Chương 284 - Giới Thiệu
Triệu Minh xông lên trước ngăn trở, khóe mắt muốn nứt ra:
"Giang Phi, ngươi muốn chết."
"Triệu Minh, ngươi cho rằng ta thật sự sợ ngươi sao."
Giang Phi hét lớn, lại bắn một đồng phi tiêu ra.
"Keng keng!"
Thanh đao trong tay Triệu Minh gần như hóa thành từng đợt bóng đen, đánh bay toàn bộ phi tiêu. Nhưng tiếp theo đó, mấy cái phi tiêu nổ tung ra, hóa thành một mảnh sương đen. Giây tiếp theo, Giang Phi đạp lên nóc nhà, nhanh chóng rời đi.
Tô An Lâm đứng cách khá xa, cho nên không kịp đuổi theo. Hắn đi ra khỏi cửa, ném tên đao khách xuống trên mặt đất.
"Lý thiếu gia, tên này đã khai hết toàn bộ mọi chuyện ra rồi."
Đao khách nằm im trên mặt đất giống như là chó chết, cả người không ngừng run rẩy.
Sắc mặt Lý Mạnh rất khó coi.
"Áp giải xuống, cẩn thận tra hơi, sau đó đi cứu trợ những người khác."
Triệu Minh đi ra khỏi sương đen, nhanh chóng bước tới. Hắn mặc một bộ trang phục màu xám, bên hông treo hai thanh đại đao, vừa nhìn đã biết là song đao khách. Thanh máu của hắn rất cao, ước chừng lên tới 150 điểm.
"Triệu sư phụ."
Lý Mạnh vội càng ôm quyền.
Làn da của Triệu Minh hơi ngăm đen, đôi tay thô tráng hữu lực, cho dù là hắn đang mặc quần áo rộng thùng thình cũng khó có thể che dấu được vẻ rắn chắc. Dáng mắt hắn hẹp dài, ánh mắt cương nghị, lông mày thô dựng đứng, thần thái nghiêm nghị.
Hắn nhìn về phía Lý Mạnh gật đầu, nhíu mày nói:
"Tên Giang Phi kia đã chạy trốn rồi."
"Ta thấy được, ta sẽ lập tức đi treo giải thưởng để bắt lấy hắn."
Tâm tình của Lý Mạnh rất khí chịu, điều tra nửa ngày lại là do họ vệ trong nhà giở trò quỷ, mấu chốt là người này còn là hộ về cấp giáp, nếu truyền ra ngoài nhất định sẽ bị người cười chết.
"Vị này chính là..."
Triệu Minh đột nhiên nhìn về phía Tô An Lâm.
"À, đây là Tô đại ca, chúng ta quen biết ở trấn Lăng Dương, hắn đã cứu chúng ta."
Lý Mạnh vội vàng nói.
Tô An Lâm ôm quyền:
"Trước tiên không đề cập đến những chuyện này, Lý Thi Nhu tiểu thư đã khôi phục lại, Lý công tử, ngươi mau gọi lang trung đến xem bệnh cho nàng."
"Được."
Chuyện lần này bị làm ầm ĩ lên, tất cả mọi người đều biết chuyện của Lý gia.
Lý Thi Nhu hết bệnh rồi, cũng may nàng đã quên hết những chuyện ở trước kia.
Sau khi nghiêm hình tra hởi tên đao khách kia, mới biết được mục đích của Giang Phi, cùng với ngọn nguồn mọi chuyện.
Không biết Giang Phi đã lấy được tượng đá từ chỗ nào, trộm giấu ở dưới gầm giường Lý Thi Nhu. Sau khi Lý Thi Nhu bị trúng chiêu, không ngừng niệm Phật, làm cho mọi người lo sợ không thôi. Ngay mấy ngày trước, Giang Phi đột nhiên tìm được đao khách và đạo cô, muốn bọn họ đi làm một chuyện. Đó là hôm nay đến đây, giết chết Lý Thi Nhu, kíp nổ Phật Ma, thực lực của toàn bộ người trong Lý gia đều rất yếu, nhất định sẽ Phật Ma khống chế hết toàn bộ. Mà Phật Ma dưới sự khống chế của hắn, sẽ không đối phó với bọn họ. Cuối cùng, ở trước mặt tất cả mọi người, để cho mọi người biết Phật Ma bùng nổ ở Lý gia, tử trọng thảm thương.
"Tại vì sao hắn lại làm như vậy?"
Sau khi Tô An Lâm biết được chuyện này, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái. Hắn nghe nói, Giang Phi đã ở Lý gia hơn ba năm, cũng coi như là cẩn trọng. Cho nên hắn không nghĩ ra mục đích của chuyện này là cái gì?
"Không chỉ có chúng ta không biết mục đích của Giang Phi, ngay cả tên đao khách kia cũng không biết, hắn chỉ được mời từ chỗ khác đến mà thôi."
Trong viện, Lý Thi Dao lắc đầu.
Tô An Lâm gật đầu, sau đó mở thanh Bạn Tốt ra.
"Bạn Tốt: Giang Phi."
"Trạng thái lúc này: Đang luyện công chữa thương..."
Từ sau khi Giang Phi thoát đi, hắn đã cho Giang Phi vào thanh Bạn Tốt, muốn xem xét xong gần đây hắn đang làm cái gì. Đáng tiếc là không thể tìm thấy nguyên cớ.
"Có điều..."
Lý Thi Dao ngưng thần lại, nói:
"Sau đó ta và cha ta đã suy đoán rằng, người muốn hại Lý gia chúng ta cũng chỉ có mấy người có quan hệ cạnh tranh với sản nghiệp của chúng ta mà thôi."
Nàng than nhẹ một tiếng.
"Tóm lại, lúc này ta sẽ điều tra thật cẩn thận."
"Ta cũng sẽ hỗ trợ tìm Giang Phi, một khi phát hiện hắn nhất định sẽ giải quyết hắn luôn."
"Giá giá giá!"
Bỗng nhiên, có một chiếc xe ngựa đi tới trước cửa, cửa lớn ở sân mở rộng, Tô An Lâm và Lý Thi Dao cùng nhìn qua.
Sau khi nhìn thấy xe ngựa, Lý Thi Dao hơi hơi mỉm cười:
"Muội muội tới đây."
"Thi Nhu tiểu thư tới sao? Lần trước giải quyết Phật Ma xong, nàng không có chuyện gì chứ?"
Tô An Lâm hỏi.
Từ chuyện lần trước đến bây giờ đã qua hai ngày, trong hai ngày này hắn cũng không nghe thấy tin tức về Lý Thi Nhu.
Sau đó, có một nữ tử mặc váy xanh lam, trên người khoác áo lụa mỏng chậm rãi đi xuống xe ngựa. Đúng là Lý Thi Nhu. Bộ dáng của nàng nhẹ nhàng thanh tú, tiểu gia bích ngọc.