Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 283 - âm Vật Đã Được Giải Quyết

Chương 283 - âm Vật Đã Được Giải Quyết


"Che tai lại!"
Diệt Tình quát khẽ một tiếng, nàng đã không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa. Ngay sau đó nàng lập tức duỗi tay lấy một chiếc gương đồng từ bên trong túi vải ra.
"Cút trở về đây cho ta!"
Gương đồng nện lên trên bóng xám, bóng xám bị gương đồng tán công, thân hình không ngừng chấn động, lại một lần nữa chậm rãi chui vào trong tượng đá.
"Cái thứ này thoạt nhìn quá yếu ớt."
Tô An Lâm kinh ngạc nói.
"Những âm vật không có người khống chế đều là như vậy cả, không có tí mạnh mẽ nào."
Sau khi thu phục được âm vật, tâm tình của Diệt Tình rất không tệ, đang bỏ tượng Phật bằng đá vào trong bọc hành lý, chuẩn bị rời đi.
"Đứng lại!"
Hắn lập tức gọi Diệt Tình lại.
"Phải hủy diệt tượng đá này đi."
"Đây là chiến lợi phẩm của ta."
"Phanh!"
Tô An Lâm đi lên tung ra một quyền, Diệt Tình không kịp trốn tránh, tượng đá bên trong bọc hành lý lập tức võ vụn.
"Đánh chết âm vật thành công, giá trị kinh nghiệm +360.”
Thoải mái!
Tô An Lâm thở phào một hơi. Thật ra chuyện đạt được giá trị kinh nghiệm chỉ là chuyện nhỏ, chủ yếu là đề cái thứ này lưu lạc ở bên ngoài sẽ có nguy hiểm lớn. Hắn không có hiểu biết gì về Diệt Tình, ai biết được nàng rời khỏi chỗ này xong có thể gây ra chuyện xấu gì hay không?
Còn về chuyện đắc tội với Diệt Tình, a, vừa nãy đã đắc tội rồi, hắn cũng không sợ đắc tội thêm chút nữa.
"Ngươi..."
Nhìn tượng đá vỡ vụn bên trong bọc hành lý, ánh mắt Diệt Tình ngưng đọng lại, lập tức nổi giận.
"Ngươi đập nó làm cái gì?"
"Vậy ngươi lấy cái này làm cái gì?"
Tô An Lâm không chút gợn sóng nói.
"Ta... Ta tất nhiên là cầm nó để đi giao cho sư phụ ta."
Tô An Lâm nói:
"m vật đã được giải quyết, ngươi lấy cái thứ rác rưởi này cũng có thể giao cho sư phụ ngươi, dù sao trên đó vẫn còn lưu lại âm khí."
"Ngươi ngươi..."
Diệt Tình càng nhìn càng khó chịu.
"Được rồi, Phật âm đã không còn, ta còn muốn đi xử lý chỗ này, ngươi rời đi trước đi."
Tô An Lâm nhìn về bốn phía. Lúc này trong phòng đã khôi phục lại nguyên trạng, trên mặt đất toàn là dấu vết đỏ sậm. Mấy thứ này đều là vết máu.
Đao khách đã đau đến mức không còn sức lực, không hề nhúc nhích. Mà tên đồ đệ của hắn ngay từ lúc tiến vào đây đã bị Phật âm quấy nhiễu, trở thành Phật nô. Có điều chuyện này dường như là do tên đao khách kia cố ý, còn về chuyện vì sao hắn lại làm như vậy, còn phải cẩn thận điều tra mới được.
Âm thanh bên ngoài viện dần dần truyền vào trong.
"Bên trong làm sao vậy, sau khi bọn họ tiến vào cũng không có một chút âm thanh nào cả."
"Đúng vậy, tiếng niệm Phật cũng đã ngừng lại rồi."
"Nếu không chúng ta vào xem đi."
Giọng nói của Giang Phi truyền đến:
"Vừa nãy hai người kia đã nói rồi, không được đi vào trong, nếu không dù có chết ở bên trong cũng không có ai cứu ngươi được."
Mọi người đều hiểu rõ ý tứ trong lời nói của hắn, đó chính là không được đi vào.
Bỗng nhiên, Giang Phi giống như là đã cảm ứng được chuyện gì đó, không thể tin tưởng mà ngẩng đầu lên.
"Đã không còn âm vật nữa, đáng chết, đúng là đồ vô dụng."
Hắn quay đầu rời đi. Hơi thở của âm vật đã không còn nữa, chứng minh nó đã người giải quyết. Một khi đã như vậy, đạo cô và đao khách khẳng định cũng đã xảy ra chuyện, hai người kia rất có khả năng sẽ khai hắn ra. Nếu lúc này không đi thì đợi lát nữa sẽ không thể đi được.
"Giang sư phụ, ngươi đi đâu vậy?"
Lý Mạnh gọi Giang Phi lại.
"Ta đột nhiên nhớ ra có một chuyện rất quan trọng còn chưa làm xong, ta chỉ đi một chút, rất nhanh sẽ trở lại."
Bước chân của hắn càng lúc càng nhanh hơn. Chỉ là, ở chỗ ngoặt đột nhiên xuất hiện một cây đao chặn ngang ra, cản đường đi của hắn.
"Giang Phi, có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?"
"Triệu Minh..."
Người tới đúng là đệ nhất môn khách của Lý gia, Triệu Minh.
Giang Phi làm việc rất ngang ngược, nhưng chỉ đối với một người là không dám như thế, người đó chính là Triệu Minh.
"Ngươi... Ngươi đã trở lại à."
Giang Phi nặn ra nụ cười, trong lòng thầm chửi nhỏ. Vốn dĩ hắn định thừa dịp Triệu Minh rời khỏi đây mới dám lên kế hoạch như vậy, không ngờ tới đúng đúng thời điểm mấu chốt, Triệu Minh lại quay trở lại.
"Ngươi làm chuyện gì trái lương tâm sao?"
Triệu Minh vẫn chặn ngang đao ở trước ngực Giang Phi như cũ.
"Triệu ca, cẩn thận đao."
Giang Phi chậm rãi ấn đao của Triệu Minh xuống:
"Ta thật sự có chuyện gấp."
"Chuyện gì?"
"Ta trở lại sẽ nói cho ngươi biết."
"Phanh!"
Bỗng nhiên, cửa lớn đình viện phía sau bị người đá tung ra.
Giọng nói của Tô An Lâm truyền đến:
"Tên tạp chủng Giang Phi kia có vấn đề, chuyện Phật Ma là do hắn làm."
Vèo! Vèo! Vèo!
Trong nháy mắt, cả người Giang Phi nhảy lên, giống như một con quay xoay tròn tại chỗ, từng chiếc phi tiêu bay ra bốn phương tám hướng.
"A, a, a..."
Một người bị bị đánh trúng.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất