Chương 128 - Đồng Hương Cũ
“Sư phụ cứ yên tâm, ta sẽ cẩn thận một chút.”
“Ai, vậy được rồi."
Ông vỗ vai Tô An Lâm vai, vẻ mặt không bỏ.
Ông quay đầu lấy ra một túi da từ trong hộc tủ đưa cho Tô An Lâm:
“Trong này là hộ giáp đầy đủ, ngươi đeo lên, móng tay của Yêu Phong Tử cứng rắn, nếu có cào lên giáp thì ngươi sẽ không có việc gì.”
“Cảm ơn sư phụ.”
“Đi đi.”
Sau khi ra ngoài, có không ít đệ tử đã báo danh. Nghe nói lần này phủ thành chủ cho giá rất không tệ. Một ngày một lượng bạc, nếu là tiểu đội có thể giết chết quỷ thi, ban thưởng cho tiểu đội hẳn năm mươi lượng! Nếu có thể giết chết Yêu Phong Tử, trực tiếp ban thưởng cho tiểu đội một trăm lượng.
Đương nhiên, đa số người ở đây không hướng về phía kia năm mươi lượng cùng một trăm lượng kia. Mà là hướng về phía một lượng bạc. Đa số người thực lực kỳ thật còn không cao, nhưng lại muốn kiếm bạc, trong lòng đều ôm ý nghĩ may mắn, cảm thấy mình sẽ không gặp phải Yêu Phong Tử. Coi như gặp được , một số người cho là mình chạy nhanh.
“An Lâm, đi thôi.”
Từ Kim Niên kéo Tô An Lâm đi ra ngoài.
“Sư huynh, bây giờ bên ngoài toàn là Yêu Phong Tử, ngươi còn muốn ra mắt không?” Tô An Lâm cạn lời với hắn ta.
Từ Kim Niên cũng không quay đầu lại nói:
“Chuyện này, thêm ngươi hay bớt đi ngươi cũng có gì khác chứ? Hơn nữa ngày mai mới xuất phát, bây giờ chúng ta đi Tử Trúc Lâm cũng không có gì đang ngại. thuận tiện dẫn ngươi đi mở mang tầm mắt, nhận biết một ít tiểu thư gia đình giàu có không tốt sao?”
“Nhưng…”
“Sư huynh làm vậy là muốn tốt cho ngươi, ngươi đấy, Tuổi vẫn còn trẻ, trẻ tuổi không biết phù bá tốt, lại nhầm luyện võ thành bảo bối…”
...
Về đến trong nhà, Tô An Lâm chỉ có thể đổi một bộ quần áo, đi theo Từ Kim Niên ra cửa.
Tử Trúc Lâm ở một chỗ cạnh hồ, phong cảnh nơi này rất đẹp, không khí lại trong lành, rất nhiều người trẻ tuổi thích đến đây hẹn hò.
Chỗ này có hơi hẻo lánh, sau khi đi theo Từ Kim Niên đến, không bao lâu đã chú ý đến một cái đình, ở đó đã có mười mấy nam nữ ở đó nói chuyện phiếm. Đám người này đều ăn mặc cực kì hoa lệ, nhất là mấy nữ tử, tranh đua sắc đẹp với nhau. Bên cạnh còn đứng loạt tùy tùng hạ nhân, tùy thời chờ đợi phân phó.
Tô An Lâm nhìn lướt một vòng thì hơi kinh ngạc, vậy mà lại gặp được người quen. Đồng hương Hoàng Lệ Quyên, nàng ta cũng đến nơi này được?
“An Lâm, vị này là biểu muội của ta, Từ Tiểu Hoa."
“Vị này cũng là biểu muội của ta, Từ Thiền.”
“Vị này là Từ Lỵ.”
Thoáng một cái ba biểu muội đứng trước mặt Tô An Lâm. Dáng dấp ba người không giống nhau nhưng đều có một điểm chung là cả ba đều thấp, có lẽ do bình thường ăn uống tốt nên mặt vẫn còn phúng phí như trẻ con, chân vòng kiềng. Có lẽ là Từ Kim Niên cho rằng hắn không kén chọn.
Cũng may là nhìn dáng vẻ ba cô gái này cũng không cảm thấy hứng thú đối với hắn. Có lẽ vì mặt mũi của Từ Kim Niên nên ba cô gái này mới đến.
Hoàng Lệ Quyên đứng tại cách đó không xa, nhìn xem thấy Tô An Lâm cũng hơi kinh ngạc. Lần này nàng đến đây vì đồng môn sư tỷ kéo đến. Sư tỷ tìm được lang quân như ý ở chỗ này nên kéo Hoàng Lệ Quyên đến thử thời vận, biết đâu lại gặp được công tử gia đình giàu có thì tốt.
Không nghĩ đến lại gặp được người quen.
“A, người kia không phải là đồng hương cũ của ngươi sao?”
Sư tỷ thấy Tô An Lâm thì nói nhỏ:
“Sao con chó con mèo nào cũng có thể đến đây được, Lệ Quyên, ta nói với ngươi, nếu như hắn có chào hỏi ngươi thì ngươi tuyệt đối không được phản ứng lại hắn, đừng hạ thấp giá trị bản thân. Nếu bị công tử khác nhìn thấy các ngươi có quan hệ gì với hắn thì không tốt đâu.” Đang nói thì bạn trai sư tỷ bạn trai dẫn theo một cái người đàn ông đi tới.
Người đàn ông này có vóc người rất cáo, thân hình gầy còm, ngược lại rất thành thục trọng ổn, mặt mũi hơi già một chút
"Sư muội, vị này là Phí Hạng công tử."
Phí Hạng nhìn thấy Hoàng Lệ Quyên thì nháy mắt mắt sáng lên, cười nhẹ nhàng nói:
"Hoàng tiểu thư..."
...
Bên trong đình bên, trà lô nhóm lửa, hương trà thơm ngát bay bốn phía.
Tô An Lâm trò chuyện với ba buổi muội của Từ Kim Niên vài câu, sau đó mấy vị biểu muội này đều tìm đủ cớ đi sang chỗ khác.
“Ai, quả nhiên liền không nên tới đây.”
Tô An Lâm uống nước trà, dứt khoát phát động Thiết Cốt Công tu luyện trong bóng tối.
Từ Kim Niên nhìn thấy người quen thì chào hỏi từng người.
Khóe mắt hắn ta vô tình liếc thấy Hoàng Lệ Quyên, Hoàng Lệ Quyên trưởng thành hơn không ít so với trước kia. Không còn là cô gái nhìn thấy hắn là khua môi múa mép khi bị hắn trêu chọc.
Hắn không có tình cảm gì với Hoàng Lệ Quyên, thuần túy là thổn thức, mọi sự đều thay đổi, mới một tháng trôi qua thôi mà đã thay đổi nhiều như vậy.