Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 129 - Trò Chuyện

Chương 129 - Trò Chuyện


Hắn cũng không định đi qua chào hỏi, lần trước gặp mặt nàng ta, hắn đã cảm nhận được Hoàng Lệ Quyên có chút thân bất do kỷ. Ngẫm lại cũng đúng, một thôn nữ nông thôn vất vả mưới chen được vào cái vòng này, nàng ta cũng có cái khó của nàng ta.
Tô An Lâm hiểu rõ mỗi người đều có nỗi khổ tâm khác nhau, cho nên hắn sẽ không đi quấy rầy, hắn định ngồi một lát rồi đi luôn.
...
“Ai, cũng không biết lão ca nghĩ như thế nào, sao lại giới thiệu cho ta dạng người này."
Cách đó không xa, ba cô gái Từ Tiểu Hoa, Từ Lỵ cùng Từ Thiền nhỏ giọng nói chuyện với nhau, cả ba đều liếc mắt nhìn Tô An Lâm đang ngồi trong đình.

"Còn không phải sao, trước kia ta nghe lão ca nói muốn giới thiệu cho ta một gia đình giàu có, tại sao lại như vậy?"
"Còn chẳng có một tên tùy tùng nào."
Từ Tiểu Hoa nói:
"Trước kia ta và bạn từng đến võ quán Đại Lực rồi, người này tên là Tô An Lâm, chỉ là một võ giả bình thường."
"Haiz, biểu ca chẳng đáng tin chút nào, uổng công hôm nay ta còn bôi dầu thơm, các ngươi ngửi thử xem, có phải rất thơm không?"
Từ Lỵ lẩm bẩm:
"Dầu thơm này đắt lắm đó."
"Dù sao ta không đồng ý đi tìm hắn đâu."
Từ Thiền cũng nói:
"Đầu năm nay mẹ ta đi xem bói cho ta, nói ta sẽ tình cờ gặp gỡ một công tử, dù bây giờ công tử này là một người bình thường, nhưng võ nghệ cao cường, văn võ song toàn, gia thất cũng không hiển hách, chỉ có một muội muội, nhưng sau này chắc chắn sẽ không tầm thường."
Từ Tiểu Hoa vội nói:
"Thiền tỷ, ông thầy tướng số kia có chính xác không?"
"Chắc là đúng, có rất nhiều người đến nhờ hắn xem cho mà."
"Vậy bao giờ cũng dẫn ta đi xem thử nhé."
"Không thành vấn đề."
Từ Lỵ tò mò:
"Từ Thiền, ngươi nói vị công tử kia là một người bình thường, mà Tô An Lâm công tử này cũng chỉ là một người bình thường, sẽ không phải là hắn chứ?"
Được nàng nhắn nhở, Từ Tiểu Hoa liền vội gật đầu:
"Đúng vậy, nhỡ may là hắn thì sao, ngươi đi qua trò chuyện một chút đi, hìhì..."
Từ Thiền liếc một cái, khinh thường nói:
"Tuy nói nói vị công tử kia là một người bình thường, nhưng Tô An Lâm này cũng quá tầm thường đi, chỉ là vũ phu nhà quê thôi."
"Nhưng nếu hắn có thể được biểu ca coi trọng, chắc cũng có chút sở trường."
Từ Thiền nói:
"Các ngươi cũng không phải không biết biểu ca của chúng ta, chỉ toàn kết bạn với mấy tên chẳng ra gì."
Thấy Từ Thiền có chút tức giận, hai người đều không nhắc lại chuyện này nữa, Từ Tiểu Hoa đổi đề tài, nói:
"Nhắc mới nhớ, hôm nay phủ thành chủ đã tuyển được rất nhiều người, ngày mai bắt đầu điều xuống từng thôn để đối phó với Yêu Phong Tử."
"Haiz, đám tà ma đáng chết này, cứ gây chuyện khiến chúng ta không được yên bình."
"Không có cách nào cả, huyện Lâm Nghiễm lớn như vậy mà còn bị phá hủy, chúng ta phải sớm quyết định, cha mẹ ta đã chuẩn bị rất nhiều đồ, phát hiện ra không đúng sẽ rời đi ngay."
"Nhà ta cũng vậy."
...
Tô An Lâm vừa uống trà vừa đưa mắt nhìn bốn phía, hắn đột nhiên phát hiện ra một chỗ rất thú vị.
Ở đây có không ít cao thủ.
Ví dụ như Vương gia công tử và Tôn gia công tử đang nói chuyện với Từ Kim Niên đều có khí huyết không tầm thường.
Hắn nhớ trước kia hai người này cũng hay qua lại với Vương Viêm.
Ngoài ra còn có một số cô gái cũng có lượng máu rất cao.
"Hả?"
Tô An Lâm bỗng nhiên sửng sốt.
Vì hắn thấy được một cô gái mặc đồ đen cách đó không xa, lượng máu lại là 93/93.
"Đậu má, ai vậy?"
Tô An Lâm vô cùng sợ hãi.
Phải biết nhìn đối phương cũng không lớn tuổi, nhưng lượng máu lại cao như vậy, chứng tỏ thực lực không bình thường.
Cô gái mặc đồ đen dường như có cảm giác, bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Tô An Lâm.
Tô An Lâm vội nhìn ra chỗ một đám vịt rừng bên hồ.
"Cạp, cạp, cạp, cổ cong hướng lên trời mà hát.."
Tim Tô An Lâm đập rất nhanh, người phụ nữ này rất mạnh.
Phải biết, trong số toàn bộ võ giả trẻ tuổi trong thành, lượng máu của hắn đã được coi như số một số hai.
Mà người người phụ nữ này lại còn cao hơn hắn rất nhiều.
Quan trọng là trông nàng còn rất trẻ.
Điều này chứng tỏ cái gì?
Quan trọng là nàng vô cùng nhạy cảm, mình mới chỉ nhìn chằm chằm nàng một chút đã bị nàng chú ý.
Cũng may mình phản ứng nhanh, đã mau chóng chuyển sang nhìn một đám vịt rừng.
"Ồ, An Lâm, ngươi còn biết làm thơ cơ."
Từ Kim Niên và bạn bè đi tới:
"Ta đã bảo rồi mà, huynh đệ ta Tô An Lâm văn võ song toàn!"
"Tới đây, cùng nhau uống trà."
Từ Kim Niên chào hỏi.
Một đám công tử ca nhìn có vẻ lông bông, nhưng trên thực tế đều là cáo già.
Sáng sớm hôm nay, họ đều nghe được vài chuyện về Vương Viêm, không ít người đều cảm thấy hứng thú với Tô An Lâm.
Mấy người nói xa nói gần, thậm chí còn mời tối nay đi uống rượu.
Nhưng điều khiến họ bất ngờ là Tô An Lâm lại trực tiếp từ chối, không giống Vương Viêm trước kia.
Sau khi trò chuyện mấy câu, Tô An Lâm đi vào một góc, trong lúc vô tình đã thấy Hoàng Lệ Quyên ở bên kia, một người đàn ông trông khá già dặn đang táy máy tay chân với Hoàng Lệ Quyên.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất