nói xong, cửa bị đẩy ra, Trình Toa Toa ôm một cái bình lớn đi đến.
“Rất xin lỗi mọi người, trên đường xảy ra chút chuyện nên chậm trễ.”
Trình Toa Toa ngượng ngùng nói.
“Sư tỷ đến đây ngồi đi!”
Mọi người chào hỏi lẫn nhau.
Trên bàn bày đầy thức ăn, mười con cá Dương Minh mang đến đều nướng lên, tỏa ra hương thơm ngọa ngạt toàn thân ánh vàng rực rỡ khiến người nhìn mà thèm rỏ dãi.
“Ừm...Rất xin lỗi mọi người, ta có chút việc, nên sẽ không ăn.”
Trình Toa Toa nghĩ một lúc rồi ngại ngùng nói.
“Sư tỷ, đã trễ vậy rồi mà ngươi còn có chuyện gì nữa?”
Tô An Lâm cảm thấy kỳ quái bèn hỏi.
“Trong nhà có chút chuyện, nên ta đến đây báo một tiếng với mọi người.”
Trình Toa Toa nghĩ đến lúc nàng ta trên đường về gặp Vương Viên, Vương Viêm nói muốn mời nàng ta ăn cơm và tâm sự với nhau.
Lúc đầu nàng ta còn muốn từ chối nhưng Vương Viêm nhìn vô cùng đáng thương, hắn ta nói mình không đúng, nhưng hắn đã sửa sai, xin nàng ta bỏ qua cho hắn ta, hi vọng có thể hòa giải từ bên trong.
Đám người nhìn nhau, Trình Toa Toa nói xong thì rời bước khỏi nơi này. Nhìn bóng lưng nàng ta rời đi, trong lòng Tô An Lâm cảm thấy kỳ quái, đóng cửa rồi nói:
“Vậy chúng ta bắt đầu ăn thôi.”
Mọi người bắt đầu động đũa, Tô An Lâm càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không thích hợp. Chắc chắn là Trình Toa Toa đã xảy ra chuyện gì. Tô An Lâm biết nàng ta là một cô nhi, cũng không có bạn bè gì, ng như vậy sẽ có chuyện gì chứ? Có thể nói là gần đây tất cả tâm sự của nàng ta đều đặt trên người Vương Viêm. Chẳng lẽ chuyện này có quan hệ với Vương Viêm?
Hắn quay đầu mở cửa đi ra ngoài.
Hắn muốn hỏi cho rõ ràng, Vương Viêm đã lừa nàng ta rất nhiều lần, lần này Vương Viêm bị hắn đánh thành như vậy không chừng đối phương sẽ làm ra chuyện gì không hay.
Tô An Lâm vừa đi ra ngoài, con ngươi của hắn đã co rụt lại. QUả nhiên, Trình Toa Toa đi cùng với Vương Viêm. Mà ở phía sau họ còn có một người lén lén lút lút theo sau. Là đại sư huynh Liễu Minh.
“Hắn ta đi theo làm gì?”
Tô An Lâm trong vô thức cảm thấy chuyện này không đơn giản bèn đi theo.
...
Trong nhà Vương Viêm, nhà của hắn ta là một căn nhà thuê ở sân nhỏ một nhà nông. Trong nhà có bày một ít thịt rượu, Vương vIêm và Trình Toa Toa đang ngồi đối diện nhau.
“Sư đệ, ngươi uống ít một chút, ta biết ngươi buồn, nhưng ngươi và Tô An Lâm sư đệ cũng không có thâm thù đại hận gì, ngày mai ta hỏi thử giúp ngươi, không cần quá lo lắng.”
Trình Toa Toa thấy Vương Viêm như vậy thì trong lòng cảm thấy hơi thương hại hắn ta. Nàng ta rất thích hai sư đệ này, thấy họ đánh nhau như vậy thì trong lòng cảm thấy cự kỳ khó chịu.
“Sư tỷ, ta biết, ta sai rồi, hôm nay cảm ơn ngươi ở cạnh ta, ngươi cũng uống mấy chén đi.”
“Ta không biết uống đâu.”
Vương Viêm thở dài:
"Chỉ một chén thôi, sư đệ xin sư tỷ."
Trình Toa Toa há to miệng, nhưng cũng không biết từ chối như thế nào. Sauk hi uống rượu, mặt Trình Toa Toa đỏ bừng cả lên.
Vương Viêm lại rót thêm một chén cho nàng ta:
“Cảm ơn sư tỷ, chỉ có sư tỷ đối xử với ta tốt nhất.”
“Sau này ngươi cứ làm tốt nhiệm vụ là được, đừng lui tới với người bên ngoài nữa.”
Trình Toa Toa thuyết phục:
“Ngươi xem, từ trước đến giờ chưa bao giờ như vậy.”
“Được rồi, sư tỷ, ta kính ngươi.”
“Ta không uống được nữa.”
“Xin ngươi…”
“Haiz…”
Thấy nàng ta uống liên tục bốn năm chén rượu vào bụng, Vương Việm thầm nghĩ cũng đến lúc rồi. Sau đó dù Trình Toa Toa có nghi ngờ cũng sẽ cho là bản thân uống rượu say, không trách nàng ta được.
Dù có chất vấn thì hắn ta sẽ nói do ngươi uống quá nhiều, bản thân hắn ta bị thương nên không tiện, vì vậy hắn ta mời đại sư huynh đến hỗ trợ đưa ngươi về nhà. Nhưng không nghĩ đến là ngươi lại ngủ với đại sư huynh, trách ai được chứ?
Vương Viêm nhấp một ngụm rượu, đột nhiên hai mắt hắn ta cứng đờ. Trước mặt hắn ta là Trình Toa Toa đỏ ửng hai gò má, hơi thở dồn dập, ánh mắt có chút mơ hồ nhìn vô cùng xinh đẹp. Ngực nàng ta cao ngất, còn to hơn sư nương mấy phần, dáng người cũng lộ rõ đường cong, đầy đặn tự nhiên.
Trong giây lát, bản thân hắn ta cũng có chút rung động, lại có chút hối hận, không biết việc đưa Trình Toa Toa ra ngoài có đúng hay không. Dù sao ngày thường Trình Toa Toa cũng đối xử rất tốt với hắn ta. Có thể nói là đến cha mẹ hắn ta cũng không đối xử tốt với hắn ta như vậy.
Nhưng khi nhìn lướt đến chỗ Liễu Minh đang đứng ở ngoài qua ô cửa sổ, hắn âm thầm hạ quyết định.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất