Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 176 - Đa Tạ Cứu Mạng

Chương 176 - Đa Tạ Cứu Mạng


“Không được, thêm chút nữa, sinh lực bất giác sẽ làm ta nổ tung!”
Tô An Lâm rùng mình, lúc này trên người hắn tản ra một lượng khí lực nóng bỏng, giống như hơi nước. Mật Đào cô nương ở gần hắn nhất bị dọa nhảy dựng, vội vàng lui về phía sau:
"Công tử, ngươi......”
Tô An Lâm cũng không đáp, vừa mới tiến giai hắn tin tưởng mười phần, trực tiếp xuyên qua đám đông, bước vào bên trong. Trong đám người, mặc dù Tô Tiểu Tiểu và khối u thịt đã tách khỏi nhau, nhưng khi hóa thành một cái đầu người khối u quỷ cũng không buông tha nàng, cố gắng tiến lại nhập lên người nàng một lần nữa.
"Tô Tiểu Tiểu, đã nói phải cùng nhau chết, ngươi vì cái gì không chết, vì cái gì..."
U thịt quỷ gào thét:
"Đã nói ngươi nguyện ý vì ta trả giá mà?”
“Yêu nghiệt, cút ngay!”
Đạo sĩ gần nhất lại ném bùa lần nữa.
Bốp!
Khối u quỷ bị nổ tung. Thanh máu lại hạ xuống, chỉ còn lại tám điểm. Hơn nữa thanh máu không ngừng lóe lên, lại sắp muốn tụt xuống.
Tô An Lâm vui vẻ, cơ hội tốt! Hắn xông ra ngoài, Tô Tiểu Tiểu vừa kịp trốn thoát. Tô An Lâm quát lạnh, hai tay nắm chặt, khí lực cực nóng phun ra.
“Dương Thần Công, xem nắm đấm đây!”
Hét lên một tiếng, một quyền đánh ra. Khí lực cực nóng đập vào mặt, khối u quỷ sửng sốt trong phút chốc, lộ ra thần sắc sợ hãi.
“KHÔNG......”
Thanh máu trong nháy mắt về 0. Khối u nhanh chóng khô quắt co rút lại, thành một khối thịt teo tóp, rơi xuống đất.
“Thành công đánh chết, điểm kinh nghiệm +260.”
Tô An Lâm vui vẻ, nhặt xác thành công.
“Ô ô ô......”
Nhìn khối u thịt không hề nhúc nhích, Tô Tiểu Tiểu khóc lên. Hai đạo sĩ thu hồi đồng kiếm, không khỏi nhìn về phía Tô An Lâm.
“Huynh đài, đa tạ tương trợ.”
Đạo sĩ cao lớn nắm chặt tay.
“Hẳn là, ta cũng thấy thứ quỷ quái này là đang muốn hại người.”
Tô An Lâm sắc mặt không đổi, nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái:
“Có điều, thứ quỷ quái này giống như chỉ đuổi theo cô nương ngươi, đối với người khác không có hứng thú?”
“Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra.”
Đạo sĩ cao lớn giải thích:
“Quỷ nhập thân này chính là như vậy, sau khi chết chỉ nhập thể với người quen thuộc nhất, hút chất dinh dưỡng của người sống, tẩm bổ chính mình. Vừa rồi ta nhìn thấy quỷ đã rất mập mạp, cứ tiếp tục như vậy, cô nương không bao lâu nữa sẽ bị hút mà chết, cuối cùng trở thành quỷ nô của quỷ u thịt."
Quỷ nô......
Nghe xong, Tô Tiểu Tiểu rùng mình:
“Đa tạ...... Đa tạ đã cứu mạng.”
Ánh mắt Tô An Lâm sáng lên, hai người họ vừa nhìn đã biết là đều là người biết công pháp. Ngay lập tức liền kết giao.
“Thẩm huynh!”
“À!”
Thẩm Trường Thanh đang đi trên đường, hễ gặp người quen là chào hỏi hoặc gật đầu với nhau. Nhưng dù đó là ai. Trên mặt mỗi người đều không có biểu cảm gì nhiều, như thể họ thờ ơ với mọi thứ. Điều này, Thẩm Trường Thanh đã quen rồi. Bởi vì nơi này là Trấn Ma Ti, chính là giữ gìn Đại Tần duy trì sự ổn định, nhiệm vụ chính của nó là tiêu diệt quái vật và yêu ma, và tất nhiên cũng có những công việc phụ khác. Có thể nói. Trong Trấn Ma Ti, trên tay mỗi người đều dính rất nhiều máu tươi. Khi một người đã quen nhìn việc sinh tử, như vậy đối với rất nhiều chuyện, đều sẽ trở nên lãnh đạm. Lúc mới đầu đến nơi này, Thẩm Trường Thanh có chút không thích ứng, nhưng dần dà cũng thành thói quen.
Trấn Ma Ti rất lớn. Người có thể ở lại Trấn Ma Ti, đều là cao thủ thực lực mạnh mẽ, hoặc là người có tiềm chất trở thành cao thủ. Thẩm Trường Thanh thuộc về vế sau. Trong đó Trấn Ma Ti tổng cộng chia làm hai chức nghiệp, một là Trấn Thủ Sứ, một là Trừ Ma Sứ. Bất kỳ người nào tiến vào Trấn Ma Ti đều bắt đầu từ Trừ Ma Sứ cấp độ thấp nhất. Sau đó từng bước một thăng cấp, cuối cùng có hi vọng trở thành Trấn Thủ Sứ. Tiền thân của Thẩm Trường Thanh, chính là một tập sự trừ ma sứ trong Trấn Ma Ti, cũng là loại thấp nhất trong Trừ Ma Sứ. Có những kí ức của tiền kiếp. Hắn đối với Trấn Ma Ti có cảm giác rất quen thuộc.
Không bao lâu, Thẩm Trường Thanh dừng lại trước một gác xếp. Khác với những nơi khác đầy ớn lạnh của Trấn Ma Ti, căn gác xếp nơi đây dường như nổi bật giữa đám đông, hiện lên một vẻ yên bình khác hẳn trong Trấn Ma Ti đẫm máu. Lúc này cửa gác xếp mở rộng, thỉnh thoảng có người ra vào. Thẩm Trường Thanh chỉ chần chờ một chút, liền cất bước đi vào.
Vào gác mái. Môi trường xem ra chỉ thay đổi một chút. Một mùi mực trộn lẫn với mùi máu nhàn nhạt phả vào mặt, khiến lông mày hắn theo bản năng nhíu lại, nhưng rất nhanh liền giãn ra. Trên người mỗi người Trấn Ma Ti cái loại mùi máu tanh này, cơ bản là không có cách nào tẩy rửa sạch sẽ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất