Chương 275 - Muội Muội Ngươi Bị Quỷ Nhập
“Cho nên tỷ tỷ à, cùng nhau niệm phật đi, người tin phật sẽ được vĩnh hằng.”
Tô An Lâm xoay cổ, lạnh lùng nói:
“Tin phật đến mức nhập ma rồi, vào xem thử đi.”
“Hửm? Tỷ tỷ, bên cạnh ngươi là ai vậy?”
“Là Tô hộ vệ, hắn...hắn nói vào xem thử.”
Lý Thi Dao đáp.
“Tỷ tỷ!”
Giọng nói bên trong bỗng trở nên gắt gỏng, mang theo phẫn nộ:
“Chẳng phải ta đã nói rồi sao, trừ ngươi ra, không cho phép bất cứ ai bước vào, không cho, không cho, không cho! Ta không cho!”
“Ta muốn niệm phật, ta muốn niệm phật, a di đà phật...”
“Thi Dao tiểu thư, trực tiếp đẩy cửa vào xem thôi.”
Tô An Lâm có kinh nghiệm đối phó tà ma, ví dụ như quỷ dây thừng kia. Nói đoạn hắn thẳng thừng đẩy cửa lại phát hiện cửa đã bị khóa trái.
“Rầm!”
Tô An Lâm không nói hai lời, đạp một cước. Cửa bị đá ra, ván gỗ vỡ ra, gãy làm đôi. Trong phòng ánh đèn mờ tối, cửa sổ xung quanh đều bị giấy dán kín, một chút ánh sáng cũng không lọt vào được. Lý Thi Dao sửng sốt, vẫn chưa phản ứng lại. Bình thường bọn họ qua đây đều chiều theo ý Lý Thi Nhu, tránh cho Lý Thi Nhu nóng nảy. Nhưng bây giờ…
“Ngươi làm gì, ngươi làm gì vậy?”
Lý Thi Nhu quay đầu, nhe răng múa vuốt, tóc tai hỗn loạn. Trong lúc mơ hồ, Tô An Lâm có thể trông thấy gương mặt của Lý Thi Nhu. Nhìn ra được là một tiểu cô nương thanh tú. Nhưng vì thời gian dài không thấy ánh mặt trời, bây giờ sắc mặt nàng trắng bệch như giấy. Móng tay để dài, sắc bén như mũi dao, nhào qua muốn cào Tô An Lâm.
“Bốp!”
Tô An Lâm tát một bạt tai, hất Lý Thi Nhu ra ngoài. Lý Thi Dao:
“......”
Lý Thi Nhu ngơ ngác:
“Ngươi dám đánh ta?”
Tô An Lâm trầm giọng:
“Lý tiểu thư, muội muội ngươi bị quỷ nhập, ta cũng muốn tốt cho nàng thôi.”
Thực ra hắn nhìn được quỷ nhập cái rắm ấy, chỉ mượn cớ để đánh người thôi.
“Ta đánh lên người nàng, thực ra là đang đánh quỷ.”
Tô An Lâm nói.
“Như vậy sao, có thể giải quyết được không?”
Lý Thi Dao vội hỏi.
“Chuyện này không rõ lắm, nhưng mà ta có thể giúp đỡ thử xem.”
Tô An Lâm đang thí nghiệm. Hắn đoán Lý Thi Nhu trước mặt đã bị quỷ nhập, vậy thì hắn sử dụng công pháp dương thần, rót dương lực vào cơ thể Lý Thi Nhu, xem có thể giải quyết được vấn đề không? Hắn nhớ rất rõ, khi tiểu thư mắc bệnh sạch sẽ của Phương gia đưa công pháp này cho hắn, chính miệng nàng nói công pháp này có thể đối phó tà tông. Tà ma đều tránh né dương khí. Cái này không giống cương khí, cương khí là gia tăng sức tấn công, tà ma sẽ không sợ cương khí không có sức tấn công. Thế thì về mặt lý luận, tà ma chui vào cơ thể người, công pháp dương khí của hắn có thể ép nó ra ngoài. Nghĩ là làm! Lý Thi Nhu lại xông qua đó, Tô An Lâm nắm tóc nàng, kéo mạnh rồi ném xuống đất. Lý Thi Dao nhìn mà đau lòng, muội muội đáng thương bị đánh thành thế kia. May mà đánh trên người nàng, kẻ đau là ma quỷ.
“Hay, đánh hay lắm.”
Nàng thầm hét trong lòng, cảm giác tâm trạng buồn bực mấy ngày qua đã được quét sạch. Thực ra tính tình nàng cũng chẳng tốt đẹp gì, mấy ngày trước vì chiều theo Lý Thi Nhu mà nghẹn một bụng lửa giận, giờ xem như đã được trút ra ngoài. Tô An Lâm đè Lý Thi Nhu dưới đất, mạnh mẽ ma sát sau đó ngồi quỳ trên người nàng, khiến nàng không nhúc nhích nổi. Sắc mặt hắn lạnh lẽo nói:
“Niệm phật, bây giờ ta đánh ngươi thành như vậy, ngươi bảo phật ra đi?”
“Ngươi...ngươi dám khinh nhờn phật, ngươi sẽ xuống mười tám tầng địa ngục.”
Dù bị Tô An Lâm đánh đến mặt mày sưng húp, Lý Thi Nhu vẫn la mắng.
“Dù ta có xuống mười tám tầng địa ngục, ta cũng cho nổ tung mười tám tầng địa ngục.”
Tô An Lâm cười lạnh, trở tay tát một cái.
“Ngươi khốn kiếp, ngươi vô sỉ...”
“Ồ, còn mắng à, cho ngươi mắng này!”
“Bốp!”
Lại một cái bạt tai.
“Ngươi!?”
“Bốp!”
“Ta?!”
“Bốp! Bốp! Bốp!”
Mặt của Lý Thi Nhu sưng như đầu heo. Nhưng nàng vẫn hung hăng không sợ chết như cũ:
“Ta phải giết ngươi...”
Miệng nàng nói không rõ ràng nữa, sức lực toàn thân yếu ớt hơn nhiều. Cảm giác Lý Thi Nhu yếu đi, Tô An Lâm âm thầm gật đầu:
“Cũng gần được rồi.”
Một luồng dương lực chậm rãi dâng lên trong bụng từng chút một. Lý Thi Nhu cảm thấy khó chịu, càng thêm dữ tợn:
“Thả ra…thả ta ra…”
Vào lúc Tô An Lâm muốn ra tay, bên ngoài đột nhiên có phi tiêu phóng vào. Lúc này làm sao Tô An Lâm có thể tránh được? Phập! Y phục của hắn nhanh chóng bị phi tiêu rạch nát, phi tiêu cắm vào da thịt hắn, bị bật ra ngoài.
“Keng!”
Đánh lén! Tô An Lâm quay đầu:
“Ai?”
“Ngươi thật to gan, dám làm nhục Thi Nhu tiểu thư.”
Một nam tử trung niên thân hình khô gầy, mặc đồ võ màu đen, nhanh chóng bước đến.
“Giang sư phụ.”
Lý Thi Dao cau mày, người đến là một trong ba môn khách được cấp giáp của Lý gia, Giang Phi với biệt danh Đoạn Thủy Phi Tiêu. Phi tiêu ban nãy là do hắn phóng.