Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 65 - Hành Động

Chương 65 - Hành Động


“Ca, ta không sao, không ngờ lại đụng phải Yêu Phong Tử da đồng, vừa rồi nguy hiểm quá.”
“Ta đã bảo là không cho ngươi tới đây rồi.”
Trương Tử An thở dài và lắc đầu, sau đó trịnh trọng chắp tay với Tô An Lâm:
“Tô huynh, cảm ơn đã hỗ trợ, đợi đến sáng mai chắc chắn ta sẽ trả ơn ngươi.”
“Khách khí rồi, hỗ trợ nhau là điều cần thiết mà.”
Tô An Lâm cũng không từ chối, tiền mà, ai chẳng thích.
“Đúng rồi Tô huynh, sao ngươi phải dùng khăn che mặt?”
Trương Tử An hơi thắc mắc, nhất là khi thấy Chu Quang Lượng đang đi tới cũng đang đeo một cái, nhất thời không biết nên nói gì.
Tô An Lâm cười, trả lời:
“Phòng ngừa máu và khí độc lây nhiễm. Khi các ngươi chiến đấu với bầy yêu đó vẫn ngửi thấy mùi tanh thối đúng không, còn có cảm giác tay chân chẳng có một tí lực nào?”
Hai huynh muội cẩn thận nhớ lại rồi gật đầu.
“Đây là dấu hiệu cho thấy các ngươi đã trúng độc rồi, ít thì không sao, nhưng nếu hít phải quá nhiều thì không tránh khỏi việc bị ảnh hưởng đến sức chiến đấu, cho nên đeo khăn che mặt có thể phòng ngừa được một chút.”
“Thay quân, thay quân!”
“Đang đang đang…”
Một đội binh sĩ thủ thành khác tới rồi.
“Từ nửa đêm nay cho tới sáng cứ giao cho bọn họ, chúng ta đi xuống đi.”
Trương Tử An nói.
Chu Quang Lượng tới, Tô An Lâm vội vàng nói:
“Còn không mau bỏ cái khăn xuống.”
“Á, ừ ừ.”
Bấy giờ Chu Quang Lượng mới phản ứng kịp, khuôn mặt hiện lên vẻ xấu hổ. Ai ở đây cũng là nam tử thì chẳng nói làm gì, nhưng vấn đề là Trương tiểu thư vẫn đang đứng đó.
Có vài người xuống cổng thành, Thiết Văn Đảm cũng dẫn người tới đây. Nhưng hình như tận một nửa đám người đã bị thương, có người còn bị cào một vết cực lớn ở giữa ngực, có vẻ không thể sống nổi nữa.
Mất đi một thủ hạ, tâm trạng của Thiết Văn Đảm không tốt lắm.
“Về trước đã, Trương công tử, chúng ta tới khách điếm tán gẫu một chút.”
“Được.”
Cả đoàn người kéo vào bên trong, sau khi lên lầu thì Thiết Văn Đảm quét mắt nhìn một vòng, thấy Trương Tử An cũng ở đây.
“Trương công tử, trước đó Trương Văn Quân đã nói với ta rằng ngày mai tất cả chúng ta đều phải ra ngoài, đi giết xác quỷ!”
Sắc mặt Thiết Văn Đảm trầm xuống:
“Ban ngày mặt trời quá chói chang, bọn họ nghi ngờ đám xác quỷ và Yêu Phong Tử đang trốn trên rừng núi, ban ngày ở đó không đón ánh mặt trời nên họ muốn ra ngoài giết bớt bọn xác quỷ.”
“Xem ra bọn họ cũng chẳng định ngồi không chờ chết.”
Trương Tử An nói.
“Đúng thế, vậy Trương công tử thấy sao?”
“Hành động vào ban ngày cũng được.”
Trương Tử An gật đầu:
“Vấn đề là không đủ người không làm được, chỉ sợ thành chủ bên này không trụ nổi.”
“Ai da, ta cũng nghĩ vậy, dù sao thì ta cũng đã nói với hắn rằng chúng ta sẽ không xâm nhập vào rừng, hơn nữa hắn cũng đã đồng ý với ta rồi, nếu ngày mai chúng ta trợ giúp hắn thì ngày mốt hắn sẽ thả chúng ta đi!”
Trương Tử An tỏ thái độ:
“Ừm, chỉ còn cách này thôi, mặc kệ ngày mốt có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng phải rời khỏi đây.”
“Đúng vậy, đây là điều hắn đã đồng ý, nếu không chịu thì đừng hòng kêu bọn ta không khách khí.”
Trương Tử An gật đầu.
Tô An Lâm nghe được một lúc thì quay về phòng nhìn Lý Sinh.
“Thanh máu của Lý Sinh: 25/29.”
Lý Sinh đã gần như hồi phục, lúc này đang ngồi ăn lê ở trước giường, trên giường bày ra một thanh đao, xem ra lòng cảnh giác rất mạnh.
“An Lâm trở lại rồi.”
Lý Sinh cực kỳ kích động, tâm trạng sau hai lần tai qua nạn khỏi trở nên vô cùng tốt.
“Ngươi không sao là tốt rồi.”
Tô An Lâm cười cười.
“Haha, nói thật là sáng nay ta rất sợ, may mà có ngươi thông minh đa tài biết được chuyện gạo nếp giải được độc.”
Lý Sinh cắn thêm miếng lê, mơ hồ nói:
“An Lâm, sau này về rồi ta sẽ mời ngươi tới Diễm Dương Lâu, nhất định phải mời ngươi chơi người đầu bảng ở đó, ta trả tiền.”
“Khụ khun, này thì thôi không cần đâu, nữ nhân không phải là thứ gì tốt, thân là võ giả thì ít chơi đùa vẫn tốt hơn.”
Tô An Lâm cương trực thẳng thắn nói.
Lý Sinh kinh ngạc:
“An Lâm huynh, đừng nói ngươi...ngươi chưa từng trải qua ư?”
Tô An Lâm gật đầu, này thì không có gì đáng xấu hổ cả. Nói thì hơi kiêu ngạo một tí, nhưng với thực lực và tài chính hiện tại của hắn thì có cả ối cô theo.
Lý Sinh thở dài:
“Nói cũng đúng, người đời có câu rượu là độc dược thấu ruột, tình là dao thép gọt xương, rượu vào thì mất hết lễ nghi, nhưng hiếm có con đường nào lại chẳng có chữ tình. Thực ra thỉnh thoảng làm vậy vài lần cũng không sao.”
Tô An Lâm kinh ngạc, không ngờ Lý Sinh lại hiểu biết nhiều đến vậy.
“Dù sao ta cũng chưa có vợ, sẽ không tới mấy chỗ kiểu vậy đâu.”
“Vậy cũng được, thế thì qua nhà ta.”
“Được.”
Tô An Lâm thuận miệng đáp.
Họ trò chuyện về những chuyện đã xảy ra trong thành một lúc, sau đó xuống lầu đi vệ sinh. Bây giờ Thiết Cốt Công đang ở cấp đại thành, chính vì nguyên nhân này nên giả dụ bây giờ Yêu Phong Tử có chộp tới hắn cũng không sao cả.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất