Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 274 - Phát Hiện Thi Thể

Chương 274 - Phát Hiện Thi Thể


“Vừa rồi Thi Nhu tiểu thư thức dậy, một hộ vệ đưa cơm cho nàng nhưng một lúc lâu cũng không thấy quay lại, sau đó người khác đi tìm, phát hiện, phát hiện hắn ngã trên đường, đã chết rồi.”
Lại có người chết, mọi người không còn tâm trạng ăn uống. Trương Phong vội nói:
“Dẫn đường.”
“Nhanh lên.”
Lý Mạnh hét.
“Ta cũng đi.”
Tô An Lâm bước ra, đi được nửa đường, nói với Tô Ngọc Ngọc và Ngưu Tuệ Hồng:
“Hai ngươi ở nhà đừng chạy lung tung, ngoài ra giữ kỹ gương đồng lúc trước ta đưa cho hai ngươi.”
Lần trước hắn đã mua vài gương đồng cũ trên đường Cổ Thành ở trấn Lăng Dương. Thứ này để bên người có thể trừ tà, tà vật bình thường không thể đến gần.
“Biết rồi.”
Tô An Lâm gật đầu rồi theo mọi người ra ngoài, rất nhanh đã đến hậu viện Lý gia. Lúc này đã có không ít người vây quanh.
“Chết thảm quá, khô quắt hết rồi.”
“Không còn máu nữa, sao Thi Nhu tiểu thư lại như vậy?”
“Thi Nhu tiểu thư vẫn đang niệm phật, lẽ nào nàng không biết chuyện mình giết người sao?”
“Biết gì chứ, nàng đã không còn là nàng ngày trước nữa...”

“A di đà phật, a di đà phật...”
Vừa vào viện Tô An Lâm đã nghe thấy tiếng niệm kinh. Là giọng nữ, nghe âm điệu hẳn tuổi tác không lớn. Vừa nghe qua sẽ cho người ta cảm giác thanh thản, như thể rửa sạch phiền muộn trong lòng. Nhưng Tô An Lâm nghe mãi nghe mãi, lại có cảm giác kỳ lạ không nói nên lời có điều không nói rọ được ở chỗ nào. Thi thể dưới đất là nam nhân mặc đồng phục hộ vệ của Lý gia, thắt lưng đeo thẻ bài bính. Hai mắt thi thể trợn to, như thể trông thấy thứ gì đó đáng sợ, mặt mày dữ tợn. Năm ngón tay ở hai bên bàn tay cong vẹo, hai chân cũng uốn cong, cả người chẳng còn chút huyết sắc, gò má lõm vào.
“Không còn máu.”
Tô An Lâm cũng xem như giang hồ lão làng, vừa nhìn đã thấy không ổn.
“Tránh ra.”
Lúc này Lý Thi Dao đi đến, nhìn thi thể trước mặt:
“Ai là người phát hiện đầu tiên?”
“Là ta.”
Một hộ vệ bước ra:
“Tiểu thư, Lật Mộc theo lệnh qua đây đưa cơm cho Thi Nhu tiểu thư, rất lâu sau không thấy hắn quay về, nên ta tìm dọc theo đường đi, sau đó phát hiện thi thể.”
“Không có bất kỳ âm thanh nào à?”
“Không có, nhưng lúc xảy ra chuyện, trong phòng Thi Nhu tiểu thư không có tiếng niệm phật.”
Không niệm phật cho thấy rõ khi đó Lý Thi Nhu đang làm chuyện khác...Rất có khả năng nàng đang giết người. Sắc mặt Lý Thi Dao u ám, khóe mắt nàng liếc nhìn, chú ý đến Tô An Lâm:
“Tô An Lâm, theo ta vào xem muội muội.”
Đoạn đường vừa rồi Tô An Lâm giải quyết không ít tà ma, nàng rất có lòng tin với Tô An Lâm.
“Được.”
Tô An Lâm gật đầu, mọi người nhường đường. Tô An Lâm theo Lý Thi Dao vào trong, tiếng niệm kinh càng lúc càng lớn. Lúc này Tô An Lâm mới phát hiện chỗ bất ổn. Ban đầu tiếng niệm kinh cho người ta cảm giác hiền hòa, thoải mái. Nhưng càng nghe tiếp lại càng cảm thấy quỷ dị. Hắn mơ hồ cảm thấy ghê tởm.
“Thật ghê tởm, Lý tiểu thư, chẳng lẽ các ngươi không cảm nhận được sao?”
Lý Thi Dao sửng sốt, lắc đầu:
“m thanh này nghe qua rất thoải mái, nhưng thời gian lâu dài chúng ta mới cảm thấy không ổn.”
“Xem ra cảm giác của chúng ta khác nhau!”
Tô An Lâm cau mày, khi trước hắn đã cảm giác được chuyện này rồi. Trước đây hắn có thể cảm nhận được quỷ dị, nhưng người khác thì không. Ban đầu còn tưởng là trùng hợp, nhưng giờ xem ra là hắn khác với người thường! Tại sao lại như vậy? Cuối cùng hắn nghĩ đến những công pháp mà mình đã luyện. Rất nhiều công pháp hắn đã luyện đến tu vi cực cao, người khác lại không có thực lực như vậy, cho nên xét về mặt cảm quan, hắn nhạy bén hơn hẳn.
“Cốc cốc cốc!”
Lý Thi Dao gõ cửa, tiếng niệm phật đột nhiên dừng lại.
“Thi Nhu, là ta.”
Lý Thi Dao nói.
“Tỷ, chẳng phải ta đã nói rồi sao? Lúc ta đang niệm phật, đừng làm phiền ta.”
Giọng điệu Lý Thi Nhu ung dung.
“Nhưng ngươi đã niệm lâu rồi, hơn nữa vừa nãy bên ngoài có người chết, chết ở trước cửa của ngươi, ngươi…”
“Người chết không liên quan đến ta, phật nói sống chết có số phú quý do trời, có người chết chính là tuổi thọ của hắn đã tận, nói với ta có ích gì?”
“Thi Nhu, nhưng hạ nhân đều lo lắng người chết có liên quan đến ngươi!”
Lý Thi Dao nói.
“Sao lại liên quan đến ta? Ta vẫn luôn niệm phật, tỷ tỷ, hay là chúng ta cùng niệm phật đi. Phật nói, người tin phật sẽ được vĩnh hằng! Ngươi biết không, từ sau khi ta niệm phật, ta cảm thấy rất dễ chịu, đây là cảm giác trước giờ chưa từng trải nghiệm.”
“Ta của ngày xưa vẫn luôn khó chịu, cảm thấy mình rất yếu, ta thấy có vài người luôn nói xấu sau lưng ta, ta thấy trên đời sao lại có nhiều người khổ đến vậy.”
“Sau khi niệm phật ta đã hiểu, đau khổ là nghiệp của mỗi người, chỉ cần vượt qua là ổn.”
“Nhưng nếu tin phật sẽ có vô vàn lợi ích, nếu được phật chọn trúng sẽ được làm thị tùng của phật chủ! Đến lúc đó, ta sẽ thành tiên…”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất