Chương 293 - Quan Binh Cũng Đến
Triệu Minh lấy ra một vật dài giống như cây gậy màu đỏ:
"Một khi có phát hiện nào đó, ngươi hay kéo chiếc vòng trên này, hướng đỉnh lên trên, sẽ có pháo hoa phóng lên trời cao rồi bắn ra, đến lúc đó những người ở gần đó nhìn thấy sẽ đuổi đến ngay."
"Đương nhiên, nếu như ngươi nhìn thấy ở chỗ khác có pháo hoa, nếu như khoảng cách không xa, hy vọng ngươi cũng có thể đi qua hỗ trợ."
Tô An Lâm gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cầm lấy Xuyên Vân Tiễn cất đi, sau đó ôm quyền cáo từ.
Ban đêm không tiện cưỡi ngựa, cho nên Tô An Lâm đi bộ ra khỏi thành.
"Cứ lang thang tìm kiếm không có mục tiêu như vậy chỉ sợ là không thể tìm được."
Tô An Lâm không nhịn được mà nhớ đến người mù họ Trần, nếu như người mù họ Trần đang ở đây, dựa vào khứu giác của hắn thì mọi chuyện đơn giản hơn nhiều.
Đáng tiếc, từ sau khi tạm biệt ở trấn Lăng Dương, hắn cũng không biết người mù họ Trần đã đi đâu rồi, không biết về sau có thể gặp lại được hay không.
Nghĩ như thế, hắn nhanh chóng đi vào trong một mảnh rừng rậm. Nơi này rất lớn, dân cư cũng nhiều, cho nên phần lớn nơi ở của động vật hoang dã đã bị xâm chiếm. Bởi vậy hắn đi dạo hơn hai canh giờ, mới nhìn thấy một ít chim chóc cùng với ít loài nhím, thỏ và chuột. Thanh máu của mấy loài động vật này mới chỉ một chữ số, hắn cũng không có tâm tư giết chết bọn chúng.
Trước kia hắn giết là vì sinh hoạt, hiện tại sinh hoạt đã được đảm bảo, cũng không cần phải vì một chút giá trị kinh nghiệm mà đi sát sinh.
Bất tri bất giác, không trung đã dần dần sáng ngời.
"Xem ra hôm nay không thể tìm thấy được rồi."
Tô An Lâm đang chuẩn bị quay về, bỗng nhiên, ở vùng không trung trong thành xuất hiện một đám pháo hoa lộng lẫy.
"Có tình huống, nhưng tại sao lại là ở trong thành?"
Tô An Lâm cảm thấy kỳ quái, nhanh chóng đi vào thành.
Hắn trở lại Lý gia, nhìn thấy bên ngoài cửa Lý gia đang có tốp năm tốp ba hộ vệ đứng thẳng. Ngoại trừ những người này ra, còn có một ít người của thế lực khác. Trong đó còn có một ít người ăn mặc phục sức của quan binh.
"Sao quan binh cũng đến đây vậy?"
Tô An Lâm đi vào trong, tìm một hộ vệ tương đối quen thuộc dò hỏi:
"Đã tìm thấy Lý thiếu gia rồi sao?"
Tên hộ về này nhìn thấy Tô An Lâm, thần thái cung kính:
"Tô sư phụ, có lẽ ngươi còn chưa biết, ngày hôm qua chúng ta đã tìm cả đêm, tuy rằng không tìm được Lý thiếu gia, nhưng mà nghe nói là chuyện bọn họ bị mất tích có lẽ cũng liên quan đến chuyện Thành chủ đại nhân bị mất tích."
"Hả? Sao lại như thế?"
Trong lòng Tô An Lâm xoay chuyển. Hôm qua hắn nghe nói thành chủ Liễu Dã dẫn người đi đánh thổ phỉ, sau đó cả một đội ngũ đã ly kỳ mất tích. Lúc ấy hắn còn đang cảm thấy khó hiểu, một đội ngũ hơn trăm người, nếu như là mất tích, vậy chắc chắn là bị lạc đường.
Hộ vệ trả lời:
"Đội ngũ của Thành chủ đại nhân bị mất tích ở chỗ Ưng Sơn, sau đó chúng ta nghe ngóng được, Lý Mạnh thiếu gia và Ngưu Tuệ Hồng cô nương cũng đi đến chỗ đó, nghe nói là đi bắt chim ưng! Có người đi ngang qua chỗ đó đã nhìn thấy hai người."
"Cho nên gia chủ mới suy đoán rằng, có khi nào thiếu gia cũng giống như là Thành chủ đại nhân bọn họ, gặp phải chuyện lạ."
Hắn đang nói, Trương Phong từ trong đi ra. Nhìn thấy Tô An Lâm đang đứng đây, ánh mắt hắn sáng lên, vội vàng đi tới:
"Tô huynh đệ, lão gia đang muốn tìm người, người của phủ Thành chủ cũng đã đến, mọi người đang thương lương để đi đến Ưng Sơn."
"Được, ta đi qua đó ngay đây."
Tô An Lâm tiến vào trong Lý gia, đã nhìn thấy rất nhiều quan binh trong phủ Thành chủ đang canh giữ ở đây. Hắn đi vào trong sảnh, vô số ánh mắt sắc bén quét đến, đại đa số đều là các cao thủ của thế lực lớn. Toàn bộ huyện Hợp Thủy, chỉ sợ cũng một mình lực lượng của phủ Thành chủ mới có thể lập tức triệu tập nhiều người như vậy.
Hắn đảo mắt một vòng, ngoại trừ mấy người trẻ tuổi, thanh máu của mọi người trên cơ bản đều là từ hơn một trăm. Trong đó, hắn còn nhìn thấy một người quen.
Chu Dương Kỳ cũng đang ở đây, đi bên cạnh hắn là một nữ tử khuôn mặt tiếu lệ xinh đẹp, khí chất lạnh nhạt như băng. Lý Thi Dao đang thấp giọng nói chuyện cùng với một nữ tử khác, Lý Trường Quý đang trao đổi bàn bạc cùng với người của gia tộc khác.
"Cảm tạ chư vị đã xuất ra nhân lực để đi tìm nhi tử của ra, Lý gia ta nhất định sẽ không quên."
Lý Trường Quý dường như đã thương lượng xong cùng với những người này, gật đầu nói cảm ơn.
"Chuyện này là nên làm, có điều Thành chủ đại nhân cũng bị mất tích ở chỗ đó, những hộ vệ bình thường e là không thể đi vào được."
Một lão giả râu bạc ngưng trọng nói.
"Đúng vậy, đã xảy ra chuyện như vậy nhất định là do quỷ dị gây ra, nếu làm không tốt, chỗ đó sợ là sẽ hình thành một cái Quỷ Vực cực đại."
Chu Dương Kỳ mở miệng nói.