Chương 124 - Ngươi Vẫn Là Của Ta
“Sư tỷ, ngươi không sao chứ? Có phải ngươi đã say rồi không?”
“Ta...Ta không sao, chỉ là hơi đau đầu một chút.”
“Xin lỗi, ngươi đừng uống nữa, rượu này có hơi nặng.”
Thừa dịp Trình Toa Toa còn chút tỉnh táo, hắn ta tranh thủ vạch rõ hắn ta không mời rượu, là do ngươi tự uống say không liên quan gì đến ta.
“A, ưm…”
Trình Toa Toa cảm thấy đầu óc quay cuồng.
nàng ta thích cất rượu nhưng lại không thích uống rượu. Chẳng quả nàng ta cảm thấy, nếu sau này lập gia đình, chắc chắn đàn ông sẽ thích uống rượu, vì vậy nàng ta học cất rượu.
Cả người Trình Toa Toa mềm nhũn như bún, không có chút sức lực nào.
Ánh mắt Vương Viêm lập lòe, nhìn thử gói thuốc bột trong tay, hắn không nghĩ đến là tửu lượng của Trình Toa Toa lại kém như vậy. Thuốc bột của hắn còn chưa kịp dùng đối phương đã say mèm.
“Két…két!”
Cửa bị đẩy ra, Liễu Minh chờ không nổi nữa đi đến chỗ hai người họ.
“Sư huynh…ngươi…
"Vương Viêm, tốc độ của người khá nhanh đấy." Liễu Minh tươi cười, nhìn Trình Toa Toa dáng người đẫy đã không nhúc nhích ở đó, nuốt nước miếng một cái.
Lập tức họ sẽ động phòng rồi. Nói xong hắn ta đỡ Trình Toa Toa dậy.
“Này, chờ một chút.”
Vương Viêm túm lấy tay Liễu Minh.
“Sư đệ, còn có chuyện gì sao?”
Liễu Minh nhíu mày hỏi
“Ngươi đừng hòng đổi ý, đừng quên là ngươi chuốc say nàng ta, nếu như đổi ý thì đừng trách ta sẽ nói bậy.”
“Không...Không đồi ý, nhưng sư tỷ là ng tốt, ngươi...Ngươi nhẹ nhàng với nàng một chút.”
“Ờ, đi đi, biết rồi.”
Liễu Minh dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Vương Viêm khiến ta ta cực kỳ không dễ chịu.
Hắn ta dùng ánh mắt này nhìn ta làm gì? Ta là chính nhân quân tử, chỉ để sư tỷ uống say mà thôi. Cũng không giống như ngươi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!
…
Màn đêm đã buông xuống từ sớm. Liễu Minh đỡ Trình Toa Toa đi, tâm tình kích động.
“Trình Toa Toa ơi Trình Toa Toa, dù lần trước ngươi hững hờ với lá thư ta đưa, cũng không nghĩ tới, ngươi vẫn là của ta.”
Hắn ta lướt qua phụ cận, trên đường không có người nào. Nhà của hắn ta ở ngay gần đó, hắn ta chuẩn bị đi thẳng vào nhà mình.
“Liễu...Liễu sư huynh, sao ngươi lại…”
Đột nhiên Trình Toa Toa yếu ớt nói.
“Sư muội, ngươi uống nhiều rồi, đến nhà ta đi, đợi chút nữa sư huynh sẽ yêu thương ngươi!”
“Không…”
Trình Toa Toa mơ mơ màng màng, nhưng vẫn còn một ít lý trí.
Đáng tiếc là cả người nàng ta không còn chút sức lục nào, chỉ có thể để mặc Liễu Minh đỡ nàng ta.
Cả đường đi theo, vì để tránh cho người khác chú ý đến, Liễu Minh đi vào một hẻm nhỏ, không nghĩ đến đối diện lại có một ng mặc áo đen đi đến, Trong lòng Hắn ta căng thẳng, muốn tránh đi, nhưng đối phương đã trực tiếp chặn đường hắn ta rồi đánh đến.
Hắn ta vội vàng tránh né, đối phương đâm lên tường, nôn ra, cả người toàn là mùi rượu. Hóa ra chỉ là kẻ nát rượu. Liễu Minh hừ lạnh một tiếng, tiếp tục đi.
Trước mặt hắn ta đột nhiên lại xuất hiện một bóng người, dáng người cực kỳ khỏe mạnh. Mẹ nó, bình thường chỗ này không có kẻ nào, sao bây giờ nháy mắt đã gặp được hai người rồi?
Liễu Minh cảm thấy khá xui xẻo, tiếp tục đi. Người đối diện càng ngày càng cách gần hắn ta, vừa đi vừa nấc rượu.
“Hức…ức…”
Liễu Minh cong miệng cười, lại một tên nát rượu đến. Gần đây bên cạnh nhà hắn ta có nhà mới chết cha, đang lo tang sự, hắn thầm nghĩ tên này có thể là họ hàng của gia đình kia. Những người này có lẽ là đến ăn bữa cơm ở đấy xong rồi về.
Hắn không them phản ứng người phía trước, ngay lúc hai người gần giao nhau thì thình lình người đối diện đột nhiên rat ay, một năm bụi đất trực tiếp nắm vào mắt Liễu Minh.
“A..a..a…”
Hai mắt Liễu Minh bị mờ đi, hắn ta kêu lên một tiếng. Hắn ta lập tức ném Trình Toa Toa xuống đất, cả người lùi lại phía sau.
Vút..vút..vút…
Dù Liễu Minh không nhìn thấy nhưng bên tai vẫn thỉnh thoảng có tiếng xé gió truyền đến. Hắn ta chỉ có thể lấy tay ra đỡ
Nhưng bất thình lình, cổ tay hắn ta bị chặt đứt, lưng bị đâm cho một đao.
Xong rồi xong rồi…
Trong lòng hắn ta sợ hãi, đêm nay đáng ra là khoảng thời gian tốt đẹp của hắn ta, có chuyện gì đang xảy ra vậy?
Bịch bịch bốp bốp…
Động tác của đối phương vừa mạnh vừa nặng nề, còn càng lúc càng nhanh hơn. Liễu Minh mất máu quá nhiều, thể lực dần không chống đỡ nổi, lập tức bị đánh cho đập lưng vào tường.
“Hảo hán tha mạng…”
Liễu Minh ngã xuống đất, hai cánh tay hắn ta đã bị xé toạc, bụng bị đâm ba nhát đao còn có thể kiên trì đến giờ đã biểu hiện cho thực lực của hắn ta khá mạnh rồi. Nhưng cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ chết. Hắn ta sợ chết, hắn ta là con trai độc nhất trong nhà, hắn ta còn chưa lưu lại một đứa con!
"Ầm!"
Đối phương đạp hắn ta một cước, Liễu Minh bị đạp bay ra xa, đập xuống đất, miệng hộc máu.
“An Lâm sư đệ.”
Tiếng đánh nhau khiến Trình Toa Toa tỉnh lại, giọng nói yếu ót nhìn Tô An Lâm trước mặt:
“Ta...Ta...”